Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5288: Bắt Tay Giảng Hòa




Chuẩn Đế ít ỏi, tuyệt đối không nhiều hơn Đại Đế bao nhiêu.. Một thời đại chỉ có thể xuất hiện một vị Đại Đế, nhưng một thời đại lại có thể xuất hiện mấy vị Chuẩn Đế? Phác Kinh Thiên vừa xuất thế, hắn lại gặp ngay Chuẩn Đế khác, như vậy làm sao có thể không làm hắn kinh hãi? Lăng Hàn mỉm cười: – Không sai. Đến cấp độ của hắn, cần giấu diếm tu vi sao? Ân, trừ thời điểm trang bức. Cái gì!
Bảy người Huyền Linh tinh đều rung động không thể tưởng tượng nổi. Vừa xuất thế, gặp phải tinh cầu đầu tiên lại đụng phải Chuẩn Đế? A, lúc nào Chuẩn Đế thành củ cải trắng thế này? Phác Kinh Thiên hít một hơi thật sâu: – Chiến? – Tốt. Lăng Hàn cười nói, người có thể thành Chuẩn Đế, khẳng định sẽ tâm cao khí ngạo, cho nên, hắn cần phải thu phục đối phương trước. Cũng chính là động chút tay chân. Xèo, xèo, hai người đồng thời bước ra một bước, bước vào trong tinh không. Đại Hắc Cẩu vội vàng đuổi theo, cấp bậc Chuẩn Đế chiến đấu, đương nhiên bọn họ muốn quan sát một chút, mặc dù khẳng định Phác Kinh Thiên bị ngược đãi đơn phương. Công Dã Lương vội vàng đuổi kịp, hắn tràn ngập lòng tin vào Phác Kinh Thiên, dù là Lăng Hàn cũng là Chuẩn Đế cũng không thể thắng Phác Kinh Thiên.
Trong tinh không xa xôi, Lăng Hàn cùng Phác Kinh Thiên đứng cách nhau trăm dặm. Đối với cường giả như bọn họ, khoảng cách trăm dặm chỉ nhấc chân mà thôi. – Một thời đại chỉ cho phép một vị Đại Đế ra đời. Phác Kinh Thiên từ tốn nói. – Cho nên, ta tới đây gặp được ngươi cũng là thiên địa an bài, nhìn xem chúng ta ai có tư cách thành Đế hơn. – Tới đi. Lăng Hàn ngoắc ngón tay. Có câu nói hắn không nói, đi con đường bình thường, một thời đại đúng là chỉ xuất hiện một vị Đại Đế, nhưng hắn không đi con đường bình thường, hắn sẽ đi vực sâu nguyên thủy chứng đạo. Cho nên... Bọn họ không có xung đột, cũng không phải đối thủ cạnh tranh. Nhưng mà, cũng chỉ có Lăng Hàn mới có thể dùng thân Chuẩn Đế đi tới Đế đảo, thậm chí còn mang theo người khác đi, nếu không, thậm chí Đại Đế cũng không cách nào làm được! Có cửa sau như thế, Lăng Hàn cũng không lo lắng.
Đối với đám người Đinh Thụ, bọn họ cũng có thể đi Đế đảo, nhưng điều kiện tiên quyết là bọn họ phải thành Đế. Cho nên, nói đi cũng nói lại. Phác Kinh Thiên cười vui vẻ, nhưng hắn là Chuẩn Đế, cho dù gặp Đại Đế chân chính cũng không cần hèn mọn. Tại sao ngươi hời hợt như vậy? Tốt, trước hết cho ngươi nhìn thấy thực lực của ta trước, ngươi cũng nên dùng thái độ thận trọng đối đãi với ta. Hắn xuất thủ tấn công Lăng Hàn. Oanh, hắn đánh ra một chưởng thật mạnh giống như che lấp một nửa tinh không Lăng Hàn tùy ý nháy mắt, ba, một chưởng này vỡ nát. Chiến lực cấp thứ sáu không phải thổi phồng lên! Phác Kinh Thiên cũng không có chấn kinh, dù sao chiêu thứ nhất chỉ là thăm dò mà thôi, nếu như Lăng Hàn còn phải dùng toàn lực đối kháng chiêu đầu tiên, như vậy chiến lực của hắn cũng cực yếu. Hắn lại đánh một chiêu, lần này lại khác biệt, lực lượng ngưng tụ hóa thành một cái thần binh, quấn quanh quy tắc bát tinh, nhưng có một đạo quy tắc cửu tinh tinh tế sắp quán thông quy tắc bát tinh.
