Ta Là Một Thanh Ma Kiếm

Chương 44: Hổ vào bầy dê




Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Ngày thứ hai, ánh sáng trên núi Bạch Hạc càng thêm sáng lạn, đám võ giả có thể cảm giác rõ ràng linh khí chung quanh càng ngày càng đủ đầy.
Đây là dấu hiệu bí cảnh sắp mở ra.
Chung quanh, đám võ giả đang ngồi, đang nằm… đều rối rít đứng dậy, nhìn Bạch Hạc sơn ở xa xa.
"Đoán chừng là bí cảnh loại nhỏ, dị tượng cũng chẳng mạnh mẽ lắm!"
"Mặc kệ nó là loại nhỏ hay là loại lớn, chỉ cần nó là bí cảnh, ta đều muốn đi vào nhìn thử xem!"
"Hình như nó sắp mở ra!"
"Dường như Bạch Hạc phái không định để chúng ta đi vào!"
"Không cần lo lắng, có người còn gấp hơn chúng ta." Có người chỉ vào đám người ngựa phía thế gia tông môn, "Ngươi xem đám người kia, ta không tin ba môn phái có thể bao trọn bí cảnh thật!"
Ba môn phái đều có cao thủ Tiên Thiên tọa trấn, nếu đám tán tu bọn họ muốn xông vào, nhất định phải trả giá thảm trọng.
Chẳng qua nếu như đám tử đệ thế gia tông môn kia có thể đứng ra, ba tông môn Bạch Hạc phái, Hỏa Liệt tông, Thiết Kiếm môn không thể không nể mặt mũi.
Ở toàn bộ Bạch Sa quận, ba môn phái này còn chưa thể lọt vào bảng xếp hạng.
Chỉ là vận khí của bọn hắn tốt, nơi môn phái dừng chân vừa vặn ở phụ cận cửa vào bí cảnh.
Rất nhanh, ánh sáng trên núi Bạch Hạc đột nhiên bộc phát, đám võ giả ở đây có thể cảm thụ rõ ràng, một luồng linh khí cực kỳ tinh khiết khuếch tán từ trên núi xuống.
Vô số võ giả tham lam hít sâu vài hơi, như muốn hít tất cả linh khí vào trong phổi.
Một đội người mặc đồng phục Bạch Hạc phái tiến vào khu vực đám đệ tử thế gia tông môn, rất nhanh đã bị đám tử đệ thế gia tông môn vây lại.
Có tán tu nhỏ giọng thì thầm: "Bọn họ định làm gì vậy?"
"Không biết!"
"Quá xa, không nghe được!"
Không lâu sau, người của Bạch Hạc phái đi ra, phía sau bọn hắn là đám tử đệ thế gia tông môn kia.
Những tử đệ thế gia tông môn kia hơi khinh thường nhìn về phía đám tán tu Bàng Bân, khóe miệng mang theo vẻ đùa cợt như có như không.
Một lão giả râu tóc bạc trắng đứng trước mặt đệ tử thế gia tông phái, còn nói chuyện với võ giả trẻ tuổi gần hắn ta nhất. Lão giả gật đầu, võ giả trẻ tuổi lập tức dẫn ba đồng bạn cùng lứa tuổi trực tiếp lên núi Bạch Hạc.
Vậy mà đệ tử ba môn phái canh giữ đường lên núi Bạch Hạc không hề ngăn cản bọn họ...
Thấy cảnh tượng này, đội ngũ tán tu triệt để bùng nổ!
Sao bọn họ có thể không nhìn ra, đoán chừng ba môn phái nể bối cảnh đám tử đệ thế gia tông môn, cho nên mới thả cho bọn họ tiến vào bí cảnh!
Mà đám tán tu bọn họ thì sao?
Người của ba môn phái vốn không để ý tới bọn họ!
Trần Hạo thấy tràng cảnh này, đột nhiên có chút đồng tình với Bàng Bân.
