Tạo Thần

Chương 440: Cơ duyên




Chương 440:. Cơ duyên
Lúc này nhân ảnh trên lò luyện đan dường như mới phát hiện ra tồn tại của Doanh Thừa Phong.
Đầu nó xoay tròn, lập tức bạo liệt mà ra, hóa thành điểm điểm tinh quang trốn vào trong lò đan. Nếu không phải lúc trước Doanh Thừa Phong tận mắt nhìn thấy màn kia, tuyệt đối sẽ không tin tưởng lò luyện đan này là bảo vật có khí linh có một không hai.
Nói chung, trong linh khí, thứ có thể sản sinh ra khí linh phần lớn là linh binh hoặc là linh khí có tính phòng ngự.
Bởi vì hai loại linh khí này quanh năm chém giết, có khả năng gặp được cơ duyên đặc thù rất lớn. Nhưng những linh khí mang tính đặc thù lại hoàn toàn bất đồng, chúng có cơ hội sử dụng ít hơn, cho dù sử dụng, cũng rất bình thường. Dưới tình huống thiếu kích thích và va chạm, muốn đột phá gông cùm xiềng xích của chính mình, khí linh thành công, không thể nghi ngờ là khó khăn hơn linh binh và linh khí mang tính phòng ngự rất nhiều.
Những lò luyện có thể hiệp trợ Linh Sư tiến hành luyện chế đan dược hoặc là rèn linh khí thật sự rất quý báu.
Nếu thứ này may mắn sản sinh ra khí linh, tuyệt đối là bảo vật vô giá. Một khi tin tức lộ ra ngoài, tất nhiên sẽ khiến cho vô số cường nhân muốn tranh đoạt.
Cho nên, Doanh Thừa Phong cũng không rằng một vị Bạch Ngân Cảnh cường nhân có thể có được trọng bảo như vậy.
Tâm niệm thay đổi rất nhanh, lực lượng tinh thần lập tức xuyên thấu qua đồ trang sức, phóng xuất ra ngoài.
Nếu nơi này có lò luyện đan cấp bậc siêu phẩm, sao có thể chỉ có một vị Bạch Ngân Cảnh cường nhân đóng ở đây.
Nhưng sau một lát, Doanh Thừa Phong than dài một tiếng, trong vòng trăm trượng xung quanh hắn, quả thật không phát hiện ra dấu hiệu của bất cứ sinh vật nào.
Tuy nhiên, hắn vẫn có chút không yên lòng, ý niệm tinh thần liền tiến hành kết nối với khí linh trong đầu.
Ngay sau đó, trong Lang Vương Thuẫn lập tức bắn ra mấy đạo hào quang.
Những hào quang này vừa mới rơi xuống đất, lập tức hóa thành từng con sói quang ảnh.
Đây là năng lực Lang Vương Thuẫn đã tiến hóa sau khi cắn nuốt quả cầu có lai lịch khó lường kia, khi tất cả hào quang ngưng tụ lại một chỗ, có thể cô đọng ra một hung sói rất lớn hiệp trợ Doanh Thừa Phong tác chiến. Còn khi hào quang phân tán, lại có thể hóa thân thành mười con sói, tiến hành trinh thám và cảnh giới.
Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, đám sói con lập tức tản ra, có con gác mấy thông đạo cửa chính, có con rời khỏi di tích, ẩn núp bên ngoài quan sát.
Sau khi bọn chúng tản ra, lập tức hợp thành một mạng lưới lớn có mặt khắp nơi, bất kể là sinh linh gì muốn tới gần Doanh Thừa Phong lúc này, cũng đừng mơ tưởng giấu diếm được tai mắt của bọn chúng.
Hơn nữa, trong bọn chúng có một loại liên hệ thần diệu, bất luận con sói nào bị công kích, bọn chúng đều sẽ lập tức biết được, đồng thời cũng có thể báo cho Doanh Thừa Phong kịp phản ứng.
