Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5012: Hôn Kỳ




Sau khi trở về, đương nhiên là kiểm kê chiến lợi phẩm.

Đế tộc nội tình kinh người, mặc dù thỏ khôn có ba hang, Tử Vi Đế tộc còn có bảo khố tại nơi khác, tồn trữ một chút bảo vật, còn có vườn thuốc, nhưng tuyệt đối không thể so sánh với tổ địa.

Cho dù gộp lại cũng kém hơn một bậc.

Cho nên, Lăng Hàn và Hầu ca thật sự kiếm lợi lớn, không biết Tử Vi Đế tộc đã tích lũy bao nhiêu đời.

Đáng tiếc là, cũng không thể đạt được Đế kinh của Bách Lý gia.

Nếu không, Lăng Hàn và Hầu ca có cơ hội khống chế Đế binh của Tử Vi Đế tộc, Tử Vi Đế tộc sẽ tổn thất khủng bố.

Từng viên đan dược luyện ra, thực lực Hầu ca tăng lên cực nhanh, hắn nhanh chóng đạt tới Tôn Giả cửu tinh, tiếp theo, Hầu ca không cần tiên khí, hắn cần cảm ngộ Thiên Đạo.

Thắp thánh hỏa, thành tựu Thánh vị!

Lăng Hàn tin tưởng, Hầu ca cũng không cần tín ngưỡng lực trợ giúp cũng có thể hoàn thành một bước này, nhưng cần bao nhiêu thời gian, vậy phải xem tạo hóa của Hầu ca.

Khả năng một hai năm là được rồi, cũng có thể là mấy trăm mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm cũng không hiếm lạ.

Lăng Hàn đang liều mạng ăn tiên đan, thân thể của hắn như cái hang không đáy, mặc ngươi nhét bao nhiêu tiên khí cũng thu, không có dấu hiệu sẽ đầy.

Sau khi hắn ăn hết Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, Lăng Hàn mới khó khăn lắm đạt đến thập tứ tinh đỉnh phong.

Hắn bắt đầu xung kích thập ngũ tinh.

Lần này, hắn kém chút chết mất.

Hắn xung kích thập ngũ tinh nhưng không thể tiến lên, lực lượng kinh khủng bị phản chấn trở về suýt đánh nổ thức hải của hắn.

Lăng Hàn nghỉ ngơi đủ nửa năm mới khôi phục.

Vào lúc này, chuyện xấu Tử Vi Đế tộc bị thần bí kẻ trộm đến thăm, trộm sạch bảo khố cũng không có che giấu, lặng lẽ lưu chuyển ra ngoài.

Tinh võng rung động.

Là ai to gan lớn mật như thế, lại dám đi Tử Vi Đế tộc ăn cắp bảo vật, hơn nữa còn thành công.

Chẳng lẽ, là một vị Thánh Nhân?

Không không không, cho dù là Thánh Nhân, tiến vào Đại Đế sát trận cũng chỉ có con đường chết.

Như vậy là Chuẩn Đế?

Đa Gia Phật xuất thủ vẫn có thể ngăn cản Đại Đế sát trận?

Tử Vi Đế tộc cũng không có bị công phá, mà là bị trộm!

Vậy khẳng định không phải Đa Gia Phật, mạnh như Chuẩn Đế, cần lén lén lút lút làm việc như vậy?

Cho nên, người trên tinh võng suy đoán, là ai trâu bò tới mức trộm bảo khố của Đế tộc.

Rất nhanh, Đại Hắc Cẩu liền đứng dậy phát biểu trên tinh võng:

– Cẩu gia tuyên bố ở chỗ này, ta phụ trách việc Tử Vi Đế tộc mất trộm.

Lập tức, tinh võng sinh ra bàn tán sôi nổi.

Đại Hắc Cẩu cùng Lăng Hàn có quan hệ mật thiết với nhau, cho nên, Đại Hắc Cẩu nói chuyện như thế, tương đương với dẫn manh mối lên người Lăng Hàn.

Là Lăng Hàn làm?

Tê, gia hỏa này không sợ phiền phức.

Ngươi xem, Bách Lý Thiên vừa mới muốn cưới Trì Mộng Hàm làm thê tử, kết quả thì sao, Lăng Hàn đánh với Bách Lý Thiên một trận, dùng tu vi Giáo Chủ đánh ngang với Tôn Giả thất tinh thế hệ hoàng kim, về sau trước mặt mọi người tuyên ngôn, biểu thị sẽ mang Trì Mộng Hàm từ Đông Lâm Đế tộc rời đi.

Khiêu khích như thế đã làm Bách Lý Thiên mất hết thể diện.

Như vậy còn chưa tính, hiện tại trực tiếp trộm tổ địa của người ta.

Trâu bò!

Ở đây, mọi người cũng chỉ có phục Lăng Hàn mà thôi.

Đúng thế, hiện tại âm phủ xâm lấn, nội bộ Đế tộc trống vắng, nhưng trống vắng cũng có một hai Thánh Nhân tọa trấn, lại thêm Đại Đế sát trận, quả thực vững như thành đồng.

