Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 142: Yêu Thánh trở về




Bỗng dưng chủ phong Huyền Thiên Môn bộc phát ra một cổ khí tức cường đại đang tiến về phía này khiến tất cả mọi người điều kinh hãi.
Lưỡng Giới Sơn tất cả đều biết chủ phong Huyền Thiên Môn còn có một vị chí cường Động Huyền Kỳ!
Đây là vị chí cường kia muốn xuất thủ sao? Với thực lực Động Huyền Kỳ, nếu như hắn xuất thủ yêu tu tà đạo ở đây chỉ sợ không mấy người còn có thể sống sót!
Ngay lúc tất cả yêu tu yêu tu đều kinh sợ thì một phương hướng khác bỗng nhiên phát ra một cổ khí tức cường đại tương tự.
Còn có một vị chí cường thực lực Động Huyền Kỳ chạy đến!
Chẳng lẽ kỳ lân vị cao thủ của kỳ lân lĩnh? Nhưng xem khí tức này không giống!
Yêu tu tà đạo Lưỡng Giới Sơn dừng tay, bỗng nhiên phát giác bị chí cường Động Huyền Kỳ này là yêu, là vị đại yêu thực lực Động Huyền Kỳ. Người một nhà! Bọn họ vô cùng vui mừng, một đại yêu Hóa Hình Hậu Kỳ hô một câu: "Là đại yêu của yêu vực đến, giết a, tiêu diệt tiểu giao long này!" Hắn mới vừa nói xong từ phương hướng truyền đến khí tức đại yêu kia bỗng nhiên bắn ra một đạo quang mang trực tiếp xuyên thủng đầu hắn!
Đây là vị đại yêu kia đánh trượt sao?
Trong lúc đông đảo yêu tu tà đạo tràn đầy nghi hoặc, một đạo bóng trắng đã rơi xuống trước mặt bọn họ, người đến là một nữ nhân phong hoa tuyệt đại.
Mà tiểu giao long đang chạy thục mạng liền quay đầu, lập tục lao vào trong lòng vị đại yêu kia, tiểu móng vuốt cố sức nắm lấy vạt áo của nàng, lệ ngân không ngừng tuôn ra khuôn mặt chôn trước ngực đại yêu "ô ô ô" khóc đến thảm thương, quả nhiên là nghe tiếng khóc liền biết có bao nhiêu ủy khuất, giống như khi dễ bị bị đánh bị khi dễ tìm mẹ mà khóc!
Vị đại yêu phong hoa tuyệt đại ngay cả nhìn cũng không nhìn lũ yêu tà ở đây một cái, yêu thương xoa đầu tiểu giao long đang ở trong lòng nàng khóc đến vô cùng ủy khuất, một tay cực nhẹ nhổ những cây châm đâm vào trong da thịt tiểu giao long ra, thậm chí không tiếc tiêu hao bản mạng tinh nguyên chữa thương cho tiểu giao long.
Tử Thiên Quân cùng Phong Dịch thấy Tử Vân Thù được Yêu Thánh cường đại che chở trong lòng lập tức thở dài nhẹ nhõm, sau đó quay đầu lại giảo sát đám yêu tu đang quấn đâu với họ trước đó, xuất thủ tức là sát chiêu, xuất thủ tất lấy tính mệnh! Tiểu yêu bị kiếm khí linh phù cuốn lấy chết vô số kể!
Tiểu giao long cùng Huyền Thiên Môn là chung một thuyền! Vị đại yêu Động Huyền Kỳ giữa đường xuất hiện lại chung một thuyền với tiểu giao long! Nói cách khác Huyền Thiên Môn có hai vị chí cường Động Huyền Kỳ tồn tại!
Bọn họ chỉ đang ở cảnh giới Nguyên Anh kỳ, Hóa Hình Kỳ, gặp phải Hóa Thần Kỳ còn có thể liều mạng nhờ vào số lượng, nhưng gặp phải chí cường Động Huyền Kỳ, vậy quả thực... Nghĩ đến cảnh giới chênh lệch thật khiến bọn họ tuyệt vọng, cho dù đối phương chỉ đứng bất động để cho bọn họ đánh thì chỉ sợ bọn họ ngay cả một sợi tóc của người ta cũng không thể gây thương tổn được, mà đối phương nếu muốn bọn họ chết, nhẹ nhàng nâng một ngón tay cũng có thể nghiền chết bọn họ!
