Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4909: Uy Lực Khủng Bố




Hắn cũng có thể hiểu.

Hoàn cảnh hung hiểm như thế là bởi vì năng lượng ngọc thạch tạo thành, hiện tại năng lượng ngọc thạch bị lấy đi, hoàn cảnh cũng từ từ khôi phục, nhưng thời gian sẽ cực lâu mà thôi

Rốt cuộc Lăng Hàn đã lui ra khỏi khu vực đáy hố, sau khi hắn tới khu vực bình thường, hắn vội vàng ngồi xếp bằng xuống và vận chuyển Thập Tu thuật, thương thế của hắn được khống chế và chuyển biến tốt.

Phải biết, vết thương da thịt như thế hắn dựa vào ý niệm là có thể khôi phục.

Sau khi điều chỉnh suốt ba ngày, vết thương mới hoàn toàn kết vảy, cũng chỉ kết vảy mà thôi.

Lăng Hàn lấy ra một khối năng lượng ngọc thạch, bắt đầu nghiên cứu.

Hắn dùng thần thức, Lăng Hàn hơi biến sắc.

Năng lượng ẩn chứa trong đó dùng khủng bố để hình dung.

Tương tự, nó tương đương tổng năng lượng của một tinh cầu cộng lại.

Đây là khái niệm gì?

Tôn Giả đủ cường đại, chỉ cần cho Tôn Giả đầy đủ thời gian, hắn có thể đánh nát một tinh cầu.

Nhưng mà, nếu tinh thể nổ lớn, trong nháy mắt sẽ phát ra năng lượng đánh chết Tôn Giả. Cho nên, Tôn Giả có năng lực đánh nát tinh cầu cũng không làm trừ phi mình cũng không cần mạng, hoặc là có thể thoát thân trước khi nổ lớn

Việc này vô cùng khó, bởi vì dù xé rách hư không, nhưng tinh thể nổ lớn cũng tác động tới không gian chung quanh.

Cho nên, loại chuyện đánh nổ tinh cầu cũng chỉ có Thánh Nhân mới làm.

Lăng Hàn có thể không tái mặt sao?

Vừa rồi hắn đang ngồi trên thùng thuốc súng, hắn không chết cũng là mạng lớn.

– Quả nhiên người không biết không sợ, nếu trước đó ta biết ngọc thạch khủng bố như vậy, ta sẽ xuống dưới sao

Lăng Hàn thì thào, bởi vì năng lượng ngọc thạch cũng không ổn định, chỉ cần phí sức hơi lớn là có thể dẫn nổ.

Còn tốt, khu vực đáy hố lúc trước hung hiểm, hắn cũng không dám làm ra động tác mạnh, nhất định phải cẩn thận từng li từng tí, nếu không, một khi tay chân hơi mạnh thì xong đời.

– Nếu như ta dùng thứ này nện người thì sao?

Ánh mắt Lăng Hàn sáng lên, năng lượng ngọc thạch quá bất ổn định, chỉ dẫn động lực lượng bên trong sẽ tạo thành nổ lớn, từ đó tạo ra uy năng đủ miểu sát Tôn Giả.

Có lẽ, Thánh Nhân chủ quan cũng sẽ bị thương..

Đương nhiên, nếu ngươi ném rời tay mà nó nổ tung, người xui xẻo nhất sẽ là chính ngươi.

– Không đúng!

– Lực phá hoại của nó còn lớn hơn cả tinh cầu, bởi vì tinh cầu lớn bao nhiêu, thứ này lớn bao nhiêu.

Bị áp súc ức vạn lần, lực phá hoại có thể giống nhau sao?

– Nếu ta dùng nó nện người, có thể bản thân cũng tự sát?

Lăng Hàn hoài nghi, bởi vì chưa từng thử qua, hắn hoàn toàn không dẫn nổ biết năng lượng ngọc thạch sẽ sinh ra lực phá hoại kinh khủng ra sao, bán kính của nó lớn bao nhiêu.

– Ân?

Có người đến.

Lâm Hiên.

Lăng Hàn trốn vào trong bóng tối, mặc dù Quỷ Ảnh bộ không phải thân pháp nhanh nhất thiên hạ, nhưng tuyệt đối là ẩn nấp thân thể trâu bò nhất

Thân thể Lâm Hiên đáp xuống, hắn lộ ra vẻ ngờ vực.

Vừa rồi, hắn cảm ứng được một đạo khí tức, nhưng bây giờ lại không thấy.

Lăng Hàn?

Đây là phản ứng đầu tiên của hắn, bằng không có mấy người ẩn giấu nhanh như thế?

– Đi ra, trốn trốn tránh tránh có ý gì?

Hắn thản nhiên nói, giọng nói rất thản nhiên và hóa thành gợn sóng, cũng bao phủ bốn phương tám hướng.

