Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1338: Công thần (2)




- Địa Hỏa thông đạo, đo lường cường độ thân thể, càng cường đại, thời gian trụ càng dài, nếu Trương sư kia thật là người bọn họ nói, nhận được Ngô Dương Tử tiền bối truyền thừa, tu luyện qua Ngũ Diệu Kim Thân, có thể kiên trì một canh giờ, quả thực không phải việc khó!
Triệu Bính Tuất nhẹ gật đầu.
Nghe được trụ một canh giờ, hắn cũng không thể tin được, có điều, vừa nghĩ tới từng chiếm được Ngô Dương Tử truyền thừa, tu luyện qua Ngũ Diệu Kim Thân, liền không nhịn được gật đầu.
Bộ công pháp luyện thể này, mặc dù chưa tu luyện qua, cũng chưa từng thấy qua, nhưng tuyệt đối là pháp quyết luyện thể cao nhất trong toàn bộ phạm vi của Hồng Viễn đế quốc.
Bằng không thì không có khả năng để Ngô Dương Tử đạt tới độ cao kia.
- Ta không biết, còn tưởng rằng là hắn cố ý, để hắn bồi thường...
Nguyên Hồng hơi đỏ mặt.
Nếu sớm biết hắn thật sự kiên trì lâu như vậy, không gian lận, sẽ không gào to bồi thường!
Đã nói khiêu chiến, liền có đủ loại hao tổn, người ta kiên trì nổi, thông đạo không kiên trì nổi, là vấn đề chất lượng... Loại tình huống này, bắt đền người khiêu chiến, truyền đi cũng đủ mất mặt!
Không bồi thường, chuyện về sau tự nhiên sẽ không phát sinh, càng không có cục diện khó xử như hiện tại.
- Xuất hiện loại tình huống này, không thể trách đối phương, chỉ có thể nói Địa Hỏa thông đạo vẫn có thiếu hụt rất lớn, gặp được cao thủ chân chính lại không được...
Triệu Bính Tuất nhẹ gật đầu.
- Đúng vậy!
Nguyên Hồng nhẹ gật đầu:
- Hiện tại đã không phải chỉ là vấn đề Địa Hỏa thông đạo, toàn bộ thông đạo ghi chép cùng nửa phân bộ tổn thất, làm sao bây giờ?
Nếu như chỉ là Địa Hỏa thông đạo không kiên trì nổi phá hư ngược lại cũng thôi, hiện tại là toàn bộ thông đạo ghi chép đều phế đi.
- Tổn thất... Chuyện này không tiến hành như vậy nữa!
Triệu Bính Tuất dừng lại một chút, vung vung tay.
- Không tiến hành nữa, như vậy sao được...
Nguyên Hồng sững sờ, nhịn không được nhìn qua.
Thật không tiến hành nữa, chẳng khác nào toàn bộ Luyện Khí sư học viện, mất không mấy ngàn linh thạch thượng phẩm, coi như bọn họ tài đại khí thô, cũng có chút không chịu đựng nổi!
- Tổn thất? Cống hiến Phủ Cầm Luyện Khí pháp cho học viện, cũng đã vượt xa mấy ngàn linh thạch thượng phẩm!
Triệu Bính Tuất lắc đầu.
Ngô Dương Tử truyền thừa, có thể để cho vô số Luyện Khí sư tăng nhiều lý giải với luyện khí, đối với Luyện Khí học viện cống hiến ở chỗ liên tục không ngừng, tuyệt không phải mấy ngàn linh thạch thượng phẩm có thể so sánh.
Thậm chí, không chỉ mấy ngàn linh thạch, coi như hơn vạn, mấy vạn cũng không cách nào so sánh.
Phủ Cầm Luyện Khí pháp, luyện chế vũ khí giống như vuốt ve dây đàn, không chỉ cho người ta khả năng thưởng thức cái đẹp, càng có thể để cho luyện khí thành một loại nghệ thuật, để càng nhiều người trầm mê trong đó, không tự giác tấn thăng lý giải với luyện khí!
Có thể đoán được, có bí tịch này, Luyện Khí học viện không dùng đến mười năm liền sẽ vượt qua Đan viện, trở thành đệ nhất viện danh xứng với thực!
Loại cống hiến này, coi như viện trưởng như hắn cũng làm không được, sao là mấy ngàn linh thạch thượng phẩm có thể sánh ngang?
Căn bản không phải cùng một khái niệm.
