Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 137: Trấn Điếm Chi Bảo




- Ông chủ,chúng ta cần tìm một người chuyên khắc đá để gọt dũa hình dáng mấy tảng đá này.
- Không thành vấn đề, tôi đi tìm liền đây!
- Ông chủ, tôi nhận thức một người chuyên đục đá, hay là tôi gọi điện thoại cho hắn qua đây hỗ trợ nhé?
- Vậy càng tốt quá!
- Ông chủ, kêu mấy ngươi qua bên này giúp tôi với!
- Được, lão Tầm mắt kém, hai người các cậu qua bên đó giúp đi!
Bể cá biển được lắp đặt một cách tuần tự, một tiếng sau, có một người khắc đá tầm tuổi trung niên mang theo công cụ chạy tới, sau đó, dưới sự yêu cầu của Trương Tiêu Hoa, từng tác phẩm nghệ thuật tinh xảo từ đá được người thợ khắc đá- Lý sư phụ lần lượt chế tác ra.
Sở Tiên ở một bên giúp đỡ việc trưng bày, lắp đặt xong thiết bị điều chỉnh thì một bể cá biển hoàn chỉnh được chế tác xong một cách nhanh chóng.
- Đẹp, thực sự là quá đẹp! Lý sư phụ đang đứng một bên ngắm nhìn bể cá biển đẹp lộng lẫy, trên mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
- Đây đều là công lao của hai vị! Sở Tiên tươi cười nói, để nhân viên chuyên nghiệp thiết kế chính là khác biệt như vậy đấy.
Bên trong bể, mấy đỉnh núi được Lý sư phụ dùng những tảng đá bình thường cảỉ tạo mà thành,trông không khác gì đỉnh núi thật sự, lại cộng thêm sự tô điểm của một ít tảo biển lại càng trở nên vô cùng đẹp đẽ, tinh xảo, những con tôm nhỏ xinh xắn, những con giun biển và sứa biển có cả giun như cây thông nô en sặc sỡ sắc màu, có cả những con cá cảnh dưới biển như cá chìa vôi xinh đẹp, thật đúng là một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.
- Cũng không tệ lắm! Trương Tiêu Hoa nhìn lần lượt bốn phía, hài lòng gật đầu.
- Đúng rồi! Lúc này, Sở Tiên trong đột nhiên lóe lên một ý tưởng trong đầu:
- Tiêu Hoa, cô nói xem chúng ta có thể thiết kế ra một “trấn điếm chi bảo” hay không? Tận dụng bể cá biển loại lớn này, chúng ta sẽ thả vào bên trong những thuộc mặt hàng sinh vật loại tốt nhất, tạo ra một bể cá biển đắt giá?
- Hửm “trấn điếm chi bảo”? Trương Tiêu Hoa hơi chững lại, sau đó lập tức gật đầu:
- Đương nhiên có thể, nhưng mà nếu như chế tạo bể cá biển loại lớn như vậy thì cần rất nhiều thời gian, ít nhất cũng phải mất hai, ba ngày.
- Không sao, lùi lại thời gian khai trương một chút là được. Chỉ cần - “trấn điếm chi bảo” này đạt đến độ hoàn mĩ thì nhất điịnh sẽ thu hút được rất rất nhiều khách hàng. Sở Tiên suy nghĩ xong bèn hào hứng giải thích.
- Được, nhưng mà bể cá biển yêu cầu lơn cỡ bao nhiêu, loại hình gì, chúng ta đều phải xem xét thật kĩ từng cái một.Trương Tiêu Hoa lên tiếng.
- Kích thước thì dài ba mét là đủ rồi, phần chiều cao thì một mét năm chắc cũng tương đối đấy, còn về phần bên trong của bể cá chúng ta không nhất định yêu cầu là phải tự nhiên, có thể mang đến một chút huyền ảo, một vài ý tưởng sáng tạo!Sở Tiên nghiêm túc suy nghĩ.