Cái này, tạo thành biến chất. Nghiền ép tất cả Thánh Nhân! Lăng Hàn gật đầu, muốn biết Chuẩn Đế mạnh hay không mạnh, chỉ cần nhìn cấp độ hắn nắm giữ quy tắc cửu tinh là biết. Người này là Chuẩn Đế cửu tinh, mà nắm giữ quy tắc cửu tinh... Gần như đạt tới trạng thái hoàn chỉnh. Cho nên, người này cách Đại Đế một bước ngắn. Chỉ cần thiên địa chiếu cố, hắn có thể tiếp xúc với quy tắc cửu tinh thêm vài lần là có thể vượt qua cánh cửa cuối cùng, chứng đạo đương thời! Nhưng ở trước mặt Lăng Hàn, đây là việc không đáng chú ý. Lăng Hàn tùy ý vung tay lên, thần binh đánh tới vỡ nát. – Làm sao có thể! Tại nơi xa xôi, Công Dã Lương chấn kinh da đầu tê dại. Hắn đương nhiên biết rõ Phác Kinh Thiên cường đại đến cỡ nào, nhưng tồn tại cường đại như thế lại không trấn áp được Lăng Hàn. Tê, chẳng lẽ gia hỏa này cũng sắp chứng đạo Chuẩn Đế sao? Đại Hắc Cẩu lắc đầu:
– Ai, Tiểu Hàn tử lại bắt đầu trang bức. – Chó không đổi tính ăn cứt! Tiểu Thanh Long cũng xem nhẹ. Nếu không, Lăng Hàn một chiêu có thể trấn áp Phác Kinh Thiên. – Thằn lằn, ngươi mắng ai! Đại Hắc Cẩu bất mãn, cái gì gọi là chó không đổi tính ăn cứt? Ngươi thấy Cẩu gia ăn cứt chưa? – Ai tiếp lời liền mắng ai. Tiểu Thanh Long cũng không sợ. Hai tên gia hỏa này đỏ mắt nhìn nhau. Nơi xa, Phác Kinh Thiên không ngừng vận chuyển tuyệt chiêu, hắn tấn công như mưa to gió lớn. Lăng Hàn chỉ tùy ý phủi tay, vung chưởng, dường như hắn không phải đối mặt với một Chuẩn Đế, giống như đang đối mặt với a miêu a cẩu bình thường, hoàn toàn không có cần phải dùng toàn lực. Phác Kinh Thiên thân là Chuẩn Đế, tự nhiên ý chí cứng cỏi, tuyệt đối không có khả năng dao động chiến ý, đối mặt đối thủ như Lăng Hàn, hắn lại sinh ra hàn ý khó hiểu.
Tại sao lại cường đại như thế? Cùng là Chuẩn Đế, hơn nữa hắn còn là cấp bậc cửu tinh, hắn đã đi tới cuối cảnh giới Chuẩn Đế, tại sao không thể trấn áp đối phương? Lăng Hàn mang đến cho hắn một cảm giác, chỉ có bốn chữ: sâu không lường được. Lại đánh mấy trăm chiêu, Phác Kinh Thiên chán nản dừng tay. – A, tại sao không đánh? Lăng Hàn kinh ngạc nói. Ngươi cố ý? Phác Kinh Thiên thở dài: – Ta không thắng nổi ngươi. Nhưng mà, thân là một tên Chuẩn Đế, hắn cũng có kiêu ngạo không gì sánh nổi. Ta không thắng được ngươi, nhưng ta cũng không thua. Lăng Hàn cười một tiếng, hắn lười nhác tranh luận với đối phương. Hắn đường đường chiến lực cấp thứ sáu, cần phải chấp nhặt với Chuẩn Đế hay sao? – Đến, trao đổi một chút tình báo đi.
Lăng Hàn nói. Phác Kinh Thiên nghĩ nghĩ: – Được. Chuyện xưa của hắn tương đối đơn giản. Vào mấy tỷ năm trước, hắn đã bước vào Chuẩn Đế Cảnh, thậm chí một đường lao tới cửu tinh, vô địch cả thế gian! Nhưng mà, vào thời đại đó Đại Đế vừa mới hóa đạo, thiên địa còn không cho phép tân Đế ra đời. Phác Kinh Thiên không cam tâm, hắn hành tẩu thiên hạ, ngoài ý muốn nhận được Thái Cổ Nguyên Nê và một phiến đá thần bí, dự báo một chút xíu tương lai. Thế là, hắn lại đẩy Huyền Linh tinh vào trong hư không, dùng thực lực Chuẩn Đế làm bảo vệ, sau đó hắn lấy Thái Cổ Nguyên Nê phong ấn bản thân, thẳng đến trước đây không lâu mới vừa vặn xuất thế. Lăng Hàn muốn xem tảng đá, lại bị Phác Kinh Thiên cáo tri, hòn đá kia đã hóa thành tro bụi. Chỉ có thể xem như thôi. Mà Phác Kinh Thiên lại nhận được tin tức tình huống của Lăng Hàn, hắn càng nghe càng sợ hãi.
Tình huống như thế nào, đương thời lại có bốn mươi bảy Đại Đế? Hơn nữa, vô cùng khả năng xuất hiện Đại Đế thứ bốn mươi tám. Lúc nào sau, Đại Đế cũng có thể bán sỉ? Nhưng Chuẩn Đế chính là Chuẩn Đế, sau khi giật mình thì hắn càng kiên định. Nếu hắn thành Đế, chắc chắn quét ngang tà ác, trọng lập trật tự. Lăng Hàn âm thầm gật đầu, quả nhiên, người có thể thành Chuẩn Đế, tất cả đều có đại trí tuệ, đại nghị lực. Hai vị Chuẩn Đế đều bắt tay giảng hòa, những người khác đương nhiên không dám có ý kiến gì, nhưng mà, người Huyền Linh tinh lại có thành kiến với Tứ Nguyên tinh. Dù sao, Phác Cảnh Minh chết trong tay của Lăng Hàn. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.