Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1614: Lai lịch cấm địa (Hạ)




Cái này cũng thật là chó ngáp phải ruồi, hắn đoán đúng, nhưng quá trình hoàn toàn sai, bất quá không có quan hệ, chỉ cần kết quả đúng là được.
Bảy người Hồ Xán hơi biến sắc, bí bảo của Thiên Hà Vương quan hệ quá to lớn, hiện tại bọn họ hối hận, kỳ thực phải lưu một người trở lại báo tin tức. Nhưng ấn tình huống lúc đó, ai sẽ sẵn lòng trở lại?
Trước tiên tiến vào bí cảnh, nhất định có thể được chỗ tốt lớn nhất.
Không cần bảy người thừa nhận, Lăng Hàn xem vẻ mặt của bọn họ liền biết, tuy bảy người này thực lực rất mạnh, nhưng hiển nhiên không có ở bên ngoài lang bạt quá lâu, lòng dạ không sâu, nghĩ cái gì đều bày biện ở trên mặt.
Trong lòng hắn suy nghĩ, lúc trước Thiên Hà Vương là gặp phải rất nhiều cường giả vây công, mà bên ngoài có thi thể của ba con Phượng Vương, vậy lúc trước vây công Thiên Hà Vương tất nhiên đều là đại nhân vật Thánh Vương cấp.
Đều đạt đến trình độ này, bọn họ còn có cái gì theo đuổi?
Tiến vào Tiên Vực, vĩnh sinh bất tử!
Nhưng người của Thần giới làm sao có khả năng biết Tiên Vực tồn tại? Lại như Tinh Sa Đại Thánh, Vô Tương Thánh Nhân, đều cho rằng võ đạo đỉnh cao chính là Thánh Vương, bất luận người nào cũng chạy không thoát quy tắc cơ bản nhất của thiên địa... sinh lão bệnh tử.
Vì lẽ đó... chỉ có một khả năng!
Lăng Hàn gật gù nói:
- Các ngươi đều là bị Tiên Vực trục xuất a?
Lời này vừa nói ra, đám người Hồ Xán lập tức kích động.
- Nói láo, chúng ta làm sao có khả năng bị trục xuất?
- Là Tiên Vực có mấy thế lực phản loạn, chúng ta chiến bại, mới bị ép rời Tiên Vực!
- Chúng ta nhất định sẽ trở lại Tiên Vực, cầm lại tất cả thuộc về chúng ta!
Những người này đỏ mắt lên nói, hiển nhiên bình thường vẫn bị truyền vào lý niệm như vậy, mới sẽ vừa nhắc tới liền nhiệt huyết xông lên đầu.
Lăng Hàn cười hì hì nói:
- Không nên kích động, nói chuyện cẩn thận.
- Hừ, tuy ngươi dụ chúng ta, nhưng chuyện này đối với ngươi không có nửa điểm chỗ tốt!
Hồ Xán lạnh lùng nhìn Lăng Hàn.
- Nếu ngươi biết Tiên Vực, vậy cũng là người bị hại lúc trước.
Lúc này, hắn thực tin tưởng Lăng Hàn là ở Đại Lăng cấm địa gì đó, bằng không ngoại trừ cấm địa, ai còn sẽ biết có Tiên Vực tồn tại, đặc biệt còn nói ra lúc trước phát sinh náo động lớn.
Lăng Hàn thật muốn giới thiệu Cổ Đạo Nhất cho bọn họ quen biết một chút, kia là người trực tiếp từ Tiên Vực đi ra, những người này cũng phải kêu một tiếng Lão tổ a? Vậy hắn cùng Cổ Đạo Nhất cũng coi như là sư huynh đệ trên danh nghĩa, những người này cũng nên gọi mình Lão tổ.
Hắn ở trong lòng nghĩ, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười cổ quái, để bảy người Hồ Xán đều cảm giác trong lòng chíp bông, cả người không khỏi sinh ra hàn ý.
Lăng Hàn ho khan một cái nói:
- Bát Thạch cấm địa các ngươi có mấy tên Thánh Vương?
Hắn rất tò mò thực lực của một cấm địa.
Lúc trước có vô số người bị đuổi ra Tiên Vực, có chính là cả tộc bị đuổi, cái này liền có thể hình thành cấm địa hiện tại, bởi vì có võ đạo truyền thừa hoàn chỉnh, có lại bị diệt tộc, chỉ có một hai tộc nhân lẻ tẻ chạy trốn tới Thần giới, kia chính là lai lịch của Thượng Cổ Thiên Tộc, tỷ như Loạn Tinh nữ hoàng, chỉ có thể dựa vào huyết mạch truyền thừa, dĩ nhiên là yếu hơn rất nhiều.
