Thần Y Trọng Sinh

Chương 413:




- Mục đích gì?  
Mẫu cổ nhíu mày hỏi.  
- Tụ Linh Đại Trận của ta còn thiếu một Yêu Linh hơn 500 năm, chỉ đợi ngươi xuất hiện.  
Giọng điệu Mạc Phàm bình tĩnh nói.  
Lời này vừa vang lên, đám người Hoàng Kình Thương sửng sốt, sau đó đều cười khinh thường.  
- Khẩu khí của tiểu tử này lớn thật.  
Thân thể yêu thú Tiên Thiên đều mạnh hơn tu sĩ nhân loại, thứ duy nhất nhân loại mạnh hơn yêu thú là linh trí.  
Nhưng mẫu cổ nhà bọn họ sống ngàn năm, sớm đã đến cảnh giới Tiên Thiên, không chỉ mở miệng nói chuyện, linh trí không chỉ không kém nhân loại, trái lại còn mạnh hơn nhiều, thực lực lại càng mạnh hơn cảnh giới Tiên Thiên thông thường.  
Mạc Phàm muốn chém thì chém ngay được, cậu ta nghĩ là chém cỏ à.  
Lúc trước có hai Diệt Yêu Sư cảnh giới Tiên Thiên tìm tới Hoàng gia bọn họ, nói muốn diệt mẫu cổ này.  
Không lâu sau, hai Diệt Yêu Sư bị mẫu cổ nổ thành mảnh nhỏ, một người bị mẫu cổ đánh vỡ xương cốt toàn thân, trúng tử cổ, toàn bộ linh khí toàn thân hóa thành chất dinh dưỡng của mẫu cổ.  
- Lão tổ, ngài thấy rồi đó, khẩu khí của tiểu tử này quá lớn, cậu ta không để Hoàng gia chúng ta vào mắt còn chưa tính, còn làm càn như vậy trước mặt ngài, đúng là quá buồn cười.  
Hoàng Kình Thương nịnh nọt mẫu cổ.  
Những người xung quanh đều khiếp sợ, Mạc Phàm thực sự tới giết cổ ngàn năm này sao?  
ổ ế ắ ắ ầMay mà con sâu độc này ở yên trong tổ địa Hoàng gia không ra ngoài, nếu ra ngoài mà nói chắc chắn là tai họa ngập đầu.  
Kiếm khí của Mạc Phàm vừa chém vào người cổ trùng này, ngay cả bạch ấn cũng không để lại, chỉ sợ đạn không có tác dụng với nó, đạn pháo có tác dụng hay không còn chưa biết.  
Quái vật khổng lồ mở miệng nói chuyện như vậy, từ tận đáy lòng bọn họ không tin Mạc Phàm có thể chém được.  
Mắt mẫu cổ nheo lại, trong con mắt huyết sắc hiện lên vẻ khinh thường.  
- Tiểu tử, lão tử thấy ngươi không biết yêu thú Tiên Thiên có bao nhiêu đáng sợ đâu.  
Thân thể mẫu cổ hơi nghiêng về trước, mồm to như bồn máu há ra.  
Không khí xung quanh lập tức tụ tập về phía miệng nó, đạn nguyên khí đường kính 10 mét nhanh chóng thành hình, hơi thở hủy diệt kh ủng bố tỏa ra bốn phía, như một quả bom cỡ lớn đang ngưng tụ.  
- Đây là cầm khí thành binh, vì sao một con yêu thú cũng làm được?  
Dấu hiệu Tiên Thiên Tông Sư là nội khí ngoại phóng, cầm khí thành binh, giết người vô hình, những chuyện này đều là nhân loại mới làm được, chưa từng nghe nói yêu thú cũng có thể cầm khí thành binh.  
Trừ chuyện đó ra, khí binh này cũng quá lớn rồi, đường kính tới tận 10 mét, còn đang tăng trưởng.  
Phần lớn yêu thú đều dựa vào thân thể mạnh mẽ, hay là yêu thuật trời sinh.  
Trong mắt đám Hoàng Kình Thương lộ ra sảng khoái, nếu mẫu cổ không hiện thế, chắc chắn Hoàng gia bọn họ xong đời rồi.  
Hiện giờ còn ai cứu được Mạc Phàm?  
Vừa rồi vũ nhục Hoàng gia chúng ta, bây giờ là lúc phải trả giá thật nhiều.  
Giết tiểu tử này trước, lại đến Đông Hải bắt tất cả Mạc gia đến, bọn họ sẽ trở thành nô lệ Hoàng gia trọn đời như Khương gia.  
Đường kính của đạn nguyên khí lại tăng một nửa mới dừng lại, treo ở trên sân, che lấp mặt trời, giống như mặt trăng siêu lớn.  
- Đi!  
Tiên Thiên Chi Khí của mẫu cổ phun lên trên đạn nguyên khí.  
Đạn nguyên khí lập tức như mặt trăng giáng từ trên trời xuống, đi về phía Mạc Phàm.  
Dưới đạn nguyên khí, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy sinh mệnh vô cùng nhỏ bé, yếu ớt cỡ nào.  
Không ai hoài nghi chỉ cần đạn nguyên khí nổ tung, cho dù là một tòa nhà sáu tầng cũng sẽ bị nổ tung, bọn họ căn bản đừng nghĩ đến chuyện may mắn thoát khỏi.  
Mạc Phàm lắc đầu cười, đừng nói yêu thú cấp bậc Tiên Thiên, thánh thú cấp bậc Đại Thừa, tiên thú cấp tiên hắn đều từng thấy rồi, một con trùng tử cấp Tiên Thiên mà dám nói như vậy ở trước mặt hắn.  
