Thần Võ Chiến Vương

Chương 212: Một Phút




Sau khi nam tử đeo mặt nạ thăng cấp thành thập nhị cường, toàn bộ tỷ thí vòng này đã kết thúc.
Trải qua tỷ thí giống như đào cát trong biển rộng, cuối cùng người ở trong thập nhị cường đều là kẻ mạnh bên trong kẻ mạnh.
Sáu người Cao Tiệm Ly, Dịch Thủy Hàn, Mặc Cuồng, Lữ Phi, Tam hoàng tử, Lý Hanh Kính đã sớm là thiên tài còn trẻ mà đã thành danh từ lâu.
Ba người còn lại không muốn người biết, không đứng ở bên trên Tân hỏa bảng. Cho dù xa lạ, thế nhưng biểu hiện lại rất tuyệt vời, trở thành hắc mã, cũng khiến cho mọi người biết rõ hàm nghĩa của câu nói ngoài trời có trời, ngoài người có người.
Đương nhiên, nếu nói hắc mã to lớn nhất chính là nam tử đeo mặt nạ sẽ quyết chiến sinh tử cùng với Tam hoàng tử.
Không giống như những người khác, trải qua mấy vòng, đối thủ mà hắn đánh bại người sau mạnh hơn người trước, có mấy người thậm chí còn có thể sánh ngang được với người trong thập nhị cường hiện tại.
Ví dụ như Phi Nguyệt công chúa và Tiết Nhân Thiên.
Điểm đáng sợ nhất chính là, tới hiện nay nam tử đeo mặt nạ chưa từng bộc lộ ra hết, kể cả chiến với Tiết Nhân Thiên cũng vậy, từ đó đã chứng minh rõ hắn ẩn giấu thực lực.
Trước đó khiến cho lão giả áo xám, sau đó ước chiến Tam hoàng tử.
Những chuyện này đều làm cho hắn trở thành tồn tại chói mắt nhất.
Vô số người muốn biết gương mặt dưới mặt nạ đó sẽ ra sao, nhìn xem người thần bí mà lại mạnh mẽ này rốt cuộc là ai!
Thập đại tông môn của Hỏa vực thấp thỏm bất an, nguyên nhân đều rất giống nhau.
Lo lắng nam tử đeo mặt nạ là đệ tử của những môn phái khác, đệ tử như vậy đã đủ để làm cho danh tiếng của môn phái này dần dần lên cao, che danh tiếng của tông môn mình lại.
Bởi Sở Lạc cho nên khả năng là đệ tử của Phù Không đảo có độ khả thi lớn nhất.
Vì vậy, đám người Phù Không đảo nhận được không ít ánh mắt ước ao thậm chí là đố kỵ của mọi người.
Đối với chuyện này, đầu óc trưởng lão của Phù Không đảo mơ hồ, rất muốn gọi Sở Lạc tới, muốn hỏi cho rõ ràng.
Thậm chí một ít người của Phù Không đảo còn thật sự cho rằng nam tử đeo mặt nạ là đệ tử mà môn phái bí mật bồi dưỡng.
Vào lúc này, hoàng triều tuyên bố quy củ.
Thập nhị cường tiếp tục phân tổ chiến đấu, mười hai người sẽ chọn sáu người tiến vào vòng trong, lại từ sáu chọ ba.
Ba người cuối cùng sẽ thu được tiêu chuẩn tiến tu Thánh Viện.
Mặt khác, lão giả áo xám tuyên bố, Phi Nguyệt công chúa bởi vì vì là kỳ tài đạt đến thiên nhân hợp nhất không nhiều cho nên tuy rằng bị thua nhưng cũng thu được tiêu chuẩn tiến tu.
Tin tức này ngoại trừ làm cho người ta kinh ngạc ra cũng khiến cho rất nhiều người ôm hy vọng.
Chuyện tốt trên đời này sẽ không bỗng dưng rơi vào trên người mình được.
Không khó đoán ra được, bởi vì tiêu chuẩn tiến tu này mà Đại Hạ hoàng đế sẽ phải bỏ ra cái vốn lớn tới bao nhiêu.
