Ta Là Chí Tôn

Chương 574: Tuyệt sát lệnh hiện!




Kiếm Thần động, vạn kiếm kinh!
Đây là uy thế đặc biệt chỉ thuộc về một mình Kiếm Tôn Giả, chỉ có một nhà, không có chi nhánh.
Cảnh tượng kỳ dị đột nhiên xuất hiện, một tiếng cười dài lạnh lẽo tùy theo mà đến:
- Tất cả các môn phái sát thủ, đều không nên tồn tại trên giang hồ!
Lời còn còn chưa dứt, kiếm quang như trường hà đã chiếu sáng cả trời đêm.
Phàm là những nơi phát ra tiếng kiếm minh vừa rồi, cơ hồ đồng thời phát tiếng kêu thảm, trong lúc nhất thời huyết quang trùng thiên.
Trong bóng đêm, cũng quấy thêm một mùi máu tanh.
- Kiếm Tôn Giả!
Một thân ảnh thon gầy bay ra như thiểm điện, trường tiên trong tay như linh xà vũ động, đồng thời trầm giọng quát hỏi:
- Cớ gì giết đến tận cửa?!
Kiếm Tôn Giả hừ lạnh một tiếng:
- Nhìn Vô Tình lâu các ngươi thấy ngứa mắt, lý do này đủ chưa?!
Vị phó lâu chủ này cười giận dữ:
- Lý do này quả không tồi, có điều, rất trùng hợp là lão tử cũng ngứa mắt Tứ Quý lâu các ngươi! Người khác sợ các ngươi, nhưng Thiên Thủ Thần Viên - Vu Phi ta lại không sợ ngươi!
Vu Phi hét lớn một tiếng:
- Các con, đi ra vây giết kẻ này!
Thanh âm tác tác sưu sưu không ngừng vang lên, cơ hồ trong mọi ngõ ngách đều có mấy đạo bóng người phiêu hốt mà lên, thậm chí ngay cả dưới mặt đất, thế mà cũng không ngừng xuất hiện từng đạo nhân ảnh áo đen.
Chỉ mấy giây ngắn ngủi. Đã thấy chừng ba mươi người xuất hiện, trùng điệp vây khốn Kiếm Tôn Giả, chật như nêm cối, tứ phương không đường.
Kiếm Tôn Giả thấy thế cũng không chút hoảng loạn, cười lạnh một tiếng, kiếm quang tiếp tục tăng vọt.
- Tất cả đều xuất hiện rồi chứ? Rất tốt rất tốt! Như vậy các ngươi cùng nhau xuống hoàng tuyền đi, lên đường cũng không cô độc a!
Theo một tiếng cười lạnh khác vang lên, tuyết lớn phiêu khởi, sương sắng khắp nơi.
Trong nháy mắt kiếm quang phiêu khởi, Tuyết Tôn Giả cùng Sương Tôn Giả cũng hợp thời xuất hiện!
Một người quét qua từ bên trái, một người đẩy ngang từ bên phải, vừa hiện thân lập tức ra tay, bảy tám người kêu thảm mở màn, thân thể lập tức bay ra khỏi vị trí cũ, lúc rơi xuống đất, cả người đã phủ đấy sương tuyết, thân thể cứng ngắc, không chút sinh cơ.
Tam đại Tôn giả liên thủ, đại khai sát giới!
Vu Phi dù kinh hãi nhưng cũng không loạn, xuất thủ phản công đâu ra đấy, trường tiên như thần long uốn lượng, trong lúc nhất thời vậy mà có thể ngăn cản cả tam đại Tôn giả, vừa thở dốc vừa nói:
- Vô Tình lâu ta cùng Tứ Quý lâu các ngươi xưa nay nước sông không phạm nước giếng, năm đó cùng lập minh ước giang hồ, nói rõ mọi người không xâm phạm lẫn nhau, hôm nay ba vị Tôn giả đến, vừa đến liền đại khai sát giới, các ngươi có ý gì, muốn làm gì? Chuyện này, vô luận thế nào, Tứ Quý lâu các ngươi cũng phải cho chúng ta một câu trả lời!
