Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 143: Thử thách bái "Sư"




Trải qua lần này yêu tu tà đạo Lưỡng Giới Sơn không chết thì chạy trốn, cho dù thỉnh thoảng có một vài con ẩn nấp cũng bị Phong Dịch tìm ra giết chết, tất cả động phủ , thị trấn bị các thế lực yêu tu tà đạo chiếm đều được Tử Thiên Quân, Phong Dịch thống lĩnh đệ tử Huyền Thiên Môn càn quét sạch sẽ, trong một đêm toàn bộ bỏ chạy.
Đến lúc này, yêu thú đã ngoài Kim Đan kỳ ở Lưỡng Giới Sơn gần như tuyệt tích, tà đạo cũng đều chạy trốn sạch sẽ.
Huyền Thiên Môn hoàn toàn tiếp quản Lưỡng Giới Sơn.
Tử Vân Thù biến hóa thành công lại đến trong tiểu viện tìm Bao Cốc, thấy Bao Cốc đầy viện linh dược, đôi mắt sáng như sao nhất thời lấp lánh.
Nói đến ngày đó Bao Cốc bị nhốt trong pháp trận Bao Cốc mới biết được yêu tu tà đạo Lưỡng Giới Sơn lần này là dốc hết vốn bày ra trận đại sát, dự định trước vây khốn đệ tử Huyền Thiên Môn, dẫn dụ hai vị cao thủ Hóa Thần Kỳ đến cứu viện, sau đó dùng sát trận diệt sạch! Cũng may trên đường Tử Vân Thù quay về Huyền Thiên Môn đúng lúc gặp phải yêu tu đang bày binh bố trận, lặng lẽ lẫn vào thuận lợi mai phục trong mắt trận, khiến sát trận của đối phương vừa khởi động liền tự hủy, hoàn toàn không thể phát huy.
Tử Vân Thù ngồi nhìn đủ loại linh dược trong viện nhàn nhã uống Hầu Nhi Tửu, sau đó đôi mắt mới chuyền từ linh dược sang đến trên người Bao Cốc, nàng liếc xéo nhìn Bao Cốc, hỏi: "Ngươi rốt cuộc có học qua thuật bố trận, phá trận hay không?" Nàng nghĩ đến dáng vẻ Bao Cốc bị vây ở trong trận giống như một con ruồi không đầu mà chạy loạn , liền tức giận không chỗ phát tiết.
Bao Cốc nói: "Ta chỉ biết bố trí Tụ Linh Pháp Trận cùng ẩn thân pháp trận, Sư Tỷ đã dạy ta."
Tử Vân Thù thật sâu nhìn Bao Cốc, hỏi Bao Cốc: "Trong khoảng thời gian ta không ở đây, ngươi đã học được cái gì rồi?"
Trong lòng Bao Cốc nói thầm: "Không phải là Tiểu Sư Thúc kiểm tra đó chứ?"
Tử Vân Thù nhìn thấy Bao Cốc không đáp, nói: "Trận pháp ngươi có học cũng như không, như vậy còn luyện binh khí?"
Bao Cốc lắc đầu.
Tử Vân Thù lại hỏi: "Như vậy luyện đan thì sao?"
Bao Cốc vẫn như cũ lắc đầu.
Tử Vân Thù lại hỏi: "Vậy còn Luyện chế linh phù?"
Bao Cốc lại lắc đầu.
Tử Vân Thù hít sâu, ánh mắt nhìn chằm chằm Bao Cốc, hỏi: "Ngươi đừng nói cho ta biết trong khoảng thời gian ta không ở đây tất cả tinh lực của ngươi đều dùng để đột phá cảnh giới đi?" Cảnh giới Trúc Cơ Nhị Giai! Rất hiển nhiên, luyện công cũng không quá dụng tâm.
Bao Cốc nói: "Cũng không phải vậy." Nàng đem những chuyện sau khi đến chuyện sau đó kể lại cho Tử Vân Thù nghe.
