Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1162:




Chương 1162

Mà Hứa Mạn Nhi đi theo sau lưng Hứa An Liễu thì cười nhẹ, tựa như nàng ta không có liên quan gì đến căn phòng náo nhiệt này.

Chẳng biết tại sao, trong lòng Triệu Khương Lan lại thấy kỳ lạ.

Nàng luôn cảm thấy tình huống vừa rồi không đúng lắm.

Triệu Khương Lan tiến tới bên cạnh Viên hoàng hậu nói: “Mẫu hậu, không biết tại sao, hôm nay con luôn cảm thấy rất có thể mấy bài thơ của Hứa An Liễu là do Hứa Mạn Nhi làm”

Viên hoàng hậu ồ một tiếng, nhướng mày hỏi: “Làm sao con biết vậy?”

Triệu Khương Lan che miệng cười khẽ: “Đây chỉ là con đoán thôi, mẫu hậu đừng coi là thật”

Dù nói vậy nhưng Triệu Khương Lan lại lưu ý điều này.

Thời điểm các khuê tú đứng dậy ra về, nàng cố ý để người đi theo sau hai vị Hứa tiểu thư nghe lén.

Rất nhanh sau đó, người Triệu Khương Lan phái đi nghe lén trở về báo cáo: “Bẩm công chúa, đúng như ngài dự đoán, các câu thơ kia đúng là Hứa Mạn Nhi làm. Thuộc hạ theo sau suốt đoạn đường, nghe thấy các nàng nói khẽ với nhau, tiểu thư Hứa An Liễu giọng nói vô cùng vui vẻ, nhưng câu nào nói ra cũng nhắc nhở, cảnh cáo em họ của nàng ta không được tiết lộ chuyện này ra bên ngoài. Thuộc hạ không nghe lầm, các nàng đang nói về chuyện bài thơ trong thơ yến.”

Lần này ngay cả hoàng hậu cũng cảm thấy kinh ngạc: “Đúng thật có chuyện đó sao? Việc này cũng thật kỳ lạ, thơ yến hiếm khi được tổ chức, đây là cơ hội có thể giúp Hứa Mạn Nhi bộc lộ tài năng, trở nên nổi tiếng ở kinh thành, vì sao nàng ta không quý trọng cơ hội này mà lại hai tay dâng lên nhường cho Hứa An Liễu nổi danh chứ?”

Triệu Khương Lan sờ cằm nói: “Nếu như con không có đoán sai, cuộc sống của Hứa Mạn Nhi ở Hứa phủ trôi qua không tốt. Mẹ của nàng ta cùng người khác bỏ trốn, gần như cùng người nhà mẹ đẻ cắt đứt quan hệ, rồi sau đó trước khi qua đời để cho nàng ta quay về Hứa phủ sống”

“Lại nói tiếp, Hứa Mạn Nhi và người nhà họ Hứa chưa từng gặp mặt, hầu như không có tình cảm gì, thứ hai, sự có mặt của nàng ta có thể khiến Hứa phủ thấy có sự ngăn cách, cho rằng điều này khiến họ mất mặt, cho nên nàng ta không thể không cẩn thận. Đối mặt với đại tiểu thư danh chính ngôn thuận Hứa An Liễu, nàng ta chỉ có thể nhường nhịn, không thể cướp sự chú ý của mọi người, vì vậy mới có thể cố ý để bản thân thua cuộc ở vòng đầu tiên”

Viên hoàng hậu đồng ý gật đầu một cái: “Vậy xem ra nàng ta cũng là một người đáng thương”

“Nàng ta là một người đáng thương cũng là một người thông minh. Con thấy thơ của nàng ta ý cảnh không tâm thường, mà chỉ nhìn vào biểu hiện hôm nay của nàng ta cũng trang trọng, tuân thủ lễ nghị, tiến lùi vừa phải”

Viên hoàng hậu liếc Triệu Khương Lan một cái: “Ý của con là con chọn trúng cô nương này, muốn cho nàng ta ở lại bên cạnh Uyên nhi sao?”

Triệu Khương Lan có phần khó xử thở dài: “Chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng là con muốn nhìn thêm biểu hiện của nàng ta một chút. Bây giờ Thần vương phủ đã có một vị Vương phi, thêm một người vào phủ rốt cuộc cũng có nhiều điều lo lắng. Con càng xem trọng nội tâm phẩm chất hơn. Cho nên muốn tìm hiểu thêm về Hứa tiểu thư này nhiều hơn”

Triệu Khương Lan nói được là làm được.

Nếu nàng đã biểu hiện ra nàng vô cùng hứng thú với Hứa Mạn Nhi thì sẽ âm thầm dặn dò phượng vệ, để các nàng chú ý tất cả hành động của Hứa phủ.

Rất nhanh sau đó tin tức đã được truyền tới.

“Bẩm công chúa, Hứa tiểu thư dường như rất thiếu tiền, luôn để nha hoàn bên cạnh nàng ta, thậm chí chính nàng ta tự mình mang thư họa cầm ra ngoài bán, đổi lấy một ít tiền bạc. Chẳng qua bởi vì nàng ta không phải danh gia, bán được rất ít tiền. Nhưng xem xét từ việc nàng ta liên tục bán thư họa của mình, hẳn là thật sự rất thiếu tiền”

Triệu Khương Lan cố ý thử nàng ta, dặn dò phượng vệ bên cạnh mấy câu, ra hiệu nàng đi làm.

Phượng vệ nghe hiểu mưu tính của Triệu Khương Lan, gật đầu một cái bày tỏ mình sẽ mau chóng bắt tay vào làm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.