Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1016: Ta Thu Mạng Của Hắn (2)




Hỏa Phong là đệ tử kiệt xuất của Dược môn, tự nhiên luôn cảm thấy mình thật ưu việt, không cho rằng thanh niên trước mắt dám quét mặt mũi của hắn.
Bởi vì Hỏa Phong xuất hiện, đại bộ phận địa hoàng cũng không nóng nảy đi tìm Đế Đan, đều lưu lại xem cuộc vui.
Lăng Tiếu sờ sờ cằm, mang theo thần sắc thật diễn ngược nói:
- Ta làm người cũng rất nhân từ, biểu đệ ngươi nhiều lần tìm ta phiền toái, mạng của hắn ta thu, xem ngươi là đệ tử Dược môn ta không cùng ngươi so đo.
Lăng Tiếu không khỏi nhớ tới mình từng ở trong bí cảnh tại Hoang Tùng sơn mạch đạt được bí quyết luyện đan, hiện tại hắn cảm thấy được bí quyết luyện đan kia hẳn xuất thân từ Dược môn của Trung Vực, nhưng không biết địa hoàng ngày trước đã chết làm sao đạt được bí quyết trọng yếu như thế đây?
Nhưng việc này hắn cũng không cách nào đi xác minh, nể tình lấy được bí quyết luyện đan của người ta, hắn vẫn có vài phần cảm kích Dược môn, cho nên tính toán không gây hấn với tên Hỏa Phong hung hăng càn quấy kia.
Nhưng mặc dù Lăng Tiếu không muốn gây chuyện với người ta, mà Hỏa Phong thì không nghĩ như vậy, hắn nghe Lăng Tiếu nói ra lời như thế liền ha ha phá lên cười:
- Được, tiểu tử ngươi đã có dũng khí, một khi đã như vậy thì ngươi đi chết đi!
Trong mắt Hỏa Phong hiện lên sát ý nồng đậm, hắn đường đường là đệ tử Dược môn, bị người quét mặt mũi giữa công chúng, thật sự làm mất mặt danh hào của Dược môn.
Chỉ thấy một bàn tay của Hỏa Phong hiện lên một luồng thanh sắc hỏa diễm quỷ dị, hỏa diễm ngưng tụ thành một đầu thanh lang hướng Lăng Tiếu cắn tới.
- Đây chỉ sợ là hỏa chủng dị thú đi, uy lực quả nhiên mạnh hơn hỏa diễm bình thường thật nhiều.
- Tuy thực lực Lăng Tiếu không sai, nhưng đắc tội Dược môn chỉ sợ sẽ chết yểu tại đây.
- Không sai, Dược môn từ xưa tới nay làm việc điệu thấp, nhưng một khi có việc luôn phi thường đoàn kết, cho dù các thế lực lớn khác cũng không muốn trêu chọc Dược môn đâu!
- Hoàn Nhan gia tộc quả nhiên có sâu xa với Dược môn.

- Cùng ta đấu hỏa sao?
Khuôn mặt Lăng Tiếu hiện lên tia cười lạnh, trong tay lặng yên xuất hiện một đoàn lam sắc hỏa diễm, năng lượng tựa hồ đem không khí chung quanh đều thiêu hủy, phát ra thanh âm tư tư không ngừng.
Ngay lúc thanh lang sắp cắn trúng Lăng Tiếu, lam diễm trong tay hắn đã nhẹ nhàng oanh về hướng thanh lang.
Lam diễm trực tiếp bị thanh lang nuốt vào trong bụng, tựa hồ không hề có chút hiệu quả đối kháng.
- Đồ không biết sống chết!
Hỏa Phong cực kỳ khinh thường nói.
Ai nghĩ ra khi thanh lang sắp đến gần Lăng Tiếu, lại từ trong nội thể bộc phát ra lam diễm cường đại cắn nuốt nó sạch sẽ, trong chớp mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Hỏa diễm của người này có cổ quái!
Hỏa Hạo híp mắt thản nhiên nói.
- Muội cũng cảm ứng được, hình như là địa hỏa, có lẽ còn mạnh hơn địa hỏa!
Hỏa Hương Minh lộ ra vẻ nhận chân nói.
- Muội nói thật?
Thần sắc Hỏa Hạo biến đổi hỏi.
- Chỉ là cảm giác, trước tiên nhìn kỹ hẵng nói!
Hỏa Hương Minh cũng không dám khẳng định.
- Có chút bổn sự, khó trách ngông cuồng như thế, nhưng đừng tưởng rằng như vậy là có thể bình yên không việc gì.
Hỏa Phong híp mắt thản nhiên nói, ngay sau đó thanh diễm bộc phát.
Tiếp theo liền xuất hiện năm đầu thanh lang, bộ dáng thập phần linh động hung hãn, hỏa diễm đem chung quanh thiêu đốt nóng rực lên.
Năm đầu thanh lang gào thét giữa không trung, đồng thời nhào tới hướng Lăng Tiếu cắn xé, hỏa mang cường đại thập phần dọa người.