Tử Vân Thù nghe xong một lúc cũng không nói gì. Bao Cốc nhất tâm đặt vào sư môn, nàng không thể nói Bao Cốc bởi vì những chuyện đó chậm trễ tu luyện là sai, nhưng thân là chân truyền đệ tử tổ sư gia tuyển chọn lại học nghệ không tinh, mọi thứ không thông,như vậy thì có thể làm được gì? Chuyện đó cũng được đi, nhưng mà Bao Cốc xuất từ một mạch Linh Vân Phong của nàng, lại mọi thứ không thông cái này thì không được! Mặt mũi của nàng phải để ở đâu! Huống hồ nàng có thể mặc kệ người khác nhưng Bao Cốc thì nàng nhất định phải quản.
Tử Vân Thù suy xét một chút, trong lòng liền có quyết định: "Mỗi tháng một lần Huyền Thiên Môn có đại khảo thí, mỗi lần ngươi đều phải đến dự, cùng đồng môn luận bàn nhiều một chút để tăng kinh nghiệm thực chiến, cũng là một cơ hội để tạo dựng cảm tình giữa đồng môn. A Thánh từng đáp ứng dạy ngươi đan thuật, trận pháp tạo nghệ của nàng cũng cực cao, sau này ngươi liền đi theo A Thánh tu luyện trận pháp cùng đan thuật đi, thuật luyện khí do ta dạy cho ngươi, thuật luyện phù thì ngươi học chỗ cha ta, sau này mỗi tháng chỉ cho ngươi ba ngày để xử lý tạp vụ."
Bao Cốc trả lời một tiếng: "Nga.", lại nói: "Tiểu Sư Thúc, tham nhiều nuốt không trôi, học quá nhiều thứ ngược lại là tạp mà không tinh."
Tử Vân Thù hừ lạnh một tiếng, nói: "Mặc cho ngươi kiếm thuật cao tới đâu, tu vi lợi hại đến đâu, nhưng một khi bước vào trong trận pháp lại không biết phương pháp phá trận thì bất quá cũng chỉ là cá nằm trên thớt, trận pháp ngươi phải học. Đan thuật, học được luyện đan trong tay ngươi có nhiều thiên tài địa bảo kỳ trân linh dược như vậy, không tu luyện đan thuật chẳng lẽ không phải lãng phí? Luyện khí thuật liền không cần ta nói nữa, trên người ngươi mặc đeo mấy thứ này có cái nào không phải do luyện khí thuật chế được? Những thứ trên người ngươi đều là cỏ rác sao? Ngươi không tự mình học luyện khí chế tạo những thứ đó thì tương lai ai làm cho ngươi? Một đạo linh phù có bao nhiêu điểm tốt càng không cần ta nói nữa đi? Không nói đến đem bán, ngươi bình thường luyện chế cất trong túi trữ vật lúc cùng người khác giao thủ cũng là một trợ lực lớn, trong cuộc sống cũng có nhiều hữu dụng, học được chế phù sẽ có rất nhiều thuận lợi."
Bao Cốc bị Tử Vân Thù nói đến á khẩu không trả lời được. Nàng biết Tử Vân Thù là vì tốt cho nàng, nên lập tức đáp lại một tiếng đa tạ.
Sắc mặt Tử Vân Thù trầm nặng, lại quan sát đầy viện linh dược của Bao Cốc, càng xem càng thèm, lúc này nói: "Ngươi theo ta." Liền dẫn Bao Cốc đến trong viện của nàng.
Bao Cốc thấy ánh mắt của Tử Vân Thù liền biết Tử Vân Thù coi trọng linh dược trong viện của nàng rồi, nhưng không có mở miệng nói ra coi trọng cái nào liền muốn lấy cái đó, tâm trạng cũng có chút kỳ quái. Nàng đi theo phía sau Tử Vân Thù bước vào trong biệt viện, phát hiện biệt viện của Tử Vân Thù có thể dùng hai chữ khó coi để hình dung, ngoại trừ nhà cửa trang viện cùng hộ viện pháp trận, cái gì cũng không có, giống y như biệt viện của nàng và Sư Tỷ lúc mới dọn vào. Tử Vân Thù đứng trong viện xoay người nhìn về phía Bao Cốc, nói: "Bao Cốc, ta thấy ngươi đem biệt viện của ngươi chăm sóc rất tốt."
