Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 111: Tử khí




Phụt!
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ nói ra lý luận gì đó, nghe thấy hắn nói như thế, suýt chút nữa Trần Tiêu đan sư đã phun một ngụm máu ra ngoài.
Ta không ngủ được, chỉ là ăn không ngon mà thôi, ngươi nói ta sắp chết, ngươi mới sắp chết, cả nhà ngươi đều sắp chết...
Không những hắn mà những người khác cũng trợn mắt nhìn.
Trần Tiêu đan sư đức cao vọng trọng, là người mà bọn họ rất tôn kính, tiểu tử này lại có thể mở miệng chửi rủa hắn chết, ngươi có dám tiếp tục nói bậy thêm một ít nữa hay không?
- Lão phu trở thành luyện đan sư nhiều năm như vậy, tuy rằng không tiến thêm một bước, thế nhưng cũng vẫn cần cù chăm chỉ, không ngừng học tập! Cứ tạm coi như bất tài đi, thế nhưng đối với tình trạng cơ thể của bản thân cũng biết rất rõ ràng. Ta ngủ không được, ăn không ngon là bởi gần đây trong nhà có nhiều việc vặt, chứ thân thể cũng chẳng thấy có gì khác thường, sao ngươi lại dám nói ta sắp chết chứ?
Trần Tiêu đan sư vung tay lên hừ lạnh nói.
Mỗi ngày Luyện đan sư đều tiếp xúc với đan dược, phương diện xem bệnh coi như không bằng y sư thì cũng không kém quá nhiều.
- Ngươi nói không sai, thân thể của ngươi quả thực không có gì!
Không để ý tới lời nói nghi ngờ của hắn, Trương Huyền lạnh nhạt nói.
- Không có gì, vậy tại sao ngươi lại nói vậy?
- Đáng ghét, ăn nói bừa bãi!
- Chúng ta chỉ luận đan, không phải để cho ngươi trù ẻo Trần Tiêu đan sư!
...
Nghe thấy hắn thừa nhận thân thể Trần Tiêu đan sư bình thường, tất cả mọi người đều tức giận lớn tiếng quát lớn.
Nếu như thân thể hắn có vấn đề, ngươi nói như vậy thì cũng thôi đi. Đằng này cũng thừa nhận không có vấn đề, ngươi nói bậy cái gì chứ?
Mấy người Âu Dương Thành cũng không nhịn được có chút nghi hoặc nhìn qua.
- Ha ha!
Đối với tiếng quát lớn của mọi người, Trương Huyền cũng không để ý mà chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười:
- Ai nói thân thể bình thường sẽ không chết người?
- Ngươi có ý gì?
Thấy hắn bình tĩnh, tự tin như thế, chẳng biết vì sao trong lòng Trần Tiêu đan sư không nhịn được sợ hãi. Lúc đang muốn tiếp tục hỏi dò thì đã thấy Trương Huyền khoát tay áo một cái:
- Nếu ngươi không tin thì thôi, xem đan dược trước đi!
Theo hắn nói, tất cả mọi người đưa mắt tập trung lên bên trên Tĩnh Tâm đan mà Trần Tiêu đan sư vừa mới luyện chế ra.
- Trần Tiêu đan sư tâm cảnh ôn hòa, là người thận trọng, thủ pháp luyện chế càng thuần thục đến mức lô hỏa thuần thanh, nếu như ta nói có chỗ thiếu hụt thì nhất định các ngươi sẽ phản đối. Khi đó nghiệm chứng qua lại cũng sẽ phiền phức hơn không ít!
Trương Huyền cười cười nói:
- Đã như vậy, ta sẽ không nói nhiều về khuyết điểm bên trên thủ pháp luyện chế, chỉ nói riêng khỏa đan dược này. Tĩnh Tâm đan này giống như đan dược mà Mạnh Nham đan sư luyện chế, người tu luyện dùng nó, không những không có ích mà còn có thể làm tâm ma tăng lên, chết càng nhanh hơn!
- Cái gì?
- Toàn bộ quá trình luyện đan của Trần Tiêu đan sư ta đều nhìn qua, không có sai lầm mảy may nào, hơn nữa đan thành hoàn mỹ, làm sao có khả năng khiến cho tâm ma tăng lên được chứ?
- Đùa gì vậy chứ, bớt nói chuyện giật gân ở chỗ này đi.
Không có một ai trong mọi người tin tưởng.
Mạnh Nham luyện chế Tĩnh Tâm đan là bởi vì hắn mới vừa giết chết tiểu thiếp của mình, sát khí trong cơ thể sôi trào, khó có thể tự kiềm chế. Mà Trần Tiêu đan sư ôn hòa nhã nhặn, mà luyện chế Tĩnh Tâm đan có liên quan tới tâm cảnh, làm sao còn khả năng làm tâm ma tăng lên được chứ?
Coi như ngươi nói bậy thì cũng phải tìm một lý do tốt thơn một chút có được không?
- Không tin thì có thể thử nghiệm! Ở đây có linh thú thử đan mà.
Trương Huyền chỉ tay vào lồng sắt.
Trong lồng tre, ngoại trừ hai đầu đang chuyển động qua lại không ngừng thì còn có vài đầu đang yên tĩnh nằm nhoài ở một bên.
- Thử thì thử!
Một luyện đan sư không tin tùy tay cầm một viên Tĩnh Tâm đan lên rồi nhét vào trong miệng một đầu thử đan thú.
Sau khi nuốt Tĩnh Tâm đan, thử đan thú cũng không giống như đầu trước đó, nôn nóng bất an, cũng không có chuyển động liên tục như hai đầu thử đan thú kia, trái lại còn nằm bò vào một góc không nhúc nhích.
