Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 124: Ma Môn Sơ Thủy




Huyền Ngọc Chân Nhân thần sắc ngưng trọng hỏi:"
- Ngươi còn tin tức gì nữa không? Chỉ cần có khả năng, ta sẽ tận lực giải quyết."
- Sự tình là như thế này, theo lời thuật lại của cao thủ bổn phái trấn giữ Tàng Thi Giang thì vào buổi sáng sớm hôm nay tại lối vào Ma vực Tàng Thi Giang xuất hiện một người một thú. Người này rất quái lạ, nhìn bề ngoài chỉ khoảng mười tuổi nhưng trông rất hung tợn, có phần giống một ma quân tàn khốc. Người cổ quái đó cưỡi trên một con kỳ thú, hình dáng tròn xoe như chiếc đĩa, toàn thân nó có tới tám con mắt, mỗi con mắt lại có màu sắc khác nhau, nhìn thập phần thần bí. Một người một thú như gió cuốn tiến vào Ma vực Tàng Thi Giang, xông thẳng vào cửa Ma vực. Vì mục đích an toàn, cao thủ bổn phái đã toàn lực xuất thủ cản trở, sợ hắn đả phá lối vào Ma vực. Tuy nhiên sau khi giao thủ, cao thủ bổn phái phát hiện người này cực kỳ tinh thông Ma vực kỳ học là Ma Diệt Kỳ Tâm, vả lại con thú hắn cưỡi uy lực tuyệt luân, chỉ một chiêu đã làm tứ vị cao thủ trọng thương. Sau đó, một người một thú nhanh chóng bay qua Hàng Ma Xử, một chiêu đả phá cửa khẩu Ma vực, rồi biến mất tại Tàng Thi Giang. Cửa ra đã bị phá nên có một số lớn Ma vật của Ma vực đã tràn ra ngoài, tuy bổn phái đã toàn lực ra sức, điều động tất cả môn hạ cản trở nhưng cũng không cách nào bịt lại được cửa ra. Do vậy, lần này đệ tử đến đây, thứ nhất là báo cáo sự tình với quý phái, thứ hai là xin hỏi Huyền Ngọc sư bá, trước mắt chúng ta phải giải quyết như thế nào?
Nhìn mọi người, Bổn Nhất nói mà trong tâm nặng trĩu."
Nhìn Bổn Nhất, thời khắc này trong Dịch Viện im phăng phắc, trên mặt mọi người đều hiển lộ thần tình kinh hãi. Đối với sự việc lần này, mọi người đều không trách Bồ Đề Học Viện phòng thủ bất lực, nhưng hiện tại quả thật nhân gian giới đang chính diện đối mặt với hiểm nguy. Hiện nay Ma vực với nhân gian giới xuất hiện hai thông đạo, đã có nhiều cao thủ tiến nhập nhân gian, đối với tu chân giới Lục viện mà nói điều tối trọng yếu bây giờ là tìm ra được phương pháp bịt kín thông đạo, toàn lực tiêu diệt những Ma vật đã tiến nhập nhân gian, vì nhân gian mà bảo vệ hoà bình."
Nhẹ thở dài, Huyền Ngọc Chân Nhân trầm trọng nói:"
- Đối với kiếp nạn này, chúng ta đã tận tâm tận lực nhưng cũng vô phương cản trở, có lẽ chỉ còn trông vào vận mệnh thôi. Đầu tiên là vì việc không may ở Quỷ vực, chúng ta đã phí tận tâm cơ, phải trả một giá rất đắt mới miễn cưỡng đóng kín được Quỷ vực thông đạo. Nhưng bây giờ sự việc đã cách mười ngày rồi, Ma vực thông đạo đến nhân gian đã được đả thông, dường như tất cả đều quyết tâm tranh thủ phóng ra, thực sự làm người ta không thể tin được."
Tử Dương Chân Nhân nhìn ông đầy cảm khái, không nhịn được lên tiếng:"
- Sư huynh, bây giờ không phải là lúc than thở, huynh nói chúng ta làm sao để ứng phó với trường kiếp nạn này đây? Hiện giờ sự tình đã phát sinh, than thở thì cũng không có ý nghĩa gì nữa, chúng ta phải dũng cảm đối diện với thực tại. Theo nhận định của cá nhân đệ, sự việc tối cấp thiết trước mắt chúng ta là tìm biện pháp bịt kín lưỡng đạo giữa nhân gian và Ma vực. Đồng thời hiệu triệu nhân sĩ chính đạo khắp thiên hạ, cùng nhau liên hợp xuất kích, toàn lực tiêu diệt những Ma vật đã tiến nhập nhân gian, cùng lúc làm được hai việc đó mới có hy vọng bảo vệ hoà bình cho nhân gian, ý sư huynh như thế nào?"
