Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 110: Ngươi sắp chết rồi




Đúng như Trương Huyền nói, trong lòng Mạnh Nham thật sự mang theo oán niệm cùng sát khí.
Thật sự bị người mình tín nhiệm phản bội.
Nhưng những việc này chỉ xảy ra vào sáng hôm nay, vốn tưởng rằng lửa giận đã tiêu, nằm mơ cũng không nghĩ tới lại mang theo tâm tình như vậy vào trong luyện đan!
Hơn nữa... hắn làm sao thấy được?
Bởi vì luyện đan dược?
Sao có thể có chuyện đó?
- Thật sự?
- Chuyện này...
Thấy biểu cảm của Mạnh Nham, mọi người có ngốc cũng biết Trương Huyền nói đúng!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, vẫn có phần không dám tin tưởng.
Nhìn luyện đan có thể nhận ra có sát khí, còn có thể nhìn ra đối phương bị người tín nhiệm phản bội, ngươi... là luyện đan học đồ hay là đoán mệnh học đồ?
- Nếu như mọi người cảm thấy lời của ta nói có vấn đề, rất đơn giản, công hội nên có Thử Đan thú nha, hoàn toàn có thể cho nó dùng Tĩnh Tâm đan này, xem nó yên tĩnh hay nóng nảy!
Nhìn thấy Mạnh Nham vẫn chưa trả lời, Trương Huyền cười nói.
Luyện đan sư công hội muốn bảo đảm thuộc tính đan dược chân thực và dược hiệu không sai lầm, thông thường đều chuẩn bị một ít Thử Đan thú.
Loại man thú này vô cùng mẫn cảm với đan dược, sau khi nó ăn xong sẽ có phản ứng, từ đó có thể kiểm tra dược hiệu.
Dựa theo ký ức kiếp trước của Trương Huyền... Thử Đan thú không khác gì chuột bạch, chỉ có trải qua kiểm tra mới cho con người dùng thử, cũng bảo đảm tính an toàn cho con người.
- Ừm!
Âu Dương Thành gật gù, một luyện đan sư học đồ đi ra ngoài, không qua bao lâu đã mang theo một con man thú giống như chuột bạch vào phòng, kéo miệng và cho nó ăn Tĩnh Tâm đan.
Một lát sau, Thử Đan thú bắt đầu nôn nóng, nó không ngừng chạy loạn trong lồng, hoàn toàn không có chút yên tĩnh nào.
- Tĩnh Tâm đan bình thường, sau khi Thử Đan thú ăn xong sẽ nằm ngủ, mà đan dược này, sau khi ăn xong lại làm Thử Đan thú nôn nóng...
Trương Huyền đang nói chuyện, lúc này nhìn thấy Thử Đan thú ăn Tĩnh Tâm đan trong lồng đột nhiên chạy đến trước mặt một con Thử Đan thú khác, trực tiếp nằm bò trên người, nó không ngừng chuyển động như pít-tông.
- Khặc khặc, không chỉ như vậy, còn có dục vọng mãnh liệt, nói rõ không chỉ không làm người ta tĩnh tâm, còn mang theo lửa giận và dục vọng! Bởi vậy, nếu ta đoán không lầm, ngườià Mạnh Nham đan sư giết vào hôm nay chính là một nữ nhân, hơn nữa còn từng vui vẻ chung giường với hắn, cuối cùng phản bội hắn! Lúc này mới làm hắn tức giận như thế, cho nên trong đan dược mới ẩn chứa điên cuồng và dục vọng như thế!
- Chuyện này...
Nhìn thấy Thử Đan thú trong lòng đang giao phối với con khác, căn bản không cho cơ hội phản kháng, bá vương ngạnh thượng cung, các vị luyện đan sư nhìn nhau.
Đây thật sự là Tĩnh Tâm đan?
Không phải xuân dược?
May mà không cho người khác ăn, bằng không, tâm không yên tĩnh không nói, còn biến thành...
Khặc khặc, nhất định sẽ gây thành đại họa!
Tất cả mọi người giật mình.
- Sáng sớm hôm nay ta phát hiện tiểu thiếp mình sủng ái nhất lại vụng trộm với quản gia, trong cơn giận dữ ta đã đánh chết hai người này.
Thấy ánh mắt mọi người nhìn mình, Mạnh Nham lắc đầu một cái, nói.
Nếu đối phương đã nói cặn kẽ như vậy, hắn cũng không cần ẩn giấu làm gì.
Chuyện này đã làm hắn tức giận, tâm tình cả ngày không tốt, bởi vậy vừa mới gặp mặt đã muốn Trương Huyền khó coi.
- Là sự thật?
- Chỉ xem luyện đan đã nhìn ra nhiều thứ như vậy?
...
Thấy Mạnh Nham thừa nhận, tất cả mọi người nhìn Trương Huyền giống như nhìn quái vật, nếu nói lúc trước có xem thường, hiện tại mọi người đã nghiêm túc.
Luyện đan có thể phản ánh tâm cảnh con người, có thể xem luyện đan nhìn ra Luyện đan sư vừa giết người vào sáng sớm, còn giết tiểu thiếp của chính mình...
Mẹ nó, ngươi không phải trinh thám chứ?
