Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5035: Dư Uy




– Hiện tại, giờ đến phiên các ngươi!

Đồng Minh lạnh lùng nhìn sang đám người Lăng Hàn.

Mẫu Kim, hắn bắt buộc phải có.

Xèo, Cửu Sơn Thánh Nhân xuất thủ bắt lấy bốn người Lăng Hàn và chạy đi.

– Trốn chỗ nào!

Đồng Minh búng tay một cái, lại có mười bộ Thánh thi bò dậy đuổi theo Cửu Sơn Thánh Nhân.

Gia hỏa này có thể đồng thời sử dụng bao nhiêu Thánh thi?

Mọi người hoảng sợ, Tôn Giả như vậy còn có thể dùng thực lực Tôn Giả để suy đoán hay sao?

– Giết cho ta!

Đồng Minh quát lớn, lại có càng nhiều Thánh thi bò dậy và tấn công mọi người.

Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại, lại khó có thể lý giải cực hạn của đối phương nằm ở đâu.

Sức người có hạn, dù nói thế nào Đồng Minh cũng chỉ là Tôn Giả mà thôi, vì cái gì hắn có thể điều động nhiều Thánh thi như vậy?

Giống như Thánh khí, không phải nói số lượng càng nhiều càng tốt, mà là ngươi có thể phát huy bao nhiêu uy lực.

Bình thường thúc giục một kiện Thánh khí, Thánh Nhân có thể điều động hoàn mỹ, có rất ít Thánh Nhân đồng thời vận dụng hai kiện Thánh khí, cho dù hắn thật sự có hai kiện Thánh khí.

Thánh thi cũng có thể xem là Thánh khí, cho nên, có thể điều động một đã là khó lường, nhưng bây giờ lại là ngàn vạn, việc này quá kinh khủng.

Làm sao có thể?

Nhưng không hiểu thì không hiểu, chấn kinh thì chấn kinh, mọi người được Thánh Nhân bảo vệ chạy đi, đánh nhau với Thánh thi, không nói số lượng nhiều như thế, biết rõ đánh nhau không thắng, cho dù thắng thì có ý nghĩa gì?

Thánh thi đã sớm chết không thể chết lại lần nữa, lại không sợ bị thương, nhưng Thánh Nhân thì sao?

Cho nên, đây là chiến đấu không bình đẳng, Thánh Nhân không muốn tử chiến.

Đồng Minh cười lạnh, hắn lập tức ngồi lên thân thể Thánh hổ, xèo, Thánh hổ lao ra ngoài với tốc độ nhanh kinh người.

Mẫu Kim, hắn nhất định phải đạt được.

Cửu Sơn Thánh Nhân liên tiếp bạy đi, hắn khiếp sợ phát hiện, dọc đường Thánh thi thức tỉnh và tấn công hắn.

– Lão gia tử, đây.

Lăng Hàn giao quyền khống chế Hỗn Độn Cực Lôi tháp cho Cửu Sơn Thánh Nhân.

Lão gia tử tiếp nhận Chuẩn Đế binh, hắn sử dụng tòa tháp này làm gậy.

Nguyên nhân đây không phải Đế binh chân chính, không có cách gì thôi phát ra đế uy, nhưng khi thành cây gậy lại có thể phát ra uy năng kinh người.

Bản thân Mẫu Kim không gì không phá, đụng vào một cái, Thánh Nhân thì thế nào?

Bành! Bành! Bành!

Thánh thi cũng sẽ không tránh, bị Hỗn Độn Cực Lôi tháp đập trúng và vỡ nát.

Cửu Sơn Thánh Nhân liên tiếp xông lên, hắn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Nhưng vừa đánh vừa chạy như vậy sẽ ảnh hưởng tới tốc độ, rất nhanh, chỉ thấy phía sau Thánh Nhân đã đuổi kịp, phía sau nữa có Đồng Khiếu cũng cưỡi Thánh hổ lao vút lên.

Là một tên Tôn Giả lại có thể ép Thánh Nhân tới mức này, Đồng Minh thật sự khó lường.

Đây chính là khả năng con ruột của Đại Đế hay sao?

Mọi người cảm thán, sau đó tiếp tục chạy đi.

Đế binh đã lưu lại ở tiền tuyến trấn áp Khô Lâu Thánh Binh, cho nên, bây giờ căn bản không trấn áp được nhiều Thánh thi như vậy, trừ chạy còn có thể làm gì?

Không ai có giác ngộ liều chết một lần.

Càng ngày càng nhiều Thánh thi gia nhập đội ngũ truy kích, hơn nữa chúng đang tới gần.

Cuối cùng, phía trước xuất hiện khu rừng rậm màu đen.

Đó là vị trí của Thánh thú, sau khi ra khỏi đây sẽ rời khỏi Thánh Nhân mộ địa, một khi ra khỏi bí cảnh, Thánh Nhân có thể xé rách không gian rời đi, sẽ không có việc gì.

