Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1924: Thiên Thần Vương nghiệm chứng (2)




Lời của Lăng Tiếu còn chưa nói xong, ở trên bầu trời bọn hắn bất thình lình phong vân đột biến, dị tượng hàng lâm.
Chỉ thấy từng đạo quang mang chói mắt từ trên trời hạ xuống, sợ đến từng người đều lập tức vận khởi lên lực lượng tiến vào trạng thái phòng ngự cường đại nhất, đây là động tĩnh do Xà Nghĩa môn làm ra.
Chỉ là lúc những quang mang này chiếu đến trên thân người thì chỉ cảm thấy ấm áp vô cùng, để người ta cảm thấy hết sức thoải mái, cho dù là Thần Vương đang bị thương cũng cảm thấy thương thế dễ chịu hơn nhiều.
Đang ở lúc tất cả mọi người đều nghi ngờ không giải thích được, một đạo quang trụ giống như thực chất hướng về phía Lăng Tiếu bắn thẳng mà đến.
Lăng Tiếu nghĩ cũng không nghĩ, vận khởi lực lượng xuất kích với quang trụ kia.
Đây vốn là một loại giới bị xuất ra từ bản năng của Lăng Tiếu, hắn mặc dù cảm thấy quang trụ này không có sát ý gì nhưng mà hắn không thể không đề phòng, ai biết đây là loại lực lượng công kích dạng gì.
Lăng Cương lại là ở lúc này kinh hô:
- Tiếu thúc ngươi đừng xuất thủ, đầy là Thiên Thần Vương nghiệm chứng!
Đáng tiếc lời của hắn vẫn chậm, Lăng Tiếu đã oanh ra một kích hủy thiên diệt địa, quyền ý cuồn cuộn, liệt hỏa hừng hực kia ngạnh sinh sinh đem cỗ quang mang này oanh tán mất.
Lăng Cương trợn tròn mắt!
Hắn cả người thất hồn lạc phách mà nhìn Lăng Tiếu, phảng phất như toàn thân bị rút hết tất cả lực lượng rồi, ngã ngồi trên mặt đất.
Tất cả quang mang trên bầu trời toàn bộ biến mất, hết thảy đều khôi phục bình tĩnh!
Lăng Tiếu có chút mờ mịt mà nhìn Lăng Cương nói:
- Lăng Cương, vừa mới rồi ngươi nói cái gì là Thiên Thần Vương nghiệm chứng?
Hắn cảm thấy chính mình giống như là làm sai cái gì đó, bất quả ngược lại là không có cảm giác dị dạng gì.
Lăng Cương không có đáp lại lời của Lăng Tiếu, chỉ là giống như người mất hồn lẩm bẩm nói:
- Xong.. Xong... Tiếu thúc xong!
- Lăng Cương, ngươi tỉnh cho ta!
Lăng Tiếu vọt tới Lăng Cương quát to.
Lúc này Lăng Cương mới bình tĩnh trở lại, nói với Lăng Tiếu:
- Tiếu thúc, ngươi... Ngươi xong!
- Ngươi là bị điên rồi à!
Lăng Tiếu trừng mắt nhìn Lăng Cương quát lên.
Những người khác đều không rõ Lăng Cương bình thường rất tôn trọng Lăng Tiếu, làm sao bất thình lình lại nói ra lời này.
Lăng Cương nhẹ hít một hơi nói:
- Tiếu thúc, ngươi có biết là vừa mới rồi ngươi hủy đi một tràng thiên đại vinh diệu hay không! Đây chính là Thiên Thần Vương nghiệm chứng a, người khác cả đời mong cầu cũng cầu không được, ngươi... Ngươi lại hủy!
- Cái gì mà vinh dự, cái gì là Thiên Thần Vương nghiệm chứng, ngươi hảo hảo giải thích rõ ràng cho ta!
Lăng Tiếu lấy ra phong phạm của trưởng bối mà không có hảo khí nói.
Trong lòng hắn lại là "Lộp bộp" một tiếng, chẳng lẽ quang trụ kia có cái gì cổ quái hay sao?
Lăng Cương nặng nề thởi dài một hơi giải thích nói:
- Dị tượng vừa mới rồi là Thiên Thần Vương nghiệm chứng, cũng chính là nghiệm chứng đối với Tiếu thúc ngươi, chỉ cần thông qua ngươi liền có thể trở thành Thiên Thần Vương rồi!
Lời này vừa ra, những người còn lại thần sắc mỗi một người đều trở nên vô cùng quái dị, mà ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Lăng Tiếu trừ vẻ kính sợ ra, càng nhiều là tiếc nuối.
- Ta làm sao lại có Thiên Thần Vương nghiệm chứng được, đây có phải là nhầm rồi hay không!
Lăng Tiếu vẫn không hiểu nói.