Ban đầu, hắn nói không sợ, thế nhưng đến lúc này lại muốn đòi một câu trả lời, hiển nhiên trong lòng đã có ý lui.
Xoát!
Kiếm Tôn Giả một kiếm tự độc lòng hất hướng cổ Vu Phi, kiếm mang lấp lóe:
- Câu trả lời? Đối với một người sắp chết như ngươi không có ý nghĩa, môn phái sắp bị diệt, còn cần câu trả lời làm gì, có trọng yếu không?!
Vu Phi nghe vậy càng thêm tức giận, toàn lực xuất kích.
Tu vi của Vu Phi này cũng đã đạt đến mức kinh hãi thế tục, càng từ hành động của tam đại Tôn giả mà hiểu hôm nay nhất định là không chết không thôi, không thể cứu vãn, tự nhiên toàn lực ứng phó, dưới sự trợ công của hơn mười vị sát thủ còn lại, đối mặt với tam đại Tôn giả toàn lực vây quét, thế mà nhất thời cũng không rơi vào thế hạ phong.
Thế nhưng, thực lực tổng hợp của tam đại Tôn giả vẫn chiếm ưu thế, ba người càng phối hợp ăn ý, thân ảnh giăng ở khắp nơi, không đâu không thấy. Mỗi một lần biến ảo thân hình, ít nhất cũng cũng phải có một tên sát thủ Vô Tình lâu phải ngã xuống.
Vu Phi liên tục gầm thét, kiệt lực cứu viện, thế nhưng hắn chỉ có một người, cho dù tu vi cao hơn tam đại Tôn giả một đường, nhưng cũng không thể nào đồng thời ngăn chặn cả ba người.
Chiến sự tiếp tục, nhân thủ bên Vô Tình lâu càng lúc càng ít, tình hình chiến đấu càng lúc càng bất lợi, Vu Phi dần dần sinh một phần minh ngộ, nếu như tất cả thuộc hạ của hắn tử vong, ba người kia vẫn sẽ kiên trì vây công hắn, chỉ sợ hắn sẽ có nguy hiểm vẫn lạc tại đây!
Vừa nghĩ đến đây, Vu Phi hét lớn một tiếng, khuôn mặt đột nhiên trở nên đỏ bừng, một cỗ khí thể xanh đỏ đan xen toát ra từ người hắn, trường tiên trong tay nhanh chóng vũ động, tựa như cuồng phong vũ bão, hiển nhiên hắn phát động tu vi cực hạn, cưỡng ép một tiên chiến tam tôn, đem tam đại Tôn giả vây lại trong tiên ảnh, lập tức bạo hống một tiếng:
- Rút lui!
Cơ hồ cùng lúc đó, một tiếng oanh nhẹ vang lên, mấy khỏa bom khói cùng nhau nổ tung, cả tòa tiểu viện lâm vào trong cảnh đưa tay không thấy năm ngón.
Sưu sưu sưu.
Mười mấy tên sát thủ Vô Tình lâu may mắn sống sót lập tức ứng biến thần tốc, nhao nhao lách mình xông qua tường viện, lóe lên một cái, đã biến mất không thấy gì nữa.
Lại một tiếng hét dài, trong sương mù dày đặc không ngừng truyền ra tiếng phanh phanh va chạm, đã lại thấy một bóng người lóe lên, thân thể thon gầy của Vu Phi đã xông ra khỏi tường viện, lạnh lẽo quát:
- Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài. Ân tình hôm nay của ba vị Tôn giả, ngày sau Vô Tình lâu tất sẽ báo đáp!
- Sau này còn gặp lại!
Ba vị Tôn giả xông ra khỏi màn khói dày đặc, đã thấy thân thể Vu Phi bắn ngược mà đi, tựa như kinh hồng chớp động, đã lập tức biến mất.
- Hừ, bên này chạy, còn có bên kia!
Ba người cũng không nhụt trí, càng không dám qua loa mà dừng lại, khẽ vuốt mồ hôi, tức thời lách mình rời đi.
Vu Phi thân là phó lâu chủ của Vô Tình lâu, một thân tu vi cường hoành ngoài dự đoán của tam đại Tôn giả! Ba người liên thủ, thế mà vẫn không thu thập được!
