Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 143: Doanh Thu "Khủng"




_Phù! Vị khách cuối cùng cũng đi khỏi, Sở Tiên thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy bốn nhân viên ngồi ở trên ghế sopha nghỉ ngơi, khẽ cười.
_các bạn vất vả quá, biểu hiện hôm nay rất tốt, tiền lương tháng này tôi tăng cho mỗi người thêm một ngàn.
_Yeah, ông chủ tuyệt vời! Nhân viên nghe thấy tiền lương mới làm có một ngày đã tăng thêm một ngàn, họ hưng phấn vô cùng, một ngàn tệ bằng hai phần mười tổng tháng lương của họ rồi, họ đối ông chủ vừa có tiền vừa có quan hệ rộng rãi này thêm phần kính trọng và thán phục.
_Hôm nay bán ra chắc phải được năm mươi bể! Trương Tiêu Hoa cười hỏi.
_Tiểu Tĩnh, cô in một bản danh sách báo cáo số lượng tiêu thụ cho tôi." Sở Tiên nói với nhân viên thu ngân.
_Vâng thưa ông chủ! Tiểu Tĩnh gật đầu, lập tức đi đến trước quầy thu ngân, gõ gõ trên máy tính liền sau dó in ra một bản
_Ông chủ, hôm nay chúng ta tổng cộng tiêu thụ được năm mươi mốt bể thủy sinh!
Tiểu Tĩnh nhìn số lượng trên máy vi tính, lập tức bắt đầu thống kê số tiền cụ thể.
_Năm mươi mốt! Sở Tiên hào hứng mỉm cười, lập tức đi tới.
_Xong rồi thưa ông chủ, đây ạ. Tiểu Tĩnh đưa bảng báo cáo số lượng tiêu thụ cho hắn, Sở Tiên cầm lấy nhìn
_Tiền mặt tám vạn, thẻ ngân hàng bốn mười hai vạn, alipay năm mươi vạn, wechat mười vạn, tổng cộng một trăm mười vạn.
_Thế nào ông chủ, hơn trăm vạn chứ? Trương Tiêu Hoa đi tới hỏi.
_Ừm. Sở Tiên nhẹ nhàng gật đầu
_Một trăm mười vạn.
_Quá lợi hại, một ngày kinh doanh lãi hơn trăm vạn, ông chủ, chúng ta có thể mở thêm chi nhánh ở những thành phố khác được đấy! Trương Tiêu Hoa hưng phấn nói.
_Có thể mở, nhưng phải chờ thêm một thời gian nữa, tối thiểu nhất phải một tháng sau. Sở Tiên nghĩ một hồi đáp, với khả năng tiêu thụ mạnh như thế này, số lượng bể thủy sinh mình làm ra cung không đủ cầu, cần phải chuẩn bị thêm lượng lớn hàng nữa mới ổn được.
_Thu nhập một trăm mười vạn, hoàn toàn hồi vốn rồi! Sở Tiên vô cùng hưng phấn.
Một năm tiền thuê nhà đã kiếm lại được chỉ trong vòng một ngày, trong tiệm còn lại chừng một trăm bể thủy sinh, hơn một trăm cái bể thủy sinh này giá trị bán ra cao hơn rất nhiều so hôm nay.
Những loại bể thủy sinh một vạn năm đã bán sạch, còn lại thấp nhất là loại hai vạn trở lên, số bể thủy sinh còn lại thấp nhất cũng phải ba bốn trăm vạn, ba bốn trăm vạn lợi nhuận này bỏ túi, lương cho nhân viên và các khoản nộp thuế cơ bản có thể không tính vào, nói cách khác chỉ tính riêng những cá bể thủy sinh này có thể thu về cho hắn ít nhất hơn ba trăm vạn liền, kiếm không ít!
Sở Tiên cười, bảo với mọi người
_Được rồi, tất cả mọi người đều vất cả rồi, đóng cửa đi!
Mấy nhân viên đều gật đầu.
Đóng cửa tiệm lại, Sở Tiên nhìn đồng hồ, chín giờ bốn mươi tối, gọi cho tiểu Dĩnh rồi lái xe tới quán lẩu.
_Tiểu Tiên! Tiểu Dĩnh vẫy tay về phía hắn, xong rồi nhường chỗ cho hắn.
_Tiểu Tiên, ngại quá, cả ngày nay chả giúp được gì cho anh cả! Tiểu Dĩnh nhìn lấy hắn có chút áy náy nói.
_Không có gì, anh hôm nay cũng không bận bịu gì? Sở tiên cười.
_Sở Tiên đẹp trai, hôm nay nhiều khách quá trời, trưa nay chúng em mua đồ định tới tiệm của anh cơ mà nhiều người quá, tới tận tối vẫn đông nghịt người vậy, thế hôm nay kiếm được bao nhiêu vậy?
_Đúng đấy đúng đấy, hôm nay "cá kiếm" được bao nhiêu thế?
Mấy cô bạn của tiểu Dĩnh hiếu kỳ hỏi.
Tiểu Dĩnh cũng ngước lên tò mò nhìn hắn.
_Một trăm mười vạn. Sở Tiên cười tít mắt trả lời.
_Ối, một ngày thu nhập hơn trăm vạn, tiểu Dĩnh, tớ muốn biết bạn trai cậu muốn vợ bé không, cậu hỏi ảnh thấy tớ có hợp tiêu chuẩn không! Tư Vũ khoa trương nói.
_Cậu tự đi mà hỏi ảnh! Tiểu Dĩnh cười híp mắt nhìn về phía Sở Tiên.