Bao Cốc "a" một tiếng ngơ ngác mà nhìn Tử Vân Thù, kêu rên: "Tiểu Sư Thúc, ngươi ăn cướp a!"
Tử Vân Thù nói: "A Thánh tạo nghệ trận pháp cực cao, cho dù là cha ta cũng kém nàng không ít, tìm cho ngươi một sư phụ lợi hại như vậy thu chút học phí thì đã làm sao? Cũng chính là ngươi, người bên ngoài cầu còn không được."
Khóe mắt Bao Cốc thoáng nhìn Yêu Thánh từ trong phòng đi ra, lập tức ôm quyền hành lễ gọi một tiếng: "Thánh Di."
Tầm mắt của Yêu Thánh từ trên người Tử Vân Thù cùng Bao Cốc đảo qua, hỏi: "Thù Nhi, ngươi lại khi dễ Bao Cốc rồi?"
Tử Vân Thù bĩu môi, nói: "Sao có thể!" Nàng hai bước đi đến trước mặt Yêu Thánh ôm lấy cánh tay Yêu Thánh nói: "A Thánh, ta tìm cho ngươi một đồ đệ."
Yêu Thánh nhìn cánh tay bị Tử Vân Thù ôm lấy, lại đem tầm mắt dời đến trên người Bao Cốc, nói: "Ta đã đáp ứng truyền dạy đan thuật cho nàng thì dĩ nhiên sẽ giữ lời, gần đây rảnh rỗi, bất cứ lúc nào cũng có thể truyền thụ. Bất quá vừa rồi ta tựa hồ nghe ngươi nhắc đến trận pháp."
Tử Vân Thù gật đầu, chỉ vào một ngón tay, nói: "Đồ đệ học trận pháp, đan thuật đều có rồi, Huyền Thiên tổ sư gia cũng nhìn trúng nàng, căn cốt tất nhiên là không kém. Trác sư ca mất rồi, cha ta lại bận rộn sự vụ Huyền Thiên Môn không rảnh dạy nàng, đối với thái độ mặc kệ, nếu như ta cũng không tâm bồi dưỡng thì mầm non này sẽ hỏng đi."
Yêu Thánh trầm ngâm không nói. Nếu là chỉ điểm Bao Cốc hoặc là bồi dưỡng căn cơ, Vân Thù hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, Bao Cốc có thể học được một thân bản lĩnh của Tử Vân Thù tương lai cũng đủ dùng. Tử Vân Thù không tự mình dạy lại bảo nàng dạy Bao Cốc, rõ ràng là muốn để Bao Cốc làm y bát truyền thụ của nàng. Nàng có chút do dự nói: "Bao Cốc chung quy là đệ tử Huyền Thiên Môn, ngươi làm sư thúc truyền thụ bản lĩnh cho nàng thì không ai có thể dị nghị, ta ở Huyền Thiên Môn ngay cả khách nhân cũng không phải, truyền bản lĩnh cho nàng, đây là trèo lên đầu sư phụ nàng, đây là một trong những đại kỵ ở tu tiên giới."
Tử Vân Thù nói: "Nếu như là đệ tử khác trong Huyền Thiên Môn ta đương nhiên sẽ không dám giao cho ngươi làm đồ đệ, nhưng Bao Cốc thì...." Đôi mắt của nàng vừa chuyển, hỏi: "Ngươi không phát hiện cha ta đối với nàng là phá lệ đối đãi sao, không dùng quy tắc đối với đệ tử bình thường đối đãi nàng? Đan thuật, luyện khí, trận pháp, linh phù, nàng hiện tại đều không biết, cha ta vì sao không dạy cho nàng? Chỉ sợ là có dự định khác đi." Nàng trông mong nhìn Yêu Thánh, nói: "Ngươi thuận theo tâm ý cha ta đi."