Hiện tại bị người ta lẻn vào, gần như dọn sạch cả nhà?

Ha ha.

Tử Vi Đế tộc biến thành trò cười lớn, rất nhiều người đều hoài nghi, Đế tộc có phải có tiếng không có miếng hay không?

Lập tức có gia hỏa không có mắt tiến đến khiêu khích, kết quả vô cùng thê thảm.

Sau khi chết rất nhiều người, tất cả mọi người khẳng định, Tử Vi Đế tộc vẫn là Tử Vi Đế tộc, là một trong những lực lượng mạnh nhất thế gian, cũng chỉ có Lăng Hàn mới có thể làm Đế tộc hổ thẹn.

Ban đầu Lăng Hàn đã dần dần mai danh ẩn tích, dù sao vĩnh viễn bị giam ở cảnh giới Giáo Chủ, không có khả năng làm người ta chú ý tới, chỉ có người có khả năng thành Đế như thế hệ hoàng kim, Dương Dịch Hoàn, Đinh Thụ mới được nhắc tới.

Kết quả thì sao?

Lăng Hàn không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng thì kinh thiên động.

Trộm sạch một Đế tộc, thử hỏi có người thứ hai hay không?

Tử Vi Đế tộc trở thành trò cười lại im lặng, càng không phát biểu cái gì, cũng không bảo Lăng Hàn mang theo bảo vật trộm được tới nhận tội gì đó, cũng chưa hề nói muốn giết Lăng Hàn.

Im lặng giống như không có gì xảy ra.

Cái này khiến tất cả mọi người là kỳ quái, phản ứng như thế hoàn toàn không phù hợp Tử Vi Đế tộc tác phong a.

Đế tộc bá đạo, lão tử là đệ nhất thiên hạ, từ trước đến nay chỉ có bọn họ đi ức hiếp người khác, nào có chuyện ăn thua thiệt mà im lặng?

Cổ quái.

Nhưng mà chỉ qua một tháng, đột nhiên Tử Vi Đế tộc thả ra tin tức, nói trăm năm sau, Bách Lý Thiên sẽ thành hôn với Trì Mộng Hàm.

Tin tức này truyền ra, thiên hạ đều kinh hãi.

Tử Vi Đế tộc phản kích lại.

Lăng Hàn ngươi không phải rất có thể sao, nhưng nhìn xem, nữ nhân của ngươi sắp gả cho người khác.

Có bản lĩnh, ngươi tới náo hôn lễ đi.

Chỉ là Giáo Chủ, dám ngang nhiên hiện thân, không phải muốn chết là cái gì?

Tại sao là trăm năm sau?

Sau khi tin tức truyền ra, thì ra Bách Lý Thiên đã tu thành Tôn Giả cửu tinh, hắn sắp thắp thánh hỏa và bước vào Thánh vị.

Đến lúc đó, Bách Lý Thiên thành Thánh, hắn dùng tư thái mạnh nhất oanh sát Lăng Hàn làm loạn, không phải càng hả giận sao?

Chính mình chết rồi, nữ nhân yêu mến thì gả cho kẻ thù, làm quỷ cũng không thể an ổn.

Cho nên nói, đây là đại chiêu trả thù mà Tử Vi Đế tộc ấp ủ thật lâu.

Trên thực tế, Tử Vi Đế tộc dù rất muốn giết Lăng Hàn hả giận, nhưng bọn họ lại làm được sao? Đi đâu tìm người?

Nhưng mà, mặc cho Bách Lý Thiên yêu nghiệt, muốn thành Thánh cũng khó khăn trùng điệp.

Có lẽ phải năm mươi năm, có lẽ phải tám mươi năm, khó mà nói được.

Cho nên, vạn nhất khoe khoang là năm mươi năm, kết quả Bách Lý Thiên vẫn không thể nào thành Thánh, chẳng phải tự tát vào mặt hay sao?

Một trăm năm, thời gian đã đủ.

– Một trăm năm!

Lăng Hàn thì thào tự nói, con mắt nhìn về phương xa, khóe miệng nở nụ cười.

Một trăm năm, dù hắn không thành Thánh, chí ít cũng có thể tu đến Tôn Giả cửu tinh. Với yêu nghiệt của hắn, cho dù Bách Lý Thiên thành Thánh, chưa hẳn là đối thủ của hắn.

Lăng Hàn thử xé mở gông xiềng màu đen trên Đạo quả, nhưng phát hiện vẫn còn kém một ít.

– Cho nên, mấu chốt chính là làm sao đột phá thập ngũ tinh.

– Đột phá thập ngũ tinh, ta có thể đánh vỡ thiên địa giam cầm, mà ta tin tưởng đây đã là cực hạn của Giáo Chủ, không có khả năng đột phá thập lục tinh.

Lăng Hàn trọng chấn cờ trống, hắn lại xung kích thập ngũ tinh.

Nhưng mà, hắn vẫn lấy thất bại mà kết thúc, dường như không có khả năng đạt tới.

Trên thực tế, đừng nói thập ngũ tinh, trên cửu tinh là cảnh giới gì thì không người biết.

Thập ngũ tinh, khó như lên trời!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.