Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 41: Đột Phá Rồi






Nhóm: Thánh Thiên Tiên VựcDịch: Tiếu Giai Nhân----------------------Đối mặt nắm đấm kim quang thứ hai này, Trương Thần không đã không còn tấm chắn, phải làm sao bây giờ?Nắm đấm kim quang ẩn chứa bên trong uy lực khủng bố, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt hắn.Trương Thần rút thanh kiếm dài từ bên hông ra, vận hành kiếm pháp hỏa diệm sơn, ngọn lửa với nhiệt độ vô cùng cao quấn quanh thanh trường kiếm, mang theo uy lực rất mạnh bừng bừng chém vào nắm đấm kim quang.Ầm!Hỏa diệm trường kiếm vừa chạm vào nắm đấm kim quang, một năng lượng khủng khiếp nổ tung ra.Ngọn lửa càn quét khiến cho mặt đất trong khu vực khoảng năm trượng chớp mắt đều trở nên cháy đen, uy lực của nắm đấm kim quang xé rách đất đai, tạo thành những cái hố sâu trên mặt đất.Trương Thần ở vùng trung tâm của vụ nổ, gắng gượng đỡ lại chiêu Hám Sơn quyền này.Áp lực của vụ nổ va đập vào người hắn, làm cho hắn liên tục lui về phía sau.Vết thương của hắn ngay lúc đó cũng bị xé rách, bắt đầu chảy máu không ngừng.Trương Thần tuyệt đối không thể ngờ, hắn lại có ngày bị An Lâm dồn ép đến nông nỗi này.Nhìn vào khí tức của đối phương có thể thấy, rõ ràng chỉ là tu sĩ Đạo Chi Thể cấp tám, thế nhưng thứ tiên pháp vừa mạnh mẽ vừa đáng sợ của hắn rốt cuộc tại sao lại thế?Ngay trong lúc Trương Thần đang kinh sợ mơ hồ, lại có một nắm đấm kim quang xuất hiện trong tầm nhìn của hắn."Hám Sơn quyền!"An Lâm hét lớn một tiếng, một quyền màu vàng kim lại đánh ra…"F*ck you! Mày dùng mãi chiêu tiên pháp này mà không cần nghỉ sao!?" Trương Thần chửi ầm lên.Hắn cảm thấy như có hàng vạn con lạc đà đang nghiền nát cơ thể hắn, vừa không nói gì được lại vô cùng tuyệt vọng!An Lâm cũng rất muốn nghỉ ngơi chứ…Thật ra hắn xuất ra hai chiêu Hám Sơn quyền liên tục, dường như cũng đã lấy hết đi sức lực trong cơ thể hắn.Thế nhưng hắn biết đây đang là thời điểm then chốt, hắn không thể dừng lại được, không thể để cho đối phương có cơ hội để thở.Vì thế, hắn đã dùng hết những tia sức lực cuối cùng trong cơ thể mình, đánh ra chiêu Hám Sơn quyền thứ ba!Nắm đấm kim quang thứ ba, mang đến cho Trương Thần cảm giác tuyệt vọng.Hắn dùng toàn bộ sức lực lấy kiếm chắn đỡ, nhưng sức mạnh to lớn kia lại xuyên qua thân kiếm, đập vào người hắn."Ầm!"Trương Thần cảm giác được một cơn đau xé tim nứt phổi, cơ thể của hắn giống như bị nắm đấm kia đập nát, không có chỗ nào là không đau, không có chỗ nào là không run sợ.Phịch, cơ thể hắn ngã lăn xuống mặt đất, tầm nhìn bắt đầu trở nên mơ hồ, một luồng hộ thể kim quang xuất hiện bao trùm người hắn.Trương Thần cảm thấy được thực hoang đường, hắn thân là sinh viên thiên tài của Hỏa Diệm Tôn, tư chất vượt trội, kiêm tu rất nhiều loại công pháp đứng đầu của các môn phái, từ trước tới giờ chỉ có hắn vượt cấp đánh người khác, làm gì có chuyện bị người vượt cấp đánh bại.Thế mà bây giờ, hắn thật sự bị người khác vượt cấp đánh bại, mà lại còn bị một thằng đàn em Đạo Chi Thể cấp tám đánh bại, cảnh giới vượt những hai cấp.
.
.