Yêu Thánh sủng nịch nhìn Tử Vân Thù, cũng kiên trì nói: "chọn đệ tử truyền thụ y bát, há có thể tùy ý qua loa?" Nàng nhìn Bao Cốc nói: "Bao Cốc, nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta, bản lĩnh của ta sẽ truyền hết cho ngươi, nếu như không thể thông qua, ta truyền cho ngươi vài quyển đan thuật, trận pháp, cũng đủ ngươi hành tẩu."
Bao Cốc ôm quyền đáp một tiếng: "Vâng."
Yêu Thánh có chút cổ quái nhìn Bao Cốc, cầm cổ tay Bao Cốc thay nàng bắt mạch, nói: "Trên người không có thương tổn, thế nào lại mệt mỏi như vậy?" Không còn hoạt bát như trước đây nữa. Trong ánh mắt thiếu linh cơ, trầm uất dồn nén.
Tử Vân Thù lén lút truyền âm nói với Yêu Thánh hai chữ: "Ngọc Mật."
Yêu Thánh bừng tỉnh đại ngộ, yếu ớt nhìn Bao Cốc, không nói thêm gì về chuyện này nữa. Nàng từ trong ngọc ban chỉ lấy ra một quyển ngọc giản đưa cho Bao Cốc, nói: "Học thuộc thứ này." Ống tay áo phất một cái, trên mặt đất xuất hiện một đạo đề toán thuật, nàng nói: "Đem đề thuật này tính toán ra liền xem như vượt qua trận pháp khảo nghiệm."
Tử Vân Thù đứng trước đề toán, lập tức âm thầm tính toán trong lòng.
Yêu Thánh làm như đoán được tâm tư của Tử Vân Thù, liếc mắt nhìn Tử Vân Thù, nói: "Nếu như ngươi giúp nàng gian lận, nàng liền mất tư cách làm y bát truyền thụ của ta."
Bao Cốc đáp một tiếng: "Vâng!" Nàng cầm ngọc giản, hỏi: "Tiểu Sư Thúc, viện này của ngươi không cần ta chỉnh trang gấp đi?"
Tử Vân Thù nói: "Không gấp, ngươi đọc sách trước đi. A Thánh, ta sẽ không quấy rầy ngươi thu đồ đệ nữa, ta có một chút việc muốn đi cha ta." Nói xong nàng liền rời khỏi biệt viện.
Bao Cốc nhìn thấy Yêu Thánh đã ngồi xuống bên bàn ngọc thạch, tựa hồ đang chờ nàng đọc xong sách để giải đề toán. Nàng không dám bát bỏ ý tốt của Tử Vân Thù, cũng biết đó là một đại cơ duyên người bên ngoài cầu cũng không được, lúc này khoanh chân ngồi đọc ngọc giản Yêu Thánh cho nàng.
Thông thường mà nói, ngọc giản của tu tiên giới có thể trực tiếp đọc được, dùng phương thức dấu vết ký ức khắc ở trong đầu, dùng thần niệm quét qua là có thể lưu lại trong trí nhớ.
Ngọc giản này của Yêu Thánh không dùng phương thức dấu vết ký ức ghi chép, mà dùng dao khắc trên ngọc giản, chỉ có thể dùng trí nhớ của bản thân nghe nhớ cùng lý giải. Bao Cốc vốn dĩ cho rằng Yêu Thánh ra khảo đề sẽ rất khó, nhưng nàng mở ra đọc liền phát hiện rất đơn giản. Trước đây cha nàng dạy nàng làm ăn buôn bán, đầu tiên phải học chính là bàn tính,sau đó học cách tính toán, về sau nàng lại ở nhà Tôn tú tài xem qua không ít sách tính toán, như Mai Hoa Dịch Sổ, Chu Thị Thôi Lý, Trần Thức Thuật Toán vân vân, thượng vàng hạ cám một đống lớn , trận pháp nàng không hiểu nhưng cách tính toán vẫn hiểu được.