- Hừ, muốn tìm hiểu ngọn nguồn của chúng ta?
Hồ Xán cười gằn.
- Có điều, nói cho ngươi cũng không sao, Bát Thạch cấm địa chúng ta chính là số một số hai ở trong hết thảy cấm địa.
Hắn không cụ thể nói Bát Thạch cấm địa có bao nhiêu Thánh Vương, nhưng tin tưởng số lượng này tuyệt không chỉ một cái.
Lăng Hàn cười nói:
- Cái bí cảnh này quan hệ trọng đại, vì lẽ đó phiền phức các ngươi những ngày này đều ngoan ngoãn theo ta đi.
Sắc mặt bọn người Hồ Xán khó coi, trước bọn họ muốn giam lỏng Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng, nhưng chỉ chớp mắt, vị trí song phương lại trao đổi, để bọn họ làm sao chịu nổi?
- Ngươi muốn giam cầm chúng ta?
Hồ Tĩnh lạnh lùng nói.
- Ha ha, làm gì nói khó nghe như vậy?
Lăng Hàn lắc đầu cười nói.
- Có điều, các ngươi muốn cho rằng như thế, cũng có thể hiểu như vậy.
Sắc mặt của Hồ Xán lạnh lẽo nói:
- Vậy cũng chỉ có chiến một trận!
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Muốn chiến, vậy liền đánh đi.
Ở dưới hoàn cảnh này, hắn đúng là không sợ Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, ngay cả cường giả Cực Cảnh đến, hắn cũng không phải là không có sức đánh một trận.
Hồ Xán hít một hơi thật sâu:
- Các hạ, ngươi cũng quá coi thường chúng ta! Thật sự cho rằng hoàn cảnh của nơi này gây bất lợi cho chúng ta, chúng ta liền một chút biện pháp cũng không có sao? Hừ, chúng ta chỉ là không muốn đánh đổi quá nhiều mà thôi.
- Thế nhưng, nếu ngươi nhất định phải khiêu khích, liền để ngươi tự thực ác quả!
Hắn vận chuyển một môn bí thuật, nhất thời, đùng đùng đùng, bắp thịt của hắn từng khối từng khối phồng lên, quần áo phá nát, hiện ra một bộ thân thể tất cả đều là Nham Thạch tạo thành.
Hình thể của hắn cũng lớn lên gấp ba bốn lần, tuy không còn quần áo, nhưng nếu một tượng đá mặc quần áo mới khiến người ta thấy kỳ lạ a.
- Khà khà, Xán tộc huynh tu Bát Thạch Thuật đến tầng thứ hai, một khi vận chuyển, thể phách vô địch!
Một cô gái nói, tràn ngập vẻ hâm mộ.
Đây chính là bí pháp mạnh nhất của Bát Thạch tộc, cũng là căn cơ, tuy mỗi người đều được truyền thụ, nhưng phổ biến chỉ là học tầng thứ nhất mà thôi, tầng công pháp thứ hai yêu cầu quá cao, toàn bộ Bát Thạch cấm địa cũng không có mấy người tu thành.
Hồ Xán là một người trong đó, bởi vậy, hắn quả thật có tư cách kiêu ngạo.
Môn bí pháp này vừa vận chuyển, gió núi uy hiếp hắn lập tức giảm nhiều, để hắn có thể rút ra càng nhiều lực lượng đặt ở trên tiến công. Có điều, vận chuyển môn công pháp này vốn cần tiêu hao một ít nguyên lực, lại thêm gió núi uy hiếp cũng không có tiêu trừ, hắn nhiều lắm có thể dùng ra một nửa thực lực.
Dưới cái nhìn của hắn, một nửa thực lực còn chưa đủ sao?
- Bắt lại cho ta!
Hồ Xán ra tay, thân hình phóng về phía Lăng Hàn, như một con trâu hoang xông tới.
Bát Thạch Thể, bí thuật của Tiên Vực!
Lăng Hàn không sợ, cùng mình so thể phách, ngươi là nghĩ không ra đến cỡ nào a? Hắn cũng cất bước, nỗ lực đâm về phía Hồ Xán.
- Muốn chết!
Hồ Xán lạnh rên một tiếng, hắn không ngại đánh giết Lăng Hàn a, ngược lại lưu một người tìm hiểu tình huống liền được rồi. Hơn nữa, Lăng Hàn lại không phải mỹ nữ, hắn nào cần hạ thủ lưu tình?
Hắn nổ ra một quyền, nắm đấm có từng thạch nhận xông ra, cực kỳ sắc bén, cắm vào trán của Lăng Hàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.