Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5013: Thập Ngũ Tinh!




Lăng Hàn chữa khỏi vết thương, hắn tiếp tục xung kích thập ngũ tinh.

Một lần, hai lần, ba lần hắn không ngừng thất bại, mà mỗi một lần thất bại, không chỉ thể nghiệm vô cùng thống khổ, hơn nữa còn tổn thất sinh mệnh bản nguyên của hắn.

Đây là trí mạng, tích lũy tới trình độ nhất định, đừng nói đột phá, tính mạng của hắn cũng mất đi.

Nhưng mà, chỉ có con đường này có thể đi.

Không đột phá thập ngũ tinh, hắn không có cách gì kéo đứt gông xiềng Đạo quả, từ đó đột phá Tôn Giả.

Hắn sẽ bị giam vĩnh viễn tại Giáo Chủ, khi đó không có gì phải nói.

Giáo Chủ mạnh nhất lịch sử thì như thế nào, đây là Lăng Hàn theo đuổi sao?

Không thành công thì thành nhân.

Lăng Hàn cũng không có mù quáng, mà là làm gì chắc đó, mỗi một lần đột phá hắn đều tổng kết nguyên nhân thất bại, không thể chui đầu vào một cái cống hai lần.

Hắn vẫn thất bại, sinh mệnh bản nguyên bị hao tổn càng ngày càng nghiêm trọng.

Phốc, Lăng Hàn phun máu tươi, hắn lại tao ngộ một lần thất bại.

– Sinh mệnh bản nguyên còn lại chỉ đủ xung kích một lần.

– Nếu thất bại lần nữa thì xong đời.

– Không hổ là thiên địa gông xiềng.

– Bị buộc lên tuyệt lộ.

Lăng Hàn thì thào, mặc dù miệng nói tuyệt vọng nhưng ánh mắt của hắn lại sáng ngời.

Sau khi thất bại thật nhiều lần, cuối cùng hắn đã có tự tin.

– Lần tiếp theo, chia năm năm đi, một nửa tỷ lệ lên trời, một nửa xuống địa ngục.

Lăng Hàn bắt đầu an dưỡng, lần này hắn dùng thời gian ba năm.

Trừ sinh mệnh bản nguyên bị hao tổn nghiêm trọng ra, hắn đã điều chỉnh tới trạng thái mạnh nhất.

– Đến!

Hắn dứt khoát kiên quyết, bắt đầu xung kích thập ngũ tinh một lần cuối cùng.

Lần này thất bại, như vậy hắn sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội xung kích thập ngũ tinh, thậm chí bởi vì sinh mệnh bản nguyên khô héo nghiêm trọng mà chết đi rất nhanh.

Nhưng mà, hắn không quan tâm.

Nếu không thành Đế, hắn khác gì cỏ rác? Sống lâu mấy vạn năm chẳng khác gì cá ướp muối.

Hắn ngồi ngay ngắn, oanh, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng phun trào, trong thức hải của hắn phát sinh biến hóa như sóng to gió lớn.

Thập ngũ tinh, mở cho ta!

Oanh! Oanh! Oanh!

Hắn xung kích lần nữa, nhưng mà, xiềng xích màu đen nhốt Đạo quả, chiều dài có hạn, mà Đạo quả đang không ngừng trưởng thành, đã làm xiềng xích màu đen chống đến cực hạn, cho dù thế nào cũng không thể tiến thêm một bước.

Cái gọi là thập ngũ tinh, đó là một đạo kim vân biểu hiện ra ngoài của Đạo quả, biến hóa chân chính là bản thân Đạo quả, nó lớn nhỏ trực tiếp quyết định một kích của Lăng Hàn có thể đánh ra bao nhiêu đạo quy tắc.

Cho nên, Đạo quả bị áp chế không có cách gì trưởng thành, cũng kiềm chế Lăng Hàn ở thập tứ tinh đỉnh phong.

Trên trán Lăng Hàn nổi gân xanh, hắn đang tụ lực bộc phát một lần.

Nhiều lần thất bại như vậy, hắn phát hiện xiềng xích màu đen kiên cố nhưng không có bền chắc như thép, mà là có vài chỗ yếu ớt, đó là điểm đột phá.

Mở!

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, phốc, lỗ chân lông toàn thân phun máu, năng lượng sôi trào đang tràn vào thức hải, đẩy mạnh một bước cuối cùng.

Bang!

Một âm thanh thanh thúy vang lên, xiềng xích màu đen bung ra.

– Ha ha!

Lăng Hàn cười to, trong lòng sinh ra cảm giác hào hùng không cách nào hình dung, thiên địa gông xiềng thì như thế nào, cũng không làm khó được hắn!

Muốn ngăn cản hắn thành Đế, thiên địa cũng không cản nổi!

– Mở! Mở! Mở!

Hắn hét lớn, căn bản không dùng thần thức hóa thành hình người đi kéo đứt xiềng xích, Đạo quả bành trướng cấp tốc cũng làm xiềng xích đứt đoạn.

Như dễ như trở bàn tay.

Giống như Đạo quả bị xiềng xích màu đen mệt nhọc quá lâu, nó cũng tức giận nên bộc phát.