Yêu tu tà đạo sao dám đánh nữa, đều làm điểu tán thú tan, chạy trốn giữ lấy mạng.
Tử Thiên Quân cùng Phong Dịch làm sao có thể để chúng đào tẩu, mang theo bảo kiếm truy đuổi ở phía sau một đường truy sát!
Yêu thú thực lực chưa đến Hóa Hình Kỳ mất đi yêu thú Hóa Hình Kỳ thao túng, dưới yêu uy cường đại của Yêu Thánh cùng hung uy của hai vị Hóa Thần Kỳ Huyền Thiên Môn, nào dám dừng lại, chúng lập tức điên cuồng tháo chạy, nhưng lại lọt vào truy sát của đệ tử Huyền Thiên Môn.
Cả ngọn núi, thi thể vô số!
Bao Cốc tàn sát đến tay đều mềm nhũn, trên người cũng không biết bị bao nhiêu vết thương, nàng gần như cho rằng bản thân phải tử chiến ở đây nhưng lại bỗng nhiên cảm giác được đám yêu thú vốn dĩ không muốn sống lao đến đột nhiên toàn bộ không thấy nữa, nàng quan sát xung quanh, chỉ thấy bản thân đang đứng trên một đống thi thể do thi thể yêu thú chồng chất tạo thành, Phong Mộng Long cùng Hoa Sanh dẫn đầu đồng môn truy sát một đám yêu thú tháo chạy lên núi, nàng giương mắt nhìn lên chỉ thấy khắp trên mặt đất đều là thi thể yêu thú, trên mặt đất còn kèm theo rất nhiều thi thể của tu sĩ tà đạo. Sư Công cùng Phong Sư Bá không biết đã chạy đi đâu rồi, trái lại trên bầu trời phiêu dật đứng một đạo thân ảnh quen thuộc, đó không phải người ngoài, chính là Yêu Thánh, trong lòng tựa hồ còn một Tiểu Sư Thúc. Nàng thật dài thở ra một hơi, cả người mềm nhũn đặt mông ngồi trên lưng một con yêu thú vừa chết, ngụm lớn thở dốc lại lấy ra Hầu Nhi Tửu quán vài ngụm, nàng chỉ cảm thấy trước mắt là chém giết đẫm máu tựa như ác một một chút cũng không chân thực.
Nàng nghỉ ngơi một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, tinh tế suy nghĩ một chút mới biết những yêu tu tà đạo Lưỡng Giới Sơn có thể là nhìn thấy Huyền Thiên Môn cường đại, lại không muốn đem Lưỡng Giới Sơn chắp tay dâng ra nên đầu tiên là tập kích thôn dân dẫn dụ đệ tử Huyền Thiên Môn xuất sơn tuần tra, sau đó tập kích bọn họ, dùng kế dụ rắn ra khỏi hang, đem người của Huyền Thiên Môn dẫn dụ ra ngoài, sau đó tập hợp tất cả sức mạnh Lưỡng Giới Sơn giết bọn họ. Bên ngoài Huyền Thiên Môn giao chiến, không có pháp trận bảo vệ, hai bên hoàn toàn đối kháng nhau bằng thực lực.
Bao Cốc còn tưởng rằng yêu tu tà đạo đều loại vì tư lợi lại sợ chết, nàng thật không ngờ bọn họ dĩ nhiên còn có tâm huyết này! Nếu như Huyền Thiên Môn không có Nam Sơn tiền bối tọa trấn, vừa rồi lại không có Yêu Thánh đúng lúc đến cứu viện chỉ sợ trận chiến này sẽ vô cùng thảm liệt, tất có đệ tử đều tử thương. Nàng nhìn về phía những đồng môn cách đó không xa, nhìn thấy là những người cùng nàng tuần sơn, mấy người bọn họ đều mình đầy thương tích nằm trên mặt đất muốn cử động cũng không cử động nổi, dường như thở cũng không có sức lực để thở. Tốt xấu gì Bao Cốc hiện tại coi như là thống lĩnh của bọn họ, cũng không thể trơ mắt nhìn bọn họ như vậy. Nàng kéo thân thể uể oải muốn chết di chuyển đến bên cạnh mấy người bọn họ, quán cho mỗi người vài ngụm Hầu Nhi Tửu, lại nhét một chút dược chữa thương cho bọn họ. Nàng nhìn thấy Thường An bị thương ở bụng, ruột đều trào ra bên ngoài, trên người Cao Lăng vài đoạn xương cốt bị gãy lộ cả ra ngoài, Hạ Hầu Thuần càng không ngừng thổ huyết, Văn Tử Hiên nằm trên mặt đất hôn mê bất tỉnh ngay cả khí tức cũng rất yếu, Lục Lôi nửa người đều bị hủy hoại, phỏng chừng chút Hầu Nhi Tửu cùng đan dược rất khó cứu sống bọn họ, vì vậy nàng lại từ túi trữ vật siêu lớn tìm kiếm, tìm được cửu chuyển hoàn hồn quả chủ dược luyện chế cửu chuyển hoàn hồn cho bọn mỗi một quả.
