Thần Y Trọng Sinh

Chương 244:




Hòa thượng này hơi sững sờ, theo tiếng nhìn lại, nhìn thấy một thanh niên khoảng 16, 17 tuổi.  
Thanh niên này đúng là Mạc Phàm từn biệt thự tới.  
- Ông tên Tuệ Năng?  
Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm hòa thượng này hỏi.  
Công pháp đồng dạng, quần áo và trang sức đồng dạng, cũng là cao thủ Nội Kình, đánh lén Tiểu Vũ hẳn là hòa thượng này.  
- Cậu là người đắc tội với Khổng tiểu thư chúng tôi, tiểu tử Mạc Phàm không biết sống chết?  
Tuệ Năng không đáp hỏi ngược lại.  
Sau khi bọn họ cứu Khổng Tuyên, tóm lấy một người giúp bọn họ chỉ và xác nhận Mạc Phàm.  
Ông ta chỉ liếc mắt nhìn Mạc Phàm từ xa một cái, nhiệm vụ là sư huynh ông ta đi làm, ông ta phụ trách giết người nhà Mạc Phàm, cho nên không có ấn tượng với Mạc Phàm lắm.  
Nhưng có thể tìm đến nơi này, lại tràn đầy sát khí trên người với ông ta hơi phân nửa là Mạc Phàm.  
- Người chết không cần thiết phải biết tên tôi.  
Mạc Phàm lạnh lùng nói.  
Đôi lông mày dưới trán trơn bóng của hòa thượng nhướn lên, không giận trái lại rất vui vẻ.—  
Khẩu khí thật lớn, xem ra sư huynh ngu xuẩn của tôi đã chết trên tay cậu.  
Mạc Phàm nhíu mày, sư huynh của mình bị giết, vậy mà Tuệ Năng đại sư này không có một chút tức giận.  
Nhưng hắn cũng không để ở trong lòng lắm.  
- Ông sẽ như ông ta.  
- Hô hô, tôi sẽ như anh ấy sao?  
Tuệ Năng cười khinh thường, đi vòng quanh Mạc Phàm, bộ dạng không sợ hãi chút nào.  
- Tiểu tử, cậu thực sự cảm thấy mình cậu có thể đấu với Khổng gia à, cậu nghĩ quá ngây thơ rồi, đừng nói Khổng gia cho dù là Tu La Tông chúng tôi một mình cậu cũng không đối phó được?  
- Tu La Tông?  
Mắt Mạc Phàm nheo lại.  
Giống Lạc gia và Tần gia là đại gia tộc  
trong mắt người thường, có mấy cao thủ Nội Kình đã không tệ rồi.  
Vậy mà Khổng gia bồi dưỡng một tông phái?—  
Tiểu tử, có phải sợ hay không?  
Tuệ Năng thấy vẻ mặt Mạc Phàm khẽ thay đổi, lông mày không khỏi nhướn  
lên.  
- Sợ sao?  
Mạc Phàm cười nhạt.  
Đừng nói Tu La Tông một tiểu tông phái trên Địa Cầu, cho dù mạnh hơn bọn họ gấp mười gấp trăm lần, hắn cũng từng thấy không chỉ ngàn vạn.  
Cho dù kiếp trước hắn là y tiên không am hiểu về chiến đấu, nhưng bị hắn tiêu diệt cũng có trên trăm.  
Hắn đường đường là y tiên bất tử, sẽ sợ một tông phái như Tu La Tông sao, quá coi trọng tông phái của bọn họ rồi.  
- Tu La Tông các ông rất lợi hại sao? Tươi cười trên mặt Tuệ Năng hơi cứng đờ, sau đó cười hung ác nham hiểm.  
- Đừng tưởng rằng cậu giết sư huynh ngu xuẩn của tôi thì giỏi lắm, Nội Kình đỉnh phong như sư huynh tôi ở Tu La Tông có 12 người, cho dù cậu giết một người thì vẫn còn 11 người, nể mặt cậu còn trẻ như thế, tôi có thể cho cậu một cơ hội, để cậu không phải chết nữa, thế nào? Mạc Phàm căn bản không muốn nói nhiều lời vô nghĩa với Tuệ Năng này, nhưng thấy ông ta tự tin như thế, tò mò hỏi:  
Trái lại ông có thể nói cho tôi nghe thử tôi làm gì mà không phải chết?  
- Chỉ cần cậu đồng ý giết người nhà cậu, tôi có thể dẫn cậu vào Tu La Tông chúng tôi, thế nào?  
Tuệ Năng cười nói.  
Ở trong mắt ông ta Khổng Tuyên và sư huynh Tuệ Ngộ đều là kẻ đần độn, chỉ biết giết giết giết.  
Tuy Mạc Phàm này đắc tội Khổng Tuyên, nhưng hơn phân nửa có thể khiến Khổng gia và thực lực của Tu La Tông tăng lên gấp trăm lần, đó chính là luyện chế pháp khí. Bởi vì nguyên liệu khan hiếm và luyện khí truyền thừa bị đứt, pháp khí càng ngày càng trân quý, đa số đều là tông môn lưu truyền tới nay. Giống Tu La Tông có 23 cao thủ Nội Kình, tổng cộng chỉ có 13 pháp khí, chính ông ta cũng không có một cái.  
Trong 13 pháp khí này, cấp độ, phẩm chất cũng cao thấp không đều. Nhưng khi ông ta đi giết người nhà Mạc Phàm thì thấy khoảng 6 pháp khí, hơn nữa mỗi pháp khí đều là cực phẩm trong cực phẩm.  
