Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Chương 303: Mãnh thú dưới hồ băng




"Nhị đệ hiện giờ cũng không biết đi nơi nào!"
Nguyệt Như Hỏa tức giận, một chưởng đánh xuống đất
Mặt đất kia bị hắn dùng lực đánh, lúc này có một vết lõm rất sâu
Qúy Như Yên mau chóng khuyên nhủ: "Nguyệt đại ca, cho dù hiện tại phá nát chỗ này cũng vô dụng. Nếu ngươi tin ta, ta đây sẽ cho Lữ Nương uống dược. Tuy rằng không thể giải hết chất độc trong người, nhưng tốt xấu gì cũng làm cho nàng tỉnh lại"
"Thật có thể làm cho Lữ Nương tỉnh lại sao?"
Nguyệt Như Hỏa như là thấy được tia hy vọng, gắt gao nắm lấy tay Qúy Như Yên, vội vàng nói
Lạc Thuấn Thần ở một bên thấy vậy, nhanh chóng tiến đến kéo lấy tay Qúy Như Yên trở về, tay nữ nhân của hắn, há có thể người khác dễ dàng sờ loạn
Chuyện này tuy là đang nói đến vấn đề mạng sống của Lữ phu nhân, hắn sẽ không so đo
Nhưng không có nghĩa là hắn không để ý, hai tay của nàng, hắn cũng chưa có từng động đến đâu
Lạc Thuấn Thần liếc mắt nhìn Nguyệt Như Hỏa, thanh âm như hàn băng: "Nguyệt huynh, có lời gì cứ bình tĩnh nói, nếu là bị thương phu nhân của ta, đừng trách ta không nói tình cảm!"
"Qủy Hoàng huynh, xin lỗi, ta đây quá khẩn trương, cho nên mới..."
Qúy Như Yên liếc mắt nhìn Lạc Thuấn Thần, người này đúng là thích chen vào chuyện của người khác
Vốn nàng muốn từ miệng của Nguyệt Như Hỏa hỏi ra một chuyện, bị hắn phá hoại như vậy, còn hỏi cái rắm gì!
Không có biện pháp, chỉ có thể đợi Lữ phu nhân tỉnh lại, khách sao hỏi sau
Vì thế, Qúy Như Yên xoay người đi tìm dược
Lúc chuẩn bị đi, Lạc Thuấn Thần đi tới, nói muốn giúp nàng
Qúy Như Yên liền đem cái đựng dược đưa cho hắn, để cho hắn cầm hết
Xuất pháp nửa canh giờ, Qúy Như Yên cũng không nói lời nào với Lạc Thuấn Thần, tự mình đi tới núi đá kia
"Như Yên, nàng tức giận cái gì?
Lạc Thuấn Thần cẩn thận hỏi
Qúy Như Yên nghe vậy, nổi trận lôi đình, người này cố ý đến gây chuyện chọc nàng tức giận sao?
Đã làm chuyện sai, cự nhiên còn đến hỏi nàng vì sao tức giận!
"Ta tại sao tức giận, ngươi còn không biết sao?"
"Ta cũng không phải lòng của nàng, chỉ có nàng nói ra, ta mới biết được"
Lạc Thuấn Thần tao nhã cười nói, nụ cười khiến người ta cảm thấy thập phần ấm áp
Qúy Như Yên trừu rút khóe miệng: "Ngươi vì cái gì, muốn ngăn cản ta cùng Nguyệt Như Hỏa nói chuyện?"
"Hắn kéo tay nàng"
"Thì sao, không phải chỉ là kéo một chút sao?"
Qý Như Yên tức giận
Lạc Thuấn Thần nghiêm mặt nói: "Nàng là nữ nhân của ta, ta sẽ không để nam nhân khác mơ ước đến nàng!"
Qúy Như Yên ngẩn người, hắn đúng là một đại nam nhân có chủ nghĩa thật cường đại!
Chạm tay cũng có ý kiến sao?
Đảo cặp mắt, Qúy Như Yên nói: "Ta muốn biết tin tức, ngươi có thể nói cho ta sao?"
"Nàng muốn biết cái gì?"
"Như thế nào vượt qua hồ băng!"
"Hồ băng bởi vì rét lạnh, ngoài mặt sẽ có một tầng tuyết mỏng, nếu muốn vượt qua đó, chắc chắn sẽ lập tức phá vỡ băng trong hồ. Toàn bộ hồ rất rộng, ít nhất cũng hai nghìn thước. Nếu nàng có khinh công lợi hại, có thể nhẹ nhàng bay qua"
Qúy Như Yên nghe vậy, cau mày nói: "Ngươi có phải đã quên cái gì hay không? Nếu như thật sự đơn giản, Nguyệt Như Hỏa đã không cần đấu khí hộ thể mới có thể xông vào!"
Lạc Thuấn Thần tán thưởng nhìn nàng nói: "Đúng vậy! Dưới đáy hồ băng có mãnh thú. Nếu như nói bạch mao vượn người chính là vua rừng rậm, như vậy mãnh thú dưới hồ băng chính là vua đáy hồ giao long"
"Giao long?"
Qúy Như Yên kinh ngạc vạn phần, nàng nghĩ như thế nào cũng không ngờ tới, dưới đáy hồ băng cự nhiên còn có một thần thú lợi hại như vậy trấn thủ
Nếu như quả thật có giao long trấn thủ, nàng muốn lấy thiên tiên ngọc lộ không phải khó như lên trời sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.