Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 308: Ngũ Hành Đạo Thiên.




Chương 308:
Hàn Xuyên vung quạt tạo thành bão tuyết quét ngang, những hạt tuyết kia như là đạn dược có thể xuyên thủng bất kì vật thể nào, Huyết Linh Nữ giơ tay trái lên ngăn cản đã thấy bão tuyết bị hấp thu toàn bộ.
Mọi người kinh ngạc nhìn lấy thân ảnh nữ quỷ kia, nhìn kĩ thì lòng bàn tay trái của nàng có một cái miệng đã mở ra hấp thu lấy bão tuyết của Hàn Xuyên, Huyết Linh Nữ cười nói:
"Chiêu thức không tệ, trả lại cho ngươi."
Tay phải Huyết Linh Nữ giơ ra lại thấy lòng bàn tay mở ra một con mắt, con ngươi dài hẹp màu huyết sắc trừng mắt liền thấy đòn bão tuyết vừa rồi lại từ mắt kia phóng ra, bão tuyết có màu đỏ của huyết sắc có đôi chút khác biệt với lúc ban đầu.
Hàn Xuyên há miệng hít một hơi thật sâu nhảy về phía sau lại thổi ra một cơn bão tuyết khác.
"Bạo Vũ Phi Thiên."
Hai cơn bão tuyết va chạm làm cho mặt đất lập tức hóa thành sàn băng, Huyết Linh Nữ ngã người về sau tránh thoát một đạo băng nhận từ đất chui lên, nàng ta thân thủ linh hoạt chỉ trong một thoáng đã phi thân lên không trung.
"Không hấp thu được vật có hình dạng à?"
Hàn Xuyên dặm chân tạo ra băng nhận từ dưới đất phong lên, Huyết Linh Nữ tránh né lại dùng quyền cước phá hủy từng đạo băng nhận, Huyết Linh Nữ cười nhạt tay chặt gãy băng nhận cuối cùng cười nói:
"Thử một chút không phải sẽ biết sao?"
Miệng ở tay trái mở ra hóa ra lực hút cực mạnh hấp thu lấy toàn bộ băng nhận đang rơi xuống đất, tay phải lại giơ ra hào quang đỏ chớp một cái phong ra băng nhận huyết sắc trả lại Hàn Xuyên.
Hắn ở bên dưới liên tục chạy để tránh thoát băng nhận huyết sắc, bầu trời đột nhiên nổi lên sấm chớp mây đen kéo tới, mưa như trút nước ào ào đổ xuống.
Hàn Xuyên tránh né xong băng nhận cũng là ngẩn đầu nhìn lấy bầu trời, cơn mưa này chính là tự nhiên mà thành, không có pháp tắc hay bất luận thứ gì can thiệp vào mà tạo ra nó.
"Trời cao đang khóc cho ngươi đấy."
Huyết Linh Nữ cười nhạt tay có con mắt giơ ra liền thấy huyết quang lóe lên một cái, hàng ngàn thanh kim loại sắc bén màu máu bắn ra, Hàn Xuyên cơ thể linh hoạt tránh thoát cũng suýt chút bị thanh sắt kia làm thụ thương.
"Băng Liên Phi Tuyết."
Hàn Xuyên phất tay liền thấy từng giọt mưa phóng ngược về phía Huyết Linh Nữ ở trên, băng cũng là từ thủy mà kết tinh thành, vì vậy việc thi triển thủy hệ đối với người của Hàn gia cũng là điều vô cùng dễ dàng.
Huyết Linh Nữ vung tay tạo ra huyết khí hóa thành màn chắn ngăn cản từng đạo thủy đạn, Hàn Xuyên con ngươi co rút như nhận ra điều gì đó liền lần nữa vung tay tạo ra băng liên đánh tới.
Huyết Linh Nữ lần này là giơ tay trái hấp thu toàn bộ vào trong, Hàn Xuyên đã nhận ra được điểm khác thường của Huyết Linh Nữ.


Hắn lách người tay kết ân lại thấy từng giọt mưa ngưng tụ hóa thành phượng hoàng hư ảnh, phượng minh vang vọng lao thẳng về phía Huyết Linh Nữ.
"Là Băng Hoàng Khiếu Thiên, đệ ấy lại dùng thủy hệ làm chủ đạo."
Hàn Vũ Đạo có một chút khó hiểu khi thấy Hàn Xuyên lại từ bỏ sở trường của mình dùng ra sở đoản để đấu với đối thủ nguy hiểm như vậy.
"Hừ."
Huyết Linh Nữ lần nữa phóng thích băng liên trộn lẫn với huyết côn bắn tới phượng hoàng kia, phương minh vang vọng lại đập cánh phóng ra từng đạo lông vũ dưới dạng thủy hệ ngăn cản công kích của nàng ta.