Cho dù đeo trên người người bình thường, nếu không phải ông ta chạy trốn  
nhanh, sẽ bị 5 đạo sấm chớp đánh trúng, không chết cũng trọng thương. Có thể có nhiều pháp khí như vậy, hơn phân nửa là Mạc Phàm biết luyện khí. Nếu dẫn cậu ta vào Tu La Tông, thực lực của Tu La Tông nhất định tăng lên, địa vị của ông ta cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.  
- Bảo tôi giết người nhà của tôi?  
Mắt Mạc Phàm nheo lại, hàn quang trong mắt lóe lên.  
Chỉ là một đám phàm nhân mà thôi, hà tất vì bọn họ mà ảnh hưởng đến tiền đồ của cậu, có được tất có mất, chỉ cần cậu giết người nhà mình, sau đó nói xin lỗi Khổng Tuyên, sau này chúng ta đều là người mình, nói cho cậu biết, xin lỗi Khổng Tuyên cũng không mất mặt, cô ta cũng không phải người bình thường. Tuệ Năng xem thường nói. Giống như giết người nhà không khác gì  
làm thịt mấy con trâu. Mắt Mạc Phàm lại phát lạnh:  
- Cho nên ông giết người nhà ông, mới vào Tu La Tông?  
Tốc độ tu luyện ma công bình thường rất nhanh, nhưng đa số ma công đều làm người ta rơi vào điên cuồng và tuyệt vọng.  
Vì cầu công lực tăng lên, cũng tiêu diệt không ít ma tu.  
- Giết người nhà mà thôi, đây là quy củ của Tu La Tông chúng tôi, mỗi người nhất định phải làm.  
Tuệ Năng cười âm hiểm nói, căn bản không để ý chuyện giết người nhà.  
Lúc ấy ông ta giết người nhà chân mày cũng không nhíu một cái, loại cảm giác giết một người nhà thực lực sẽ tăng lên một chút đó thật sự quá sung sướng.  
Lông mày Mạc Phàm nhíu càng chặt, khó trách tài nguyên trên Địa Cầu cằn  
cỗi, Tu La Tông còn có nhiều cao thủ Nội Kình như vậy.  
Xem ra giống hệt như một số ma công hắn biết, nhờ giết người thân giết bạn để tăng thực lực.  
Tu La Tông này thật sự đáng chết, không chỉ như vậy, Khổng gia cũng nên chết, vậy mà bồi dưỡng thế lực tà ác như thế. Nếu tôi từ chối thì sao?  
Mạc Phàm lạnh lùng nói, sát ý trong lòng hắn nhanh chóng nảy sinh. - Thế nào, không nỡ à, nếu cậu không nỡ tôi có thể giúp cậu, nhưng pháp khí  
trên người người nhà cậu phải chia cho tôi một nửa.  
Tuệ Năng cười nói, giấu đầu lòi đuôi cuối cùng cũng lộ ra.  
Nếu có thể lấy được pháp khí trên người người nhà Mạc Phàm, thực lực của ông  
ta cũng tăng lên không ít.  
- Pháp khí?  
Mạc Phàm lấy Thất Hồn Ngọc mượn của Tiểu Vũ:  
- Ông nói cái này sao? mắt Tuệ Năng sáng lên, từ uy lực Hai của ngọc phù này, chỉ có ngọc phù Bát Bảo Linh Lung tông chủ ông ta đeo mới  
có thể so sánh với khối ngọc này.  
- Cậu nghĩ thông suốt rồi hả?  
Đắc tội Khổng gia, Mạc Phàm không có bất luận năng lực chống cự. Đợi cuối cùng rơi vào nhà tan cửa nát, không bằng tự mình sống một mình, còn  
về người nhà sao, có thể lợi dụng thì lợi dụng một phen.  
- Ừm, tôi nghĩ thông rồi. Mạc Phàm gật đầu, vận chuyển Cửu  
Chuyển Hỗn Nguyên Công, linh khí trong ngọc phù rút đi.  
- Được lắm, cậu dẫn tôi đi, tôi lập tức giết người nhà giúp cậu. Tuệ Năng có chút kích động nói.  
Ông ta đang chuẩn bị lý do thoái thác, ai biết Mạc Phàm dễ dàng bị ông ta thuyết phục như thế.  
Mạc Phàm này không nhiều tuổi lắm, nhưng vẫn thức thời.  
- Tôi nghĩ thông rồi, muốn diệt sạch Tu La Tông các ông và Khổng gia, sư huynh ông là người đầu tiên, ông là người thứ hai.  
Mạc Phàm trầm giọng nói. Trước khi nhập môn phải giết người nhà,  
tông phái như vậy giữ lại tuyệt đối là tai họa.  
Khổng gia bồi dưỡng tông phái như thế, tuyệt đối là đầu sỏ gây nên, Khổng gia càng đáng chết.  
Sắc mặt Tuệ Năng thay đổi, ông ta tưởng rằng Mạc Phàm mắc câu, ông ta không những đạt được pháp khí, còn có thể hoàn thành nhiệm vũ một cách hoàn mỹ, ai biết tiểu tử này lại muốn tìm cái chết.  
- Tiểu tử, cậu vốn đại chiến với cao thủ nước ngoài một lát, lại giết sư huynh tôi  
thì còn bao nhiêu nội khí giết tôi, phải là tôi giết cậu mới đúng?  
Tuệ Năng cười âm hiểm, tràn đầy tự tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.