Vì học viện làm ra cống hiến to lớn như vậy, còn muốn hỏi đối phương bồi thường lông gà vỏ tỏi, chẳng phải rét lạnh tâm thiên tài chân chính sao?
- Không sai, không chỉ không thể để hắn bồi thường, còn phải thưởng!
- Đúng vậy, loại thiên tài này nhất định phải ban thưởng, để hắn lưu lại Luyện Khí học viện mới được!
Mấy phó viện trưởng khác không ngừng gật đầu.
Danh Sư có bao nhiêu chức nghiệp phụ trợ, loại thiên tài này nhất định phải lưu ở Luyện Khí học viện, để luyện khí trở thành phụ tu thứ nhất của hắn, một khi danh chấn thiên hạ, học viện của bọn họ cũng vinh dự theo!
Khóe miệng Nguyên Hồng co giật.
Tên kia phế bỏ trọn cái phân bộ, không bồi thường, còn phải thưởng... Về sau phó viện trưởng như hắn nói, còn có người nghe sao?
Nhưng hắn biết, viện trưởng nói là tình hình thực tế.
Cống hiến Phủ Cầm Luyện Khí pháp công lao quá lớn, đừng nói chỉ là một phân bộ Luyện Khí sư công hội, coi như cả Luyện Khí học viện lật chổng vó lên trời, chỉ cần không làm bị thương học sinh, cũng không tính là gì.
Danh Sư học viện, trọng yếu nhất chính là người, là rất nhiều Danh Sư, còn kiến trúc, bảo vật, coi như hủy đi, cũng có thể xây dựng lần nữa, chẳng có gì lạ.
Đừng nói học viện, coi như Danh Sư đường cũng từng chịu đựng Dị Linh tộc đánh lén không biết bao nhiêu lần, đủ loại kiến trúc, cổ tịch phá hủy không biết bao nhiêu lần, nhưng Danh Sư hương hỏa không ngừng, vẫn nhân khí cường thịnh như cũ, là Thánh địa vô số người hướng tới.
- Tốt, quyết định như vậy đi, đúng, ngươi không phải nói hắn định khảo hạch Luyện Khí sư ngũ tinh sao? Để hắn đi thi, chỉ cần thông qua, liền nói ta nguyện ý thu hắn làm học sinh...
Triệu Bính Tuất cười cười.
Thiên tài như thế nếu như có thể thu làm học sinh, tuyệt đối là một đại mỹ sự.
- Vâng!
Nguyên Hồng gật đầu.
- Còn các ngươi, cũng có công lao rất lớn, ta sẽ đi Đan viện xin cho các ngươi mấy viên thuốc, cũng tự mình ra tay giúp các ngươi tẩy kinh phạt tủy!
An bài xong Nguyên phó viện trưởng, Triệu Bính Tuất cười nhìn về phía đám người Lạc Thất Thất.
- Tẩy kinh phạt tủy? Đa tạ Triệu viện trưởng!
Nghe nói như thế, đám người Lạc Thất Thất, Hình Viễn đều kích động đến đỏ mặt.
Thập đại trưởng lão Triệu Bính Tuất, tự mình tẩy kinh phạt tủy, một khi thành công, liền đại biểu bọn họ từ giờ trở đi, đến cấp bậc Bán Thánh, đều một đường thông suốt, lại không cần lo lắng!
Tẩy kinh phạt tủy, tiêu hao rất nhiều, xem như cường giả Thánh cảnh, cũng sẽ không dễ dàng đi làm, đối với bọn hắn như vậy, tuyệt đối là phần thưởng lớn nhất!
Còn tốt hơn học phần nhiều!
- Tốt, Nguyên Hồng, ngươi đi thay Trương sư khảo hạch đi, đúng, nhất định phải có thái độ tốt, không nên để hắn cho rằng Luyện Khí học viện chúng ta có lỗi với người có công!
Triệu Bính Tuất trịnh trọng bàn giao.
- Vâng!
Cúi đầu lui xuống, Nguyên Hồng đi ra phòng làm việc của viện trưởng, nhịn không được cười khổ.
Thời điểm tới, hận không thể giết tiểu tử kia cho chó ăn, hơn nữa lời thề son sắt nói muốn bẩm báo viện trưởng xử lý... Kết quả, liền xuất hiện loại nghịch chuyển này!
Chuyện này là sao!
Suy nghĩ một chút cũng cảm khái không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.