Những người gần bên Lăng Tiếu nhanh chóng lui ra thật xa, chỉ sợ mình bị liên lụy đến.
Ngay lúc năm đầu thanh lang toàn bộ nhào tới Lăng Tiếu, hắn vẫn không làm ra phản kích.
Oanh long!
Năm đầu thanh lang bao phủ, đem phạm vi mấy chục thước thiêu hủy lên.
- Cứ vậy đã chết? Thật không ý nghĩa!
Hỏa Phong nhìn nơi đó đã không còn bóng người, không khỏi cảm thấy thất vọng, hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu lại chết nhanh như thế.
Ai biết bên cạnh hắn truyền ra tiếng gió rít, hắn nhanh chóng tránh sang nhìn tới.
Chẳng biết từ khi nào Lăng Tiếu đã vòng ra sau hắn đánh về phía Hoàn Nhan Thuật.
- Biểu đệ cẩn thận!
Hỏa Phong kinh hô.
Không cần hắn nhắc nhở, Hoàn Nhan Thuật cùng vài tên hoàng cấp cạnh hắn đã cảm nhận được Lăng Tiếu đánh tới.
- Cùng nhau giết hắn!
Hoàn Nhan Thuật hét lớn một tiếng, trong tay hiện ra một thanh linh khí thất giai đê cấp bổ tới Lăng Tiếu.
Vài tên hoàng cấp bên cạnh hắn đồng thời xuất chiêu, muốn đem Lăng Tiếu giết chết.
- Hừ, lần này ai cũng cứu không được ngươi!
Lăng Tiếu hừ lạnh một tiếng, toàn thân nổi lên lưu ly long lân chiến giáp, xem thường công kích của người khác, tốc độ nhấc lên cực hạn, một kim trảo hướng Hoàn Nhan Thuật chộp tới.
- Tốc độ thật nhanh!
Mọi người kinh hô lên.
Khi công kích còn chưa đánh trúng Lăng Tiếu, hắn đã dùng tốc độ nhanh như chớp vòng qua công kích của Hoàn Nhan Thuật, chộp lấy cổ họng của hắn.
Vài tên hoàng cấp bên cạnh Hoàn Nhan Thuật không thể không thu hồi công kích.
Lăng Tiếu siết lấy cổ họng Hoàn Nhan Thuật làm cho hắn không dám nhúc nhích, hắn cảm nhận được sát ý của Lăng Tiếu, hai chân như nhũn ra, trong lòng thập phần hối hận tại sao lại trêu chọc tên sát tinh này làm gì?
Hỏa Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm Lăng Tiếu nói:
- Mau thả hắn, bằng không ngươi sẽ hối hận đi vào trên thế giới này!
- Ngươi…ngươi mau thả ta, ta…biểu ca ta là đệ…đệ tử chân truyền của Dược môn…
Hoàn Nhan Thuật ngửa cổ gian nan nói.
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng:
- Người không ngăn ta, ta không phạm người, người dám phạm ta, ta sẽ trả gấp mười, Hoàn Nhan Thuật, khi trước ta nể tình Cốc Kiều Kiều tha cho ngươi một mạng, hiện tại ngươi còn dám đem người tới báo phục, không giết ngươi thật khó phát tiết căm phẫn của ta!
- Ngươi dám giết hắn sẽ trở thành kẻ thù một mất một còn với Dược môn!
Hỏa Phong cảm nhận được sát ý của Lăng Tiếu, lúc này hét lớn.
- Nếu ngươi có thể đại biểu Dược môn, ta không sao cả!
Lăng Tiếu âm trầm nói, sau đó bàn tay hung hăng phát kình.
Răng rắc!
Một thanh âm gãy xương thanh thúy vang lên, cổ họng Hoàn Nhan Thuật lập tức bị Lăng Tiếu bẻ gãy.
Tĩnh!
Tất cả mọi người tại hiện trường lâm vào yên tĩnh, bọn hắn nhìn Hoàn Nhan Thuật đã tắt thở trong tay Lăng Tiếu đều nuốt ngụm nước bọt.
Bọn hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu can đảm như vậy, lại dám ở ngay trước mặt đệ tử chân truyền Dược môn Hỏa Phong mà đem biểu đệ của hắn giết chết!
Phải biết rằng mười tám thế lực lớn mặc kệ đi tới chỗ nào đều ít có người dám trêu chọc, mà Hoàn Nhan Thuật là đại gia tộc có thể so sánh với tứ phẩm tông môn, có quan hệ sâu xa với Dược môn.
Dựa vào những quan hệ này, ngoại trừ mười tám thế lực lớn thật không ai cho rằng sẽ có người dám giết Hoàn Nhan Thuật.
Nhưng sự thật xảy ra trước mắt, không cho phép bọn hắn không tin.
- Thật can đảm, ngươi là người đầu tiên dám quét mặt mũi của ta, ngươi đi chết đi!
Hỏa Phong dâng lên lửa giận, thân hình bị thanh diễm bao phủ, thanh diễm liên tục bốc lên, cuối cùng hình thành một đầu thanh xà dữ tợn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.