Ta Là Một Thanh Ma Kiếm

Chương 25: Hắn ta là người điên




Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Người có thù oán với Phó Viễn Minh đồng thời còn có thực lực Chân Nguyên cảnh, chỉ có một mình Huyết Lang.
Nhìn chiêu thức bóng đen chuyên dùng cộng với chân khí màu máu đỏ đặc thù, hắn ta có thể khẳng định đối phương chính là Huyết Lang.
Về phần vì sao tóc của bóng đen trước mặt lại có màu đen, Phó Viễn Minh không để ý, tóc đen có thể nhuộm, vết đao trên mặt cũng có thể làm giả.
Sau khi biết được đối phương là Huyết Lang, sắc mặt Phó Viễn Minh trở nên trầm trọng. Hắn ta thật sự phải thừa nhận, hiện tại hắn ta còn chưa phải là đối thủ của Huyết Lang.
Hắn ta có chút không rõ, không phải Huyết Lang đã chết trên tay Lưu thống lĩnh và gia chủ Bạch gia sao?
Sao Huyết Lang có thể lừa gạt Lưu Dũng Minh và Bạch Vô Ưu?
"Tật Phong Trảm!"
Phó Viễn Minh hét lớn một tiếng, hắn ta xoáy một vòng tại nguyên chỗ, trường kiếm phun ra mũi nhọn màu xanh, kình khí sắc bén khuếch tán ra chung quanh.
Huyết Lang dùng sức nhảy lên, bén nhạy tránh khỏi kình khí.
Phó Viễn Minh biết chỉ dựa vào một chiêu này, hắn ta không thể làm gì Huyết Lang được.
Chẳng qua hôm nay hắn ta cũng không định liều mạng với Huyết Lang.
Kình khí sắc bén chặt đứt tường nghiêng chung quanh, căn phòng sập xuống, trước khi Huyết Lang rơi xuống đất, Phó Viễn Minh đã trực tiếp nhảy ra khỏi cửa sổ.
"Ầm ầm", cả phòng sập xuống, hắn ta cũng không quay đầu lại mà liều mạng chạy vào vùng thành phố phồn hoa.
Cho dù Huyết Lang là cao thủ Chân Nguyên cảnh cũng không dám dương oai trong Thiết Thạch thành.
Phó Viễn Minh nhớ kỹ, Huyết Lang là một "người chết"!
Cho dù hắn ta có chết, hắn ta cũng phải truyền tin tức Huyết Lang chưa chết đi!
Trong bóng đêm, Phó Viễn Minh liều mạng chạy trốn, Huyết Lang đuổi theo phía sau không bỏ.
Chỉ có điều cho dù thực lực của Huyết Lang mạnh hơn Phó Viễn Minh không ít, nhưng khoảng cách giữa bọn họ lại không bị kéo gần, vẫn duy trì khoảng cách chừng ba, bốn mươi mét.
《 Tật Phong Quyết 》 vốn là công pháp hệ phong, có thể tăng tốc độ của võ giả, lại thêm từ nhỏ Phó Viễn Minh đã lớn lên ở vùng này, gần như nhắm mắt cũng biết bản thân nên chạy trốn tới đâu. Dựa vào trình độ quen thuộc địa hình, trong lúc nhất thời ngay từ đầu Huyết Lang có thể bắt được hắn ta, nhưng bây giờ Huyết Lang thật sự không thể làm gì được hắn ta.
Huyết Lang càng đuổi càng nôn nóng, vất vả lắm hắn ta mới có thể giả chết thành công, nếu như Phó Viễn Minh truyền tin hắn ta chưa chết đi, muốn tiêu trừ ảnh hưởng này, không biết hắn ta phải trả giá thế nào mới đủ!
Chết tiệt, sao hắn ta có thể có thực lực Khí Hải cảnh đỉnh phong!
Không phải hắn ta chỉ là Ngưng Khí cảnh sao?
"Bạo Huyết!"
Huyết Lang gầm nhẹ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cả người hóa thành huyết ảnh, trong nháy mắt bóng người vọt đến sau lưng Phó Viễn Minh.
"Huyết Trảo!"
Sau lưng Phó Viễn Minh xuất hiện bốn vết thương, bị trảo tới máu me đầm đìa.
Không thể trốn thoát!
Chỉ còn chừng trăm dặm đường!
Phó Viễn Minh lắc mình một cái chui vào cửa sổ một gia đình bên đường phố.
"Ai!"
Nhà chủ la lớn.
Tưởng bị trộm đột nhập vào nhà!
Phó Viễn Minh im lặng không nói, nhảy ra khỏi cửa sổ.
