Với mạng lưới nhân lực trải rộng của Khai Thiên Môn, 1000 cây non phù hợp cho yêu cầu trồng rừng của Trần Lương rất nhanh được tập hợp đầy đủ tại Kinh Châu. Lục Nhĩ Hầu đi mây về gió, làm người vận chuyển đưa cây non tới tay Trần Lương.
Hồ nước thứ hai hoàn thành, cha mẹ Trần Lương cũng đã tỉnh dậy, chỉ là chưa hoàn toàn khỏe mạnh.
“Nơi đây còn nhiều khó khăn, ta và mẹ ngươi tính sẽ ở lại một thời gian giúp dân làng” cha Trần Lương nói
“Vâng thưa cha. Hiện tại cha mẹ không có thiết nhân bảo vệ, để nhi tử cho người đến bảo vệ”
“Không cần phiền phức như vậy. Ta đã là Giáp Linh cảnh tu vi, ở nơi này đã là quá an toàn. Có cường giả bảo vệ, ngược lại càng gây chú ý”
“Theo mong muốn của cha”
Trần Lương quay sang nhìn Tô Vân, nói: “Ngươi mau chóng tu luyện. Lần sau gặp lại, nếu tu vi của ngươi quá thấp, ta sẽ không để ngươi cạnh cha mẹ”
“Tiểu nữ xin nghe” Tô Vân lễ phép thưa
Trần Lương đã đưa một lượng lớn Tinh thạch và bảo vật cho cha mẹ và cả Tô Vân cầm, căn dặn bọn hắn tập trung tu luyện. Dù sao cũng đã sống quãng thời gian bằng mấy lần người thường, trải nghiệm đã không ít, tới túc tập trung tu luyện.
Lúc trước, Trần Lương muốn để cha mẹ tận hưởng nhân sinh, vì cha mẹ hắn vốn không có thiên phú, không phải người tu tiên, tự nhiên ép buộc tu luyện sẽ vô cùng nhàm chán. Hiện giờ ngao du đã đủ, đến lúc thay đổi.
Trước lúc lên đường, Trần Lương gặp riêng Lão Hạc hỏi 1 chuyện mà hắn thắc mắc từ mấy ngày nay:
“Ngươi sở hữu thuộc tính gì? Vì sao ta không xem được thuộc tính của ngươi?”
“Tiểu nhân cũng không biết. Cả làng này chỉ có 2 loại công pháp, ai phù hợp công pháp nào thì học theo đó mà tu luyện. Chỉ không hiểu sao tiểu nhân tu luyện 50 năm, đã thử cả 2 công pháp mà đều không có bất kỳ tác dụng, vẫn ở Luyện Thể Cảnh” Lão Hạc buồn rầu nói.
Để trở thành trưởng làng, tất nhiên đầu óc, kiến thức đều không tồi, nhưng lão lại là người có tu vi yếu nhất làng trong đồng niên. Lão tự cho rằng bản thân mắc 1 căn bệnh nào đó khiến lão không thể tu luyện.
“Ngươi nhỏ máu vào Thấu Thị Cầu này ta xem”
Trần Lương rất tò mò về cơ thể Lão Hạc. Hắn đã đưa tinh thần lực vào trong người lão kiểm tra. Nhưng bên trong đan điền, nơi thể hiện thuộc tính của Lão Hạc lại lẫn lộn đủ loại màu sắc, biến đổi liên tục.
Thấm máu của Lão Hạc, Thấu Thị Cầu chỉ hiển thị tu vi luyện thể cảnh, ngoài ra không có thuộc tính, không có điểm chất lượng.
“Thấu Thị Cầu cũng không xem được. Thể trạng của ngươi đúng là kỳ lạ”
Lão Hạc cười khổ. Ngay cả tiên nhân đều không biết tình trạng của lão thì đúng là không còn gì để nói.
