Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4796: Lại Đánh Cược




Liên Ngọc Đường sững sờ, ngươi muốn thử một chút?

– Ha ha, ngay cả ta cũng bất lực, ngươi có thể làm cái gì?

Hắn không nhịn được cười nhạo, bởi vì Lăng Hàn nói ra muốn thử một chút chẳng khác nào đang khiêu khích hắn.

– Liên biểu ca, không nên quên, trước đó Lăng Hàn mở ra cửa lớn cung điện trước đó.

Đại Hắc Cẩu nhắc nhỏ.

Biểu ca em gái ngươi!

Liên Ngọc Đường thật sự muốn giẫm chết Đại Hắc Cẩu, hắn là người, Đại Hắc Cẩu là yêu, ngươi gọi biểu ca biểu ca, kêu quen thuộc như vậy làm gì?

Hắn hừ một tiếng, nói:

– Cung điện là cung điện, trận pháp là cấm chế, nhưng nơi này hoàn toàn khác biệt. Nơi đó chính là hỏa diễm quy tắc ngăn cản Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả ở phía sau, chỉ cần thực lực của ngươi không đạt, ngươi không cách nào phá giải.

Đây là liều thực lực, hoàn toàn không quan hệ gì với trận pháp.

– Vậy chúng ta lại đánh cược.

Lăng Hàn nói.

Nói đến đánh cược, Liên Ngọc Đường lại trở nên lúng túng.

Trước đó hắn cũng đánh cược với Lăng Hàn một lần, hắn bại thảm hại, lần này lại tới?

Nhìn dáng vẻ Lăng Hàn như đã tính trước, hắn thực sự có chút bồn chồn.

– Đánh cược như thế nào, đánh cược gì?

Đương nhiên, hắn khẳng định là không thể nhận thua.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Đánh bạc ta có thể lấy được Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả hay không. Nếu có thể, tất cả bảo quả thuộc về ta, nếu không nói được, ha ha, vậy dĩ nhiên tất cả đừng nói.

Liên Ngọc Đường trầm ngâm, đương nhiên hắn không tin Lăng Hàn có thể xông phá hỏa diễm quy tắc phong tỏa, bởi vì làm thế cần dựa vào thực lực. Nếu Lăng Hàn thất bại, đối phương cũng không có tổn thất gì.

Làm cho đối phương tự nhận rác rưởi?

Không được.

Hắn không thể mở đạo tắc, chẳng phải cũng đang mắng mình hay sao?

– Được.

Hắn suy nghĩ một chút rồi gật đầu, tiểu tử này quá hả hê, cho rằng mở được cửa cung điện là có thể lật trời?

Hừ, ta nhìn ngươi đụng vào tường một lần.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn leo lên vách núi.

Hắn đã sớm mang theo Tiểu Hồng Điểu, nó đang dùng song trảo bám vào vai của hắn, trên mặt luôn mang theo khinh bỉ, bởi vì nàng biết rõ, Lăng Hàn lại muốn dùng nàng trang bức.

Rất nhanh, Lăng Hàn đã bò lên tảng đá lớn.

– Tiểu Hồng, bây giờ nhìn ngươi.

Lăng Hàn nói.

Tiểu Hồng Điểu lườm hắn một cái, lúc này mới vỗ cánh bay sang.

Nàng bay sang hỏa diễm đạo tắc, sau đó chậm lại, cẩn thận rút ra một cây lông vũ dò xét phía trước.

Lông vũ đụng vào hỏa diễm đạo tắc nhưng không có gây nên bất cứ động tĩnh gì.

Lăng Hàn cũng nhìn vào trong mắt, hắn cũng gật đầu, Tiểu Hồng Điểu quả nhiên trời sinh thân cận hỏa diễm đạo tắc, Liên Ngọc Đường trực tiếp bị đốt bị thương tay, Tiểu Hồng Điểu không tổn thương cọng lông.

Tiểu Hồng Điểu than thở, ai, đụng phải một gia hỏa như thế căn bản không xem mình là hậu duệ của Thần thú, mà là làm khổ sai, bảo nàng làm cái này làm cái kia.

Có biện pháp nào sao?

Nàng bắt đầu ngắt lấy Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả, hai ba lần mà thôi, chín tiên quả đã nằm trong tay của nàng.

– Ầy, cho ngươi.

Nàng ném tiên quả cho Lăng Hàn.

Khác với những người khác, nàng lấy Tiên Kim làm thức ăn, tiên quả không thể gia tăng tu vi của nàng, chỉ có thể xem như giải thèm mà thôi.

Bọn họ một người một chim phối hợp rất ăn ý, Lăng Hàn ngăn cản phía trước, người phía dưới không thể nhìn rõ phía trên xảy ra chuyện gì.

Lăng Hàn thả người bay xuống mặt đất.

