Tà Vương Mị Hậu: Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Chương 205: Mạo hiểm! Đấu với quái vật long xà (4)




Edit: Mavis Clay
Nguồn: Diễn đàn
Nó cho là ai cũng giống như nó, là loài sinh vật thích ăn, cái gì cũng ăn được à?
"Tiểu Đoàn Tử, ngươi dám chạy, ta sẽ mang ngươi đi nướng ăn." Tuyết Ẩn uy hiếp.
Cánh Tiểu Đoàn Tử khựng lại, bị dọa làm nó rơi xuống gần mười thước, lại vội vàng bay lên, lời đe dọa của chủ nhân thật khủng bố.
Da mặt Tuyết Ẩn khẽ rút, quả nhiên vẫn không nên quá tin Tiểu Đoàn Tử.
Quái vật long xà ngừng quay cuồng, đôi mắt màu đỏ tràn ngập sát ý nhìn Tuyết Ẩn, nha đầu kia, nó mà không ăn nàng, tôn nghiêm bán rồng* của nó cũng quăng luôn đi.
*Nửa rồng
Mắt bạc đối chọi với mắt đỏ, không hề có một tia sợ hãi, thân thể bé nhỏ đứng trên lưng Tiểu Đoàn Tử, lại khiến cho người ta có cảm giác quần lâm thiên hạ, khiến người ta có ảo giác bị thuần phục.
Bỗng nhiên, miệng quái vật long xà mở to, phun ra vố số hỏa diễm màu vàng...
Hỏa diễm phun ra, không khí nhanh chóng nóng rực lên, Tuyết Ẩn cảm nhận được nhiệt độ chung quanh như đang muốn thiêu đốt bản thân.
"Oa, cái này là muốn nướng Tiểu Đoàn Tử thật nè." Tiểu Đoàn Tử ré lên, đôi cánh vĩ đại né tránh từng ngọn hỏa diễm.
Nhưng quái vật long xà đang vô cùng phẫn nộ há có thể bỏ qua cho Tuyết Ẩn, Tiểu Đoàn Tử né được bao nhiêu, nó lại phun ra tiếp thêm nhiều đoàn hỏa diễm bấy nhiêu.
"Tiểu Đoàn Tử, ngươi mà còn trốn nữa, lát nữa ta thực sự sẽ nướng chín ngươi đấy." Tuyết Ẩn gầm lên, Tiểu Đoàn Tử mang theo nàng ở trên không liên tục trốn đông trốn tây, khiến nàng chẳng thể có được một cơ hội để ra tay.
"Nhưng nếu ta không trốn, chúng ta đều sẽ bị nướng hết." Tiểu Đoàn Tử nói xong lại xoay tròn thêm một cái, tránh đi một ngọn hỏa diễm bay tới.
Nó đây là vì cái mạng nhỏ của họ, vậy mà chủ nhân còn đe dọa ta, làm tinh linh có chủ nhân thật đáng thương.
Quái vật long xà lại phun lửa, rơi xuống như muốn làm sập cả Nam tháp, bắt đầu lan sang khu rừng lân cận.
Bạc Huyền Thanh đứng ở dưới đã sớm lui ra xa, sợ bị lan đến bản thân.
Lửa đỏ bốc cháy cả một vùng trời...
"Tiểu Đoàn Tử." Thấy Tiểu Đoàn Tử không nghe lời, Tuyết Ẩn nôi giận, lần này nó mà dám không nghe lời, thì đừng trách nàng không khách khí.
Tiểu Đoàn Tử bật khóc, vội vàng quay đầu, chống lại quái vật long xà.
"Thủy triều!"
Dứt lời, từng luồng sóng nước mang theo cỗ lực lớn đánh thẳng tới chỗ hỏa diễm của quái vật long xà, triệu tiêu hết toàn bộ.
"Rào rào - - "
Như những giọt nước mưa từ trên trời giáng xuống, xối thẳng lên một phần hỏa diễm.
Quái vật long xà thấy vậy, miệng ngừng phun hỏa diễm, đôi mắt đỏ trừng trừng nhìn Tuyết Ẩn.
"Nha đầu, khá lắm. Hỏa, băng, thủy."
Tuyết Ẩn đứng trên lưng Tiểu Đoàn Tử, quần áo đỏ như lửa, làm nổi bật thân thể nhỏ bé của nàng, nhưng đồng thời cũng khiến cho người khác cảm thấy xa vời.
"Vậy còn ngươi, hỏa thôi sao?" Tuyết Ẩn cười lạnh.
Giờ đã là gần hừng đông, nàng có thể nhìn rõ được bộ dạng của quái vật long xà, ngoại trừ bộ sừng đã bị cắt xuống, miệng rắn, đôi mắt đỏ, vậy thì con quái vật này chỉ còn một chút nữa thì nó có thể hoàn toàn hóa thân thành rồng.
Lần trước ở rừng, nghịch mãng chỉ vừa mới bắt đầu chịu lôi kiếp để hóa rồng, nếu không phải đang trong thời kỳ hóa rồng, mình lại nuốt mất thú hạch của nó, bản thân e rằng đã bỏ mạng trong bụng rắn.
Nhưng sinh vật trước mắt này gần như đã hóa rồng, nếu như không phải vì bị phong ấn ở đây, bây giờ nó đã trở thành rồng rồi.
"Ha ha, thật lâu rồi không được đánh đã như vậy." Quái vật long xà đột nhiên ngửa đầu cười to, nhưng con ngươi màu đỏ thì lại mang vô vàn sát ý.
"Cứ tiếp tục đi." Tuyết Ẩn dứt lời, Tiểu Đoàn Tử liền vẫy cánh, xông thẳng về phía quái vật long xà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.