“Để ta xem” Lục Nhĩ Hầu đang trèo trên đầu Trần Lương đột nhiên lên tiếng “Ngươi bịt mắt hắn lại”
Trần Lương hiểu ý, bịt mắt Lão Hạc lại để không cho lão nhìn thấy Lục Nhĩ Hầu biến thân thành Trần Lương.
Lục Nhĩ Hầu đưa tinh thần lực vào trong cơ thể Lão Hạc kiểm tra. Được một lúc, hắn mắt chữ O, mồm chữ A, liên tục lẩm bẩm
“Không thể nào, hóa ra là vậy, không thể tin được”
“Chuyện gì vậy?” Trần Lương hỏi
“Tiểu tử này sở hữu thể trạng được gọi là Ngũ Hành Nguyên Sơ. Đây là dạng thể chất hiếm có, vạn năm mới xuất hiện một lần”
“Ồ, hóa ra là Ngũ Hành Nguyên Sơ. Cung Thừa Hy có đọc được một cuốn sách cổ nói về thể trạng này, chỉ là chưa bao giờ nhìn thấy nên ta không nhận ra”
“Tiên nhân, Ngũ Hành Nguyên Sơ là gì vậy?” Lão Hạc tò mò hỏi xen vào
“Người bình thường có ngũ hành thuộc tính thì 5 thuộc tính đấy sẽ tách rời nhau, cũng giống như người song thuộc tính, tam thuộc tính. Còn riêng ngươi, cả 5 thuộc tính lại hợp nhất với nhau, luân phiên nhau hiển thị ra. Bởi vậy, cho dù ngươi luyện hóa linh dược nào đi chăng nữa thì cơ thể cũng không thể hấp thu”
Lục Nhĩ Hầu chui vào Tiểu Cửu Giới, để Trần Lương cởi khăn bịt mắt cho Lão Hạc.
Lão Hạc nghe mà không hiểu gì, cười nói: “Tuy không hiểu tiên nhân nói gì, nhưng cũng không sao, ta dù sao cũng gần đất xa trời, biết thêm về bản thân không còn quan trọng”
“Không không không, ngươi sai. Nếu Hầu Gia đã khẳng định ngươi là Ngũ Hành Nguyên Sơ, vậy cơ thể ngươi chính là báu vật có một không hai. Nếu ngươi tu luyện, vậy tương lai chắc chắn trở thành cường giả vấn đỉnh thế giới”
“Ha ha, tiên nhân nói đùa, ta vốn dĩ không thể tu luyện”
“Ngươi không thể tu luyện, chỉ bởi ngươi không có công pháp phù hợp. Mà ta lại có. Hơn thế nữa, ta có 1 bảo vật cực kỳ phù hợp cho ngươi. Có thể nói, nó sinh ra là dành riêng cho ngươi tu luyện. Ha ha, không thể ngờ ở 1 ngôi làng như này lại tìm thấy một báu vật như ngươi” Trần Lương kích động nói
Bảo vật được Trần Lương nhắc đến chính là Ngũ Hành Giới Hoa. Hắn không ngờ đánh nhau sứt đầu mẻ trán với Thanh Phong lại là để giành bảo vật cho đệ tử của mình.
Ngũ Hành Giới Hoa chỉ có tác dụng cho người sở hữu thuộc tính nằm trong ngũ hành, là kim mộc thủy hỏa thổ. Mỗi một cánh hoa đại diện cho 1 thuộc tính. Đáng tiếc không thể tách rời từng cánh hoa cho nhiều người sử dụng, mà phải luyện hóa đồng thời cả bông hoa.
Vì vậy nếu người sử dụng chỉ có 1 thuộc tính, vậy hoàn toàn là lãng phí 4 cánh hoa còn lại. Người sử dụng có 2 thuộc tính thì chỉ lãng phí 3 cánh hoa.
Còn nếu người có 2 thuộc tính, nhưng chỉ có 1 nằm trong ngũ hành, giống như Tuyết Hoa có Quang và Thủy, vậy lãng phí vẫn là 4 cánh hoa.
