Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 242:




“Cám ơn.” James cất ảnh chụp, đứng lên, thoáng lảo đảo bước đi, lại quay đầu, ánh mắt mơ hồ lập tức tỉnh táo, “Tôi sẽ đoạt lại Daniel, nó là con của tôi.”
Harry sững sờ, lập tức lắc đầu. Nếu như thế, phải bước qua xác của cậu trước.
Harry không ngờ James lại trả tiền bữa ăn, phục vụ cảm thấy kì lạ nói, “Thưa ngài, bạn của ngài là người ngoại quốc sao? Hình như ngài ấy không biết dùng bảng anh.” Hắn cho phục vụ một số tiền boa rất lớn.
“À, không sai, hắn không biết dùng bảng Anh.” Harry co rút khóe miệng.
——————————————-
Gặp cha đương nhiên còn phải gặp mẹ, ngày 4 tháng 12, theo sát bước chân của chồng, Lily đến gặp Harry. Nhà hàng giống nhau, vị trí giống nhau, chỉ là người gặp mặt khác nhau.
Công việc ở St.Mungo càng ngày càng nhiều, thời gian tan tầm càng muộn, Lily đến muộn so với thời gian hẹn tận hai giờ, lúc tới đã là 9 giờ tối. “Thật xin lỗi, Harry, khiến cậu đợi lâu như vậy, công việc rất nhiều, tớ không thể rời khỏi.”
“Không sao.” Harry nhẹ nhàng cười, “Tớ biết cậu bận rộn. Đừng quên, tớ cũng từng làm việc ở St.Mungo.”
Sau đó là khoảng thời gian im lặng thật dài, may mắn phục vụ đưa thực đơn lên, hai người gọi một chút, phục vụ rời đi, không khí theo đó mà trở lại bình thường.
Lily đã làm mẹ nên không còn giống với ấn tượng của Harry về cô, trước kia là nữ sinh xinh đẹp động lòng người, cô gái trẻ có chí tiến thủ, hôm nay xinh đẹp như trước, nhưng mang theo sự dịu dàng của người làm mẹ, vì đứa con yêu rời đi, vẻ mặt có chút buồn bã, ánh mắt sáng ngời cũng ảm đạm rất nhiều.”Ngày hôm qua James trở về, cho tớ xem ảnh của Daniel, tớ mới biết được anh ấy tìm cậu. Tớ…… Cậu……” Cô thở dài, “Cám ơn những bức ảnh của cậu, cũng cám ơn cậu chăm sóc Daniel, xem qua ảnh, nó rất tốt.”
Lily nói thực bình thản, khiến Harry có cảm giác chột dạ và áy náy. “Khụ, Daniel là đứa nhỏ thực đáng yêu, tớ và Voldy rất yêu nó.”
“Nhưng nó là con của tới.” Lily ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh lá xinh đẹp hiện lên sự ngờ vực, “Harry, tớ có thể hiểu quyết định của cậu, nhưng không có nghĩa là tớ đồng ý với quyết định của cậu, đoạt đi con của một người mẹ, cậu không thấy quá đáng sao?”
Cô đương nhiên biết Daniel ở bên cạnh Harry và Voldemort sẽ rất tốt, so với ở cạnh cô và James, tiểu Daniel có được mọi thứ tốt hơn nhiều, có Harry và Voldemort làm hậu thuẫn, tương lai của Daniel sẽ rực rỡ, thậm chí có thể đứng trên đỉnh quyền lực. Không phải nói gia tộc Potter không tốt, mà là Voldemort ở vị trí cao tới mức gia tộc Potter vĩnh viễn không đạt đến. Nếu cô không phải mẹ của Daniel, nói không chừng cô cũng sẽ vui vẻ vì tương lai của nó, nhưng cô là mẹ của Daniel, sao cô có thể vui vẻ khi đứa con của chính mình trở thành người thừa kế của gia tộc khác, từ nay về sau khó mà được gặp mặt cô? Harry là bạn của cô, nhưng cô hiểu rõ động cơ Harry muốn có Daniel, điều này khiến cô liên tưởng đến một người khác, vì thế cô càng tức giận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.