Nhìn Tử Dương, Huyền Ngọc Chân Nhân nhẹ gật đầu nói:"
- Đệ nghĩ không khác với huynh, ta cũng đã có ý định như vậy. Bây giờ chúng ta phái người thông tri với tứ viện còn lại, yêu cầu bọn họ toàn lực hiệp trợ, mọi người đồng lòng ứng phó với kiếp nạn lần này. Đồng thời triệu tập nhân sĩ chính đạo thiên hạ, hợp thành một đội ngũ trừ ma, bắt đầu hành đạo thiên hạ, trừ diệt tà ma.
Nói xong quay xuống, chằm chằm nhìn Bổn Nhất nói:"
- Bây giờ sư điệt về trước đi, nói với Pháp Quả Đại Sư của quý phái toàn lực thủ trụ ở cửa Tàng Thi Giang, ta sẽ nhanh chóng phái người tới chi viện. Bây giờ ta cho Hoành Phi cùng với sư điệt đi trước, sau sẽ điều thêm người, đợi sau khi ta triệu tập mọi người sẽ lập tức đến đó."
Bổn Nhất gật đầu nói:"
- Đa tạ Huyền Ngọc sư bá, Bổn Nhất sẽ về nói cho sư phụ biết, nhất định tận lực giữ vững lối ra Ma vực."
Nói xong khởi thân cùng Lý Hoành Phi bay đi."
Nhìn theo Bổn Nhất, Huyền Ngọc Chân Nhân nhìn môn hạ chúng nhân, trầm giọng nói:"
- Bây giờ mọi người nghe lệnh, trước mắt chúng ta phải lập tức truyền lệnh Lục viện, triệu tập Lục viện cao thủ, đồng tâm hiệp lực vượt qua khó khăn. Sau khi triệu tập Lục viện cao thủ, một mặt an bài cao thủ tới Tàng Thi Giang trước, viện trợ cho Bồ Đề Học Viện, một mặt phái nhân thủ phong ấn thông đạo, đồng thời những người còn lại sẽ sẽ tìm kiếm khắp nơi toàn lực trảm sát Ma vực ma đầu. Bây giờ Ngạo Tuyết lập tức đến Phượng Hoàng Thư Viện, giải thích với bọn họ sự việc lần này, thỉnh cầu họ phái cao thủ chi viện. Vân Phong đến Nho Viện, nói cho họ biết. Còn Đạo Viện đang phòng thủ lối ra Yêu vực, nên tạm thời chỉ phái người đến thông tri cho họ biết thôi. Còn về mặt Thiên Kiếm viện thì do Càn Nguyên sư đệ lo. Mọi người ngoại trừ Tử Dương sư đệ còn lại đều toàn lực chuẩn bị, sẵn sàng chờ lệnh. Tử Dương sư đệ lập tức ly khai Dịch viện, đến tu chân giới liên lạc chính đạo nhân sĩ, cố gắng toàn lực trong thời gian ngắn nhất tập hợp được một thế lực khả dĩ ứng phó với trường kiếp nạn này. Tốt rồi, nếu mọi người không hỏi gì nữa thì cứ theo kế hoạch mà làm."
Không ai hỏi gì, mọi người đều thần sắc trầm trọng ly khai."
Nhìn lên khoảng không bên trên Dịch Thiên Các, Huyền Ngọc Chân Nhân thở dài than rằng:"
- Sau cùng có lẽ cũng kết thúc. Đã hơn một ngàn năm nhân gian được an bình, cũng đã đến lúc phong vân nổi dậy rồi."
Thanh âm nhẹ nhàng, thân thể Huyền Ngọc Chân Nhân bay lên. Khi mọi thứ tiêu tán hết, trong Dịch Thiên Các chỉ còn tiếng thở dài nhè nhẹ."
***"
Thiết Trúc Phong là địa phương sản sinh ra loại thiết trúc nổi tiếng. Nơi này vốn rất êm đềm bình yên, vùng phụ cận bách tính an cư lạc nghiệp, nhưng cách đây hai ngày, nơi đây đột nhiên xuất hiện vô số ma thú với kỳ hình quái trạng, cùng với vô số người tu chân ngự kiếm với đao, làm cho bách tính kinh sợ bất an, không ít người đã bị chết mà không rõ nguyên nhân."