"Hừm, cơn mưa đáng ghét này, phải đánh tan nó trước."
Huyết Ma Nữ thấy công kích đã bị ngăn lại liền vung tay đánh ra một đạo huyết quang về phía bầu trời, cơn mưa bị đạo huyết quang kia phá tan trả lại bầu trời trong xanh.
Phượng hoàng lao tới tấn công khí thế vẫn không có thay đổi, Huyết Linh Nữ chân đạp nhẹ cơ thể bay lên cao hơn, tay phải huyết quang lần nữa lóe lên hóa ra hỏa diễm ném tới.
Thủy hỏa va chạm sương mù bốc lên dày đặc đã che lấy tầm nhìn của toàn bộ đấu trường, Hàn Xuyên cơ thể thoáng động đã cùng với màn sương hòa làm thành một thể, Huyết Linh Nữ trong sương mù lại không còn cảm nhận được khí tức của đôi phương thì vô cùng cảnh giác, nàng ta định thổi bay đám sương này thì đột nhiên bên hông truyền tới khí tức sắc bén.
Nàng ta đảo tay trực tiếp dụng mu bàn tay ngăn cản đường kiếm suýt nữa chém trúng hông của mình, Huyết Linh Nữ hừ lạnh nói:
"Ngươi ngăn cản thị giác và thần thức của ta, nhưng mọi thứ chỉ là tạm thời mà thôi, dựa vào một thanh kiếm đánh lén thôi đã là chưa đủ."
Âm thanh của Hàn Xuyên vang lên làm cho biểu cảm cao ngạo của Huyết Linh Nữ lập tức thay đổi.
"Xem ra ngươi đúng là không phải không có điểm yếu như ta nghĩ."
Hai đạo băng xích hiện ra trói chặt Huyết Linh Nữ làm nàng ngay tức thì không thể cử động, Hàn Xuyên cơ thể hiện ra kiếm mang theo vô tận hàn băng đâm tới mi tâm của nàng ta.
"Băng Liên Tuyết Nhiên."
Khoảnh khắc chạm vào mi tâm thì một vụ nổ xuất hiện thổi tan sương mù cùng đánh bay Hàn Xuyên ra khỏi sàn đấu va thẳng vào bức tường phía sau.
Một mái tóc bung xõa giữa không trung nhìn như đám xúc tu ngọ nguậy, đôi mắt bàn đầu có một chút nhân tính nay đã hoàn toàn biến mất, cơ thể đẩy đà phát triển càng thêm nóng bổng làm cho y phục nhìn có chút chật chội, nhìn lại Huyết Linh Nữ có sự thay đổi rõ rệt, mi tâm của nàng cũng mở ra một con mắt màu đỏ thẩm, sức mạnh tà ác càng được tăng cường tới mức có thể so với Thiên Tông.
Con mặt kia có từng vòng từng vòng máu vàng lấy con ngươi làm trung tâm mà khuếch đại ra, Huyết Linh Nữ giơ tay trái ra nói:
"Tay trái của ta đại diện cho Tham Ngộ, nuốt lấy mọi thứ bắt đầu tìm hiểu cấu tạo của bất kì loại bí pháp nào kể cả thiên đạo và pháp tắc."
Tay phải giơ lên phát hào quang huyết sắc lại nói:
"Tay phải đại diện cho Giác Ngộ, ngộ ra được mọi pháp mọi đạo dùng nó trả lại cho kẻ địch."
Con ngươi ở giữa mi tâm bạo phát khí tức kinh người áp chế cửu thiên, ngay cả Thánh Tông viên mãn và thượng kì cũng phải lui về sau một bước bởi thứ sức mạnh này.
"Còn đây chính là thứ mà ta thức tỉnh được cuối cùng, được gọi là Thấu Thị, thứ này là thứ ngay cả Thần Linh cũng phải mong cầu."
Hàn Xuyên khởi động tay chân phì cười nói:
"Thần Linh cũng phải mong cầu? Nếu vậy thì ngươi nghĩ bản thân mình sống được tới tận bây giờ sao? Đây là ếch ngồi đầy giếng lại tự cho mình là đúng."
"Ha ha ha, ngũ gia chủ nói không sai."
Một âm thanh trong trẻo vang lên khắp đấu trường đưa tới ánh nhìn tìm kiếm của mọi người xung quanh, một thân áo choàng chùm đầu màu đỏ thẩm bay phấp phới ở một ghế ngồi đang trống, bên trong mũ chùm đầu kia lại chỉ thấy một khuôn mặt quấn đầy vải như xác ướp.
Huyết Linh Nữ đưa mắt nhìn tới lại thấy một con ngươi huyết sắc đang nhìn chằm chằm vào mình từ bao giờ, Như Ý giơ ngón tay chỉ về phía Huyết Linh Nữ cười nói:
"Ngươi chỉ đạt được một chút lực lượng tổ tiên huyết quỷ, còn không đủ tư cách lên mặt ở đây."