Lăng Cương tiếp tục nói:
- Ngươi vừa mới đánh lén kích sát Trúc Diệp Thanh, hắn nhưng là tồn tại được xếp hạng thứ 927 trên Thiên Thần Vương, hắn vừa chết, danh hiệu Thiên Thần Vương của hắn khẳng định sẽ biến mất, mà đồng thời liền sẽ xuất hiện ở trên thân người kích sát hắn kia, cũng chính là trên người của Tiếu thúc ngươi, chỉ cần quang trụ nghiệm chứng mới vừa rồi kia phủ lên trên người của ngươi, sau khi đối chiếu với tình huống chân thực sẽ trao tặng lệnh bài của Thiên Thần Vương cho ngươi, hơn nữa đem hết thảy tin tức của ngươi ghi lên Phong Thần bảng!
- Vậy... Vậy phong chủ hắn không phải là mất đi cơ hội trở thành Thiên Thần Vương rồi!
Khang Văn ở một bên không nhịn được mà kinh hô.
Lăng Cương gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, cho nên nói Tiếu thúc lần này thật là tổn thất lớn rồi, ai!
Những người khác liên tục đồng tình nhìn Lăng Tiếu, trong ánh mắt rất là hâm mộ lại đố kỵ a!
Người khác không biết phải trải qua bao nhiêu năm khổ tu, hơn nữa liều sống liều chết vì dành được một danh ngạch của Thiên Thần Vương.
Đây chính là minh chướng cho thực lực cường đại nhất ở bên trong Thiên Long địa vực, là một trong những người tôn quý nhất a!
Mà ở trước mắt bọn họ lại là phát sinh là một chuyện bi kịch như vậy!
Lăng Tiếu rõ ràng có thể thu được danh hiệu Thiên Thần Vương, lại tự tay đem cơ duyên tuyệt giai ngàn năm khó gặp, vạn năm khó cầu của hắn tiêu hủy đi.
Ông trời ơi! Đây rốt cuộc là cái nghiệt gì a!
Bọn họ đều là những người tương đối thân cận với Lăng Tiếu một chút, không nhịn được ở trong lòng mà thay hắn oan khuất a!
Lăng Tiếu cũng không nghĩ đến một cái phòng ngự phản kích không để ý của chính mình lại đem danh hiệu Thiên Thần Vương của mình hủy đi.
Hắn hướng Lăng Cương hỏi:
- Chẳng lẽ mất đi lần cơ hộ này, sau này liền không có cơ hội nữa sao?
Lăng Cương đáp:
- Đương nhiên là còn có, trừ phi lần sau ngươi lại có thể giết một gã Thiên Thần Vương, hoặc là đi tới Phong Thần bảng trùng quan, người có thể thông quan cũng sẽ theo như mạnh yếu của thực lực mà định ra xếp hạng, bất quá... Lấy thực lực bây giờ của ngươi...
Hắn không có tiếp tục nói, hắn mặc dù biết chiến lực của Lăng Tiếu không tầm thường, cho dù là trung cấp Thần Vương đỉnh phong cũng không sợ.
Nhưng mà hắn nhưng không nhận thấy Lăng Tiếu có thể lại giết được loại Thần Vương đỉnh phong kia, càng đừng nói là đưa thân vào hàng ngũ Thiên Thần Vương.
Mà vừa rồi Lăng Tiếu có thể kích sát Trúc Diệp Thanh, hắn cảm thấy Lăng Tiếu là thừa dịp đối phương cùng hắn đang chiến đấu, đánh lén mà đắc thủ, mới kiếm được cơ hội này.
Nhưng mà hắn lại không biết Lăng Tiếu xác thật là có đánh lén, nhưng mà chỉ dựa vào vũ tiễn kia còn chưa đủ để lấy mạng của Trúc Diệp Thanh a!
Nếu như Lăng Tiếu không có thần hồn công kích cũng tuyệt đối không cách nào giết được Trúc Diệp Thanh.
Lăng Tiếu nghe được câu trả lời của Lăng Cương cũng là thở ra một hơi nói:
- Dọa chết ta, ta còn cho là không có cơ hội nữa!
Ngừng một chút hắn lại nói:
- Nếu như vậy, vậy đợi ta đem những đại Xà Vương khác của Xà Nghĩa môn giết chết là được, không có cái gì là không được đấy!
Lăng Tiếu còn cho là phá đi một cơ hội trở thành Thiên Thần Vương liền không còn nữa, bây giờ xem ra còn có nhiều cơ hội như vậy, hắn cũng là cảm thấy không có cái gì.
Mọi người nghe Lăng Tiếu nói như vậy, từng người đều lộ ra thần sắc cổ quái, đều ở trong lòng thầm hô:
- Thiên Thần Vương cũng không phải là cải tráng, tùy tiện đều có thể kiếm được a!
Những Thần Vương này rất muốn khóc a!
Bọn họ hướng tới cái danh Thiên Thần Vương, tôn sùng tồn tại của Thiên Thần Vương!
Nhưng mà ở trong mắt nhân gia tựa hồ không đáng giá nhắc tới a!
Đang ở lúc đám người Lăng Tiếu muốn tiến công Xà Nghĩa môn thì người của Xà Nghĩa môn lại lần nữa xuất hiện!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.