Giữa trưa, Lục Vân cùng với Bách Linh từ xa tới, xa xa đã phát giác nơi này ma khí cực nặng, đồng thời ẩn tàng nhiều khí tức cổ quái. Lộ vẻ hiếu kỳ, Lục Vân Mang theo Bách Linh đến nhìn vào Thiết Trúc Phong. Ở giữa không trung, Lục Vân cẩn thận quan sát dưới chân, trong tâm bất giác chấn động."
Lúc này trong Thiết Trúc Phong, từ đỉnh cho tới sườn núi, trong phương viên vài dặm tụ tập trên một trăm Ma vực quái thú với cao thủ. Bốn phía, ước khoảng bốn năm mươi người tu chân đang bao vây Ma vực ma tộc, tựa hồ như mỗi người đối phó với một ma vật. Trên không cùng với Lục Vân cũng có gần mười người, toàn bộ đều ở trong trạng thái toàn thần giới bị, chú thị nhìn Ma vật ở phía dưới."
- 'Đầu gỗ' những quái vật này hình như đều là ma đầu của Ma vực tới đây, mỗi con đều cao tới hai trượng, kỳ hình quái trạng, Trông thật ghê sợ."
Nhìn xuống phía dưới, Bách Linh không có một điểm sợ hãi, thần tình hiếu kỳ hỏi Lục Vân.
Nhẹ gật đầu, Lục Vân nói:"
- Hình như là vậy, mặc dù trước đây ta chưa từng thấy qua, trên thân thể ma khí kinh nhân cũng đủ để nói rõ thân phận của bọn chúng. À có các vị đồng đạo ở đây, chúng ta cứ hỏi là biết rõ chứ gì." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Nói xong thân ảnh loé lên, xuất hiện bên cạnh một vị thanh y đạo sĩ."
Đó là một đạo trưởng khoảng ba mươi tuổi, Lục Vân nhẹ giọng hỏi:"
- Vị đạo trưởng này cho hỏi, tại hạ Lục Vân có điều thỉnh giáo. Nơi này tụ tập nhiều Ma vật với tu chân cao thủ, không biết là vì việc gì? Là vì tiêu diệt Ma vật đến từ Ma vực hay là có việc gì khác? Xin thỉnh giáo."
Thanh y đạo trưởng nhìn Lục Vân, nhãn thần hơi thay đổi, khuôn mặt tỏ ra kinh ngạc vài phút mới nói:"
- Lục Vân? Ngươi hình như là quán quân của Lục viện hội võ! Đúng là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi còn trẻ như vậy mà đã vinh quang là Lục viện đệ nhất, đúng là không đơn giản. Ta pháp hiệu là Quy Vô, đến từ Vân Vụ sơn. Những người tu chân nơi này đều là cao thủ các môn các phái trong thiên hạ, chánh có tà có, đều đến đây để tiêu diệt Ma vật."
Nhè nhẹ mỉm cười, Lục Vân nói:"
- Đa tạ đạo trưởng khen ngợi, tại hạ bất quá là may mắn mà thôi, việc không đáng nhắc đến. Xin thỉnh giáo đạo trưởng, có những người đến đây không phải để tiêu diệt Ma vật, bọn họ đến đây có mục đích gì? Còn nữa bọn Ma vật này vì cái gì mà lưu ở lại đây, nhất quyết không chịu ly khai?"