Làm xong tất cả, Doanh Thừa Phong mới thở phào nhẹ nhõm, thật sự tin tưởng không có Hoàng Kim Cảnh cường nhân nào rình mò xung quanh.
Bởi vì đám sói con này có dự cảm nguy cơ xuất sắc hơn hắn, nếu ngay cả bọn chúng cũng không phát hiện, vậy đương nhiên không gặp nguy hiểm rồi.
Tiến lên một bước, Doanh Thừa Phong lượn quanh lò luyện đan một vòng.
Mặc dù trên mặt đất còn có một bình ngọc, bên trong đựng mười hai viên đan dược không biết tên. Nhưng tâm tư của Doanh Thừa Phong chủ yếu vẫn đặt ở lò luyện đan.
Hắn biết rõ, nếu có thể thu dụng lò luyện đan này cho mình sử dụng, như vậy muốn có bao nhiêu đan dược sẽ có bấy nhiêu.
Lực lượng tinh thần chậm rãi phóng xuât ra, nhẹ nhàng rơi xuống lò luyện đan.
Nhưng sắc mặt hắn nháy mắt thay đổi, bởi vì hắn đột ngột phát hiện, tinh thần lực của mình lại bị một loại lực lượng thần kỳ bắn ngược trở về.
Bên ngoài lò luyện đan này, dường như có một lớp lá chắn đặc biệt, có thể ngăn cản lực lượng tinh thần thăm dò.
Tuy nhiên, luồng lực lượng này cũng chỉ ngăn cản mà thôi, chứ không cắn nuốt và phản kích.
Điều này làm cho Doanh Thừa Phong cảm thấy kinh ngạc, nếu khí linh của lò luyện đan đã nhận chủ, như vậy sau khi đại hán kia bỏ mình, hoặc là tiến vào thời kỳ ủ bệnh giống như ngủ đông, hoặc là cực kỳ bài xích và chán ghét lực tinh thần của mình.
Nhưng hắn căn bản không cảm ứng được hai loại phản ứng này từ tấm chắn bên ngoài lò luyện đan.
Trong lòng hắn không khỏi toát ra một ý niệm tương đương quỷ dị, đại hán kia không thể vụng về như vậy, trước khi bày ra một khí linh có một không hai ở đây, lại không để cho nó nhận chủ, điều này thật sự không thể tin nổi.
Tròng mắt quay tít một vòng, Doanh Thừa Phong mở túi không gian, lấy Bá Vương thương ra.
Sau khi thanh hung khí tuyệt thế cấp hoàng kim này xuất hiện trong phòng, một luồng khí tức hùng bá lập tức tràn ngập đến.
Khí linh cấp hoàng kim vốn có uy áp vô hạn, mà Bá Vương thương lại là thứ nổi bật trong đó, hơn nữa nó có thể tự hấp thu khí tức hung bạo quanh mình, đồng thời phóng thích hung uy của mình vô cùng nhuần nhuyễn.
Trong loại hoàn cảnh đặc thù như cổ chiến trường, uy năng của Bá Vương thương thậm chí còn không ở dưới linh binh tử kim cấp bình thường.
Quả nhiên, khi uy năng của Bá Vương thương tràn ngập gian phòng, lá chắn xung quanh lò luyện đan lập tức dao động. Một đám khí tức mờ nhạt, gần như lúc có lúc không phóng thích ra ngoài, trong luồng khí tức này, thậm chí có một hương vị biểu đạt thần phục.
Doanh Thừa Phong vui mừng quá đỗi, nhẹ nhàng vỗ lên thân thương.
Trong thế giới khí linh, quả nhiên là đẳng cấp nghiêm ngặt, lò luyện đan này không phải Linh Binh, cũng không phải linh khí có tính phòng ngự. Nhưng sau khi cảm nhận được uy áp của Bá Vương thương, nó vẫn hoàn toàn khuất phục.
