Chương 606: Tìm kiếm
- Không có...
Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, chau mày nói.
Trương Oánh Oánh khẽ rùng mình, vội vàng thu lại suy đoán trong lòng, nói:
- Doanh huynh, chúng ta mới vừa tiến vào đáy vực, chưa tìm kiếm, làm sao huynh biết Hứa tỷ tỷ không ở chỗ này?
Doanh Thừa Phong lắc đầu, trầm giọng nói:
- Ta chỉ có thể nói cho cô biết, ở xung quanh đây, chắc chắn không có Hứa phu nhân.
Hai chân hắn chưa chấm đất, liền truyền sức mạnh tinh thần vào đồ trang sức, và phóng thích ra ngoài. Dưới sự tìm kiếm của đồ trang sức, tất cả mọi thứ trong vòng ba trăm trượng đều nhìn thấy rõ ràng.
Ở trong này, cơ bản là không có sự tồn tại của sinh mệnh hùng mạnh.
Trương Oánh Oánh do dự một chút, nàng muốn phản bác, nhưng sau khi nhìn thấy thi thể loài chim hung ác vô tận, trong lòng cảm thấy sợ hãi, ngay cả dũng khí nói chuyện cũng mất luôn.
Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Trương tiểu thư, cô và Hứa phu nhân có phương pháp kết nối, hay là ở phía trên bị ảnh hưởng của một số luồng sức mạnh, thử lại ở đây xem sao.
Trương Oánh Oánh khẽ gật đầu, nàng không phản đối đề nghị này.
Thân hình chậm rãi chấm đất, nàng giơ tay chạm nhẹ, cánh chim xinh đẹp liền biến mất. Tuy nhiên, phía trước mặt nàng lại ngưng tụ ra một gương tròn màu xanh da trời.
Trương Oánh Oánh lẩm nhẩm, giơ tay chạm nhẹ lên gương tròn.
Mặt gương vẫn không hiện lên hình ảnh gì, giống như đối phương không nhận được tín hiệu vậy.
Vẻ mặt Doanh Thừa Phong và Trương Oánh Oánh đều thất vọng, trong lòng bọn họ thấp thỏm, e là Hứa phu nhân thật sự lành ít dữ nhiều.
Đột nhiên, đôi lông mày xinh đẹp của Trương Oánh Oánh hơi giương lên, ánh mắt hoài nghi.
Doanh Thừa Phong luôn luôn quan sát nét mặt của nàng, trong lòng sợ hãi, nói:
- Sao rồi?
Trương Oánh Oánh quay đầu, nàng vui vẻ nói:
- Hứa tỷ tỷ không chịu nói chuyện với ta.
Doanh Thừa Phong chớp mắt. Nếu như ở trước mặt hắn không phải một cô gái yếu ớt, e là hắn đã cho ăn một cái tát rồi.
Hứa phu nhân từ chối nói chuyện, cô ta lại cao hứng như vậy. Thật sự đáng đánh.
Trương Oánh Oánh không chú ý tới nét mặt của Doanh Thừa Phong, nàng hưng phấn nói:
- Hứa tỷ tỷ đưa ta một tấm bản đồ, hẳn là phương hướng lúc này của tỷ ấy.
Đôi mắt Doanh Thừa Phong hơi sáng lên. Nói:
- Ở đâu?
Ống tay áo Trương Oánh Oánh khẽ lướt qua mặt gương, lập tức một tấm bản đồ địa hình hiện ra trước mắt bọn họ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cảm giác hưng phấn vừa rồi liền biến mất.
Bởi vì bọn họ đều đã nhìn thấy, bản đồ địa hình vẽ rất cẩu thả, chắc chắn không phải Hứa phu nhân bình tĩnh vẽ ra, mà là vội vàng vẽ trong khi đối mặt nguy cơ.
- Trên người Hứa tỷ tỷ có Quang Minh Chi Dực, còn có ai có thể uy hiếp được tỷ ấy chứ?
Trương Oánh Oánh trầm giọng hỏi.
Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Cô có nói, nơi này là Lạc Hoa Nhai. Nếu như Hứa phu nhân sử dụng một đòn diệt thế của Quang Minh Chi Dực, cái bị phải hủy diệt đầu tiên, chính là nơi đây.
Ánh mắt Trương Oánh Oánh sáng lên. Nói:
- Ý huynh muốn nói Hứa tỷ tỷ gặp phải kẻ thù, nhưng lại không thể sử dụng Quang Minh Chi Dực?
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu. Nói:
- Hẳn là như vậy, ha hả...
Trong mắt của hắn chợt lóe hung quang, nói:
- Ta muốn xem, rốt cuộc cái gì mà lại to gan như vậy, dám trêu chọc Hứa phu nhân.
Trong lòng Trương Oánh Oánh bất giác ớn lạnh, nàng cảm nhận được sát ý nồng đậm trên người Doanh Thừa Phong.