Nhìn xuống rừng trúc dưới chân, Quy Vô đạo trưởng nói:"
- Nơi này đích xác là có điều thần bí, người không biết thì vô pháp lý giải. Còn những Ma vật này, do mấy trăm năm rồi không xuất hiện ở nhân gian, nên đại đa số những người ở đây chỉ biết chúng là Ma vật, căn bản lại không biết chúng lại có sự khác biệt. Kỳ thật Ma vật Ma thú bên ngoài nhìn thì tương đồng, nhưng giữa chúng lại có những khác biệt rất lớn. Theo như ta biết, Ma vực chia làm tứ giới, phân biệt làm Ma Thiên giới, Ma Huyễn giới, Hắc Ám giới và Huyết giới. Trong tứ giới này, Ma Thiên giới bao gồm toàn Ma thần Ma tiên với tu vi cao thâm, gọi chung là ma đầu. Những ma đầu này đều là loài người, là những kẻ tu chân tà ác từ hàng ngàn năm trước, cùng với Thiên Ma giáo của nhân gian và Ma Thần tông có điểm tương tự. Nhưng trong Ma Huyễn giới lại có bất đồng, trong giới này có Ma tiên tà ác, Ma linh âm độc, hầu hết đều có tướng mạo hung ác, là ma tộc ma thú hung tàn thành tính. Đối với Hắc Ám giới và Huyết giới thì hai giới này chủ yếu tụ tập ma linh ma thú cực kỳ tà ác, âm tàn, đương nhiên cũng gọi là ma đầu. Giữa Ma vực tứ giới lại đối địch tàn sát lẫn nhau, không ngừng chinh chiến sát phạt, tất cả đều do muốn nhất thống Ma vực, xua quân tiến chiếm nhân gian. Trên toàn Ma vực, giữa các giới mạnh được yếu thua, ai là người có tu vi tối cao người đó sẽ là người thống trị tối cao vô thượng. Theo như tông quyển của bổn môn, trong Ma vực người có tu vi tối lợi hại được xưng là Ma tôn, mỗi giới có một tên, đều gọi chung là Thống trị giả. Ngoại trừ Ma tôn ra còn có Ma thần, Ma sát, Ma tiên, Ma linh, phổ thông nhất được gọi là ma binh, đó là những ma thú thuộc quyền quản lý của Ma linh. Trong những Ma vật ở đây, yếu nhất là những ma linh ở đẳng cấp ma thú, nhưng tối lợi hại chính là Ma sát ẩn tàng ở trong, chỉ là không ai có thể làm cho nó xuất hiện mà thôi."
Nhìn lên đỉnh núi, Lục Vân nhẹ giọng nói:"
- Đạo trưởng đúng là học nhiều biết rộng, Lục Vân bội phục. Đối với tình huống của Ma vực, tại hạ cũng đã hiểu biết chút ít, không biết lần này Ma vật đến đây là vì cái gì? Bốn phía đều có đồng đạo tu vi cao thâm, lại là vì cái gì? Xin đạo trưởng cho biết.
Nhìn bốn phía xung quanh, Quy Vô đạo trưởng nói:"
- Nói về điều này tương đối mất nhiều thời gian đó, ta chỉ nói đơn giản cho đệ nghe thế này, nguyên lai Ma vật không xuất hiện ở nơi này đâu, bọn chúng ở một sơn cốc tối tăm cách đây mấy trăm dặm. Sau đó bị chính đạo cao thủ phát hiện và trừ diệt, nhiều đồng đạo đã tiện đường truy kích chúng. Trên đường mọi người đều muốn tiêu diệt lũ Ma vật này, sau khi đến đây mới biết lũ Ma vật này quả nhiên đến từ Ma vực Hắc Ám giới, tu vi của bọn chúng tương đối cao thâm. Sau khi giao thủ vài trận ngắn ngủi, chúng ta đã tổn thất hơn ba mươi cao thủ, sau khi đến đây mọi người đều không dám kinh cử vọng động nữa, tất cả đều cẩn thận quan sát động tĩnh của bọn chúng. Cho đến lúc này, lũ Ma vật tựa hồ phát hiện việc gì đó, liền tụ tập lại, nhất quyết không ly khai. Mọi người đều không minh bạch là vì cái gì, sau đó từ miệng của những bách tính trong vùng phụ cận một vị Đại sư mới biết nơi này có lưu truyền một truyền thuyết thần kì. Truyền thuyết kể rằng trong Thiết Trúc Phong có một vị tiên gia thần bí ẩn cư, những cây thiết trúc này đều là sở hữu của vị tiên gia nọ. Lại nói sau này vị tiên gia vô ý mà được một cây Cửu Thiên Huyền Thiết, lại tu luyện Cửu Thiên Huyền Thiết thành một dạng pháp khí. Truyền thuyết lại nói rằng phải mất một trăm năm, bằng tinh lực cả một đời, vị tiên gia ấy cuối cùng cũng luyện hoá Cửu Thiên Huyền Thiết thành Định Thiên Thần Châm uy lực vô bỉ. Sau khi vị tiên gia tu luyện thành thần châm, có lẽ đã mệt mỏi hoặc có lẽ là vì nguyên nhân khác đã âm thầm ly khai nơi này, từ đó không có tin tức gì nữa. Việc ra đi của ông ta sau khi đã tu luyện được Định Thiên thần châm làm cho hậu thế không thể nào hiểu nổi, có rất nhiều phỏng đoán khác nhau. Trong vô số những phỏng đoán lưu truyền đó, có ảnh hưởng nhất, đáng tin nhất là thuyết khi ông ta ly khai, đã giấu Định Thiên thần châm ở đây. Còn cất giấu ở trong rừng thiết trúc hay ở dưới này thì không ai biết rõ. Vì vậy, những kẻ tu đạo tà ác mới nổi tà niệm, đều chăm chú tìm kiếm động tĩnh xung quanh, không ai chịu ly khai nơi này."
