Chương 607: Thù hận đời trước
Dưới vách đá Lạc Hoa (Lạc Hoa nhai) cao vút, ở đó có một huyệt động rộng lớn mà chưa một ai đặt chân đến.
Trong huyệt động, có vô số nhánh rẽ và các đường thông đạo, chúng nằm chằng chịt và thông với nhau tạo thành một mạng lưới hang động rộng lớn. Các nhánh động nhỏ ấy, có cái sâu cả mấy chục trượng, có cái thì trái phải thông nhau, và hơn thế nữa là động trong động, thật là một cảnh đẹp ngoài sức tưởng tượng, quả thực là một mê cung trong núi
Và đặc biệt ở những nơi rộng lớn, còn có thể đủ chỗ cho cả một sân bóng rổ, bỗng xuất hiện 2 sinh vật không thuộc về nơi đây đang đối đầu nhau.
Hứa phu nhân và một vị nam tử tóc đỏ, mỗi người án ngữ một bên hang động, ánh nhìn của họ sắc lạnh. Đối với mỗi người đều có một nỗi sợ hãi khủng khiếp.
Hít một hơi thật sâu, trên mặt Hứa phu nhân thoáng ánh lên một nụ cười cay đắng, nói:
- Các hạ, chúng ta đã cùng nhau rơi vào bước đường cùng, vậy thì tại sao không nghĩ cách cùng nhau thoát khỏi nơi đây mà cứ phải đấu với nhau một mất một còn?
Nàng và người nam tử tóc đỏ chắc chắn là những người có vận mệnh đen đủi nhất trong một số ít những người đen đủi. Từ sau khi thoát khỏi cơn lốc xoáy hắc ám ấy, nàng không chết mà lại bị đưa đến vách núi Lạc Hoa này
Nơi này vực sâu bờ cao không thể với tới, địa hình phức tạp đa biến, nhưng điều thực sự làm con người cảm thấy đáng sợ lại là một số lượng lớn các loài hung cầm đủ để che thiên lấp địa trên đỉnh đầu
Những loài hung cầm tự nhận đây là Động Thiên Phúc Địa duy nhất của chúng có thể cùng với rất nhiều tinh linh thú khiêu chiến.
Đừng nói trong các loài hung cầm cũng có Tử Kim Cảnh cường nhân, cho dù chỉ là một số lượng khổng lồ vô hạn, cũng đã đủ khiến lòng người tuyệt vọng.
Hứa phu nhân sau khi phát giác ra mình bị đưa vào Lạc Hoa nhai, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần bỗng trở nên vô cùng trắng bệch.
Nàng lập tức lấy viên ngọc thạch mà tổ gia ban cho, vốn là hy vọng Doanh Thừa Phong mang theo Hắc Chướng Kỳ sẽ đến
Nhưng không ngờ tới, nhận được lời cầu cứu đó lại là Trương Oánh Oánh. Vị thanh niên trẻ tuổi mạnh nhất Thiên Cầm Môn này lập tức đến giải cứu. Nhưng khi đối mặt với vòng vây công kích của một số lớn các loài cầm thú, căn bản không có cách nào để vào được bên trong, chứ nói chi là mang nàng đi.
Nếu như trên người nàng ko có bảo vật của chim thần ban cho thì thậm chí có lẽ còn nguy hiểm đến mức ngọc nát hương tan.
Sau khi nhận thức được uy năng của muôn loài hung thú, Hứa phu nhân đã hết hy vọng.
Bởi vì chính bản thân nàng cũng không dám quá hy vọng Doanh Thừa Phong có thể mở được đường máu giữa muôn loài hung cầm, cứu nàng thoát khỏi nơi đây
Nơi này, là nơi Động Thiên Phúc Địa hung hiểm vô lường chứ không phải là thế giới đồng thoại trong cổ tích, anh hùng giải cứu mỹ nhân, cũng chỉ tồn tại trong ảo tưởng mà thôi.
Cho nên, sau khi liên hệ mật thuật với Trương Oánh Oánh, nàng an tâm định cư bên dưới vách núi này.
Những loài hung cầm ấy dường như vô cùng ghét bỏ nơi vực núi này, trừ khi là những con sắp chết không còn sức tiếp tục bay lượn, chứ không thì không có bất cứ một con hung cầm nào muốn đến nơi đây. Và đây cũng chính là nguyên do chính sau khi nàng bị đưa đến đây có thể bảo toàn được mạng sống.