- Học được chút phương pháp ngưng khí của Tiên Thiên Tông Sư, liền cảm thấy mình rất lợi hại, thực ra chỉ là bắt chước Hàm Đan.  
Đối mặt với đạn nguyên khí to lớn từ trên trời giáng xuống, một tay Mạc Phàm giơ lên không trung.  
Linh khí trong cơ thể chịu khí cơ lôi kéo, dũng mãnh điên cuồng lao vào trong tay hắn, chỉ trong chớp mắt, linh khí tràn đầy trong cơ thể hắn bị rút đi một phần tư, một đạn nguyên khí chỉ to bằng nắm tay xuất hiện trong tay hắn.  
- Toái Tinh!  
Tay này của hắn đẩy về phía trước, đạn nguyên khí huyền ảo như sao băng xẹt qua bầu trời, trong chớp mắt bay về phía đạn nguyên khí to lớn.  
Một cái thật lớn, một cái thật nhỏ, hình thành tương phản mãnh liệt.  
- Ôi, Mạc đại sư còn có tu vi võ đạo, nhưng khí binh của cậu nhỏ như vậy có thể làm gì?  
Hoàng Kình Thương lộ ra chút bất ngờ, trào phúng nói.  
Ông ta tưởng rằng Mạc Phàm chỉ là thể, pháp song tu, không ngờ còn tu luyện võ đạo, ngưng tụ khí binh.  
Nhưng mọi chuyện đều phí công, khí binh lớn nhỏ quyết định tu vi mạnh yếu, thực lực kém xa nhau.  
Một kích này của Mạc Phàm là vùng vẫy phí công khi chết, không có gì khác biệt.  
Những người khác cũng lắc đầu, không đành lòng nhìn.  
Trong số bọn họ có rất nhiều người không hiểu võ đạo, nhưng nhìn bằng mắt có thể phân rõ mạnh yếu.  
Trong đám người, vẻ mặt Mộc Phong Nhạc lo lắng.  
Một kiếm vừa rồi của Mạc Phàm không chém mẫu cổ bị thương, anh ta cũng có chút lo lắng, hiện giờ trái tim như bị treo cao.  
- Tiểu tử, ánh sáng vài mét cũng dám tranh phát sáng với trăng sao, đợi thiên sinh vạn thế trở thành tế phẩm của ta đi.  
Mẫu cổ cười đắc ý.  
- Vậy sao?  
Mạc Phàm cười nói.  
- Ngươi nhìn lại xem, trùng tử.  
Mẫu cổ nhìn lướt qua, đồng tử lập tức co rụt lại.  
Đạn nguyên khí huyền ảo của Mạc Phàm tiếp xúc đạn nguyên khí cỡ lớn, trong chớp mắt đạn nguyên khí cỡ lớn nổ tung.  
Không khí xung quanh thay đổi, giống như một tầng plastic trong suốt vặn vẹo vì trọng lực.  
Linh khí trời đất tản ra tứ tung, mây mù cuồn cuộn nổi lên trên biển mây, như nước sông chảy ngược, hóa thành sóng biển nghiêng trời bay về phía mẫu cổ.  
- Chuyện này, làm sao có thể?  
Mẫu cổ vô cùng kinh ngạc quát.  
Ngưng tụ khí binh này là thành quả nó suy nghĩ rất lâu, một trong hai Bắt Yêu Sư lần trước đã bị khí binh của nó nổ tan thành mảnh nhỏ, ở trước mặt Mạc Phàm lại không chịu được một kích.  
Mẫu cổ còn chưa hiểu rõ nguyên nhân ở đâu, đạn nguyên khí huyền ảo của Mạc Phàm đã bay tới, đập mạnh vào mặt mẫu cổ.  
Trên cái đầu khổng lồ của mẫu cổ, bạch quang chớp lóe, yêu khí hộ thể tự động xuất hiện, nhưng chỉ duy trì một lát.  
“Rắc rắc!” Vết rạn như mạng nhện xuất hiện trên yêu khí hộ thể, giống như thủy tinh bị nghiền nát.  
Ngay sau đó.  
“Rắc” một tiếng, yêu khí hộ thể bị phá tan thành mảnh nhỏ, hóa thành Thiên Địa Nguyên Khí biến mất trên bầu trời.  
Đạn nguyên khí huyền ảo đập mạnh vào mặt mẫu cổ, cái đầu to lớn của mẫu cổ nghiêng về một bên, biến mất vào trong mây mù.  
“Rầm!” Sóng mây cao hai trượng văng tung tóe lên, từng đợt tiếng nổ vang lên trong biển mây, hình như là đụng vào vách núi đá, tất cả núi chấn động một lát, mãi mới khôi phục yên bình.  
Xung quanh giống như chết lặng, mọi người đứng yên tại chỗ ngây ra như phỗng, vẫn duy trì biểu cảm lúc trước.  
Đám người Hoàng Kình Thương vừa rồi còn cười vô cùng đắc ý, bây giờ vẫn mang theo tươi cười, chỉ là tươi cười này còn khó coi hơn cả khóc, trong hai mắt là tràn đầy vẻ không thể tin được.  
Đám người Hoàng gia, cả đám mặt xám như tro tàn, có mấy người tuổi tác lớn bị cao huyết áp, bệnh tim nên té ngã trên đất, hôn mê bất tỉnh.  
Tất cả, không ai không sợ hãi kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.