.
.
.Sau khi An Lâm đánh ra chiêu Hám Sơn quyền thứ ba, liền nằm rạp xuống đất không chút sức lực.Lúc hắn nhìn thấy hộ thể kim quang trên người Trương Thần, cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, khuôn mặt hiện rõ nụ cười đắc ý."Đại Bạch, tao đã báo thù giúp mày rồi!" An Lâm chạy đến bên cạnh Đại Bạch, mở miệng nói.Đại Bạch đang nằm trên một tảng đã vỡ, đôi mắt to đen nhánh nhìn An Lâm, khẽ giọng rên rỉ.An Lâm nhận thấy tình trạng của Đại Bạch có chút bất thường, hơi thở của nó dường như đang dần yếu ớt đi, lại có máu tươi từ trong miệng tràn ra."Đại Bạch, mày không sao chứ!" An Lâm lập tức ôm lấy Đại Bạch, cẩn thận cảm thụ thương tích của nó.Nhưng là không biết vì sao, An Lâm lại không thể nào dò xét được tình trạng bên trong cơ thể Đại Bạch, giống như bị một cái gì đó che lấp mất đi vậy.Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.

.
.
.

.
.Hơi thở của Đại Bạch càng ngày càng yếu, nếu cứ tiếp tục như thế này thì nó sẽ thật sự mất mạng!An Lâm vô cùng sốt ruột, hắn không thể sử dụng tiên pháp để chữa khỏi cho nó, chỉ có thể dùng một vài mảnh vải để băng bó lại cho Đại Bạch.Thế nhưng thương tích của Đại Bạch chủ yếu là nội thương, làm như vậy cũng không có tác dụng giảm bớt thương tích trên trường nó."Thầy ơi! Con chó này sắp không xong rồi, thầy có thể cứu nó được không? Hay là mang nó đưa trở về chữa trị!"An Lâm ngửa mặt lên nhìn kết giới trên trời hô to, hắn biết ở nơi đó có các thầy cô đang quan sát đến diễn biến chiến trường.Cho nên chỉ có thể gửi gắm hy vọng lên người thầy cô.Nhưng, thật đáng tiếc, trong kết giới trên không trung, không có hồi đáp nào truyền lại.An Lâm vô cùng thất vọng, ôm Đại Bạch mà không biết phải làm thế nào."Đại Bạch, mày có di ngôn gì không?"An Lâm nhìn vào vết thương đang rỉ rích trong lòng ngực Đại Bạch, lo lắng hỏi.Đại Bạch: "… Gâu!"An Lâm: "…”An Lâm lại đi săn, hắn bắt được một con chuột, đem nó đưa cho Đại Bạch."Đại Bạch, ăn con chuột này bồi bổ cơ thể đi!"Đại Bạch: “…”Đại Bạch nhếch miệng, tựa đầu quay đi, trước khi chết nó không muốn nhìn thấy An Lâm.Mèo mới ăn thịt chuột, đem con chuột quăng cho nó, còn không phải là đang làm nhục loài chó bọn nó sao! ?Vị thầy tiên nhân trên trời kia, là một vị kiếm tiên, trên lưng đeo một thanh trường kiếm, áo trắng phất phơ trong gió.