Biết Bao Cốc cho bọn hắn ăn chính là thứ tốt để cứu mạng, những người còn tỉnh liền lập tức vài ngụm nuốt xuống, vận công chữa thương.
Văn Tử Hiên hôn mê bất tỉnh hơi phiền toái một chút, Bao Cốc đem cửu chuyển hoàn hồn quả cắt thành mảnh nhỏ sau đó nhét vào trong miệng hắn, rồi lạ nâng hắn dậy đẩy cằm để làm hắn ngẩng đầu lên, sau đó bàn tay dùng lực vỗ vào lưng hắn , thịt quả ngậm trong miệng đã trượt đến cổ liền trôi xuống.
Bao Cốc cũng bị thương không nhẹ, trên người nàng gần như không có một khối thịt nguyên vẹn, quần áo cũng rách rưới so với giẻ rách còn rách hơn, toàn thân nhuộm đầy máu tươi, rất giống như vừa được vớt ra từu trong Huyết Trì, máu trên người nàng có máu của nàng cũng có máu của yêu thú, cũng may vết thương của nàng cũng không trí mạng. Nàng lại ăn thêm vài viện đan dược chữa thương , uống vài ngụm Hầu Nhi Tửu, liền ngay tại chỗ khoanh chân tĩnh tọa.
Đợi qua một ngày nàng mới khôi phục một chút khí lực, vết thương trên người cũng khép lại.
Nàng thu công, nhìn thấy Hoa Sanh, Phong Mộng Long cùng chúng đệ tử Huyền Thiên Môn đi truy sát yêu thú đã quay trở lại, đang thu dọn chiến trường. Thi thể yêu thú chất đầy trên mặt đất cũng xem như giúp Huyền Thiên Môn thu được một khoảng lớn! Có thể lấy ra đươc bao nhiêu là tài nguyên các dạng a!
Những người cùng đội tuần tra với Bao Cốc lúc này cũng đều thu công, cho dù là Văn Tử Hiên hôn mê bất tỉnh cũng đã tỉnh dậy.
Mấy người nhìn thấy Bao Cốc thu công, đều nói lời cảm tạ. Dù sao thì nếu không phải trước đó Bao Cốc bảo bọn họ chuẩn bị mọi thứ để chống lại cao thủ Nguyên Anh Cảnh còn tặng mỗi người một truyện tống trận đài , sau đó vừa quán Hầu Nhi Tửu vừa uy dược chữa thương , còn đem cửu chuyển hoàn hồn quả vô cùng trân quý đút cho bọn họ ăn, chỉ sợ bọn họ hiện tại đã sớm trở thành thi thể.
Bao Cốc nói: "Đồng môn sư huynh muội, họa phúc cùng hưởng, không cần khách khí." Nàng nói xong, đứng lên, nhìn thấy Yêu Thánh đang ôm Yêu Thánh đến trước mặt nàng, nàng ôm quyền hành lễ nói: "Bao Cốc tham kiến Yêu Thánh." Nàng nhìn Tử Vân Thù trong lòng Yêu Thánh, có thể là vừa rồi giao chiến bị thương, lúc này mệt mỏi mà oa trong lòng Yêu Thánh, thân thể yêu long quấn quanh eo nhỏ của Yêu Thánh, cái đầu rồng vừa nhú nha bao chưa mọc sừng dựa vào trong ngực Yêu Thánh, đôi mắt mở nhắm nửa mở dáng vẻ hữu khí vô lực. Nàng hỏi: "Tiểu Sư Thúc làm sao vậy? Không bị thương đi?"