Phải biết rằng, mỗi một cánh hoa đều là giá trị liên thành vì nó tăng số hạt gốc gần bằng Băng Hỏa Bất Diệt Hoa, khoảng 50 hạt gốc. Nếu có thể luyện hóa cả 5 cánh hoa, vậy mang tới 250 hạt gốc. Đây chính là một con số không tưởng cho 1 bảo vật tăng hạt gốc.
Tính một cách đại khái, để mua được bảo vật tăng 1 hạt gốc, cần khoảng 7 vạn Tinh thạch. Bảo vật chứa càng nhiều hạt gốc, giá càng cao. Vậy 250 hạt gốc, giá thấp nhất là 2000 Củ. Nếu gặp các đại gia đấu giá, chỉ sợ 3000, 4000 cũ cũng không phải cái gì quá khó.
Bình thường giá trị Ngũ Hành Giới Hoa chỉ rơi vào khoảng 700 Củ do người sử dụng chỉ có 1, 2 thuộc tính là cùng. Chỉ riêng Lão Hạc lại khác. Huống hồ, lão không phải ngũ hành thuộc tính bình thường, mà là Ngũ Hành Nguyên Sơ, tác dụng của Ngũ Hành Giới Hoa càng là vượt trội hơn nhiều.
Lão Hạc không biết phải nói gì. Những điều lão vừa nghe hoàn toàn xa lạ với lão. Nào là Ngũ Hành Nguyên Sơ, nào là vấn đỉnh thế giới. Lão còn đang không biết mình sống được mấy năm nữa, nói gì đến tu luyện.
“Được rồi, ngươi sẽ ngấm dần lời ta nói. Còn hiện tại, ta cho ngươi 1 đề xuất cụ thể. Ngươi bái ta làm sư phụ, ta truyền dạy công pháp cho ngươi, tặng bảo vật cho ngươi. Thế nào?” Trần Lương nói
“Ngài, ngài nói thật sao? Ta chỉ sợ sẽ phụ lòng tiên nhân, lãng phí bảo vật của ngài”
“Lãng phí ta chịu, ngươi không phải lo. Vấn đề chỉ là ngươi có muốn ra khỏi lũy tre làng, có muốn sống tới vạn năm tuổi, có muốn làm đồ đệ của ta hay không mà thôi”
Lão Hạc nuốt một ngụm nước miếng, trăm ngàn suy nghĩ phi như điện trong não hắn. Sống 70 năm trên đời, lần đầu tiên hắn nghe những lời này, lần đầu tiên hắn nhận được ban tặng một đại cơ duyên lớn đến không thể tưởng tượng nổi.
Mặc dù hắn vẫn không thể hiểu được tại sao tiên nhân lại trao cho mình đại ân như này, nhưng hắn không có gì để mất. Nếu tiên nhân muốn giết hắn, muốn bắt hắn, quả thực dễ như trở bàn tay, đâu cần nói nhiều làm gì.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lão Hạc quỳ 2 chân, vái 3 vái, nói:
“Đồ nhi bái kiến sư phụ”
“Hay lắm. Ha ha. Những ngày tháng tới, ta sẽ truyền thụ công pháp cho ngươi. Tuổi của ngươi đã cao, thời gian tu luyện bị trễ quá nhiều. Nhưng không sao, ta sẽ bù lại bằng linh dược. Ngươi sẽ phải dành toàn bộ thời gian để tu luyện, bất kể ngày đêm, và phải rời xa Làng Vũ Đại. Vì vậy ta cho ngươi 7 ngày để chia tay dân làng. Sau đó ta sẽ đưa ngươi đi ra ngoài thế giới rộng lớn”
“Đa tạ sư phụ ban ơn. Đồ nhi nguyện làm theo mọi sự sắp xếp của sư phụ” Lão Hạc vái thêm 1 vái mới đứng dậy.
“Từ nay không dùng tên Lão Hạc nữa. Sử dụng tên gốc của ngươi là Vân Hạc đi”
“Vâng thưa sư phụ”
“Bây giờ ta phải đi có việc, 7 ngày sau ta sẽ quay lại”
Trần Lương mang theo tâm trạng phấn khởi bay về Kinh Châu.
