Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 138: Trấn Điếm Chi Bảo(tiếp)




Lúc xế chiều, khối đá màu vàng được đưa đến bên trong biệt thự, Sở Tiên giao nó cho Lý sư phụ chế tác dựa theo bản vẽ thiết kế, sau đó nhìn lũ cá kiểng, tôm nhỏ, san hô, giun “ cây giáng sinh” và sứa biển,... chợt thấy chúng quá là đơn điệu.
"Ngày mai mình đi ra biển xem sao vậy! "
Ngày hôm sau, Sở Tiên vừa đến bờ biển liền nhanh chóng biến thành cá, lặn mình vào trong biển rộng.
- Hy vọng có thể tìm được một ít sinh vật quý hiếm và đẹp mắt chút!
Sở Tiên trong lòng suy nghĩ, lập tức bơi về phía bên khu tảo biển.
Đây là một mảng đáy biển có rất nhiều thực vật và các loài thân mềm, có thể coi như là một công viên dưới đáy biển. Sở Tiên vừa bơi vừa quan sát, hắn không để ý đến các loại cá ở chung quanh, mà tập trung toàn bộ tầm mắt, kiếm tìm phía trên mặt đất.
Hơn một giờ đồng hồ, Sở Tiên lần thứ hai đi tới khu vực có nhiều tảo biển lúc nãy, thận trọng tìm kiếm khắp xung quanh.
- Sứa, giun “ cây giáng sinh”, đủ mọi loại san hô, san hô thì cũng rất đẹp, mình có thể lấy về một ít đấy, thế nhưng những bụi san hô này lại bình thường quá! Sở Tiên nhíu mày một cái.
- Lại là cái lũ sứa hộp này, đậu má, đúng là cái lũ phiền phức!
Sở Tiên vòng qua một tảng đá, thế mà lại nhìn thấy một con sứa hộp to đùng với những cái xúc tu dài đang vươn ra.
- Đen thật mà!
Sở Tiên khẽ lắc đầu, chợt, mắt hắn đột nhiên sáng lên:
- A? Đây là cái giống thực vật gì vậy, hình dáng đẹp quá!
Thứ mà hắn nói tới có hình dáng giống như một đóa hoa màu nâu đỏ khổng lồ, nhìn qua thì vô cùng rực rỡ.
- Không tồi, có thể đặt nó vào bên trong long cung làm vật trang trí.
Sở Tiên suy tính một chút, sau đó liền nhìn về phía bụi sứa, mắt lóe lên tia sắc lạnh:
- Thử xem có thể giết chết nó hay không!
"Phun nước!" Sứa hộp di chuyển với tốc độ rất chậm, Sở Tiên thế mà không sợ chọc giận nó, một đạn nước công kích trực tiếp về phía bụi sứa.
Những quả bóng nước kích thước cỡ quả bóng đá lập tức xuất hiện trong nước, nhanh chóng tấn công thẳng về phía bụi sứa, chuẩn xác mà trúng vào người nó.
" Bốp" Sứa hộp bị đánh trúng, toàn bộ thân thể lui về sau mấy mét, thế nhưng trên người tuyệt nhiên không có chút nào khác lạ, nó quơ cái xúc tu rất dài ra như thể đang rất giận, tấn công về phía hắn.
- Không ổn, sứa hộp là sinh vật thân mềm, đánh nó bằng đạn nước không có tác dụng gì rồi.
"Mẹ nó, thế mà lại không làm gì được nó, mình mà có thể miễn dịch được độc tố thì rõ ràng đã giết chết nó rồi! "
Sở Tiên trong lòng đầy bực tức, lập tức tậm niệm liền động.
- Hi vọng mình có thể thành công! Sở Tiên hít vào một ngụm nước, lập tức phun về phía rương sứa lần nữa, đồng thời thi triển khả năng cá chình điện.
“Xẹt. Xẹt”.
Sở Tiên dường như nghe thấy thanh âm của điện áp, lập tức dán chặt mắt vào con sứa hộp.
- Á đù, vậy mà tan xương nát thịt!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Sở Tiên, cả người con sứa hộp quả nhiên phân tán ra bốn phía, cả một viên đạn điện như vậy đã khiến nó bị đánh tan nát.
"Nguồn điện áp mà ta phóng ra dưới hình dáng cá á, không thấp hơn hai, ba nghìn vôn đâu". Sở Tiên nói trong lòng, trên môi lộ rõ nụ cười.
Đã không còn sự cản trở của sứa hộp nữa, Sở Tiên thuận lợi đi lên phía trước, sau đó nhìn nhìn cái thứ có vẻ như là san hô, hắn vươn tay ra, thu lấy mang về.
Đi xung quanh thêm một lúc, Sở Tiên có một phát hiện là, chỉ cần là nơi có sứa hộp thì sẽ có loại san hô này, chắc là sứa hộp ưa thích loại sinh vật này rồi!
Mà loại sinh vật này không chỉ có màu nâu đỏ, mà còn có màu xanh xám, màu xanh lam và trắng xen kẽ!
Bốn, năm con sứa hộp bị Sở Tiên dễ dàng giết chết, Sở Tiên thu nhặt được tổng cộng năm dải san hô vô cùng đẹp. Sau đó hài lòng bơi lên trên bờ.