Nhưng trời cũng có lúc ko lường trước được sẽ có dông bão.
Ngay tại mấy ngày sau đó, từ trong động huyệt lại xuất hiện thêm một kẻ không may mắn nữa.
Hứa phu nhân quen biết người này, và cũng hiểu rất rõ người này có thực lực hùng mạnh. Nàng vui mừng khôn xiết, lập tức đưa ra ý kiến cùng nhau liên thủ nghĩ cách thoát khỏi nơi đây.
Nhưng làm cho nàng không thể ngờ đó là người nam tử tóc đỏ này vừa nhìn thấy nàng đã ngửa mặt lên trời thét lớn, hơn nữa trong tiếng thét đó lộ ra một sự nguy hiểm vô cùng.
Hứa phu nhân trong lòng biết không ổn, lập tức cẩn thận đề phòng.
Quả nhiên, người nam tử tóc đỏ sau khi tắt nụ cười, liền chính diện hướng về phía nàng ra tay, hơn nữa còn xuống tay tàn nhẫn vô tình, như thể đôi bên có mối thâm thù không đội trời chung
Hứa phu nhân giật mình hoảng hốt, dùng mật pháp do tổ gia truyền thụ để nghênh địch.
Tuy vậy, tư chất có hạn, những mật pháp đó trong tay Hứa phu nhân uy năng còn thua kém rất xa Linh Tháp chân nhân. Cũng may chân nhân ban cho vài kiện phòng thân chí bảo, phát động khi gặp nguy nan, không chỉ cứa được mạng sống của nàng mà còn giúp nàng tạm thời tránh xa được gã nam tử tóc đỏ.
Nhưng gã nam tử tóc đỏ đó đáng ghét như thể giòi đục xương, bất kể nàng chạy đến nơi đâu, chỉ cần nàng vẫn còn trong cái huyệt đạo phức tạp này, hắn đều có thể tìm được nàng chỉ trong vòng nửa ngày
Mấy ngày qua đánh đánh giết giết, truy truy trốn trốn, Hứa phu nhân tuy rằng bảo toàn được tính mạng nhưng đã hoàn toàn kiệt sức. Nhưng đáng sợ hơn chính là bảo vật thoát thân mà tổ gia ban tặng đã tiêu hao hầu như cạn kiệt
Hôm nay, nàng lại lần nữa bị tên nam tử tóc đỏ bắt kịp, trong lòng thực sự tuyệt vọng
Tuy nhiên, ngay tại khi nàng muốn thi triển thủ đoạn đồng quy vu tận, linh lực trong cơ thể bỗng có thay đổi bất thường
Đây là tin tức do Trương Oánh Oánh truyền đến, tuy rằng nàng không dám đưa tin trước mặt tên nam tử tóc đỏ kia, nhưng đã kịp vội vàng vẽ ra bản đồ địa hình gửi đi
Dù rằng nàng vô cùng hoài nghi, Trương Oánh Oánh có thể hay không nhờ vào bản đồ sơ sài này mà tìm được đến nơi đây, nhưng đây là tia hy vọng cuối cùng của nàng rồi. Giống như một kẻ sắp chết đuối, cho dù bắt được chỉ một cọng lục bình, cũng sẽ coi như là vật cứu mạng, đến chết cũng không buông tay.
Tên nam tử tóc đỏ nở nụ cười lạnh lùng, chỉ ngón tay ra, chậm rãi lắc lắc, nói:
- Ngươi sai rồi, không phải tổn hại đôi bên, mà là ngươi chết, ta sống.