Quyển ngọc giản Yêu Thánh cho là lấy khẩu quyết Thiên can địa chi ngũ hành bát quái tứ tượng làm cơ sở tính toán. Vừa nhìn dường như rất phức tạp, nhưng thật ra cũng tương tự như học bàn tính phải thuộc khẩu quyết trước. Cái khác nàng học không được nhưng các phương diện liền quan đến việc kinh doanh buôn bán, tính sổ sách nàng tương đối có thiên phú. Bao Cốc mở ngọc giản Yêu Thánh cho nàng,đọc qua một lần cơ bản đã hiểu, cũng nhớ được hơn một nửa, đọc lại một lần nữa xem như thuộc được, đọc đến lần thứ ba cũng đã có thể xác nhận bản thân hoàn chỉnh học thuộc không sai sót hay không. Nàng khép lại ngọc giản, đưa trả cho Yêu Thánh, nói: "Ta nhớ kỹ."
Yêu Thánh hoang mang nhìn Bao Cốc, hỏi: "Có thể nhớ được rồi?"
Bao Cốc ân một tiếng.
Yêu Thánh gật đầu ý bảo Bao Cốc đọc cho nàng nghe.
Bao Cốc từ đầu đến cuối một chữ không rơi mà đọc ra.
Yêu Thánh nhìn Bao Cốc, nói: "Có thể hiểu được sao?"
Bao Cốc có chút kinh ngạc nhìn Yêu Thánh, trong lòng nói thầm, thứ vừa xem hiểu ngay còn có thể không hiểu sao? Nhưng nàng nghe được Yêu Thánh nói như vậy, cũng chỉ đành phân tích ý tứ từng câu một, hỏi: "Ta hiểu như vậy không sai đi?"
Yêu Thánh từ chối cho ý kiến, chỉ chỉ vào đề toán trên mặt đất, nói: "Ngươi trước giải đề toán này rồi nói sau."
Bao Cốc nhìn đề toán trên mặt đất, trước đó nàng vẫn cảm thấy đề này rất khó, nhưng nàng mới vừa học xong khẩu quyết Yêu Thánh cho nàng rồi nhìn đề này kết hợp với khẩu quyết, quả thực là bài toàn đơn giản nhất từ sau nàng học xong bàn tính đến nay, nàng thậm chí không cần bàn tính không cần dựa vào bấm ngón tay tính toán, chỉ cần phối hợp khẩu quyết trong lòng tính nhẩm liền có kết quả.
Yêu Thánh cố ý lưu ý thời gian. Bao Cốc từ lúc mở ngọc giản đến lúc tính toán xong tổng cộng chỉ mất nửa nén hương thời gian. Nàng có chút kinh ngạc nhìn Bao Cốc.
Bao Cốc bị ánh mắt của Yêu Thánh nhìn có chút chột dạ, nàng hỏi: "Ta tính toán sai rồi?" Lại tính thêm một lần: "Không sai a!"
Yêu Thánh lại đưa một bản ngọc giản khác cho Bao Cốc, nói: "Ngươi học thuộc cái này, nói cho ta biết ý nghĩa trong đó." Nói xong, nâng tay áo phất một cái đem đề toán vừa rồi xóa đi, lại ra lại một đề nữa.
Bao Cốc nói thầm trong lòng: "Không phải nói tính toán xong đề thuật trước đó liền xem như thông qua khảo nghiệm sao? Thế nào lại ra một đề nữa." Nhưng nàng muốn hướng Yêu Thánh học nghệ, Yêu Thánh là sư phụ, sư phụ nói cái gì thì chính là cái đó, sư phụ muốn ra đề khảo nàng, nàng còn dám không trả lời sao? Nàng chỉ có thể mở ra ngọc giản Yêu Thánh cho nàng tiếp tục đọc. Ngọc giản này so với quyển vừa rồi cao thâm hơn một chút, bất quá có ngọc giản vừa rồi trong đầu, học xong quyển này cũng không lao lực, xem xong, trên cơ bản nàng cũng hiểu được, đọc qua hai lần cũng đã thuộc lòng. Nàng đọc thầm trong đầu kiểm tra lại thấy không có nhớ sai liền đem ngọc giản trả lại cho Yêu Thánh, từ đầu đến cuối đọc ra một lần, phân tích một lần cách hiểu của bản thân, sau đó giải thuật đề Yêu Thánh cho nàng.