Loại chuyện này, thực đúng là lần đầy gặp phải.
Ba người đều thầm hiện một cỗ sầu lo mơ hồ: Nếu là lâu chủ Hận Biệt Ly, tu vi lại cao đến mức nào?
Nhưng, lo lắng thì lo lắng, nên giết vẫn phải giết!
Đêm nay, tuyệt không lưu thủ!
Một đêm qua đi, sau Huyết Đao đường, sát thủ của Vô Tình lâu có mặt trong Thiên Đường thành cũng bị Tứ Quý lâu lạnh lùng thanh tẩy.
Trước trước sau sau tổng cộng bốn cứ điểm, đều bị giết sạch không còn, gà chó không tha!
Cứ điểm của Vô Tình lâu trong Thiên Đường thành cũng không phải chỉ có bốn chỗ này, có điều những chỗ khác, khi ba người đuổi tới, đã sớm thi hành kế sách vườn không nhà trống.
Sát thủ, cảnh giác làm đầu, luôn phải chú ý động tĩnh bốn phía, bảo đảm an nguy cho bản thân, tam đại Tôn giả có thể đắc thủ bốn lần, đã là bởi xuất thủ đột ngột, giết đến Vô Tình lâu trở tay không kịp. Một khi Vô Tình lâu đã biết rõ tình huống, sao có thể không lệnh cho nhân thủ rút đi, nếu ngay cả chút sách lược ấy mà Vô Tình lâu cũng không làm được, cũng uổng xưng siêu cấp tổ chức sát thủ!
Thế nhưng, vô luận Vô Tình lâu ứng đối có nhanh cỡ nào, cho dù chỉ có bốn cứ điểm bị diệt, nhưng thương vong mà bọn hắn phải chịu vẫn phải dùng ba con số để tính!
Đối với Vô Tình lâu mà nói, chuyện này đã động tới gân cốt bọn hắn.
Một đêm đi qua, tam đại Tôn giả vẫn không ngừng nghỉ, nhanh chóng triệu tập nhân thủ an bài ở Thiên Đường thành lại.
Những kẻ này cũng không có ai là thành phần đơn giản, trước đó bọn hắn có biết tam đại Tôn giả hạ sát thủ với hai đại tổ chức sát thủ, lại cũng không biết lý do vì sao nên cũng không vọng động, lúc này tam đại Tôn giả triệu tập, biết được Băng Tôn Giả vẫn lạc dưới tay của đường chủ Huyết Đao đường, lại biết trong đó có rất nhiều khúc triết, có quan hệ lớn với Sâm La đình cùng Vô Tình lâu, lập tức kết thành cùng chung mối thù, nhao nhao hưởng ứng.
- Thề báo thù cho Băng Tôn Giả!
Ngay khi nhân thủ Tứ Quý lâu tập kết lại, hoạch định triển khai tiến thêm bước bữa, đã thấy một đạo pháo hoa kinh tâm động phách xuất hiện trên bầu trời Thiên Đường thành.
Đó là một chữ “Sát” đỏ như máu, xen lẫn tiếng rít gào bén nhọn, ầm ầm nổ trung trên bầu trời Thiên Đường thành!
Chữ sát đỏ máu này, lơ lửng giữa không trung cả canh giờ, kỳ dị tới cực điểm.
Hơn nữa, trong một canh giờ này, màu đỏ kia còn không ngừng phóng đại, kéo dài lên cao, càng ngày càng cao, càng lúc càng lớn, càng về sau, phương viên mấy ngàn dặm đều có thể nhìn thấy rõ!
Những người có chút kiến thức, đồng thời biến sắc!
Chỉ cảm thấy một cỗ khí lạnh chạy dọc sống lưng!
Đó là... Tuyệt Sát lệnh.
Thủ đoạn cuối cùng của tam đại tổ chức sát thủ!
Tuyệt Sát lệnh xuất, thiên hạ sát thủ đều phải tập trung, có thể nói đây là lệnh triệu tập cao cấp nhất của sát thủ trong thiên hạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.