Bàng Bân ở trung tâm đội ngũ tán tu, hắn ta lớn tiếng nói: "Căn bản là người Bạch Hạc phái không hề có ý thả chúng ta vào!"
"Đúng vậy!"
"Quá đáng giận!"
"Bọn họ không hề có ý phân cho chúng ta ít canh!"
"Dựa vào cái gì bọn họ cho đám thế gia tông môn kia đi vào lại không cho chúng ta đi vào?"
"..."
Bàng Bân la lớn: "Bọn họ khinh thường đám tán tu chúng ta!"
Trần Hạo nghe rất rõ, lần này Bàng Bân lão tặc đã đổi qua giọng nói khác.
"Đám mắt chó nhìn người thấp này!"
"Đám tạp chủng!"
"..."
Toàn bộ đội ngũ tán tu triệt để bùng nổ!
Bàng Bân tiếp tục hô lên: "Chúng ta xông vào đi, ta không tin bọn họ có thể ngăn cản chúng ta!"
Có người nghi ngờ nói: "Nhưng bọn họ có cao thủ Tiên Thiên!"
Bàng Bân lại đổi lại một loại giọng nói khác, hô lên: "Chúng ta nhiều người như vậy, sợ gì cao thủ Tiên Thiên? Lại nói có thể cao thủ Tiên Thiên đã sớm tiến vào bí cảnh!"
Mấy võ tu bên người Bàng Bân đồng thời nhìn hắn ta.
Bàng Bân đang làm gì, bọn họ rõ ràng, chỉ có điều bọn hắn không định vạch trần hắn ta.
Một võ giả mặt thẹo trong đó còn lớn tiếng hô lên: "Các huynh đệ, chúng ta xông vào đi, chỉ cần chúng ta vào bí cảnh rồi, chúng ta sẽ phát đạt!"
"Đúng, xông vào!"
"Xông vào!"
"..."
Bàng Bân vươn tay, bắt đầu dùng sức đẩy võ giả trước mặt.
Võ giả bên cạnh hắn ta cũng bắt chước.
Đám tán tu bắt đầu không ngừng chen chúc về phía trước, rất nhanh đã chen võ giả phía trước nhất tới trước người đệ tử ba môn phái trông coi cửa vào.
Lại chen tiếp, phòng tuyến do ba môn phái tạo thành sẽ bị xé rách!
Một đệ tử trẻ tuổi Thiết Kiếm môn có chút kinh hoảng nói: "Các ngươi mà tới gần chút nữa, chúng ta sẽ ra tay!"
Đối mặt với đông đảo tán tu, đệ tử trẻ tuổi vốn không có kinh nghiệm gì.
Thời khắc này, nhất định phải có một vị võ giả Tiên Thiên mạnh mẽ, lấy thế sét đánh lôi đình trấn áp một đám tán tu mới được!
"Không phải ta muốn chen chúc, là ta bị người phía sau đẩy tới!"
Tán tu trước nhất cầu xin nói.
Hắn ta cũng rất vô tội!
Đệ tử trẻ tuổi Thiết Kiếm môn hỏi sư huynh bên cạnh: "Sư huynh, chúng ta nên làm sao bây giờ?"
"Sao ta biết được?"
...
"Phàm là người dám lên trước một bước, giết!"
Một vị võ giả trung niên Thiết Kiếm môn cầm đại kiếm trong tay la lớn.
Tràng diện hơi an tĩnh một chút, nhưng vẻn vẹn chỉ là một chút.
Uy hiếp của hắn ta trái lại khiến đám tán tu triệt để cuồng bạo.
Ngay cả hàng trước nhất trong đội ngũ tán tu đang liều mạng muốn lui về phía sau cũng đều nổi giận!
"Ngươi có gan thì giết ta đi!" Một tán tu dáng dấp thô cuồng giọng điệu cuồng ngạo, chỉ thẳng vào cổ mình nói, "Đến, chém ở đây này, ngươi không chém thì không phải nam nhân!"