Yêu Thánh hỏi Bao Cốc: "Trước đây ngươi có học qua thuật tính toán cùng trận pháp?"
Bao Cốc đáp: "Ân, Sư Tỷ đã dạy ta bố trí Tụ Linh Pháp Trận cùng ẩn thân pháp trận, còn cho ta mọt quyển ngọc giản pháp trận." Nàng nói xong, lấy ra ngọc giản pháp trận trước đây Ngọc Mật cho nàng đưa cho Yêu Thánh xem qua.
Yêu Thánh dùng thần niệm đảo qua, hỏi: "Chỉ những thứ này? Không học gì khác?"
Bao Cốc nói: "Mai Hoa Dịch Sổ, Chu Thị Thôi Lý, Trần Thị Thuật Toán các loại có tính không?"
Yêu Thánh ngẩn ra, hỏi: "Đó là thứ gì?"
Bao Cốc đem vài quyển sách nàng đọc được ở chỗ Tôn tú tài đại khái giảng thuật một lần.
Yêu Thánh lúc này mới biết những thứ Bao Cốc nói đều là một ít sách phong thuỷ ở nhân gian, thuật tính toán, trận pháp luận đếm, những thứ này rốt cuộc chỉ có thể nắm bắt được chút da lông, ngay cả nhập môn đều không tính. Nàng có thể xác định chính là Bao Cốc trước đó trên cơ bản không đụng vào trận pháp, thuật tính toán có một chút là học được, cùng với thiên phú tương đương cao. Nàng không thể xác định Bao Cốc có phải là đọc rồi không quên hay không, nhưng có thể xác định Bao Cốc cực kỳ thông minh, không cần dạy nhiều, không cần chỉ điểm nhiều, vừa nhìn tự thông. Từ điểm đó mà nói, thiên phú có thể sánh bằng hoặc cao hơn nàng, thậm chí bỏ xa nàng mấy con phố. Đồ đệ tư chất loại này cầu còn không được! Nàng nói với Bao Cốc: "Đan thuật còn cần khảo hạch, nhưng phương diện trận pháp ta có thể dốc lòng truyền thụ cho ngươi."
Bao Cốc nghe vậy vui vẻ, nàng biết đây là đã thông qua khảo hạch của Yêu Thánh rồi, lúc này mới nhoẻn miệng cười, vui vẻ khấu đầu: "Bao Cốc tham kiến sư phụ."
Yêu Thánh đỡ Bao Cốc dậy, không để Bao Cốc quỳ xuống bái sư dập đầu. Nàng nói: "Ngươi đã có sư phụ, lại là sư chất của Thù Nhi, ta không tiện thu ngươi làm đồ đệ. Bái sư chi lễ liền miễn đi, sau này vẫn như cũ gọi ta Thánh Di là được rồi."
Bao Cốc kinh ngạc không giải thích được nhìn Yêu Thánh. Nàng học bản lĩnh y bát của Yêu Thánh, nhưng lại không thể bái sư?
Yêu Thánh tựa hồ biết suy nghĩ trong lòng Bao Cốc, nói: "Ta dạy, ngươi học, ngươi không bái sư nên không tính toán là học bản lĩnh từ sư phụ khác. Ta cũng không lưu ý danh phận sư đồ, ngươi là sư chất của Thù Nhi, có ân với Thù Nhi., nên ta xem ngươi như con cháu, truyền cho ngươi bản lĩnh cũng không có gì không thích hợp. Sở dĩ khảo nghiệm ngươi là muốn xác nhận thiên phú của ngươi thế nào, có thể học được đến mức nào."
Bao Cốc hỏi: "Vậy thiên phú của ta thế nào?"
Yêu Thánh rất nghiêm cẩn nói ra hai chữ: "Tạm được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.