Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 292: Không phải thân huynh muội?




- Trở thành Đại Ly Hoàng đế nhiều năm như vậy, ta phát hiện vẫn qua không nổi những tuế nguyệt này, hôm nay ta quyết định, không hề lui ra phía sau cùng trốn tránh, ta muốn đi tìm Khương Tử Hiên, đi tìm người phụ lòng kia!
Tử Mặc Nhiên mắt sáng rực lên, như mặt trời sáng chói, trên mặt phủ lên dáng tươi cười giống như thiếu nữ nghịch ngợm, nàng liếc nhìn Khương Tư Nam, sau một khắc nói một câu để cho Khương Tư Nam Thiên Lôi cuồn cuộn.
- Năm đó ta tặng Khương Tử Hiên cho Nam Ngưng Vân, cũng không phải ta không bằng nàng, mà là ta không muốn tranh! Hiện tại nha... Ta cải biến chủ ý, ta quyết định muốn cướp Khương Tử Hiên từ trong tay nàng về!
Khương Tư Nam lập tức trợn tròn mắt, hoàn toàn hóa đá.
Trong nội tâm rú thảm một tiếng:
- Lão ba, cái này không phải lỗi của ta, đều nói nữ nhân thiện biến, ta hôm nay rốt cục thấy được, thật đúng là vô cùng khủng bố a! Lão nhân gia ngài tự cầu nhiều phúc đi!
Khương Tư Nam phảng phất như thấy được, sau khi Tử Mặc Nhiên tìm được cha mẹ mình, hai nữ tử kiều diễm như hoa, sẽ để cho cha mình đau đầu như thế nào, trong nội tâm không khỏi rùng mình một cái.
Ngay cả Long Hoàng cũng sâu kín hộc ra mấy chữ:
- Nữ nhân này thực mãnh liệt!
Nói một hơi nhiều như vậy, Tử Mặc Nhiên duỗi lưng một cái, vô cùng kiều mỵ, giống như buông xuống rất nhiều đồ vật, dáng tươi cười cũng trở nên sáng lạn.
Nàng thấy Khương Tư Nam ủ rũ, ném ra một tấm lệnh bài.
- Ta tốt xấu cũng coi như là Nhị nương của ngươi, tiễn đưa ngươi cái lễ gặp mặt a!
Khương Tư Nam có chút dở khóc dở cười nhận lấy, vừa nhìn thấy lệnh bài trong tay, sắc mặt lập tức chấn động, lên tiếng kinh hô.
- Đại La Thiên Lệnh?
Lệnh bài trong tay lớn cỡ lòng bài tay, chất liệu không phải vàng không phải ngọc, xúc tu ôn nhuận, toàn thân tản ra quang mang bạch sắc, thoạt nhìn mênh mông mà thánh khiết.
Một mặt khắc văn lạc huyền ảo, phảng phất như có vô số cảnh tượng lập loè ở trước mặt, mà một mặt khác, thì có ba chữ cổ triện: Đại La Thiên!
Đại La Thiên Lệnh này cùng Diệp Tích Quân cho hắn Đại La Lệnh rất tương tự, chỉ là khí tức không giống, chữ triện phía trên cũng ít một chữ Thiên.
- Không sai! Tính toán tiểu tử ngươi có kiến thức, cái này là Đại La Thiên Lệnh của Chân Cương đại lục Đại La Thiên Tông! Ngươi cầm nó, tiến vào Đại La Thiên Tông có thể trực tiếp trở thành Đại La Thiên Tông thủ tịch đệ tử!
Tử Mặc Nhiên khẽ cười nói.
- Thế nhưng mà... Thế nhưng mà ngươi tại sao có thể có Đại La Thiên Lệnh? Hơn nữa ngươi làm sao biết Đại La Thiên Tông, biết rõ Chân Cương đại lục?
Khương Tư Nam trong lúc nhất thời có chút chuyển không đến.
- Ngươi thật coi ta là một Hoàng đế thế tục?
Tử Mặc Nhiên tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, chậm rãi nói:
- Vị trí của chúng ta tên là Chân Cương đại lục, mênh mông vô tận, có 3000 vực, những vật này kỳ thật Tam đại tiên môn cũng biết, về phần ta tại sao có thể có Đại La Thiên Lệnh, cũng chỉ là ở dưới cơ duyên xảo hợp lấy được! Ta biết rõ ngươi sẽ ly khai Càn Nguyên vực, Đại La Thiên Lệnh này đối với ngươi có lẽ cũng có chút tác dụng!
Tử Mặc Nhiên chậm rãi nói, nhưng mà hàm hồ suy đoán, Khương Tư Nam mới không tin nàng nói lời này.
