Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 236:




Trở lại giường Harry hoàn toàn không buồn ngủ, quấn quít lấy Voldemort hỏi chuyện. Vừa rồi nghe giọng điệu của Voldemort, hành động lần này rất thoải mái, nhóm Tử thần thực tử không có ai bị thương. Điều này khiến cậu vô cùng tò mò, cậu vốn tưởng rằng sẽ tổn thất nghiêm trọng, ít nhất nên tổn thất một nửa.
Voldemort điều chỉnh tư thế ngồi, hai tay thoải mái ôm lấy Harry tựa vào thành giường, vuốt ve mái tóc đen của cậu. Hắn có chút xúc động nói: “Hành động lần này? Otto, Alex Moore và Alexander Lewis lập công lớn.”
Harry kinh ngạc, không dám tin tưởng những gì mình nghe được. Ba người Voldemort nói cậu đều biết, cũng từng gặp qua, cậu rất rõ ràng tài năng của ba người, nhưng cậu cũng không ngờ ba người có thể tham gia hành động lần này, hơn nữa còn lập công lớn, cậu vốn tưởng rằng ba người bọn họ sẽ không bao giờ tham gia chiến tranh của thế giới pháp thuật, bởi vì trong mắt phù thủy Tử thần thực tử, Muggle gia nhập Tử thần thực tử là vì Voldemort muốn nhanh chóng chiếm lĩnh thế giới Muggle mà thôi.
” Bọn họ làm chuyện gì, khiến ngươi cũng thán phục như thế?” Cậu khó dằn nổi tò mò.
” Bọn họ dùng một loại…… Được rồi, tên rất cổ quái ta không nhớ rõ, chỉ nhớ đó là một loại vũ khí sóng âm… Tần số cao, có thể tác động vào thần kinh, khiến con người rơi vào hôn mê. Ta đã thử nghiệm, phạm vi nhỏ, hiệu quả cũng không tệ lắm. Còn có một loại… Súng…? Nên nói thế này. Kích cỡ? Hình như gọi là, là AK……47.”
“Vũ khí sóng âm tần số cao? AK 47?” Harry hô nhỏ một tiếng, mở to mắt. Ở tại thế giới Muggle 11 năm, đương nhiên cậu biết vũ khí sóng âm tần số cao và AK 47 là cái gì. Không thể tưởng được bọn họ dùng đến cái này, chắn chắn là muốn biểu hiện thực lực, kết quả đã thành công.
Voldemort suy nghĩ một chút, có nên để Harry giải thích cái gì gọi là vũ khí sóng âm tần số cao, cái gì là AK 47 không? Rất nhanh, hắn từ bỏ ý định trong đầu. Là một người đứng đầu, hắn không cần phải hiểu những việc nhỏ nhặt. “Bọn họ nhờ Severus xử lý pháp thuật cho súng và đạn, làm chúng ở trạng thái ẩn giấu, viên đạn cũng gia tăng tốc độ. Lúc hành động, bọn họ sử dụng vũ khí sóng âm, khiến phù thủy của Hội phương hoàng bảo vệ phía ngoài hôn mê, hiệu quả tốt hơn so với lúc thử nghiệm.” Hắn cảm thán, “Số thành viên Hội phượng hoàng còn lại, người thì chạy trốn hoặc bị thương. Lão già Dumbledore muốn mang James Potter và Lily Potter còn có tiểu Daniel rời đi, bị ta chặn lại, ta cướp được đứa nhỏ, lão ta mang theo vợ chồng Potter đi.” Nói đến điều này, hắn tiếc nuối thở dài, “Qua lần này, thực lực của lão ta đã bị hao tổn không nhỏ, trong thời gian ngắn không thể tạo nên sóng gì lớn.” Hắn lạnh lùng cười, đắc ý dào dạt.
“Như vậy, ngươi định thưởng cho bọn họ thế nào?” Harry hỏi.
Voldemort cố ý cười lớn, “Em muốn biết?”
Harry do dự vài giây, cuối cùng từ bỏ, “Không, ngươi đừng nói cho ta.” Cậu không muốn tham dự đến chuyện có liên quan tới chiến tranh.
Sáng sớm, Harry tỉnh dậy trước Voldemort, đây là lần đầu tiên sau khi Harry vào làm việc ở văn phòng liên lạc Muggle, cậu đánh thức Voldemort, lôi kéo hắn rời giường rửa mặt, “Chúng ta đến xem Daniel!” Cậu kích động nói.
Voldemort bất đắc dĩ cúi đầu nhìn sàn nhà, hắn bắt đầu hối hận.
Tiểu Daniel đang khóc nháo. Đây là đương nhiên, vừa tỉnh lại, ma ma xinh đẹp không có, ba ba anh tuấn không có, ông cụ râu bạc thích đùa nó vui vẻ không có, xuất hiện trước mặt nó là một đám đầu tròn tròn, con mắt to, lùn lùn, sinh vật vừa nhỏ vừa kỳ quái, tuy nhóm sinh vật rất tận tâm và khiêm tốn, nhưng nó vẫn chịu đả kích rất lớn.
Nó oa oa khóc, cho đến khi được Harry dịu dàng ôm lấy. Nó cảm thấy an toàn và thân thiết, bắt đầu cười rộ lên, khiến mặt Voldemort càng đen.
Cũng may, đứa nhỏ này không ghét Voldemort, lúc Voldemort kéo nó ra khỏi lòng Harry, nó vẫn rất ngoan ngoãn, sau đó là một chú ngữ nho nhỏ, giúp nó nhanh chóng nhận gia tinh, nhận cuộc sống mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.