- Thế nào? Tĩnh Tâm đan có thể khiến cho tâm cảnh của người ta bình tĩnh. Mà đầu thử đan thú này không nhúc nhích, nói rõ dược hiệu đã có tác dụng, ngươi còn có lời gì để nói nữa không?
Tên luyện đan sư này hừ lạnh rồi nói.
Những người khác cũng đồng loạt nhìn sang.
Trương Huyền vừa mới nói, dùng Tĩnh Tâm đan này sẽ tăng lên tâm ma, hiện tại dược hiệu đã có tác dụng, không có một chút dị thường nào, xem hắn trả lời ra sao.
- Chờ một lát rồi lại nói!
Trương Huyền còn chưa nói thì lão thần vẫn đang ngồi trên ghế đã mở miệng.
Chờ đại khái mười phút, đầu thử đan thú này vẫn không nhúc nhích như cũ, vị luyện đan sư này cũng không nhịn được nữa mà nói:
- Thế nào? Vẫn không nhúc nhích, như vậy đã nói rõ tác dụng Tĩnh Tâm đan rất rõ ràng, lẽ nào ngươi muốn muốn kéo dài thời gian của chúng ta hay sao?
- Hiện giờ có lẽ được rồi!
Trương Huyền nói.
- Được rồi?
Vị luyện đan sư này cau mày:
- Có ý gì vậy? Rất rõ ràng đầu thử đan thú này không có xao động, cũng không có chạy loạn, vẫn rất yên tĩnh như cũ, ngươi bảo ta nhìn cái gì cơ chứ?
- Không chạy loạn, cũng rất yên tĩnh, không có nghĩa là là tác dụng của Tĩnh Tâm đan, cũng có thể nói rõ... Nó đã chết rồi!
Trương Huyền lạnh nhạt nói.
- Chết rồi?
Vị luyện đan sư này sững sờ, không nhịn được đi tới trước mặt, lại mở lồng sắt ra rồi nắm thử đan thú nhấc lên. Vừa nhìn qua, con ngươi không nhịn được đột nhiên co rút lại:
- Chuyện này... Chuyện này... Làm sao có thể chứ?
Quả nhiên thử đan thú trong tay hắn đã đứt hô hấp, thân thể cũng bắt đầu trở nên lạnh lẽo.
Lúc này mới được bao lâu chứ?
Hơn mười phút đã trở nên lạnh lẽo, như vậy đã nói rõ sau khi dùng đan dược không lâu, đã đứt hô hấp!
- Chết thật ư?
- Tĩnh Tâm đan chỉ có thể khiến cho tâm thần người ta yên ổn, làm sao lại giết chết thử đan thú cơ chứ?
- Thử đan thú đủ để thử nghiệm đan dược, đan dược bình thường đối với nó không có khả năng giết chết, chuyện này... Đã xảy ra chuyện gì?
...
Tất cả mọi người đều tan vỡ.
Phục dụng Tĩnh Tâm đan... Thử đan thú chết?
Nếu như để cho người tu luyện dùng, chẳng phải cũng sẽ chết hay sao?
- Chuyện này... Chuyện này...
Trần Tiêu đan sư biến sắc, liên tục lùi lại mấy bước, trong mắt tràn ngập vẻ khó mà tin nổi:
- Chuyện này không thể nào... Ta đã dựa theo trình tự nghiêm ngặt để luyện chế, không có một chút sai lầm nào, coi như không thể thành đan thì cũng không đến mức biến thành độc dược, tại sao lại độc chết thử đan thú cơ chứ...
Luyện đan sư luyện chế đan dược có thể độc chết người, đây là tội rất lớn, cả đời luyện đan sư của hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện này. Làm sao đến tuổi này lại không bảo toàn được khí tiết cơ chứ?
- Trương Huyền, chuyện này... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Âu Dương Thành không nhịn được mở miệng hỏi.
Nghe thấy hắn hỏi, mọi người đồng loạt đưa mắt tập trung lên trên người Trương Huyền.
Hắn nhìn ra Tĩnh Tâm đan này có vấn đề, cũng biết có thể thử đan thú sẽ chết, nếu nói ai có thể giải thích, trừ hắn ra không còn có thể là ai khác được nữa.
- Ta đã nhìn ra khuyết điểm, xem như là qua ải, lẽ nào nhất định ta phải giải thích hay sao?
Trương Huyền không trả lời Âu Dương Thành, mà nhìn về phía Trần Tiêu đan sư.
Hắn nhìn ra đan dược có vấn đề, đồng thời thành công vạch ra được. Như vậy cũng chứng tỏ, lần giao chiến cùng Trần Tiêu đan sư này, xem như hắn đã thắng.
- Nếu như ngươi có thể giải thích rõ ràng, ta đồng ý chịu thua!
Trần Tiêu đan sư cắn răng nói.
Chiến thắng không có nghĩa là chịu thua, không chịu thua cũng có thể giao chiến thêm lần nữa.
Làm người có tuổi tác cao nhất trong mười vị luyện đan sư, nếu như hắn chịu thua, sự tự tin của những người khác cũng sẽ bị đả kích, cho nên việc này rất quan trọng.
- Đã như vậy, vậy ta sẽ nói thêm mấy câu!
Trương Huyền gật gù:
- Từng bước và phương pháp ngươi luyện chế Tĩnh Tâm đan quả thực đều không sai, thậm chí còn hòa vào đó tâm tính yên tĩnh của ngươi, theo lý thuyết, đan dược sẽ có phẩm chất cao hơn, hiệu quả rất tốt mới đúng, chỉ tiếc... ngươi sắp chết rồi, thân thể đã tràn ngập tử khí, tự nhiên đan dược cũng tiếp xúc với loại khí tức này, lúc này mới dẫn đến thử đan thú dùng xong, lập tức tử vong tại chỗ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.