Âm thanh của hắn lạnh như băng, khóe miệng hơi nhếch để hiện ra một tia cười tàn nhẫn, trong ánh mặt thể hiện cực rõ ràng tia nhìn của loài mèo trong trò chơi mèo vờn chuột
Hứa phu nhân trời sinh tính cao ngạo, thêm nữa lại là huyết mạch của Linh Tháp chân nhân, từ nhỏ đã quen sống trong sự ngưỡng mộ và kính trọng của vô sô kẻ khác, làm sao có thể chịu đựng được nỗi nhục này
Trong lòng nàng thực ra đã sớm có ý nghĩ phát ra quang minh chi dực, cùng với kẻ kia đồng quy vu tận
Chỉ có điều, không biết là vì sao mà trong lòng nàng cứ canh cánh một việc không yên, chính nó khiến nàng tham sống sợ chết, đau khổ giày vò cho đến tận bây giờ
Lúc này, tuy rằng nàng tức giận đến nỗi toàn thân run lên, nhưng nội tâm của nàng lại vẫn bình tĩnh như thường
Nàng âm thầm kéo dài thời gian, đợi một phần vạn cơ hội sẽ đến
Nhìn Hứa phu nhân hé miệng không nói, tên nam tử tóc đỏ cũng cảm thấy khác thường, không tấn công mà khoanh tay trước ngực, lãnh đạm nói:
- Linh Tháp chân nhân đối với ngươi quả thật không tồi, không ngờ đến quang minh chi dực cũng đem tặng ngươi.
Hứa phu nhân giật mình, ánh mắt của nàng bỗng nhiên trở nên sắc bén, nói:
- Thực ra ngươi là ai? Vì sao biết tổ gia?
Bọn họ đến từ những linh vực khác nhau, không hiểu biết rõ ràng về nhau, nhưng kẻ này không ngờ chỉ một câu đã nói ra được lai lịch của nàng, thật là khiến người khác phải cảnh giác
Tên nam tử tóc đỏ lặng lẽ cười:
- Bổn tọa Y Cách Nạp Đề, đến từ gia tộc Ngũ Tư.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo đến nỗi như thể đóng băng được người khác:
- Bây giờ thì ngươi đã rõ vì sao bổn tọa đưa ngươi vào chỗ chết rồi chứ?
Hứa phu nhân vẻ mặt ngỡ ngàng, nàng chậm rãi lắc đầu:
- Thân thiếp thật không biết.
Y Cách Nạp Đề sửng sốt, trên mặt nổi lên một tia máu, rõ ràng là lửa giận tràn ngập, khó mà khống chế
Hắn tức giận hừ một tiếng nói:
- Hôm nay ta sẽ cho người chết một cách minh bạch.
Hắn dừng một chút, nói:
- Ngày xưa, nhân tài của gia tộc Ngũ Tư vào động Thiên Phúc Địa săn giết tinh linh thú, thành tích phi phàm. Nhưng tổ gia của ngươi ỷ vào quang minh chi dực, đánh trọng thương gia tổ. Tuy rằng may mắn thoát được nhưng linh hạch bị tước đoạt. Sau khi về đến gia tộc buồn bực sầu não mà chết. Hà hà, chẳng lẽ Linh Tháp chân nhân không nói cho ngươi biết việc này hay sao?
Hứa phu nhân lúc này mới chợt hiểu ra. Chả trách chi kẻ này từ khi vừa gặp đã giằng co không ngớt với mình. Hóa ra là do thù hận của bậc tiền bối đi trước.
Nàng lạnh lùng hừ một tiếng, khinh thường nói:
- Tổ gia ta một đời chinh chiến không biết bao nhiêu, số dị tộc cường nhân chết dưới tay người không kể hết. Tuy rằng ngài cũng có kể cho thân thiếp nghe qua vài chiến tích huy hoàng của ngài, nhưng Ngũ Tư gia tộc thì thực sự chưa nghe thấy bao giờ.
Sắc mặt của tên nam tử tóc đỏ lập tức trở nên lạnh lùng khiến người khác phải sợ hãi.
Ngũ Tư gia tộc đã từng xuất hiện một vị thiên tài kiệt xuất, được ca ngợi là một người dũng mãnh có tố chất đủ để được phong tước hiệp sĩ.
Nhưng vị mãnh nhân này sau khi vào động Thiên Phúc Địa, bỗng nhiên suy sụp, cuối cùng không vui mà chết. Sự việc này đối với gia tộc Ngũ Tư mà nói là mối hận không đội trời chung, nhưng đối với Linh Tháp chân nhân mà nói điều đó chỉ như là một chiến tích nho nhỏ để trang trí mà thôi.
Hắn thậm chí còn chưa bao giờ nhớ đến người này, thì làm sao mà có thể nhắc đến với Hứa phu nhân được.