- Nghỉ ngơi nửa ngày, trong lúc này, người thăng cấp thập nhị cường sẽ nhận được khen thưởng từ Thánh Viện, dù sao, ngày hôm nay mọi người đều khổ cực rồi.
Lão giả áo xám đứng lơ lửng ở trên không, nhìn xuống người trong thập nhị cường đứng trên bình đài.
Tiếng nói vừa dứt, hắn nhẹ nhàng phất tay, mười hai đạo ánh sáng xuất hiện, phân biệt rơi vào các nơi trống trải ở trên quảng trường.
Khi ánh sáng tản đi, mười hai cánh cửa truyền tống tương tự với khung cửa xuất hiện.
Không khác gì cửa truyền tống dùng cho Vạn thú vực, lớn như là một cánh cửa phổ thông vậy.
- Tiến vào trong đó, nếu như có thể kiên trì được một phút thì thực lực của các ngươi có thể tăng lên một thành, cứ thế mà suy ra, đương nhiên, thời gian càng dài thì độ khó sẽ càng cao.
Lão giả áo xám không nói bên trong sẽ có cái gì mà chỉ mỉm cười thần bí.
Lời này khiến cho mọi người phấn khởi, đặc biệt là đám người thập nhị cường.
Hiệu quả thần kỳ như vậy, bọn họ chưa từng nghe thấy, chỉ có thể thán phục sự mạnh mẽ của Thánh Viện mà thôi.
- Trước khi tiến vào, tốt nhất nên điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, không cần quá lo lắng, chúng ta sẽ được nghỉ ngơi nửa ngày.
Lão giả áo xám nhắc nhở một câu.
Tức thì, người tiếp viện của thập nhị cường đưa tới các loại linh đan, thậm chí còn có linh đan đột phá.
So sánh với bên kia, người tiếp viện nam tử đeo mặt nạ chỉ có Sở Lạc và Mộng Phi Phỉ, người sau lại còn không biết có được tính là người tiếp viện hay không nữa.
- Sư huynh, ta còn có một viên linh đan đột phá...
Sở Lạc không có suy nghĩ nhiều, nàng chỉ muốn được giúp đỡ thiếu chủ mà thôi.
- Linh đan là thứ mà ta không bao giờ thiếu.
Giang Thần ngắt lời nàng.
- Sư huynh, nếu không đi tìm Thiên Đạo môn đi, nhất định sẽ bọn họ cho sư huynh tài nguyên tốt nhất.
Sở Lạc dùng thanh âm nhỏ đến mức không nghe thấy được ghé vào lỗ tai của hắn rồi nói.
Giang Thần liếc mắt nhìn cửa truyền tống, nói:
- Bên trong có cái gì còn không biết, mù quáng chuẩn bị không nhất định có thể dùng tới được. Củng cố trạng thái tới mức tốt nhất, có lẽ chỉ là chiến đấu từng trận ở bên trong rồi lĩnh ngộ, thu hoạch mà thôi.
Thánh Viện cử hành loại tỷ thí cỡ lớn như vậy, xem ra cũng không chỉ là vì công bằng, mà là một loại mài giũa.
- Nếu không, cũng sẽ không cho chúng ta thời gian nửa ngày để nghỉ ngơi.
Giang Thần rất khẳng định suy nghĩ của mình, vì lẽ đó hắn chỉ ăn vào một viên Hoàn linh đan, sau đó lại tìm một nơi để ngồi xuống.
Phản ứng của những người khác chậm một nhịp, nhìn thấy hành động của Giang Thần, như bị dẫn dắt, bọn hắn bừng tỉnh. Đều tự tìm nơi để điều tức và quy nạp tổng kết tâm đắc qua từng trận chiến đấu một.
Đám người ở trên quảng trường cũng đang cảm thấy căng thẳng thần kinh, các thế lực trên đạo cụ phi hành bắt đầu pha trà, lấy ra điểm tâm đã được chuẩn bị kỹ càng.