Nghe xong những lời nói của Quy Vô đạo trưởng, Lục Vân mới biết nguyên lai nơi này lại có ẩn tình như vậy. Nhìn xung quanh, trong đầu Lục Vân biết rõ ràng nơi này có tổng cộng một trăm lẻ sáu Ma vật, bốn mươi bảy kẻ tu chân. Trong bốn mươi bảy người này, theo Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân phân tích thì có mười ba kẻ tu luyện pháp quyết tà ác, đó là những kẻ tương đối có thực lực. Nhưng mười ba người này, kẻ làm Lục Vân ngạc nhiên chỉ có một bạch y trung niên khoảng bốn mươi tuổi."
Chỉ thấy bạch y trung nhân tướng mạo đường đường, khoé miệng lúc nào cũng nở nụ cười, có vài phần tà dị. Hai mắt trong veo như nước, một nét ám muội lúc ẩn lúc hiện làm người khác không thể đoán được hắn đang nghĩ gì. Trong tay cầm một cây chiết phiến phe phẩy, trông hắn thật ung dung tiêu sái."
Tĩnh lặng nhìn mọi người, Lục Vân nhẹ giọng nói:"
- Không thể tưởng nơi này lại có truyền thuyết như vậy, vì vậy mà những Ma vật cùng với những kẻ tu chân đều đang tìm kiếm tung tích Định Thiên thần châm. Kẻ tu chân phải quên đi dục vọng, nhưng nhìn những người này thì đều là những kẻ chưa quên được. À, đạo trưởng thường đi lại trong tu chân giới, có biết lai lịch của bạch y trung nhân kia không?"
Nói xong, hữu thủ chỉ vào người đó.
Nhìn theo hữu thủ của Lục Vân, Quy Vô đạo trưởng thần sắc hơi biến đổi nói:"
- Người này rất thần bí, thận phận cụ thể của hắn ta không dám khẳng định, nhưng ta đoán hắn có thể xuất thân từ Ma Thần tông hay là Thiên Ma giáo gì đó."
Vừa nói xong, bạch y trung niên đột nhiên quay đầu lại, mục quang dừng trên mặt Lục Vân, khoé miệng xuất hiện một nét cười thần bí."
Trong tâm Lục Vân chấn động, lúc mục quang hắn quét qua, có một cỗ khí tức thập phần thần bí đột nhiên bao vây toàn thân chàng, thời khắc đó phảng phất như bị người đó nhìn thấu, thập phần cổ quái. Tâm niệm chuyển động, áo choàng thần kì trên thân Lục Vân lập tức xuất hiện, tức thì hoàn toàn che dấu khí tức của Lục Vân. Do áo choàng này vô hình vô sắc nên người ngoài không thể nhìn thấy một vẻ gì khác lạ."
- Lục Vân ngươi làm sao rồi, tại sao ngươi đứng trước mặt ta mà ta không cảm thấy một chút khí tức nào của ngươi vậy?"
Thần sắc kinh dị nhìn Lục Vân, Quy Vô đạo trưởng trên mặt tỏ ra kinh ngạc."
Điềm nhiên mỉm cười, Lục Vân nói:"
- Không có gì, ta đã thu liễm khí tức toàn thân thôi mà, để tránh bạch y trung niên tra xuất ra lai lịch. Người đó tu vi thâm bất khả trắc, rất có khả năng xuất thân từ Ma tông, nên cẩn thận cũng có điểm tốt. Tốt rồi, đa tạ đạo trưởng đã nói sự thật, Lục mỗ vô cùng cảm kích. Bây giờ phía dưới hình như đã có động tĩnh, ta không làm phiền đạo trưởng nữa, mong ông bảo trọng."