Vừa nhảy ra ngoài, hắn ta đã vận chân khí cất giọng la lớn: "Huyết Lang không chết, hắn ta đang đuổi giết ta, cứu mạng a a a ~ "
Trong màn đêm yên tĩnh, giọng nói của Phó Viễn Minh tựa như loa công suất lớn, truyền ra cực xa.
"Tên tàn phế chết tiệt, ta muốn phanh thây xé xác ngươi!"
Huyết Lang giận không kìm được quát.
Rất nhanh, người trên cả con đường phụ cận bị đánh thức.
Phó Viễn Minh và Huyết Lang đều nghe được trong mấy căn nhà chung quanh truyền tới động tĩnh, chỉ có điều không có ai ra ngoài xem tình huống.
Huyết Lang nén giận ra tay, Phó Viễn Minh gần như khó có thể chống đỡ, vì bảo vệ tính mạng, hắn ta lại trực tiếp chạy với ven đường, có thể kéo dài bao lâu thì cứ kéo dài bấy lâu.
"Đây là Huyết Lang, hắn ta đang đuổi giết ta!"
Ngay khi chủ nhà thấy cả người Phó Viễn Minh chồng chất vết thương, cùng với hắc y nhân cả người tản ra ánh sáng âm u đỏ như máu, bịt mặt truy sát Phó Viễn Minh, hắn ta chần chờ!
Chỉ một chút chần chờ này hắn ta đã bị Huyết Lang tiện tay giết chết!
Nếu chỉ là giọng nói của Phó Viễn Minh, hắn ta còn có thể đè xuống, nhưng nếu hắn ta bị người thấy được, vậy thì phiền toái rồi!
Huyết Lang vẫn không muốn bại lộ hành tung.
Thừa dịp Huyết Lang phân tâm giết những người khác, Phó Viễn Minh lại tiến vào một gia đình khác.
"Hắn ta chính là Huyết Lang, người bị Lưu thống lĩnh giết ban ngày là thế thân của hắn ta, anh em nhanh đi báo tin!"
Nam chủ nhân của gia đình này vô cùng thông minh, trực tiếp nhấc chân chạy.
Chỉ có điều hắn ta không thể chạy thoát khỏi tay Huyết Lang!
Nhưng hắn ta lại giúp Phó Viễn Minh tranh thủ được chút thời gian.
Huyết Lang đã giết tới giận.
Sau đó Phó Viễn Minh lặp lại chiêu cũ, xông vào một gia đình khác.
"Nhanh đi tìm thành vệ, báo rằng ngươi nhìn thấy Huyết Lang còn sống, sau khi hắn ta giết ta nhất định sẽ trở về giết ngươi diệt khẩu!"
"..."
Huyết Lang tức giận mắng: "Ngươi đồ tiểu nhân vô sỉ!"
Cả đời này đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy cao thủ Khí Hải cảnh vô sỉ như vậy.
Đã có nhiều người chết như vậy, sự tình đã bị làm lớn lên.
Rất nhanh, Phó Viễn Minh và Huyết Lang cảm giác được mặt đất khẽ chấn động, rung động càng ngày càng kịch liệt, có nhóm lớn nhân mã đang chạy về phía bọn họ.
Ở Thiết Thạch thành, nhân mã có thể nhanh chóng hành động như thế chỉ có một nhánh.
Phó Viễn Minh liều mạng chạy về phương hướng chi đội ngũ kia.
Đáng chết!
Huyết Lang thầm mắng một tiếng, tiện tay giết chết người thường chung quanh, sau đó hắn ta không quay đầu lại, biến mất trong bóng đêm.
Hắn ta chỉ có thể hy vọng đối phương giải quyết được chuyện này!
Nhân mã của thành vệ binh chạy vội trên đường lớn, Phó Viễn Minh cách đám thành vệ binh càng ngày càng gần, hắn ta lần thứ ba quay đầu, phát hiện Huyết Lang không đuổi theo, hắn ta cũng dừng bước lại, tàn nhẫn cắn răng, chịu đựng cảm giác đau nhức và mê muội hắn ta lách vào một hẻm nhỏ, sau đó nhanh chóng chạy về phía khu dân nghèo.
Hôm nay Lưu Dũng Minh vừa nhậm chức thống lĩnh Thiết Thạch thành, buổi tối hắn ta bày tiệc rượu, sau nửa đêm hắn ta đã nghe được binh lính tuần tra báo cáo, nói có võ giả gây sự bên trong thành.
Nửa đêm bị kêu dậy, hắn ta nằm trong trạng thái phẫn nộ hoàn toàn.
Hơn nữa hắn ta còn không thể không đứng lên!
Bởi vì có người lớn tiếng kêu Huyết Lang chưa chết bên trong thành!