_Khụ khụ, không cần, tôi không cần mấy thứ đấy đâu! Sở Tiên giơ tay bảo đảm nói.
_Haha, tiểu Dĩnh lợi hại nha, hâm mộ cưng chết đi được. Mấy cô bạn của cô thật lòng xuýt xoa.
Ăn uống no say xong, khi các cô gái nhìn thấy Sở tiên lái một chiếc Rolls-Royce từ trong nhà để xe chạy ra, liền tập thể im lặng nhìn về phía tiểu Dĩnh giơ ngón tay cái lên.
_Các cậu chú ý an toàn đấy. Tiểu Dĩnh nhìn mấy cô bạn của mình dặn dò.
_Tiểu Dĩnh cậu phải giữ chồng cho chặt đấy, đừng có để người khác cướp mất!. Mấy cô nữ sinh đồng loạt nhắc nhở.
_Anh ấy dám? Tiểu Dĩnh quay đầu nhìn về phía Sở Tiên.
Sở tiên khóe miệng giật một cái
_Làm sao có chuyện ấy được, ai có thể cướp anh từ tay em được chứ, ngài chính là lão phật gia, còn ta chỉ là Tiểu quế tử, cả đời ta sẽ hầu hạ lão phật gia ngài."
_Lẻo mép là giỏi!
Ngày hôm sau, đưa tiểu Dĩnh về trường học, Sở Tiên lái xe về tiệm.
Nhưng điều làm hắn không nghĩ tới là, số lượng khách tới hôm nay còn nhiều hơn so với hôm qua, mới hơn mười giờ mà trong tiệm đã lấp đầy toàn người là người rồi, cũng may hắn sắp xếp trước, để Nhất Kiếm Nhị Kiếm bọn họ tới tiệm sớm để làm bảo vệ bảo đảm vấn đề an ninh trật tự cho tiệm, không thì chỉ cần sơ xuất chút thôi là có thể sẽ phát sinh xung đột ngay.
_Ôi đậu má, hôm nay ta đã tới sớm như vậy rồi mà còn đông như quân nguyên như vậy á, cái của tiệm này điên thật rồi chăng? Vài người phụ nữ trung niên đứng ngoài nhìn vào trong tiệm với vẻ kinh ngach hết sức.
Hôm qua mấy phụ nữ tới đây mua bể thủy sinh không hẹn mà gặp đồng loạt đăng ảnh lên khoe trên mạng xã hội.
Nào là hôm nay mua bể thủy sinh, rất xinh đẹp đúng không, có phải đẹp giống như tôi mua không.
Nào là lão chồng mua cho tôi một cái bể thủy sinh, tôi yêu chết đi được.
Nào là mua một bể thủy sinh đặt trong phòng khách ở nhà, đẹp vô cùng đẹp.
Đặc điểm lớn nhất của con gái là thích đăng ảnh lên mạng xã hội và thích những thứ hão huyền, thêm nữa là vô cùng thích so sánh, "chồng yêu anh xem Thúy Hoa mua một cái bể thủy sinh này xinh đẹp quá chừng, người ta cũng muốn."
Thông qua sự tuyên truyền của Internet và wechat càng khiến cho nhiều người biết tới tiệm bể thủy sinh Tiên Cảnh.
Có mua hay không quan trọng, chỉ cần có lòng hiếu kì đi tới đấy xem là đã thành công rồi.
Kết quả là, một số phụ nữ thích chưng diện vì không kìm được lòng cũng phải móc hầu bao ra mua.
_Ông chủ, thu nhập của ngày hôm nay đã có rồi, một trăm bốn mươi lăm vạn. Đến tối, Trương Tiêu Hoa cầm bảng báo cáo tiêu thụ đưa cho hắn
_Còn nữa, chúng ta phải chuẩn bị thêm hàng thôi, nếu không thì vài hôm nữa sẽ không còn đủ bể thủy sinh bán cho khách mất.
_Tôi biết rồi, ngày mai là thứ hai, người hẳn là sẽ ít hơn nhiều, tôi đưa Nhất Kiếm và Nhị Kiếm đi biển một chuyến, công việc ở tiệm giao cho cô. Sở Tiên gật đầu nói với cô.
_Yên tâm đi. Trương Tiêu Hoa gật đầu đáp.
_Ừm. Sở Tiên gật gù, việc kinh doanh quá tốt vượt sức mong đợi của hắn khiến Sở Tiên rất hài lòng.
Trong đó là nhờ đặt trước cửa tiệm bể thủy sinh Long Cung rất thu hút khách du lịch, là bảo vật của tiệm Tiên Cảnh, cũng có thể do nó quá to quá bắt mắt nên mới hấp dẫn được sự hiếu kì của nhiều người đến vậy.
Ngày hôm sau, Sở Tiên đưa mấy người lão Tầm đi ra bến cảng.
Ngư dân chung quanh nhìn thấy bọn hắn đến, nhao nhao tò mò nhìn, mọi người bắt đầu nói chuyện với nhau.
_Thuyền đánh cá làm ăn bát nháo, hai hôm làm việc ba hôm nghỉ lại tới rồi, cái thuyền này năm ngày không động vào rồi, chả hiểu hôm nay tới đây làm gì?
_Chắc là hôm nay lấy thuyền ra biển chơi một chuyến xong lại vòng về đây, tiện đường đánh bắt vài con cá kiếm chác thêm.
_Haizz, có tiền bướng bỉnh mà, thuyền đánh cá tốt như vậy suốt ngày chỉ thấy đậu ở bờ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.