Kiềm chế tâm thần, trong lòng thầm mắng, tại sao mình lại vô dụng như thế, lại bị hắn hù dọa chứ.
Khẽ lắc đầu, nàng trầm giọng nói:
- Doanh huynh, bản đồ vẽ cẩu thả như thế này, bây giờ chúng ta phải làm sao?
Doanh Thừa Phong lặng lẽ cười, nói:
- Trương tiểu thư đợi một chút.
Thân hình hắn vừa động, lại nhảy lên quỷ binh bốn cánh. Con quỷ binh này liền vỗ cánh, bay lên không trung.
Doanh Thừa Phong lượn một vòng giữa không trung, tốc độ cực nhanh, dường như chỉ liếc mắt qua tất cả mọi nơi rồi không chú ý lại nữa.
Đôi mi thanh tú của Trương Oánh Oánh nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng.
“Hay là Doanh Thừa Phong muốn xác minh địa hình xung quanh với tấm bản đồ này?”
Nhưng công việc này thật sự là hơi lớn một chút, chỉ bằng hai người bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn muốn tìm thấy địa điểm chính xác cũng không khả quan lắm.
Sau một khắc, đột nhiên Doanh Thừa Phong thét dài, ở giữa không trung kêu lên:
- Trương tiểu thư, bên này.
Trương Oánh Oánh hơi giật mình, hai cánh trên lưng chợt lóe lên, bay đến bên cạnh Doanh Thừa Phong.
Doanh Thừa Phong tiến lên một bước, nhường vị trí, nói:
- Trương tiểu thư, cô cũng lên đây đi.
Trương Oánh Oánh do dự một chút, thu hồi hai cánh, đứng sóng vai với Doanh Thừa Phong g ở trên lưng quỷ binh.
Tuy đôi cánh trên người nàng có thể bay lượn trong thời gian ngắn, nhưng tiêu hao rất lớn, trừ phi là bất đắc dĩ, nếu không nàng sẽ không sử dụng hoang phí kỹ năng bảo vệ tính mạng này.
Ở giữa không trung cúi đầu nhìn xuống, Trương Oánh Oánh khẽ nhíu mày.
Doanh Thừa Phong đạp nhẹ, con quỷ binh vỗ hai cánh, thay đổi phương vị trên không rồi nhẹ nhàng ngừng lại.
- A!
Trương Oánh Oánh hô lên, đôi mắt sáng ngời.
Từ nơi này nhìn xuống, quả nhiên có chút tương tự với bản đồ địa hình của Hứa phu nhân.
Địa hình nơi này vô cùng kỳ lạ, nhìn từ góc độ khác nhau, hình dạng địa hình sẽ khác nhau, mà đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến nàng không tin có thể tìm được địa hình tương tự.
Điều bất ngờ là, Doanh Thừa Phong bay một vòng trong không trung liền tìm thấy ngay tức khắc.
Hiệu suất này gần như là kỳ tích.
Nàng sững sờ nhìn Doanh Thừa Phong, môi khẽ nhúc nhích, thậm chí nói không lên lời.
Đột nhiên, nàng ngửi được mùi đàn ông, trong lòng loạn lên giống như con nai con.
Doanh Thừa Phong không có thời gian chú ý tâm tình của nàng, sở dĩ hắn có thể tìm được nơi này nhanh như vậy, tất nhiên cũng là công lao của Trí Linh.
Khả năng tính toán vô tận sắp xếp thế nào đó, vào thời điểm này, khả năng so sánh đã phát huy tác dụng quan trọng.
- Đi.
Cùng với tiếng quát nhẹ của Doanh Thừa Phong, lập tức quỷ binh bay về một hướng.
Không lâu sau, bọn họ đi tới phía ngoài một hang động rộng lớn.
Ở đáy vực Lạc Hoa Nhai, lại có hang động rộng lớn như thế, chưa bao giờ hắn nghe qua.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, từ trên lưng quỷ binh nhảy xuống. Doanh Thừa Phong vung tay lên. Quỷ binh vẫn chưa tiến vào Hắc Chướng Kỳ. Mà bay lượn bên ngoài hang động để cảnh giới.
Khi bọn họ đã nhảy xuống đất, trong lòng Trương Oánh Oánh có cảm giác nuối tiếc.
Tuy nhiên lúc này đây nàng cũng không biểu lộ ra, ngược lại ra sức kiềm chế tâm thần. Chậm rãi đi theo Doanh Thừa Phong tiến vào trong hang động.
Hang động này âm u tối tăm, trào ra từng luồng khí tức quỷ dị.
Doanh Thừa Phong sớm đã ghi nhớ toàn bộ bản đồ địa hình, lúc này căn cứ theo bản đồ, từ từ bước vào trung tâm hang động.
Hai người bọn họ bước đi khá thận trọng, tại nơi này rất nhiều nơi thần bí, bọn họ cũng không dám sơ suất.
Nếu do sơ sẩy mà đánh mất tính mạng, đó mới vô cùng oan uổng.