– Phốc!

Lăng Hàn há miệng phun ra một ngụm máu.

Nhưng máu tươi màu đen, có cảm giác u ám khó hình dung.

Hắn còn chưa kịp chú ý, chỉ cảm thấy năng lượng trong cơ thể sôi trào, thức hải như nước thủy triều.

Hắn đang lúc đột phá, nào dám phân tâm?

Lăng Hàn vội vàng thu hồi tâm thần, tiếp tục đột phá.

Nhưng gông xiềng màu đen đã bị kéo đứt, bình cảnh thập ngũ tinh gông xuất hiện, kế tiếp có dễ dàng hay không?

Chỉ hai ngày sau đó, Lăng Hàn chân chính bước lên thập ngũ tinh.

Hắn mở hai mắt ra, hắn phát hiện máu đen mình phun ra ngoài đã biến mất.

A?

Hắn cau mày, vào lúc này vui sướng đột phá thập ngũ tinh vui đã vượt qua tất cả, hắn tươi cười rất tươi.

– Hiện tại, thực lực của ta mạnh bao nhiêu?

Lăng Hàn xuất chưởng, chín mươi chín đạo quy tắc đều hiện.

Mới chín mươi chín đạo?

Phải biết, hắn ở thập nhị tinh đã đánh ra chín mươi đạo quy tắc, nhưng từ thập nhị tinh xông lên thập ngũ tinh chỉ tăng lên chín đạo quy tắc?

Không có đơn giản như vậy.

Nguyên nhân là sau chín mươi đạo quy tắc, mỗi khi gia tăng một đạo quy tắc, uy lực quy tắc sẽ gia tăng gấp mười lần!

Vì sao?

Quy tắc có con số càng lớn, khi tăng một đạo quy tắc sẽ sinh ra hiệu quả đan vào nhau càng nhiều, từ đó sẽ phóng đại uy lực lên một tầng.

– Hiện tại, cho dù ta không sử dụng năng lượng hủy diệt cũng đủ để đánh với Bách Lý Thiên một trận.

Quá kinh khủng, chỉ là Giáo Chủ nhưng có thể chống lại thế hệ hoàng kim, hơn nữa còn là Tôn Giả cửu tinh!

Sau khi suy nghĩ một chút, hắn là thập ngũ tinh hoàn toàn có thể tương đương với Tôn Giả lục tinh, Lăng Hàn đạt tới Tôn Giả lục tinh chẳng phải sẽ quét ngang Tứ Cực cảnh sao?

Nói đến, dù sao Lăng Hàn cũng ăn thiệt thòi ở quy tắc thất tinh, nếu không, hắn cũng không phải đánh ngang Bách Lý Thiên, mà là nghiền ép.

– Nhưng sinh mệnh bản nguyên hao tổn quá lớn.

Lăng Hàn thở dài, sinh mệnh bản nguyên của hắn lúc trước bị hao tổn quá mức lợi hại, mặc dù không ảnh hưởng đến chiến lực, nhưng về sau hắn đột phá Tôn Giả, Thánh Nhân, hắn chỉ có thể thành công một lần.

Phàm là có một lần thất bại, sinh mệnh bản nguyên sẽ bị chém một đao, hắn cũng nói tạm biệt với tu luyện, thậm chí nói tạm biệt cùng nhân sinh.

– Đại dược có thể chữa trị sinh mệnh bản nguyên ít đến thương cảm, lần trước quét ngang Tử Vi gia tộc cũng chưa từng tìm ra một gốc.

– A, Bách Lý gia không có, ta có thể đi nơi khác tìm xem.

Lăng Hàn tươi cười, mặc dù hắn xông lên thập ngũ tinh, nhưng muốn đạt tới thập ngũ tinh đỉnh phong cần bao nhiêu tiên khí để lấp đầy.

Cho nên, hắn phải đi tới vài Đế tộc, khi đó tu vi sẽ nhanh chóng tăng lên Giáo Chủ đỉnh phong, sau đó hắn sẽ xung kích Tôn Giả.

– Tứ Cực cảnh, ta chậm hơn người khác bao lâu?

Hiện tại âm hồn xâm lấn, thế hệ trẻ tuổi hoặc là chết, hoặc tu vi tăng lên tốc độ nhanh đến dọa người, như thế hệ bạch ngân đã có vài người bước vào Tôn Giả, cảnh giới cũng vượt qua Lăng Hàn.

Đương nhiên, cảnh giới là cảnh giới, chiến lực là chiến lực, cũng không hoàn toàn xứng đôi.

Lăng Hàn xuất quan, sau khi nhận được tin tức, tất cả mọi người vui mừng.

Đây chính là song hỉ lâm môn, một, Lăng Hàn lại thành công đột phá, hai, cũng có ý nghĩa lớn nhất, Lăng Hàn đã phá vỡ thiên địa gông xiềng.

Lúc này con đường của hắn không còn trở ngại.

Sau khi mọi người chúc mừng, Lăng Hàn gọi Hầu ca.

– Chúng ta lại đi làm một chuyến?

Hắn nói.

– Tốt, Cẩu gia cũng đi!

Đại Hắc Cẩu lập tức tiến tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.