Ông tên là Mệnh Duyên kiếm tiên, luôn tin tưởng rằng mọi sự vạn vật trên đời đều đã được định trước, không thể cưỡng cầu, không thể thay đổi.Mệnh Duyên kiếm tiên tất nhiên là nghe được tiếng kêu cầu của An Lâm, nhưng con chó này đã chẳng biết tại sao lại đến rừng Thiên Phong, như vậy đây chính là số mệnh của nó, ông không thể cưỡng ép thay đổi loại nhân quả này."Hết thảy đều là số mệnh." Mệnh Duyên kiếm tiên gật gù, nói một cách nghiêm túc.Bên người ông, số liệu của An Lâm cũng được ông sửa đổi.An Lâm: Sức chiến đấu: 205 điểm công trạng: 380…Lúc sau, An Lâm lại gặp một cậu sinh viên Đạo Chi Thể cấp chín.Hắn chính là đuổi theo chấn động của trận chiến để tới đây, An Lâm và hắn đại chiến một trận, sau khi đánh ra liên tục hai chiêu Hám Sơn quyền, cuối cùng cũng đánh thắng cậu sinh viên kia."Tinh Tinh!"Một âm thanh trong trẻo vang vọng trong đầu, đó chính là âm thanh báo hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.Trong chốc lát, An Lâm cảm giác được xương cốt toàn thân kêu lên đồm độp, đau đớn vô cùng.Cảm giác đau đớn này giống như muốn xé rách cơ thể hắn, hắn thật sự là không thể chịu tiếp được, lập tức nằm xuống mặt đất ôm chặt toàn thân.Nguyên khí trời đất điên cuồng dung nhập vào, rèn luyện thân thể hắn.Đau quá! Sao có thể đau như thế chứ!An Lâm trong lòng hơi hoảng loạn, rõ ràng lúc thăng từ bảy lên tám, cảm giác đau đớn không có dữ dội đến vậy.Đúng lúc này, trong không trung bỗng nhiên xuất hiện một luồng khí xoáy nguyên khí vô cùng lớn, nó giống như một cái phễu, bao phủ phạm vi một trăm trượng, ẩn chứa bên trong uy lực rất lớn.Trên bầu trời, Mệnh Duyên kiếm tiên nhìn chằm chằm vào luồng khí xoáy nguyên khí kia, vẻ mặt kinh hãi."Sóng nguyên khí mãnh liệt như vậy, còn ẩn chứa khí tức linh thiêng của vạn vật, đây chính là dao động của cảnh giới Đạo Chi Thể thăng cấp lên cảnh giới Dục Linh!""Không thể nào, lẽ nào sinh viên An Lâm sắp được thăng cấp sao?"Mệnh Duyên kiếm tiên chuyển tầm nhìn xuống mặt đất, nhìn người thanh niên kia đau đớn lăn lộn không ngừng dưới mặt đất.Trung tâm của xoáy khí nguyên khí, không thể ngờ ở ngay phía trên chỗ An Lâm đang đứng."Không đúng! An Lâm dù có đang thăng cấp, nhưng hiện tại là đang từ Đạo Chi Thể cấp tám thăng lên Đạo Chi Thể cấp chín, như thế thì sao có thể hội gây ra dị tượng đột phá của kỳ Dục Linh?"Mệnh Duyên kiếm tiên có suy nghĩ trăm cách cũng không thể nào hiểu được, cái khí xoáy nguyên khí không tu chân này.
.
.

.
.
.Chẳng lẽ thực sự có quái thai, có thể thực hiện hai lần đột phá liên tục?Xoáy khí nguyên khí cùng với linh lực vạn vật, bắt đầu hội tụ về hướng An Lâm.Luồng sức mạnh này mãnh liệt vô cùng, dồi dào vô cùng, không hề nghi ngờ, đây chính là đãi ngộ mà chỉ đột phá Dục Linh kỳ mới có.Mệnh Duyên kiếm tiên sắc mặt cứng lại, nhìn xuống phía dưới, miệng có chút lắp bắp nói: "Không… không thể nào…"Mục tiêu của luồng sức mạnh này hội tụ chính là bên cạnh An Lâm, Đại Bạch - con vật cũng đang vô cùng đau đớn lăn lội trên mặt đất kia….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.