- Nói như thế, trải qua từng trận tỷ thí, nếu như đối mặt với càng nhiều cường địch thì trái lại chỗ tốt sẽ càng to lớn hơn đó.
Trải qua thảo luận, mọi người đã suy đoán ra lời nói mới rồi của lão giả áo xám, ánh mắt của tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía nam tử đeo mặt nạ.
Không nghi ngờ chút nào, người đối mặt với nhiều kẻ địch mạnh mẽ nhất là hắn.
Trước đó còn có người nói hắn không gặp may, bây giờ nhìn lại, dường như lại là một chuyện rất tốt.
- Này! Ta nói ngươi nghỉ ngơi gần đủ rồi, mau vào đi chứ.
Đột nhiên, âm thanh thiếu kiên nhẫn của Tam hoàng tử truyền đến.
Hóa ra là Cao Tiệm Ly từ lúc bắt đầu đến hiện tại đều rất dễ dàng, số của hắn rất may, không có đối thủ khó dây dưa cho nên đương nhiên cũng không cần tìm hiểu gì cả.
Hắn đang đứng ở trước một cái cửa truyền tống do dự không quyết định, đã khiến cho Tam hoàng tử chú ý.
Rốt cuộc bên trong là cái gì hắn còn không rõ ràng lắm, nếu như có người đi vào trước đánh trận đầu, như vậy sẽ không thể tốt hơn được nữa.
Nguyên nhân Cao Tiệm Ly do dự cũng là điểm ấy, hắn cũng không muốn làm chim đầu đàn.
Hiện tại lại bị Tam hoàng tử giục, hắn không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là đi vào bên trong.
Ngay khi thân thể tiếp xúc với cửa truyền tống thì thân thể đã bị hút vào.
Bao gồm cả Giang Thần ở bên trong, không ít người đều nhìn về phía cánh cửa truyền tống này, muốn nhìn một chút xem biến hóa sau khi ra ngoài của Cao Tiệm Ly ra sao, còn có chút người đã bắt đầu tính giờ.
Kiên trì được một phút, thực lực bản thân có thể tăng lên một phần, hiệu quả mạnh mẽ như vậy cũng khiến cho không ít người chú ý.
Ước chừng ở khoảng mười phút sau, Cao Tiệm Ly từ cửa truyền tống đi ra, mà cánh cửa truyền tống này cũng đồng thời biến mất.
Không ai để ý tới cửa truyền tống mà nhìn chằm chằm không chớp mắt về phía Cao Tiệm Ly.
Mọi người giật mình phát hiện ra Cao Tiệm Ly vẫn đang duy trì trạng thái chiến đấu, kiếm khí bức người, khí tức hỗn loạn, lồng ngực nhanh chóng phập phồng.
Sư phụ của hắn và trưởng lão môn phái cùng nhau tiến lên, ổn định tình hình của hắn.
- Sư phụ, ta đã nắm giữ Thánh linh kiếm pháp, tuyệt thức đệ nhất kiếm.
Cao Tiệm Ly nói, không nhìn ra sắc mặt vui mừng mà trái lại còn để lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Không chờ sư phụ hắn đặt câu hỏi, hắn lại nói:
- Ba kiếm tuyệt thức, vừa nãy trên cơ bản đã nắm giữ toàn bộ một cách máy móc, đáng tiếc...
Nói còn chưa dứt lời thì ai cũng có thể cảm nhận được sự tiếc nuối và không cam lòng của hắn. Đồng thời còn có chấn động đối với tình hình bên trong cánh cửa truyền tống kia.
- Bên trong có cái gì?
Tam hoàng tử tức giận nói.
- Sau khi ngươi tiến vào sẽ biết.
Cao Tiệm Ly nói.
- Ngươi!
Tam hoàng tử phẫn nộ, lúc bình thường, những người này nào dám làm càn như vậy cơ chứ!
Nguyên nhân của tất cả những thứ này đều là nam tử đeo mặt nạ làm ra, làm dao động tới uy nghiêm của hắn.
- Chờ đó, ta sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.