Một đám lực lượng tinh thần lại được phóng thích ra ngoài, thăm dò khí tức của Bá Vương thương.
Lò luyện đan bắt đầu chậm rãi phát sáng, một bóng người nho nhỏ nơm nớp lo sợ hiện ra.
Khí linh của Bá Vương thương, Hàn Băng trường kiếm và Lang Vương Thuẫn vốn bất đồng, tên tiểu tử này rõ ràng nhát gan e sợ rất nhiều, thân hình nó lắc lư, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, bỏ chạy trở về.
Doanh Thừa Phong không kìm nổi, bật cười, nhưng cũng không chỉ trích.
Khí linh của lò luyện đan đương nhiên không thể đánh đồng với khí linh của Linh Binh mang tính phòng ngự rồi.
Nếu khí linh của Bá Vương thương khiếp nhược như vậy, Doanh Thừa Phong tuyệt đối sẽ nhẫn tâm đem đánh tan, cũng sẽ không tiếp nhận. Nhưng, trên thế giới này, phỏng chừng không có ai có thể khiến khí linh của lò luyện đan ra ngoài tác chiến, cho nên cho dù nó có yếu đuối, cũng sẽ không ảnh hưởng đến giá trị của nó.
Lực lượng tinh thần chậm rãi thăm dò trước, dùng thái độ cẩn thận nhất tiếp xúc với nó.
Mặc dù không có bất cứ giao lưu lời nói nào, nhưng tất cả mọi thứ phát sinh trong thế giới tinh thần cũng không cần dùng ngôn ngữ.
Một lát sau, Doanh Thừa Phong rốt cục bừng tỉnh đại ngộ.
Tên đại hán kia chẳng qua chỉ là một Bạch Ngân Cảnh cường nhân mà thôi, với thực lực của hắn, căn bản không thể có được trọng bảo như vậy. Còn sư môn của hắn cho dù có cường đại, hậu đài sau lưng hắn cho dù có ngu ngốc, cũng không thể giao lò luyện siêu phẩm này cho hắn. Tuy nhiên, nếu bản thân hắn trong lúc vô tình phát hiện ra lò luyện đan này thì mọi chuyện có thể giải thích rõ ràng.
Trong một di tích như cổ chiến trường, lò luyện đan này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm.
Nhưng, lực lượng thủ vệ di tích này vô cùng cường đại, mặc dù trải qua thời gian ăn mòn từ từ suy yếu, nhưng vẫn không có người nào có thể phá.
Tên đại hán kia dưới cơ duyên xảo hợp, tiến nhập vào trung tâm di tích, và đem lò luyện đan này ra ngoài.
Sau khi nhìn thấy trọng bảo như vậy, hắn đương nhiên mở cờ trong bụng, hơn nữa vụng trộm giấu diếm, cũng không thông báo cho môn phái và bề trên trong môn.
Đây cũng là lẽ thường tình của con người, nếu rơi vào trường hợp như vậy, Doanh Thừa Phong cũng không cho rằng mình sẽ để lộ tin tức này ra ngoài.
Bởi vì một khi có người biết được, trong tay hắn có thần vật như vậy, kết quả sau cùng nhất định là vật mất người vong, tuyệt đối không có loại khả năng thứ hai.
Trong mấy tháng sau đó, đại hán kia dựa theo phương thuốc khí linh lò luyện đan cung cấp thu thập đủ tài liệu, đồng thời tìm một địa điểm đặc biệt tiến hành luyện chế đan dược.
Trong lúc này, hắn cũng từng nhiều lần muốn hàng phục khí linh lò luyện đan. Nhưng đáng tiếc là, khí linh lò luyện đan tuy rằng yếu đuối, nhưng xung quanh lò luyện đan lại có lực lượng thần bí nào đó thủ hộ, đại hán kia lại không dám thương tổn tới bản thân lò luyện đan, căn bản không có cách nào làm cho khí linh nhận chủ.