Yêu Thánh đau lòng sờ cái đầu chỉ lớn bằng nắm tay của Tử Vân Thù, nói: "Không trở ngại, vừa rồi đã bị đánh nên ủy khuất mà thôi."
Tử Vân Thù tức giận ném cho Yêu Thánh một cái bạch nhãn, nói: "Ta mới từ trong trứng chui ra vài ngày làm sao một mình đấu với hơn hơn hai mươi người thực lực Nguyên Anh Cảnh."
Yêu Thánh thấp giọng nói: "Xin lỗi, là ta đến chậm."
Tử Vân Thù nặng nề mà hừ một tiếng.
Yêu Thánh lại nói: "Bất quá nói đi cũng phải nói lại, là ai vô thanh vô tức lén lút rơi đi?"
Khí thế của Tử Vân Thù nhất thời không còn sót lại chút gì, đôi mắt vừa chuyển, bỗng nhiên nhìn Phong Mộng Long, hầm hừ hô một câu: "Phong Mộng Long, ngươi lăn đến đây cho ta, vừa rồi ngươi nói ai chó cắn chó một đầy lông?"
Phong Mộng Long nhìn tháy Yêu Thánh thì liền biết tiểu giao long là ai rồi, hắn sợ đến run rẩy, lập tức đi đến trước mặt Tử Vân Thù ra vẻ tình ngộ vuốt mông ngựa: "Chúc mừng Tiểu Sư Thúc hồi phục xuất quan, hôm nay giao long chi tư dũ phát uy vũ...."
Tử Vân Thù ở trong lòng Yêu Thánh thẳng đứng dậy, lớn tiếng giáo huấn: "Các ngươi một đám không tiền đồ a! Bao Cốc, ngươi cũng dám nói ta là con rơi của giao long phân chó kia, món nợ này ta nhớ kỷ, ngươi nói xem nêm tính thế nào! Quay về ta sẽ hỏi cha ta , ta thế nào lại trở thành con rơi của kẻ khác rồi!"
Bao Cốc nhất thời kêu thảm một tiếng: "Tiểu Sư Thúc, đừng a." Nàng nhìn Tử Vân Thù niết bàn sống lại tuy là thân giao long, nhưng muốn bao nhiêu yêu khí liền có bấy nhiêu, lại nhìn lúc này vẫn phải dùng hình dáng giao long xuất hiện, không thể biến hóa, nhất thời suy đoán tuy rằng Tiểu Sư Thúc có thực lực Nguyên Anh Cảnh nhưng vẫn chưa đến cảnh giới Hóa Hình Kỳ, chí ít khó có thể biến hóa. Nàng cắn răng lấy ra một cây Tiểu Long Thảo hai tay dâng lên, nói: "Tiểu Sư Thúc, ta chịu nhận lỗi, ngài đại nhân lượng lớn bỏ qua cho ta."
Tử Vân Thù liếc xéo Bao Cốc, hừ nói: "Ngươi há mồm liền đổi cả thân sinh phụ thân của ta, một cây Tiểu Long Thảo đã nghĩ khiến ta tha thứ cho ngươi?"
Trong lòng Bao Cốc nói: "Ta vì lỡ miệng nói một câu mà bồi thường Tiểu Long Thảo, ngươi còn không chịu a!" Nàng run rẩy nói: "Ta đây đổi cái khác đang...." Đang nói, bỗng nhiên thấy Tử Vân Thù vươn cổ, một ngụm ngậm Tiểu Long Thảo, đầu lưỡi khẽ cuốn, liền đem Tiểu Long Thảo ăn vào trong bụng.
Tử Vân Thù nói: "Nể tình ngươi cùng thuộc một mạch Linh Vân Phong, tha thứ cho ngươi."
Yêu Thánh dĩ nhiên biết ý tứ của Tử Vân Thù, một cây Tiểu Long Thảo ăn vào, đây là muốn chuẩn bị biến hóa rồi. Nàng nói với Bao Cốc: "Ngươi thay ta tìm một chỗ dừng chân đi."
Bao Cốc đáp: "Mời bên này." Dẫn Yêu Thánh đang ôm Tử Vân Thù hướng chủ phong Huyền Thiên Môn, nàng nói: "Sư Công đã xây dựng xong biệt viện cho Tiểu Sư Thúc, ngay bên cạnh biệt viện của ta cùng Sư Tỷ."