Không phải vậy... làm sao nhìn ra?
- Được rồi, đã nói khuyết điểm, Mạnh Nham đan sư, cần ta nói tiếp không?
Không để ý mọi người khiếp sợ, Trương Huyền cười nói.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán có thể nhìn ra tất cả khuyết điểm, nhìn ra đối phương bị tiểu thiếp phản bội, dễ dàng nhận ra bên trong đan dược mang theo oán khí và sát khí.
- Không cần, ta chịu thua!
Mạnh Nham lên tiếng thừa nhận.
Ở nơi này có nhiều luyện đan sư như vậy nhưng không ai nhìn ra vấn đề trong đan dược của hắn, ngay cả hắn cũng không phát hiện, đối phương lại nhìn ra, đồng thời còn biết nhiều như thế... Hắn không phục không được.
- Vậy mà... chịu thua?Văn Tuyết trợn mắt.
Đường đường luyện đan sư lại chịu thua học đồ?
Nếu không nhìn thấy tận mắt, nàng sẽ không tin tưởng.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, có thể nhìn ra điểm này có thể thấy nhãn lực của Trương Huyền quá lợi hại, không chịu thua cũng không được!
- Tốt, người kế tiếp!
Đã có người đầu tiên nhận thua, đây là mở đầu tốt đẹp, Trương Huyền cười khanh khách nhìn chín người còn lại.
- Ta đến đây đi!
Một ông già đứng dậy.
Nếu như nói tất cả mọi người cảm thấy Trương Huyền tới quấy rối, trải qua chuyện của Mạnh Nham, bọn họ đã biết rõ tên này là cao thủ, cao thủ trong cao thủ!
Khó trách tự tin như thế, dám biện đan, còn dám tăng cường độ khó.
- Là Trần Tiêu đan sư!
- Trần đan sư không phải người có cấp bậc cao nhất trong chúng ta, nhưng hắn lớn tuổi nhất!
- Hắn làm người thận trọng, không có tính khí táo bạo như Mạnh Nham, ta phục!
...
Thấy lão giả đứng dậy, tất cả mọi người âm thầm gật đầu.
Vị Trần Tiêu đan sư này là người lớn tuổi nhất trong mười người, cũng là người chững chạc nhất, hắn ra tay, khẳng định không thành vấn đề.
Ào ào ào!
Lò lửa cháy mạnh, thời gian không lâu, mấy viên đan dược bị lấy ra.
Giống như Mạnh Nham luyện chế lúc nãy, cũng là Tĩnh Tâm đan, đan dược mượt mà no đủ, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy, nhưng rõ ràng cấp bậc cao hơn, đạt đến hoàn mỹ.
- Được rồi, ta đã luyện xong đan dược, thủ pháp không cần ngươi nói, ta cũng có thể nói ra, là giống Mạnh Nham đan sư, cũng là Tĩnh Thủy Thập Thức, nếu như ngươi có thể nói ra khuyết điểm, ta tin tưởng và nghe theo, ta liền chịu thua!
Cầm đan dược trong tay, Trần Tiêu đan sư lạnh nhạt nói.
- Lợi hại!
- Chiêu này tàn nhẫn a!
- Dùng thủ pháp và luyện chế đan dược giống nhau, vừa nãy có thể nói Mạnh Nham đan sư tâm có sát khí, là thiếu hụt khi luyện đan, nhưng Trần Tiêu đan sư tâm cảnh ôn hòa, làm người thận trọng, hắn sẽ không có khuyết điểm này!
- Nhìn hắn lần này làm sao...
...
Nhìn thấy Trần Tiêu đan sư làm như vậy, mọi người nói thầm, quả nhiên gừng càng già càng cay.
Ngay cả Trương Huyền cũng gật đầu thừa nhận.
Đối phương thật sự rất thông minh.
Tuy bề ngoài nói cho ngươi biết hắn dùng thủ pháp giống nhau, không cần ngươi suy đoán, nhưng trên thực tế độ khó rất lớn.
Nhưng đối với Thiên Đạo Đồ Thư Quán mà nói... không tính là cái gì!
Trương Huyền nhìn sang, vẻ mặt không hề có cảm xúc:
- Nếu như ta không nhìn lầm, Trần Tiêu đan sư gần đây ngủ không được tốt lắm, cũng khó nuốt trôi cơm!
- A?
Trần Tiêu đan sư sững sờ:
- Ta gần đây ngủ không ngon, cũng không muốn ăn cơm, nhưng mà... chuyện này có liên quan gì tới luyện đan?
Cho dù ta không ăn cơm, không ngủ, có chuyện gì sao?
Chỉ cần ngươi nói ra đan dược của ta có thiếu hụt gì là được, nói ttình huống thân thể của ta làm gì?
Lại nói...
Ta ngủ không được, ăn không ngon, ngươi... làm sao mà biết được?
- Không liên quan gì? Sai rồi! Không những có liên quan, hơn nữa có liên quan rất lớn!
Trương Huyền lắc đầu một cái.
- Quan hệ rất lớn? Nói nghe xem nào?
Trần Tiêu đan sư hiếu kỳ hỏi thăm.
- Ha ha, nếu ta đoán không sai... ngươi sắp chết rồi!
Trương Huyền nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.