Công pháp và thông tin chi tiết về cơ thể Ngũ Hành Nguyên Sơ được Cung Thừa Hy đọc trong 1 bộ sách cổ, do chính 1 vị tiền nhân sơ hữu loại thể trạng này lưu lại.
Ngũ Hành Nguyên Sơ cơ thể có rất nhiều ưu điểm vượt trội.
Thứ nhất là Ngũ Hành Nguyên Sơ thuộc tính hấp thu gần như tuyệt đối tác dụng của linh dược, đan dược.
Người sở hữu thuộc tính nào sẽ hấp thu thuộc tính đó dễ dàng hơn. Giả dụ 1 người thổ thuộc tính và 1 người thủy thuộc tính cùng luyện hóa 1 linh dược có thủy thuộc tính nồng đậm, vậy người sở hữu thủy thuộc tính sẽ hấp thu được nhiều năng lượng của linh dược hơn.
Một cây linh dược thường chứa nhiều thuộc tính, phổ biến nhất là Thủy, Mộc, Thổ. Vì vậy tu sĩ thường chỉ hấp thụ được hai, ba phần mười năng lượng linh dược.
Ngũ Hành Nguyên Sơ sẽ hấp thu được tới 9 phần 10 tác dụng của linh dược.
Đây chính là một thiên đại tác dụng. Trần Lương và nhiều người khác ăn Đào Tiên Quả chỉ tăng được 100 năm thọ niên, Như Vân sử dụng lại có thể tăng 150 năm thọ nguyên.
Thứ hai là Ngũ Hành Nguyên Sơ có tốc độ tu luyện nhanh hơn thường nhân.
Ngũ Hành Nguyên Sơ tuy là có năm thuộc tính, nhưng lại không bị đa thuộc tính làm chậm tốc độ tu luyện giống như Ngũ hành thuộc tính bình thường. Đa thuộc tính bình thường, các thuộc tính đều phải được cung cấp năng lượng, tất cả cùng lên tối đa mới giúp tu sĩ đột phá, còn Ngũ Hành Nguyên Sơ có chung 1 thân, vì vậy phát triển như 1 thuộc tính.
Nhờ vào khả năng hấp thu trọn vẹn tác dụng của linh dược, đan dược, Ngũ Hành Nguyên Sơ có tốc độ tu luyện vô cùng nhanh, lại tiết kiệm được rất nhiều chi phí, công sức kiếm bảo vật.
Thứ ba, Ngũ Hành Nguyên Sơ vận dụng được cả 5 thuộc tính cùng lúc, có thể lấy 4 thuộc tính tăng cường lực lượng cho 1 thuộc tính.
5 thuộc tính của Ngũ Hành Nguyên Sơ có được 1 loại cân bằng vi diệu, có được hoàn hảo khả năng chuyển đổi lẫn nhau.
Vân Hạc nếu đánh ra 1 hỏa cầu, vậy lão có thể sử dụng thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, cuối cùng là mộc sinh hỏa. Lúc này hỏa thuộc tính, hỏa cầu sẽ bùng phát sức mạnh lên gấp 5 lần.
Người sở hữu Ngũ Hành Nguyên Sơ có được lợi thế rất lớn là như vậy, nhưng lại yêu cầu phải có công pháp tu luyện đặc thù. Vì vậy trăm ngàn vạn năm qua đi, số lượng người sở hữu Ngũ Hành Nguyên Sơ trở thành cường giả chỉ có một. Đây là do hắn được 1 vị Thái Thượng Hoàng trong gia tộc yêu mến nên sáng tạo ra công pháp dành riêng cho hắn.
Vị cường giả này cũng đã có được một trong Tứ Thư, có được cơ hội khiêu chiến Thiên Môn. Đáng tiếc, cuối cùng là thiếu một chút mà không đột phá thành Thần.
Công pháp mà Trần Lương truyền cho Vân Hạc cũng là của vị đại năng này.