Sóng âm bao phủ, không khí bị nghiền ép biến hình, căn bản không thể giấu người.

Lăng Hàn di chuyển tránh né sóng âm.

Hắn thối lui ra khỏi trăm dặm, sóng âm mới suy yếu, cũng không có uy năng mạnh mẽ.

Trong lòng Lăng Hàn hơi động, hắn vừa định biết rõ uy năng năng lượng ngọc thạch, hiện tại không phải cơ hội tốt hay sao?

Đi thử một chút.

Hắn cầm một khối năng lượng ngọc thạch, sau đó bỗng nhiên hơi vung tay, xèo, ngọc thạch này nện vào người Lâm Hiên.

Đừng nhìn khoảng cách của hai người cách nhau trăm dặm, nhưng lực lượng Giáo Chủ dùng một khối đá ném đi cực nhanh, chút khoảng cách này không tính là gì.

Xèo, năng lượng ngọc thạch phá không lao về phía Lâm Hiên.

Lăng Hàn không chút do dự quay người, phát động Phượng Dực Thiên Tường, chạy ra.

Hắn không phải sợ Lâm Hiên, mà là sợ năng lượng ngọc thạch nổ tung sinh ra sóng xung kích, nổ lớn như thế, Tôn Giả ở ngoài khoảng cách trăm dặm cũng gặp nguy hiểm.

Hắn lại không có Thế Tử Phù.

– Hừ!

Lâm Hiên lập tức phát hiện Lăng Hàn, hắn vươn tay đánh tới.

Oanh, một bàn tay phá vỡ bầu trời, trong nháy mắt vượt qua hơn trăm dặm, mấy ngàn dặm, dường như bao phủ toàn bộ thiên địa, cảnh tượng khủng bố vô biên.

Tôn Giả xuất thủ, Giáo Chủ tính là cái gì?

Hắn tự nhiên cũng nhìn thấy ngọc thạch bay về phía mình, nhưng căn bản không có để vào mắt, đừng nói đây chỉ là một khối đá, cho dù pháp khí thì thế nào? Giáo Chủ thôi phát, cho dù là Đế binh cũng uy lực có hạn, không có khả năng tạo thành uy hiếp với Tôn Giả.

Năng lượng ngọc thạch cực kỳ không ổn định, nếu bình thường ma sát với không khí cũng đủ dẫn nổ, nhưng trước đó bị Lăng Hàn dùng bí lực bao phủ làm ra hiệu quả ngăn cách, cho nên nó không nổ tung.

Nhưng Lâm Hiên xuất ra một chưởng, lực lượng Tôn Giả bắn ra, bí lực của Lăng Hàn tính là gì?

Oanh, năng lượng ngọc thạch bị dẫn nổ.

Trong nháy mắt, Lâm Hiên hoảng sợ biến sắc.

Khốn nạn1

Quá kinh khủng, Thánh Nhân xuất thủ sao?

Hắn vội vàng xoay người trốn, dùng hết toàn lực.

Trên người hắn thật sự có Thế Tử Phù, nhưng mà, đây là Thánh Nhân chế tạo, cũng chỉ có thể hiệu quả với công kích dưới Thánh Nhân, nếu ăn một kích này, hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Dù sao cũng là thế hệ hoàng kim, lại là một trong ba người mạnh nhất, thân pháp của hắn rất kinh người, thậm chí hắn không tiếc vận dụng bí pháp, toàn thân phun máu, chỉ trong nháy mắt đã bộc phát tốc độ vượt xa bản thân..

Oanh, năng lượng quét qua, đừng nói tốc độ của Lâm Hiên, dù là Phượng Dực Thiên Tường của Lăng Hàn cũng không kịp.

Lâm Hiên cực kỳ hoảng sợ, sóng năng lượng đuổi kịp và bao phủ hắn vào trong.

– Khốn nạn!

Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, hắn cũng trợn mắt, bởi vì sóng năng lượng đang đuổi theo với tốc độ đáng sợ.

Nơi này là bí cảnh, hắn không có cách nào xé mở không gian thoát đi, thậm chí, với sự khủng bố của năng lượng bộc phát, dù hắn tiến vào hư không, chỉ cần còn nằm trong khu vực ảnh hưởng vẫn bị đánh trúng.

Cho nên, hắn hiện tại chỉ có thể liều mạng chạy.

Không còn kịp rồi!

Oanh, năng lượng quét qua lưng hắn, trực tiếp đánh Lăng Hàn bay ra ngoài, sau đó lại đuổi kịp, lại đánh bay, sau vài chục lần như thế, lần này uy lực nổ lớn mới giảm mạnh, năng lượng kinh khủng bao phủ bầu trời.

Ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời xuất hiện đám năng lượng hình nắm đáng sợ, mà dưới mặt đất, tạm thời còn không nhìn thấy, chỉ cần năng lượng biến mất, nơi này sẽ có một cái hố khổng lồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.