Nàng dẫn Yêu Thánh đi qua hộ phong pháp trận của Huyền Thiên Môn, tiến nhập sơn môn rơi xuống trước biệt viện của Tử Vân Thù, nói: "Chính là nơi này, ta ở biệt viện bên cạnh."
Tử Vân Thù mới vừa nuốt cây Tiểu Long Thảo, biến hóa sắp tới, Yêu Thánh cũng không đình lại ôm Tử Vân Thù tiến vào biệt viện.
Bao Cốc xoay người quay về biệt viện của mình, mới vừa đi hai bước liền thấy Tử Thiên Quân cấp cấp chạy đến, nàng lập tức hành lễ: "Tham kiến Sư Công." Tử Thiên Quân vẻ mặt khó nén khẩn trương, hỏi: "Tiểu Sư Thúc ngươi bị thương?" Lo lắng nhìn vào biệt viện của Tử Vân Thù. Hắn vừa rồi xa xa đã thấy Yêu Thánh vội vã chạy về chủ phong, chỉ sợ Tử Vân Thù bị thương.
Bao Cốc đáp: "Tiểu Sư Thúc hẳn là không trở ngại đi, ta thấy lúc nàng cướp Tiểu Long Thảo của ta vô cùng có lực đây."
Tiểu Long Thảo? Tử Thiên Quân lập tức phản ứng, nói: "Tiểu Sư Thúc của ngươi mới vừa ăn Tiểu Long Thảo?"
Bao Cốc chột dạ quan sát Tử Thiên Quân, nói: "Là ta nói nói bậy, là ta bồi thường cho Tiểu Sư Thúc một cây Tiểu Long Thảo, nàng há mồm ăn vào trong bụng, phỏng chừng là muốn biến hóa."
Tử Thiên Quân thật dài thở ra một hơi, cố sức vỗ vỗ vai Bao Cốc: "Ngươi cũng bị thương, nghỉ ngơi nhiều." Hắn tìm kiếm một chút, sau đó cho Bao Cốc một khối hộ thân ngọc bội cùng một đống Trúc Cơ đan, tẩy tủy đan còn có một lọ kim đan hoàn, lúc này mới xoay người rời đi.
Bao Cốc không khách khí với Tử Thiên Quân, trái lại nhận lấy một đống thứ Tử Thiên Quân cho nàng. Nàng cho Tử Vân Thù cây Tiểu Long Thảo đó là cây Tiểu Long Thảo trưởng thành duy nhất mà nàng có, cho dù là chưa trưởng thành thì nàng cũng chỉ còn lại hai cây. Tiểu Long Thảo ăn một cây thì ít đi một cây, cũng may Tử Vân Thù không phải người khác, coi như là vật tốt không để người ngoài. Nàng trở lại biệt viện của mình, xách nước tẩy đi vết máu trên người, lại thay đổi xiêm y sạch sẽ, sau đó ngồi trước viện tu luyện.
Nàng phỏng chừng lúc này đồng môn đều ở bên kia thu dọn chiến trường, nhiều thi thể yêu thú như vậy, cho dù là đào chỗ chôn cũng khiến mọi người bận rộn vài ngày. Máu yêu thú có thể dùng để luyện đan, gân cốt da lông có thể luyện binh khí, cũng như đề luyện chế linh phù, những yêu thú này thực lực từ Luyện Khí đến Nguyên Anh Cảnh không đồng nhất , ngoài số lượng còn có phẩm giai cao, đó rốt cuộc tương đương một phần tài phú lớn. Những thứ đó ở trong mắt người khác chính là đầy sơn bảo vật, nhưng đối với Bao Cốc vốn giàu có mà nói thì đó chỉ là những thứ có cũng được không có cũng được. Huống hồ từ trên thi thể yêu thú lấy xuống tài nguyên chỉ sợ phần lớn còn phải nhập vào bảo khố của môn phái, môn hạ đệ tử không được chia bao nhiêu, lúc chia theo đầu người Bao Cốc tin tưởng Sư Công nàng tuyệt không sẽ không thiếu phần nàng. Cho nên việc nặng nhọc này nàng không làm. Sư Công đã nói nàng bị thương nên nghỉ ngơi nhiều a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.