Nói xong thân ảnh loé lên, mang theo Bách Linh xuất hiện ngoài trăm trượng, điềm nhiên nhìn xuống động tĩnh phía dưới."
Đỉnh Thiết Trúc Phong, một trăm lẻ sáu Ma vực cao thủ ở trung tâm, ba mươi bảy ma thú phân bố ở ngoài, hình thành một trận thế phòng thủ bốn phía. Vòng trong, hai mươi tám Ma linh lập thành hình thất tinh, phân biệt tứ phương, tạo thành vòng phòng ngự thứ hai. Ở giữa, khác với chín luồng hắc ảnh tĩnh lập vô động, ba mươi hai đạo ma ảnh gần đó qua lại như con thoi, chăm chú nhìn xuống mặt đất như đang tìm kiếm vật gì đó. Giữa sườn núi, những người tu chân thấy ma thú trận thế phòng thủ nghiêm ngặt, đều lờ mờ phát giác được điều gì đó. Lúc này thấy một hắc y lão giả phi thân đứng giữa không trung, mục quang tà dị nhìn lên đỉnh núi, lạnh lẽo nói:"
- Mọi người không cần phải đợi nữa, lúc này Ma vực cao thủ hiển nhiên đã phát hiện khí tức của Định Thiên thần châm. Bây giờ chúng ta không hành động, để bọn chúng đắc thủ thần khí chúng ta sẽ không còn một cơ hội nào, mọi người hành động!"
Nói xong thân ảnh lắc nhẹ, người vọt lên trăm trượng xuất hiện tại đỉnh núi."
Thấy hắn phát động tập kích đột ngột, xung quanh đồng thời không ít người không nhẫn nại được nữa, những người này nhanh chóng bay thẳng lên đỉnh núi. Những chính đạo nhân sĩ còn lại thì nhìn nhau, nhất thời không ai có chủ ý gì."
Nhìn những tà đạo nhân sĩ với Ma vực cao thủ bắt đầu giao chiến, một vị cát y lão giả khoảng lục tuần mở miệng nói:"
- Nào, đã đến đây rồi, mọi người không cần phải do dự nữa. Không quan trọng là vì tiêu diệt tà ma hay bảo vệ hoà bình thì giữa chúng ta với bọn ma đầu cũng ở thế không đội trời chung. Bây giờ chúng ta cứ toàn lực ứng phó, không được để thần châm lọt vào tay của Ma vật nếu không sau này nhân gian sẽ gặp nguy hiểm. Vì sự hoà bình của nhân gian, vì sự an toàn của giới tu chân, các vị chính đạo đồng minh hãy xuất hết thực lực tiêu diệt bọn chúng."
Hét lên một tiếng lớn, toàn thân lão giả xuất hiện hồng quang đỏ rực, thân thể hoá thành một hoả cầu hướng thẳng bọn Ma vật tấn công. Có lão giả dẫn đầu, những chính đạo nhân sĩ bao gồm cả Quy Vô đạo trưởng đều toàn lực ứng phó, các bảo kiếm loé lên quang hoa đủ màu sắc đẹp mắt, nhảy múa trên bầu trời Thiết Trúc Phong.
Tựa vào ngực Lục Vân, Bách Linh cười mỹ lệ nói:"
- Đầu gỗ à, cảnh này hấp dẫn quá, kiếm quang bay qua bay lại, các sắc quang hoa lấp lánh không ngừng, nhìn giống như phóng pháo bông đón chào năm mới, mỹ lệ cực điểm. Chỉ là không biết cảnh sắc mỹ lệ này có thể duy trì được bao lâu, nếu cứ tiếp tục như thế này đến khi trời tối thì sẽ càng đẹp đẽ hơn đó."
Bình tĩnh nhìn cuộc đả đấu trên đỉnh núi, Lục Vân phát hiện lúc này trên Thiết Trúc Phong, ngoại trừ bản thân mình không động thủ thì còn có thần bí trung nhân nữa. Nhìn nụ cười tà dị của nguời trung niên, tâm lý Lục Vân xuất hiện một cảm giác không nói được, tựa hồ giữa người đó với bản thân mình có mối liên hệ nào đó, nhưng đó là gì thì vô pháp hiểu thấu. Từ lúc đến đây tới giờ, Lục Vân vẫn luôn dò thử khí tức của hắn, trong cảm giác của chàng, hắn tựa như là một luồng hắc ảnh, có cái gì đó cực kỳ không rõ ràng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.