– Ngươi…

Liên Ngọc Đường im lặng, hắn thấy được, chín trái cây trên dây leo đã biến mất.

Hắn nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Phá hư hỏa diễm quy tắc cần dựa vào thực lực, tuyệt đối không phải một chút tiểu thủ đoạn gì đó, cho nên hắn không nghĩ ra, thực lực của Lăng Hàn còn yếu hơn hắn rất nhiều, vì cái gì làm được việc hắn không làm được?

Hắn muốn bảo Lăng Hàn giao ra chín tiên quả cỡ nào, nhưng trước đó chính miệng đáp ứng đánh cược với Lăng Hàn, hơn nữa còn ở trước mặt Trì Mộng Hàm, hắn không thể ném mặt mũi của mình đi.

Nếu như không có Trì Mộng Hàm, hắn sẽ trực tiếp giết người đoạt quả.

– Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả bán không?

Hắn hỏi Lăng Hàn, trong nội tâm rất ủy khuất, đây là tiên quả hắn phát hiện, là hắn xử lý hung thú, tiên quả nên thuộc về hắn, vì cái gì hắn lại cầu xin Lăng Hàn bán cho mình?

Lăng Hàn nhún vai:

– Không có ý tứ, ta không có dự định bán.

Đụng một cây đinh, sắc mặt Liên Ngọc Đường càng khó coi.

Hắn rất muốn xuất quyền đánh chết Lăng Hàn, nhưng nhìn Trì Mộng Hàm, hắn áp chế cảm giác kích động của mình.

Nhất định phải tìm một cơ hội xử lý Lăng Hàn, như thế, Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả sẽ nằm trong tay của hắn..

Lăng Hàn hết sức hài lòng, Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả không phải ngũ tinh, mà là tiên quả lục tinh, chính là thứ gia tăng tu vi cho Giáo Chủ.

Nhưng m, bây giờ không phải thời điển phân phối và luyện hóa.

– Đi thôi, tiếp tục đi tới.

Bọn họ xuất phát đi tới cung điện thứ ba, nếu như nó có tồn tại.

Lại qua mấy ngày, bọn họ đã đi tới nơi cần tới.

Giống như lần trước, trên quảng trường nơi này có rất nhiều người đang đứng, không cách nào phá mở cấm chế trên cửa lớn, chỉ có thể chờ bên ngoài quảng trường.

– Lăng huynh!

Thủy Nhất cũng ở đây, hắn nhanh chân đi về phía Lăng Hàn.

– Thủy Nhất huynh.

Lăng Hàn gật đầu.

Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Lăng Hàn liền nói:

– Được rồi, ta phải đi mở cửa.

– A, Lăng huynh còn có năng lực này?

Thủy Nhất kinh ngạc.

– Hắc hắc.

Lăng Hàn mang theo Tiểu Hồng Điểu đi tới cửa lớn, hắn bảo Tiểu Hồng Điểu thè lưỡi là muốn chính mình trang bức.

Lập lại chiêu cũ, cửa lớn cung điện mở ra, sau khi tất cả mọi người giật mình và lập tức chui vào trong.

Đây là Chân Hoàng điện cực lớn.

Mặc dù Liên Ngọc Đường đã thất vọng một lần, nhưng vẫn không nhịn được đi tìm kiếm, vạn nhất có ở đây thì sao?

Đợi những người này đều đi, Lăng Hàn lại phân Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả cho nhau.

Hổ Nữu, Nữ Hoàng, Trì Mộng Hàm, Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long, ngay cả sắc trư cũng được một quả, còn lại ba quả thuộc về Lăng Hàn, đây là những người khác nhất trí với nhau.

Bọn họ lập tức bắt đầu luyện hóa tiên quả, những người kia lục soát tiên quả một vòng, không có thời gian mấy ngày thì đừng mơ tưởng.

Thời gian quý giá, không thể lãng phí.

Mọi người đều ăn quả, sau đó ngồi xếp bằng xuống.

Đế kinh gia trì, bọn họ luyện hóa tiên quả cực nhanh.

Hai ngày sau, dược lực đã bị hấp thu toàn bộ, Đại Hắc Cẩu và Tiểu Thanh Long không thể áp chế tu vi, cho nên bọn họ nhất định phải đột phá.

Đột phá tại nơi này sẽ có thiếu hụt, dù sao nơi này không phải đại thế giới chân chính, nhưng có Cửu Đằng Hỏa Nguyên quả, gốc cây này ba vạn năm mới thành thục như hiện tại, cho nên hiệu quả của nó hết sức kinh người.

Cho nên, Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đột phá cũng không có gì, sau khi ra ngoài lại đánh bóng căn cơ lần nữa, khi đó có thể giải quyết vấn đề.

Lăng Hàn một đường hát vang tiến mạnh, trước tiên hắn đạt tới nhị biến đỉnh phong, sau đó hắn phục dụng một quả để tạo thành linh thân thứ ba.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.