Phải biết rằng, hắn ta đã dựa vào công lao tiêu diệt Hắc Vân trại, giết chết Huyết Lang mới đánh bại đối thủ cạnh tranh, thăng làm thống lĩnh đương nhiệm.
Hắn ta có thể khẳng định, hẳn hiện tại đối thủ cạnh tranh không cam lòng kia đã nhận được tin tức, hoặc là thám tử của bọn họ đã đi trên đường rồi.
Một khi có chứng cứ chứng minh có thể Huyết Lang chưa chết, hắn ta sẽ trở thành trò cười của Thiết Thạch thành!
Rất nhanh, bọn họ đã tìm được địa điểm tranh đấu.
Ở đây đã biến thành một mảnh hỗn độn, thây ngang khắp đồng, nhưng chung quanh không có người nào đi ra xem náo nhiệt.
Mỗi người đều đóng chặt cửa lớn.
"Thống lĩnh đại nhân, liệu có khi nào Huyết Lang thật sự chưa chết không?"
Thành vệ binh vừa nói chuyện là người hệ phái khác, hắn ta chỉ đang muốn khiến Lưu Dũng Minh cảm thấy khó thở.
"Nói bậy, Huyết Lang đã bị ta và gia chủ Bạch gia liên thủ giết chết!"
"Chúng ta nhận được tin tức, có người kêu gào Huyết Lang chưa chết, đang đuổi giết hắn ta!"
"Người nào nói?"
"Có anh em nói, giọng nói này rất giống với tên đao phủ kia!"
Lưu thống lĩnh nheo mắt lại nói: "Các ngươi đi tìm hắn ta, tìm cho ra tên đao phủ kia!"
Toàn bộ Thiết Thạch thành chỉ có một tên đao phủ!
Thành vệ lục soát khắp chung quanh, nhưng không thể tìm ra Phó Viễn Minh.
Ở trong nhà Phó Viễn Minh, bọn họ tìm được hiện trường đầu tiên.
Lưu Dũng Minh nhìn mặt tường bị chặn ngang, nhỏ giọng nói: "Không nghĩ tới, tên tàn phế này giấu thật đúng là đủ sâu, thực lực tiếp cận tới Chân Nguyên cảnh!"
Có thành vệ bẩm báo nói: "Thống lĩnh đại nhân, chúng ta không tìm được Phó Viễn Minh, cũng không tìm được thi thể của hắn ta, cứ như hắn ta đã biến mất!"
"Có người tận mắt nhìn thấy Huyết Lang không?"
"Không, những người khác ở đây nếu không phải chết, cũng bị hù dọa không dám ra khỏi cửa."
"Là phạm tội rồi bỏ trốn sao?" Lưu Dũng Minh gật đầu, nhẹ nhàng thở ra một hơi, thoáng suy tính một chút rồi mới nói: "Ta nghĩ ta đã biết chân tướng."
"Đại nhân biết?"
"Ừm! Huyết Lang đã chết, bọn họ có thể không tin ta, nhưng không thể không tin tưởng Bạch gia chủ, dù Huyết Lang có hóa thành tro, Bạch gia chủ cũng khó có khả năng nhận sai!" Lưu thống lĩnh tiếp tục nói, "Nếu Huyết Lang đã chết, như vậy vấn đề nằm ở chỗ tên Phó Viễn Minh này!"
"Hắn ta?"
Lưu Dũng Minh chỉ vào vết kiếm trên tường nói: "Tên Phó Viễn Minh này ẩn giấu rất sâu, chúng ta bị ngụy trang của hắn ta lừa gạt, tối thiểu hắn ta cũng là cao thủ Khí Hải cảnh đỉnh phong."
"Bởi vì thê nhi Phó Viễn Minh bị giết, ta thẹn trong lòng, trước đó không lâu còn hỏi tiểu Hải về tình hình của hắn ta gần đây. Tiểu Hải có nói với ta dường như tinh thần của Phó Viễn Minh đã xảy ra vấn đề... Hôm nay hắn ta nói cho Phó Viễn Minh biết tin tức Huyết Lang tử vong, thế nhưng hắn ta không tin... Rất có thể sau khi vợ con của hắn ta bị Huyết Lang giết, hắn ta đã điên mất. Ta giết chết Huyết Lang, hắn ta không tin Huyết Lang đã chết sự thực... vì thế nên hắn ta mới làm ra cử động điên cuồng tới cỡ này!"
"Nếu như ta đoán không sai, gần đây cao thủ sử dụng kiếm thuận tay trái, điên cuồng giết hơn trăm người trong thành chính là hắn ta!"
"Đương nhiên, đây chỉ là phán đoán của ta, nhiệm vụ cấp bách hiện nay vẫn là tìm được hắn ta trước!"
"Để các huynh đệ cẩn thận, người này vô cùng nguy hiểm!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.