Nhưng mà, Thánh thi đang đuổi theo.

Có vài Thánh thi Cầm tộc bay nhanh kinh người, hai cánh chấn động mở ra không gian trong thời gian ngắn, chúng lao tới phía trước và tạo thành xu thế giáp công hai mặt.

Làm sao bây giờ?

Nếu như bị ngăn cản, sẽ bị biển Thánh thi vây công, mặc ngươi thực lực mạnh hơn nữa cũng sẽ bị mài chết.

Tất cả mọi người lo lắng, thậm chí có cảm giác tuyệt vọng.

Oanh!

Đúng lúc này, chỉ thấy rừng rậm màu đen chuyển động, lão Thánh thú bò dậy, một móng vuốt đánh bay vài Thánh thi Cầm tộc:

– Đi, bản thánh sẽ tranh thủ thời gian giúp các ngươi.

– Lão súc sinh, ngươi dám!

Đồng Minh quát lớn, mắt thấy Mẫu Kim sắp đắc thủ, bây giờ sắp thành lại bại,hắn sắp phát điên.

Lão Thánh thú cười to:

– Bản Thánh ngày giờ không nhiều, càng muốn buồn nôn các ngươi một chút.

Nó nghiêng người tránh ra, thả Cửu Sơn Thánh Nhân và các Thánh Nhân thông qua, sau đó bỗng nhiên ngã xuống, oanh, nó đè một đám Thánh thi xuống đất.

Nhưng Thánh thú không đại biểu vô địch, phốc phốc phốc, thân thể của nó bị xé rách, máu tươi phun ra, có trọc vật màu trắng vô cùng tanh hôi bay tung tóe.

Vô số Thánh thi giết ra ngoài và tiếp tục truy kích.

– Dừng lại cho bản Thánh!

Lão Thánh thú hét lớn một tiếng, ông, gợn sóng đáng sợ bộc phát.

Một kích này quét qua, các Thánh thi đều dừng lại, dường như thời gian dừng trôi.

Đồng Minh giận tím mặt:

– Lão súc sinh, ngươi dám chặt đứt liên hệ giữa ta và Thánh thi! Đáng chết! Đáng chết! Cho dù ngươi chết ta cũng sẽ làm ngươi chết không an lành!

– Ha ha ha ha.

Lão Thánh thú cười to.

– Bản Thánh chịu khổ đu rồi, chết là giải thoát tốt nhất.

Nó lộ ra vẻ thống khổ, những Thánh thi bị áp chế ngo ngoe muốn động.

Nó ép không được.

Bành!

Một móng vuốt của nó nổ tung, máu tươi rơi xuống như mưa, nó đang liều mạng vận dụng lực lượng cuối cùng, tiếp tục cắt đứt liên hệ giữa Đồng Minh cùng những Thánh thi kia.

Ba, nó lại bạo móng vuốt, sau khi tất cả thân thể nổ tung, trừ cái đầu.

Oanh, thánh uy tràn ngập, trong không khí còn mang theo khí tức giải thoát.

Lão Thánh Thú chết rồi, hóa đạo về trời.

Với nó mà nói, chết chính là kết cục tốt nhất, bằng không cứ hấp hối như vậy chỉ là giày vò mà thôi.

Làm cho mọi người không hiểu là, nó chỉ cắt đứt liên hệ giữa Thánh thi cùng Đồng Minh, nó vốn có thể đánh chết Đồng Minh, dù sao với thực lực của nó giết Tôn Giả quá dễ dàng.

Nhưng mà, nó nhưng không có.

Vì cái gì?

Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, mặc dù cách thật xa, nó vẫn nhìn thấy lão Thánh thú dùng cái chết ngăn cản Thánh thi truy kích, hắn kính nể, cảm động và thương cảm.

Lão Thánh thú này hẳn có cấp bậc cửu tinh, có thể nói mạnh nhất đương thời, nhưng lúc tuổi già lại lâm vào kết cục thê thảm, làm sao không làm người ta thổn thức.

Xèo, Cửu Sơn Thánh Nhân đã mang theo đám người Lăng Hàn tiến vào thông đạo, theo đường cũ trở về, không lâu sau đó, bọn họ lao ra khỏi khe nứt trong tinh không.

Cửu Sơn Thánh Nhân xé mở không gian trước tiên, thả người bay ra ngoài.

– Cửu Sơn, đừng trốn!

Phía sau, rất nhiều Thánh Nhân Đế tộc đều xuất thủ muốn chặn đường Cửu Sơn Thánh Nhân.

Nhưng mà Cửu Sơn Thánh Nhân cũng nắm giữ Phượng Dực Thiên Tường, cho dù không học hoàn toàn thì tốc độ cũng hơn xa các Thánh Nhân bình thường.

Ngăn không được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.