Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 127: Huynh Đệ, Cậu Thật Biết Nhìn




Sở Tiên nhìn họ gượng cười gật đầu.
Người trung niên tập đoàn viễn hành nhìn thấy David cư xử nhiệt tình với Sở Tiên như vậy, khiến hắn hơi giật mình nói:
- Ngài David, chúng tôi tổng cộng có 3 chiếc xe đến, xin mời!
- Phiền ngài rồi! David khách sáo nói.
- Không phiền không phiền! ngài có thể tham gia hoạt động của tập đoàn chúng tôi, là vinh hạnh của chúng tôi! vị trung niên nhanh chóng trả lời.
- Ha ha, là tôi có được vinh hạnh tham gia hoạt động lần này, David lắc đầu, biết đối phương giữ cho mình thể diện, tập đoàn vận hành là tập đoàn nổi tiếng trên thế giới, mặc dù nói công ty vận tải của chính hắn cũng coi là tốt, nhưng vẫn còn thua kém rất nhiều, đối phương đánh giá cao năng lực của hắn ở Mỹ, Anh, đương nhiên cũng là đôi bên cùng có lợi.
- Tiên sinh, cho chúng tôi mượn 2 chiếc xe, chúng tôi có thể tự lái xe đi! David nói với vị trung niên.
- Được chứ, vị trung niên biết họ có chuyện riêng, gật đầu:
- Vẫn là dùng lái xe của chúng tôi đi, dù sao mọi người cũng không quen đường ở đây.
- Được!
Phía trước nghênh đón là xe hơi trong nước, dù sao cũng là quốc gia nổi tiếng, việc tiếp đón cũng dùng xe của Trung Quốc tự sản xuất.
Có điều nội thất bên trong xe không thể so sánh với chiếc siêu xe kia được.
- Đại học Thượng Kinh! Sở Tiên nói với lái xe.
- Vâng!
Lái xe gật đầu, đi xe hướng về đại học Thượng Kinh.
- Sở Tiên, bạn gái cậu là sinh viên sao? Alice tò mò hỏi.
- Không phải, cô ấy là giáo viên, bây giờ đang ở đại học Thượng Kinh thực tập! Sở Tiên nói.
- Giáo viên cũng tốt! Alice gật đầu.
Nhanh chóng, xe chạy tới đại học Thượng Kinh, Sở Tiên lấy điện thoại gọi cho Tiểu Dĩnh:
- Alo, tiểu Dĩnh, em đang ở đâu?
- Em đang ở trường, sao lại nhớ ra gọi cho em thế? Tiểu Dĩnh vui vẻ nói.
- Ở chỗ nào của trường?
Sở Tiên cười tủm tỉm không trả lời câu hỏi của tiểu Dĩnh, hỏi tiếp.
- Á, anh qua đây rồi sao?
Tiểu Dĩnh nghĩ trong lòng, rồi kêu lên một tiếng, nhìn xung quanh mình, vẻ mặt khổ sở nói:
- Ở lầu Anh Đức, anh thật sự đến sao?
- Khà khà, em nói xem, cho em một bất ngờ! Sở Tiên cười đáp.
- Đúng lúc, vậy anh qua đi!
tiểu Dĩnh gật đầu, cúp điện thoại nhìn người con trai ôm một bó hoa cùng với những người bạn bên cạnh ở Thượng Kinh.
_Bạn trai tôi đến rồi!
Tiểu Dĩnh cười, nhìn mấy người thanh niên xung quanh nói:
- Xin lỗi, anh có thể rời đi được không, tôi không muốn để bạn trai hiểu lầm?
- Tiểu Dĩnh, anh thật sự thích em! vẻ mặt cậu thanh niên chân thành đi tới trước mặt cô:
- Anh muốn chúng ta ở bên nhau, anh muốn mãi mãi ở bên em, anh có thể cưới em, em muốn cái gì anh mua cái đó, tiểu Dĩnh, hy vọng em đồng ý với anh!
Tiểu Dĩnh suy nghĩ một chút,
- Anh ấy cũng không tồi, lại còn là một giáo viên, vô cùng xứng đôi với cậu, muốn thân thế có thân thế, muốn địa vị có địa vị! Người con gái bên cạnh khuyên tiểu Dĩnh.
- Phi Phi,cậu không phải không biết, hy vọng sau này cậu đừng nói những lời như vậy nữa! Tiểu Dĩnh có chút tức giận nói với Phi Phi.