Huyết Linh Nữ khí tức cuồng bạo thổi tới hừ lạnh nói:
"Oắt con, ngươi là ai?"
Như Ý nở ra một nụ cười mà mị, ánh mắt trừng một cái liền đánh tan toàn bộ huyết khí, người của Hồ gia chỉ trong một khắc toàn thân đều nhũn ra như gặp phải một vị thần linh thực thụ.
Huyết Linh Nữ toàn thân đổ mồ hôi hột miệng hơi co giật run giọng nói:
"Ngươi cũng là quỷ tộc?"
Như Ý hơi gãi gãi đầu sau đó ngồi xổm xuống nói:
"Ta là bán quỷ, nửa người nửa quỷ."
Hồ Niên trầm giọng nói:
"Bán quỷ không thể mạnh mẽ tới mức độ này, kẻ mang dòng máu ngoại lai không có huyết mạch quỷ tộc thuần khiết, không cách nào sống sót sau một hơi thở đầu tiên ngay khi chào đời, dù sống sót cũng không thể tu luyện cho huyết quỷ liên tục thôn phệ cơ thể đến khi thọ mệnh tan hết liền chết, ngươi làm sao sống được?"
Như Ý nhìn lên bầu trời có một cơn gió nhẹ thổi qua lại cười nhạt nói:
"Thế gian này không chuyện gì là không thể, ngay cả bản thân ta còn không biết."
Khí tức của Như Ý đột nhiên bạo khởi một cổ áp lực đè ép toàn bộ sinh linh nơi đây, Chí Tông chi cảnh áp bức toàn bộ thiên địa phải tuân theo, huyết khí trùng thiên cùng với con mắt phải lúc nào cũng ánh lên hào quang đỏ máu.
"Chí Tông? Xem ra thuộc hạ của Hàn Vũ Thiên phát triển rất nhanh."
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên đã làm cho Như Ý thu hồi khí tức lại, Thất Bảo Thần Chủ chậm rải mở mắt liếc nhìn một chút nói:
"Nhàm chán, bản tôn không ở đây coi các ngươi diễn trò hận thù nữa."
Thất Bảo Thần Chủ trong nháy mắt đã biến mất để đám người ở đây chơi đùa, Như Ý nhìn Huyết Linh Nữ nói:
"Ngươi mang huyết mạch của Tam Nhãn Linh Quỷ, đợi khi ngươi thất bại thì ta sẽ bắt ngươi."
Huyết Linh Nữ hừ lạnh đưa mắt nhìn tới Hàn Xuyên, Thấu Thị phát sáng lại giơ bàn tay Giác Ngộ lên liền tạo thành một khối năng lượng từ từ khuếch đại, nó phát triển tới độ to hơn cả đấu trường này.
"Ngũ Hành Đạo Thiên."
Khối năng lượng kia thật sự đang có ngũ hành luân chuyển xung quanh khiến cho Hàn Xuyên cảnh giác không thôi, thứ này có thể nói là đang uy hiếp tới tính mạng của hắn, nếu không nghĩ biện pháp đối phó ngay lúc này thì e là sẽ nắm chắc cái chết.
Hàn Xuyên khí vực bạo phát hóa khuôn viên trăm trượng thành băng, tay kết pháp ấn quát:
"Băng Tiên, Băng Hoàng Tái Thế."
"Đệ điên rồi!"
Hàn Vũ Đạo lập tức đứng bật dậy đôi mắt tràn đầy kinh hãi nhìn lấy không gian xung quanh đang nổi lên bão tuyết ngập trời.
Băng Tiên Băng Hoàng Tái Thế chính là một chiêu liều mạng trong Băng Tiên Điển, chiêu này tiêu hao lượng lớn pháp tắc cùng khí vực làm đại giới, tuy nói không có ảnh hưởng nhiều tới tính mạng, nhưng trong vòng vài năm sẽ không thể sử dụng được pháp tắc và khí vực đã tiêu hao, đồng nghĩa với việc từ Thánh Tông rớt thẳng xuống Vũ Cảnh, ngoài nhục thân ra thì toàn bộ đều suy yếu tới cực điểm không khác nào liều mạng.
Từ trong bão tuyết một đôi mắt màu lam rực sáng cùng với phượng minh vang vọng bát phương khuấy động vô tận hàn ý nổi lên hai ngàn dặm xung quanh, Hàn Xuyên nhìn lên Huyết Linh Nữ miệng lại nở ra một nụ cười tràn ngập tự tin.
Mười vạn năm trước, Kiếp tộc phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Cổ Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, quét ngang võ giới.
Mời đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.