Võ giả trung niên Thiết Kiếm môn cũng là người nóng nảy, trong nháy mắt, hai thanh đại kiếm va chạm!
Chiến đấu của hai người như mồi dẫn hỏa, đệ tử ba môn phái và đám tán tu đồng thời chiến đấu với nhau.
Trong lúc nhất thời, dưới núi Bạch Hạc biến thành chiến trường, song phương triệt để hỗn chiến với nhau.
Ba môn phái tụ tập cùng nhau, thực lực phi phàm, vậy mà có thể miễn cưỡng chống lại trùng kích của đám tán tu.
Bàng Bân ở trong đám người.
Ba môn phái đều có cao thủ Tiên Thiên, nếu cao thủ Tiên Thiên không xuất hiện ở nơi này, chắc chắn bọn họ có thể tiến vào bí cảnh.
Nhưng điều này cũng khiến khát vọng tiến vào bí cảnh của Bàng Bân giảm đi không ít.
Trừ phi trong đám tán tu có cao thủ Tiên Thiên, trừ phi đám tán tu xông vào bí cảnh tương đối nhiều, nếu không hắn ta phải suy xét tới chuyện có nên đi vào hay không.
Trong bí cảnh có người của ba môn phái đã kết minh, còn có một bộ phận người của thế gia tông môn khác, nếu như số lượng tán tu tiến vào bí cảnh quá ít, tỷ lệ gặp phải cao thủ môn phái khác tương đối cao.
Mãnh hổ nan địch quần lang, rất có thể hắn ta sẽ bị vây công!
Cho tới bây giờ, Bàng Bân vẫn luôn là người cẩn thận.
"Các ngươi dừng tay hết cho ta!"
Giọng nói như tiếng sấm vang lên từ Bạch Hạc sơn.
Bàng Bân ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt co rụt lại.
Cao thủ Tiên Thiên!
Bàng Bân đưa mắt nhìn sang đám tử đệ thế gia tông môn.
Tán tu và ba môn phái loạn đấu, đám tử đệ thế gia tông môn không ra tay mà lui đến phía sau đứng xem cuộc vui.
Bọn họ lựa chọn trung lập.
Người của ba môn phái cũng không để ý đến bọn họ, đám tán tu chỉ muốn đột phá phòng tuyến, trong lúc nhất thời tán tu cũng không tìm bọn họ gây sự.
Bàng Bân đoán, rất có thể lần này trong đám tán tu không có cao thủ Tiên Thiên.
Cũng có thể có cao thủ Tiên Thiên nhưng hắn ta không xông vào bí cảnh.
Bí cảnh có lớn, có nhỏ, đối với cao thủ của một số thế gia tông môn mạnh mẽ, lực hấp dẫn của bí cảnh loại nhỏ cũng không lớn.
Nếu không thể đi vào bí cảnh, Bàng Bân sẽ chuyển ánh mắt tới phương diện khác.
Nói cho cùng, hắn ta không thể đi một chuyến uổng công, đúng không?
Hắn ta lấy mặt nạ ra đeo lên mặt, nhanh chóng di động về phía đám đệ tử thế gia tông môn.
Đám võ giả chiến đấu lan đến phạm vi rất rộng, gặp đối thủ am hiểu thân pháp lại càng không cần nói nhiều.
Nghiêm chỉnh mà nói, căn bản là trong phạm vi tầm mắt có thể nhìn thấy, không nơi nào là an toàn cả.
Bàng Bân tùy ý chọn một đệ tử Ngưng Khí cảnh Hỏa Liệt tông làm đối thủ, một đường đánh tới phụ cận đám tử đệ thế gia tông môn, sau đó hắn ta lựa chọn một đám người có thực lực khá thấp, thừa dịp bọn họ không phòng bị gì, đột nhiên hắn ta bùng phát, trực tiếp giết vào, như hổ vào bầy dê!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.