- Cái này không thành vấn đề, cái chính mới là chủ đề thiết kế bên trong bể cá, sếp nói xem, chúng ta dựng lên một long cung thì thế nào? Trương Tiêu Hoa đột nhiên hai mắt sáng lên, nói.
- Long cung? Sở Tiên khẽ nhíu mày.
- Đúng vậy nha, thiết kế nên một long cung, chúng ta có thể dùng một ít đá màu vàng thậm chí ngọc thạch màu vàng để chế tạo thành một cung điện, sau đó làm một cái định hải thần châm cắm xen vào bên trong, sau đó thả vào một ít tôm tép, cua nhỏ, cá chìa vôi cùng với các loại cá cảnh, dùng giun biển trang trí xung quanh, mấy con sứa có vẻ mộng ảo thì sẽ thả ở tầng nước giữa. Trương Tiêu Hoa càng nói càng hưng phấn.
- Phương án này được đấy! Sở Tiên nghe được lời của cô, hai mắt cũng lấp lánh, đến lúc đó, đem mấy con cá cảnh biển tuyệt mĩ do mình cải tạo, thả vào trong bể, chắc chắn sẽ khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
- Đúng vậy, nhưng mà đầu tiên chúng ta phải thiết kế ra được cái cung điện này đã, sau đó để Vương sư phụ đến chế tác, còn phải tìm được ra là dùng đá gì để chế tác nữa! Trương Tiêu Hoa đứng bên cạnh tiếp lời.
- Việc đi tìm đá cứ giao cho tôi, còn việc thiết kế thì giao cho cô, trước tiên cô nói tôi nghe, loại đá tốt nhất cần kích thước bao nhiêu? Sở Tiên hỏi nàng.
- Tốt nhất là kích thước hai mét, cao nửa mét là được rồi! Trương Tiêu Hoa suy nghĩ một chút, nói ra ngay con số.
- kích thước hai mét? Sở Tiên lắc đầu, muốn dùng ngọc thạch màu vàng để chế tạo cung điện rõ ràng không có khả năng, xem ra chính mình phải đi tìm xem:
- Được, tôi đợi lát rồi sẽ đi tìm!-
- Ừ, một tiếng thì sẽ cho ra bản thiết kế căn bản, chờ anh xem qua thiết kế sau đó hẵng đi tìm đá!
- Được, Sở Tiên gật đầu.
Trương Tiêu Hoa đi tới gian phòng bên trong biệt thự, ngồi trước máy vi tính nghiêm túc thiết kế, Sở Tiên đứng ở một bên quan sát, đại khái mất khoảng một tiếng đồng hồ.
tình hình chung nhất đã lập trình ra được.
Hai người lập tức thảo luận một phen rồi sửa chữa lại một chút bản thiết kế.
- Vậy việc tìm đá giao cho sếp nhé! Trương Tiêu Hoa tươi cười nói với hắn.
Tảng đá màu vàng với cả màu vàng kim cũng không phải quá mức hiếm thấy, ở chợ đá hiếm hẳn là có thể mua được.
Sở Tiên suy nghĩ trong lòng, lập tức lái xe chạy về hướng khu Sơn Ngô.
Khu chợ đá hiếm Sơn Ngô, hay còn được gọi là chợ đổ thạch (2), tuy nhiên bên trong không chỉ có có đổ thạch,mà còn có các loại đá dùng để điêu khắc khác.
Sở Tiên không có hứng thú với đổ thạch cũng như không có bản lĩnh đó, cho nên tới chợ đá hiếm này, hắn trực tiếp đi qua các tiệm đổ thạch.
- Kỳ thạch phường, đi vào nhà này xem xem! Sở Tiên thấy một cửa hàng, phía trước có bày một tảng đá hình đứa bé trai, hai mắt sáng lên, lập tức bước vào trong tiệm.