Cũng may khí linh lò luyện đan có hỏi là đáp, cũng không kháng cự yêu cầu của hắn, nguyện ý luyện chế linh đan cho hắn, vì vậy hắn cũng qua loa cho xong chuyện.
Đương nhiên, sau khi đẳng cấp của hắn thăng tiến, hắn có bỏ qua khí linh lò luyện đan hay không, thì không ai có thể biết được.
Sau khi biết được những tin tức này, trong lòng Doanh Thừa Phong thật sự vui mừng.
Tên đại hán kia có cơ duyên thiên đại như vậy, nhưng cuối cùng vì ra tay ngăn trở mình mà gặp vận rủi, còn trọng bảo lò luyện đan này lại rơi vào trong tay mình.
Hắn trầm ngâm một lát, tiếp tục phóng thích lực lượng tinh thần, truyền ra một số tin tức, muốn để khí linh lò luyện đan nhận chủ.
Khí linh gầy yếu kia cũng không có bất kỳ phản kháng nào, tựa hồ cũng không bài xích đối với việc nhận chủ. Nhưng vào lúc này, phía trên lò luyện đan cũng phát sáng, một luồng lực lượng nào đó tuôn ra, bắn ngược tinh thần lực của hắn trở về.
Luồng lực lượng này dưới uy áp khí linh của Bá Vương thương vốn ngủ yên bất động, nhưng khi Doanh Thừa Phong muốn thu phục khí linh lò luyện đan, lại nhảy ra phá hư.
Doanh Thừa Phong tức giận hừ một tiếng, khí linh Bá Vương thương lại phẫn nộ điên cuồng.
Nó là vương giả trong thương, một khi phóng thích uy áp, làm sao có thể cho phép bị khiêu khích. Dưới luồng uy áp khổng lồ nhất thời cuồn cuộn, tựa hồ muốn nghiền nát đối phương thành phấn.
Nhưng sắc mặt Doanh Thừa Phong chợt biến đổi, vội vàng trấn an, kêu khí linh Bá Vương thương khôi phục bình tĩnh.
Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện, dưới uy áp khí linh của Bá Vương thương, toàn bộ lò luyện đan dường như có nguy cơ tan rã.
Nếu lò luyện đan này tan rã, như vậy khí linh này đương nhiên cũng hóa thành hư ảo. Tên đại hán kia không dám mạo hiểm, Doanh Thừa Phong đồng dạng cũng không dám.
Sờ soạng cái mũi, hắn cười khổ một tiếng, rốt cục có chút hiểu ra cảm giác bất đắc dĩ của vị đại hán không may kia.
Tên kia cũng không phải không muốn khí linh lò luyện đan nhận chủ, mà là bất lực thôi.
Chỉ có điều, hiện giờ lò luyện đan này rơi vào trong tay mình, phiền toái cực lớn này lại khiến hắn nhức đầu.
Lắc lắc đầu, ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng tụ, rốt cục rơi xuống trên bình ngọc kia.
Một đám thần niệm được truyền ra, sau khi trao đổi với khí linh lò luyện đan, Doanh Thừa Phong lập tức minh bạch danh xưng và diệu dụng của những đan dược này.
Đây là một loại đan dược thần kỳ tên là Ngưng Thần Đan, sau khi nuốt viên đan dược này, là có thể khiến lực tinh thần của người dùng đạt được tăng trưởng, hơn nữa có trợ giúp cực lớn đối với ý chí kiên định.
Hai mắt Doanh Thừa Phong lập tức phát sáng, khóe miệng lại hiện ra vẻ vui mừng khó có thể che dấu.
Ngưng Thần Đan, không ngờ là đan dược có liên quan đến lực tinh thần, hơn nữa còn có thần hiệu như vậy.
Lần này hắn thật sự kiếm được món lời lớn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.