Phát hiện không có ai, Sở Tiên khôi phục lại hình dáng con người, nhìn những sinh vật bên trong túi, mỉm cười rồi nhanh chóng quay về phía biệt thự.
- Tiểu Hoa, ta vừa mới tìm được một loài sinh vật biển đẹp lắm này, cô xem xem, nó thế nào? Sở Tiên tươi cười đặt cái túi xuống trước mặt Tiêu Hoa.
Lúc này tiểu Hoa đang cầm theo máy vi tính xách tay, nhìn tới nhìn lui bế cá biển lớn.
Thấy thứ sinh vật mà Sở Tiên mang về, trên mặt Trương Tiêu Hoa lộ ra vẻ kinh ngạc.
- San hô Doughnut, đây là đồ tốt đó, san hô này cùng với giun “ cây giáng sinh” đều thuộc top 10 sinh vật biển đẹp nhất đó, sếp lấy đâu ra chúng vậy? Trương Tiêu Hoa giật mình hỏi.
- Cô nói xem, đương nhiên là ở dưới biển rồi!- Sở Tiên cười nói:
- Tôi cũng là một thợ lặn chuyên nghiệp đó, nếu không thì sẽ không tính chuyện buôn bán bể cá biển đâu!
- Lúc trước tôi còn lo nguyên vật liệu không đủ cơ, giờ thì xem ra tôi nghĩ nhiều rồi! Trương Tiêu Hoa lắc lắc cái đầu.
- Yên tâm đi, tôi tìm được một khu vực dưới đáy biển, sinh vật ở đó rất là phong phú, sau này những thứ như thế hoàn toàn không sợ thiếu hàng! Sở Tiên bảo bảm.
- Ồ, nói như vậy là sau này chúng ta có thể mở được các chi nhánh rôi? cao hứng hỏi.
- Đương nhiên, nếu như chúng ta làm ăn được thì tôi còn chuẩn bị mở chi nhánh trên toàn quốc nữa! Sở Tiên phóng khoáng tuyên bố:
- Ha ha, về sau người đẹp tiểu Hoa của chúng ta chính là nhà thiết kế chính của bể cá biển Tiên Cảnh rồi!
- Hi hi, ta đây cũng rất mong đợi ngày đó nha! - Cô mỉm cười đáp.
Trong mấy ngày tiếp xúc với Sở Tiên, cô có thể nhìn ra hắn là một người rất được, đối đãi với công nhân cũng rât ổn, chỉ là nàng trong thời gian thử việc liền bị trừ hơn vạn tiền lương thôi.
Đáng tiếc, hắn đã có bạn gái rồi, cũng là một cô bạn gái vô cùng xinh đẹp!
Trương Tiêu Hoa khẽ cười rồi nhìn các nguyên vật liệu ở xung quanh, tiếp tục thiết kế.
Sở Tiên đứng ở một bên nhìn một chút, sau đó đi tới phía các loài cá cảnh biển bên cạnh.
"Đây là lúc mình phải dùng đến đôi bàn tay vàng rồi!"
“trấn điếm chi bảo” mà Sở Tiên chuẩn bị chế tạo đến mức hoàn hảo, động nhất vô nhị như vậy, thì chất lượng cá kiểng thả vào trong bể tất nhiên cũng phải qua được.
Đối với cải tạo cá kiểng thì hắn đã vô cùng lành nghề, tâm niệm vừa động, hắn đã dễ dàng cải tạo từng con cá trở nên đẹp xuất sắc, tinh tế đáng yêu, là một đẳng cấp khác hoàn toàn so với mấy con cá nhỏ trên thị trường..
- Đây mới là cá nhỏ xứng đáng đưa vào bên trong “trấn điếm chi bảo” chứ! Sở Tiên gật đầu hài lòng.
- Sếp, việc lắp đặt thiết bị ở cửa hàng đã xong rồi, đang chờ anh tới nghiệm thu đấy! Tiểu Hoa tay cầm chiếc điện thoại chạy tới, thông báo.
- Vậy chúng ta qua đó xem xem!
Việc lắp đặt trong cửa hàng đã ngốn của hắn gần hai mươi vạn, vì toàn bộ các loại thiết bị đều là cao cấp nhất, hoàn toàn lắp đặt dựa theo ý tưởng một cửa hàng toàn đồ xa hoa.
Đến trước cửa hàng, từ xa đã có thể nhìn thấy bên cạnh cửa hàng có treo một tấm bảng quảng cáo lớn ghi bốn chữ “ Bể cá Tiên Cảnh”, bên cạnh vách tường có hình một bể cá biển đầy tinh xảo, tuy nhiên ở vị trí trung tâm lại để một chỗ trống lớn.
Đây là bức tranh về “trấn điếm chi bảo” mà Trương Tiêu Hoa đã chuẩn bị.
Vừa bước vào bên trong cửa hàng, người ta đã cảm nhận rõ ràng được độ tinh tế, tuyệt đẹp của sàn nhà, xung quanh đều đặt từng cái, từng cái kệ bằng pha lê vẫn còn để trống, những cái kệ pha lê này được thiết kế vô cùng tinh xảo, độc đáo, được dùng để đặt bể cá biển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.