Doanh Thừa Phong vừa chậm rãi bước đi, vừa phóng thích sức mạnh tinh thần.
Sau khi sức mạnh tinh thần tăng lên tới đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh, và đồ trang sức hấp thu sức mạnh gió lốc năng lượng tinh thần trong ảo cảnh vô tận, phạm vi mà hắn có thể cảm ứng được càng lớn, hơn nữa, sức mạnh do đồ trang sức phóng thích càng bí ẩn. Càng khó bị người khác phát hiện.
Thậm chí Doanh Thừa Phong còn có cảm giác, cho dù là Linh Tháp chân nhân và Võ lão, cũng chưa chắc có thể phát giác ra dao động trinh thám do đồ trang sức phóng thích.
Đột nhiên. Doanh Thừa Phong chợt dừng bước. Hắn hơi nghiêng đầu sang một bên, dường như đang lắng nghe gì đó.
Trương Oánh Oánh trong lòng vui vẻ. Nói:
- Tìm được Hứa tỷ tỷ rồi hả?
Doanh Thừa Phong giơ tay ngăn lại, trên mặt không có chút hứng thú nào, ngược lại lộ ra hàn ý thấu xương.
Trương Oánh Oánh lùi một bước, trong lòng run sợ.
Chưa bao giờ nàng nhìn thấy Doanh Thừa Phong có vẻ mặt như thế, cho dù lúc chiến đấu với Lộ Diên Nhi ở trong Linh Tháp, sau khi hắn sử dụng thủ đoạn nào đó khiến số đông đàn chim hung ác rút chạy, trên mặt hắn cũng chưa bao giờ đáng sợ như vậy.
Doanh Thừa Phong lạnh lùng cười, nói:
- Thảo nào Hứa phu nhân phải ngừng lại tại nơi đó, ha hả, thật đáng chết.
Trương Oánh Oánh ngẩn ra, kinh ngạc nói:
- Doanh huynh, có việc gì thế?
Doanh Thừa Phong nhướn mày, trầm giọng nói:
- Hứa phu nhân bị người khác đuổi theo đến tận đây, đang giao phong với người đó, cho nên mới không có thời gian trả lời cô.
Trương Oánh Oánh hoài nghi nói:
- Nơi này vẫn còn những người khác?
Hứa phu nhân bị đưa trực tiếp đến nơi này, chắc chắn là người xui xẻo nhất trong đám, có điều không ngờ vẫn có người xui xẻo như nàng.
Tuy nhiên, người này lại có thực lực tương đương với Hứa phu nhân, chắc chắn cũng là một nhân vật không thể khinh thường.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
- Hẳn cô còn nhớ cái tên nam tử tóc đỏ trước khi chúng ta tiến vào đây chứ.
Sắc mặt Trương Oánh Oánh khẽ biến, trước khi bọn họ tiến vào Linh Trì, người nổi bật nhất không phải là Doanh Thừa Phong, mà là một tên nam tử tóc đỏ.
Trước mặt quần hùng, kẻ này lại muốn đi trước mọi người để hấp thu linh lực khổng lồ trong Linh Trì.
Tuy cuối cùng bị mọi người ngăn cản, nhưng khi đang hấp thu linh lực, hắn là người đầu tiên trong khu vực trung tâm thăng tiến Hoàng Kim Cảnh.
Cho dù Trương Oánh Oánh có hay quên hơn nữa, cũng không thể quên nhân vật ngang ngược này, nhưng cũng là cường giả siêu cấp có thực lực tương ứng.
Doanh Thừa Phong lãnh đạm nói:
- Tiểu tử này thật to gan.
Trương Oánh Oánh hơi kinh sợ, nói:
- Hắn làm gì vậy?
Doanh Thừa Phong đang định nói, sắc mặt chợt thay đổi, nói:
- Không hay!
Hai chân hắn hơi dùng sức, thân hình chợt lóe lên giống như quỷ mị, chạy gấp ra ngoài.
Nếu như ở khu vực trống trải, khinh công Thiên Cầm Môn chính là thiên hạ vô song, nhưng tại nơi âm u lạnh lẽo như thế này, thân pháp quỷ ảnh của Doanh Thừa Phong lại có thể phát huy tốc độ khó có thể tưởng tượng.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã bỏ xa Trương Oánh Oánh lúc này chưa kịp chuẩn bị.
Trương Oánh Oánh hơi sửng sốt, đến khi nàng bừng tỉnh, Doanh Thừa Phong đã sớm chạy mất tiêu rồi.
Oán hận giậm chân, Trương Oánh Oánh không dám chạy loạn giống như Doanh Thừa Phong, nàng thận trọng men theo phương hướng này đuổi theo.
Nàng nghe loáng thoáng một âm thanh kinh động lòng người khẽ kêu lên, âm thanh này từ xa truyền tới, trong chốc lát, dường như âm thanh này đã vang vọng toàn bộ hang động.