Tên nam tử tóc đỏ nghĩ thông điểm này, chỉ thấy bốc lên một dòng máu nóng, toàn thân đằng đằng sát khí.
Hắn hung hăng nói:
- Quả là một cô bé quật cường, bổn tọa nhất định phải bắt sống ngươi, rồi sẽ lăng nhục ngươi cho đến chết, sau đó lột sạch y phục của ngươi, đem treo ở cửa thành Thiên Hạo, để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy hậu duệ của Linh Tháp chân nhân là một bộ xác thối tha như thế nào.
Sắc mặt của Hứa phu nhân biến đổi, hai bàn tay ngọc nắm chặt.
Nếu như đối phương thật sự làm như thế, thì nàng đúng là chết không nhắm mắt.
Ngẩng đầu nhìn trời. Trên động có vài vết nứt không biết sâu bao nhiêu, kéo dài đến tận đỉnh núi. Ánh nắng mặt trời trải xuống lốm đốm như những vì sao, làm người ta có cảm giác như mộng ảo.
Khóe miệng của nàng toát ra một nụ cười thản nhiên. Tuy nhiên trong nụ cười bình thản đó bỗng có một vẻ thê lương.
Trên cơ thể nàng bỗng nhiên mãnh liệt dâng lên một khí chất ngùn ngụt, sau lưng lại mờ nhạt hiện ra một đôi cánh tinh khiết.
Quang minh chi dực, đây là quân bài cuối cùng mà nàng không muốn lấy ra, vậy mà trong tình thế này lại bị nàng không chút do dự mà sử dụng.
Lúc này, nàng đã không còn hy vọng, nguyện vọng duy nhất của nàng là dùng một chiêu diệt thế để giết chết ngay tên nam tử tóc đỏ này.
Tuy rằng như vậy rất có thể khiến cho núi lở, chôn sống bản thân, nhưng so với cái kết cục thê lương thế kia thì đây là sự lựa chọn tốt nhất rồi.
Nhưng mà vào lúc này, khóe miệng của tên nam tử tóc đỏ cũng đột ngột lộ ra một tia cười quỷ dị.
Hắn giơ cao đôi tay, một vật gì đó bỗng phát nổ, một làn hắc khí nồng đậm bốc lên, trong nháy mắt tràn đầy huyệt động. Làn hắc khí này vô cùng mạnh mẽ, đến cả những ánh nắng lọt qua khe nứt ban nãy cũng toàn bộ bị che khuất.
Sắc mặt của Hứa phu nhân biến đổi, nàng hoảng sợ phát hiện, trên lưng mình cánh chim đang dần biến mất.
- Điều, điều này sao có thể?
Tên nam tử tóc đỏ không kiêng nể gì, cười như điên nói:
- Tổ phụ ta đã kính dâng linh hồn mình cho Tế Đàn hắc ám, rốt cục đổi lấy một tấm hắc ám kết giới. Vật ấy tuy rằng chỉ có thể thi triển một lần, nhưng là khắc tinh của quang minh chi dực. Hà hà, nếu như ngươi là tước vị cường nhân, còn có thể kích phát quang minh, thoát khỏi hắc ám. Nhưng ngươi chỉ là một Hoàng Kim Cảnh, ha ha...Oh, ngươi cũng đừng nghĩ đến tự sát, cứ cho rằng ngươi chết đi, ta đoạt được thi thể của ngươi thì cũng như vậy thôi.
Hắn rảo bước nhanh, từng bước một tới gần.
Mặt hắn hiện lên tia cười tà dâm.
Trái tim của Hứa phu nhân đã lạnh băng, nàng nắm chặt trong tay con dao găm và hồng lăng, chỉ cảm thấy trong lòng đau khổ, bàng hoàng tột độ.
Răng nàng cắn chặt, trong người nàng là chiến ý hiên ngang.
Thà rằng phải nhục nhã đến chết, cũng quyết không thể khoanh tay chịu chết.
Trên mặt tên nam tử tóc đỏ hiện lên một nụ cười độc ác, một nữ nhi mạnh mẽ như vậy, chơi đùa mới có hứng thú.
Tuy nhiên, trong khi hắn từng bước tiến vào, vẫn chưa ra tay, một tiếng hét kinh thiên động địa, dội lớn như thủy triều cuồn cuộn, vang vọng trời đất…