- Cô nàng này không đơn giản!
Long Hoàng lại tới một câu.
Khương Tư Nam tức giận nói:
- Nói nhảm, ta há không biết, bất quá đạt được Đại La Thiên Lệnh, xác thực là một niềm vui ngoài ý muốn!
- Ta nói không sai chứ, ngươi là đến nhận Nhị nương!
Long Hoàng lầm bầm một câu.
Khương Tư Nam coi như không nghe thấy lời hắn nói, phục hồi tinh thần lại, đối với Tử Mặc Nhiên thi lễ thật sâu.
- Đa tạ... Bệ hạ! Sự tình nơi đây đã xong, Tư Nam liền cáo từ!
Khương Tư Nam có chút xấu hổ, hắn đột nhiên phát hiện, ánh mắt Tử Mặc Nhiên nhìn về phía mình, thậm chí có một loại cảm giác trưởng bối xem vãn bối, không khỏi sợ hãi kêu lên một cái.
Nghĩ đến nữ tử bưu hãn như thế đi tìm phụ thân, càng thêm mặc niệm để cho lão ba tự cầu nhiều phúc.
Tử Mặc Nhiên nhẹ gật đầu, con mắt nhìn về phía hư không xa xa, khóe môi nhếch lên một tia sáng lạn.
- Qua không được bao lâu, ta cũng phải đi rồi! Năm đó gia gia của ngươi đưa cho ta những Chu Tước vệ kia, ta cũng không dùng được nữa, ngươi mang về trả gia gia của ngươi đi, thay ta... vấn an lão nhân gia!
Cặp môi đỏ mọng của Tử Mặc Nhiên khẽ nhúc nhích, lập tức từ đằng xa bay tới một trăm lẻ tám đạo thân ảnh hỏa hồng sắc, rơi vào trong ngự hoa viên.
Khương Tư Nam vừa nghĩ tới, Tử Mặc Nhiên vạn dặm tìm phu, lập tức liền dọa ra một thân mồ hôi lạnh, cũng không dám ở lâu, chờ Tử Mặc Nhiên phân phó Chu Tước vệ, lập tức liền mang theo một nhóm người này trùng thiên mà đi.
Cái thân hình kia, thấy thế nào cũng như là đang chạy trốn.
- Ha ha ha ha, tiểu tử, trách không được ngươi khắp nơi lưu tình, không nghĩ tới là kế thừa phẩm chất tốt đẹp của phụ thân ngươi a, chậc chậc chậc, dung mạo của Đại Ly nữ hoàng kia, coi như là ở Đại Thiên Thế Giới, cũng là tiên nữ cấp cao nhất, phụ thân ngươi thật đúng là có diễm phúc!
Long Hoàng vô cùng đắc ý, bắt được cơ hội tổn hại Khương Tư Nam, ở đâu có thể bỏ qua.
Khương Tư Nam có chút dở khóc dở cười, trong nội tâm cũng nghĩ không rõ ràng lắm.
Hắn đến bây giờ cũng không rõ, vì sao mới nói mấy câu, liền cải biến cách nghĩ của Tử Mặc Nhiên.
Nữ nhân suy nghĩ thật đúng là cổ quái!
Chờ Khương Tư Nam mang theo một trăm lẻ tám Chu Tước vệ trở lại Đại Hoang Bí Cảnh, đã là ba ngày sau, lão gia tử cùng Lãnh Phi đều đã luyện hóa xong Trường Sinh đan, hơn nữa đều thuận lợi đột phá đến Chân Thiên Cảnh trung kỳ.
Gia tăng hơn 60 năm thọ nguyên, tóc bạc trắng của lão gia tử đã toàn bộ biến thành đen, khuôn mặt như hài nhi bóng loáng, cả người thoạt nhìn càng thêm khôi ngô bất phàm, khí tức thâm thúy như núi lửa.
Mà Lãnh Phi phảng phất như biến thành một trung niên nhân, da mặt trắng nõn, hai mắt âm nhu, cả người mang theo một loại âm khí làm cho lòng người băng hàn, thực lực cũng phóng đại.
Khi Khương Tư Nam nói hết thảy tin tức từ chỗ Tử Mặc Nhiên cho lão gia tử, lão gia tử cũng yên lòng, nhất là nghe Tử Mặc Nhiên chuẩn bị vứt bỏ ngôi vị hoàng đế đi tìm Khương Tử Hiên, sắc mặt của lão gia tử rất phức tạp.
Một trăm lẻ tám Chu Tước vệ, nhiều năm sau lần nữa nhìn thấy lão gia tử, đều hết sức kích động, có chút thậm chí rơi lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.