- Ồ! Sở Tiên đi vào, liếc mắt liền thấy một sản phẩm điêu khắc Quan Thế Âm màu vàng, bèn hỏi: - Cái này chắc là đá điền hoàng!
- Ạch, nhưng mà rất nhanh sau đó, mặt hắn ngắn lại, đá Điền Hoàng cực phẩm tính theo vạn.. nếu như cái này mà quy ra mét thì phải tốn bao nhiêu tiền chứ?
- Thôi bỏ đi.... Sở Tiên đi thẳng tới chỗ nhân viên bán hàng trong tiệm, hỏi: Xin chào, tôi muốn hỏi là cửa hàng này có loại đá màu vàng hoặc màu vàng kim không? Loại mà kích thước lớn, có thể đục đẽo, điêu khắc được ấy.
- Xin lỗi, thật là ngại quá, chỗ chúng tôi không có loại đá nào lớn như vậy. Người bán hàng lắc đầu.
Sở Tiên khẽ nhíu mày, lập tức hỏi: - Xin hỏi có loại đá nào kích thước lớn mà hơi ánh vàng không?
- Trên bờ cát cũng có một vài tảng đá màu vàng nha, tuy nhiên có thể sẽ tương đối nhỏ! Người bán hàng trả lời.
- Được rồi, tại sao ta lại không nghĩ tới chứ, ngoại trừ cạnh biển rất có nhiều tượng đá khắc hình phong cảnh đều cũng có đá hơi ánh vàng., tuy rằng dáng vẻ của sản phẩm không thể nào so sánh với những loại đá đắt giá, nhưng thắng là ở chỗ tự nhiên, quá mức diễm lệ ngược lại lại có chút không tốt, chẳng phải ở trước khu du lịch Long Du có một khối hay sao? Mình có thể về hỏi Hồng đại ca một chút là tìm mua nó ở chỗ nào.
Sở Tiên vỗ tay một cái, lập tức gọi điện thoại cho Hồng Thành Hải, nửa giờ sau, Hồng Thành Hải liền gửi cho hắ một số điện thoại liên hệ..
Là số điện thoại của một mỏ khai thác đá, Sở Tiên lập tức gọi tới.
- Có, thực tốt quá, vậy xin hỏi bên ngài có tảng đá nào màu vàng mà chất lượng tương đối ổn không? Được, vậy thì làm phiền ngài rồi, lát nữa tôi sẽ add wechat của ngài, tôi có thể mua với giá cao, ừm, tôi sẽ đưa cho ngài địa chỉ, bên ngài cứ gửi thẳng đến địa chỉ đó là được rồi.
Sở Tiên hưng phấn mà ôm lấy đầu, lập tức add wechat, sau đó phía bên kia nhanh chóng gửi tới hình ảnh mấy khối đá.
Hắn chọn lựa trong số đó được mấy khối không tồi, đá của bọn họ đều khá to, tuy nhiên cái này là tốt nhất, thuận lợi cho Vương sư phụ gọt dũa, đặt xong đá, Sở Tiên lại cho thêm tiền, nên phía đối phương nói rằng họ có thể chuyển tới luôn trong hôm nay.
- Đã giải quyết xong vấn đề đá, kế tiếp là các loại cá cùng với đồ trang trí, cái này thì tương đối giản đơn hơn chút!
Sở Tiên mỉm cười, trong lòng đang mong đợi “trấn điếm chi bảo” được hoàn thành.
(1): trấn điếm chi bảo (镇店之宝), thành ngữ, chỉ vật phẩm nổi tiếng nhất trong một cửa hàng.
(2) đổ thạch: chỉ ngọc phỉ thúy sau khi được khai thác lên, có một lớp vỏ bọc bên ngoài, phải loại bỏ lớp vỏ bên ngoài đi mới biết được ngọc tốt hay xấu, hành động đó gọi là đổ thạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.