- Được rồi, mình biết cậu và bạn trai cậu rất ân ái, mình cũng chỉ là đưa ra ý kiến thôi, dù sao điều kiện của Châu Hạo cũng rất tốt, người cũng không tồi, tùy cậu thôi! Phi Phi nhún nhún vai, khoác vai cô cười đùa.
- Tiểu Dĩnh, người anh em của tôi có gì không tốt, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn địa vị có địa vị, lại đối với cô tốt như vậy, tại sao không suy nghĩ một chút, vừa đúng lúc bạn trai cô đến rồi, chúng tôi lại muốn xem anh ta là con người như thế nào!
- Đúng rồi, Châu Hạo ta cũng không phải là loại ăn chơi trác táng, ngày ngày thay bạn gái, một người con trai tốt như vậy sao lại từ chối, bạn trai em anh lại muốn xem, có tư cách gì so với anh!
Tiểu Dĩnh nhìn bạn bè xung quanh Châu Hạo có chút khó chịu:
- Đây không phải vấn đề tư cách, mà là vấn đề thích hay không.
- Anh ta có thể cho cô những gì? siêu xe có thể không? biệt thự có thể không? hay là có thể cho cô một tương lai tốt đẹp không?, nếu cô đồng ý với Châu Hạo, về phần công việc hoàn toàn có thể chuyển đến Thượng Kinh, biệt thự siêu xe không phải vấn đề, người đẹp Tiểu Dĩnh, cô không thể nhìn trước mắt, nếu sau khi suy nghĩ, đương nhiên, chúng tôi biết cô không phải người ham hư vinh, nếu không Châu Hạo sẽ không thích cô!
- Đúng vậy, chúng tôi vẫn đang chờ đợi tiệc hỷ tối nay, cô đừng để chúng tôi chờ chứ!
Mấy cậu thanh niên ở bên cạnh nói, từ y phục và trong giọng điệu của họ cũng có thể thấy mỗi người họ gia cảnh đều không phải tầm thường.
- Ai bảo mọi người đợi chứ, trước đó không điều tra đã tùy ý tỏ tình, mất mặt lại trách ai? Phi Phi ở bên cạnh không vừa ý nói:
- Hơn nữa, tiểu Dĩnh cùng bạn trai từ năm nhất đến bây giờ, tình cảm đã nhiều năm, đối xử với tiểu Dĩnh cũng không tồi, tuổi lại trẻ còn sáng chế ra thứ có giá trị không tầm thường!
- Chị Phi Phi, có thể có nhiều thứ giá trị không tầm thường, một chiếc A8 của Châu Hạo cũng 1 2 trăm vạn rồi. 1 thanh niên nhún nhún vai:
- Người đẹp tiểu Dĩnh à, nhanh đồng ý đi, nhiều người ở đây như vậy, nếu cô từ chối Châu Hạo quá mất mặt rồi!
- Oa,người đẹp này thật sự quá may mắn rồi lại được học trưởng Châu Hạo nhìn trúng.
- Đúng vậy, gia thế học trưởng Châu Hạo vô cùng tốt, lúc lên đại học đã lái siêu xe rồi, lại vô cùng khiêm tốn, không có thói quen xấu như những người có tiền khác.
- Đồng ý đi người đẹp!
- Nhường một chút, bạn gái tôi ở bên trong!
Lúc này, một âm thanh phía sau đám người vang lên, mấy người giật mình quay đầu lại nhìn.
- Xin lỗi nhường một chút, người được tỏ tình là bạn gái tôi!
Sở Tiên mỉm cười nói.
- Ớ.., một thanh niên đứng cạnh Sở Tiên sửng sốt, liền dơ thẳng ngón tay cái về hướng hắn, rồi chủ động nhường đường, người phía trước cũng chủ động nhường lối.
Những người hai bên nhanh chóng phát hiện, đi theo sau người thanh niên này còn có vài người nước ngoài!
- Tiểu Tiên! Tiểu Dĩnh nhìn hắn vẻ mặt mìm cười đi tới, trên mặt nở rộ nụ cười, lập tức chạy đến.
_Sức hút vẫn không giảm đi so với năm đó à, đi đến đâu cũng có người theo đuổi! Sở Tiên trêu ghẹo hôn một cái vào khuôn mặt cô.
- Đâu có! tiểu Dĩnh cười.
Những người xung quanh ngẩn người, Châu Hạo cũng ngây người ra, bạn bè hắn cũng vậy, ánh mắt mọi người tập trung lại trên người nam chính, muốn nhìn mặt hắn có phải nóng bừng lên không!
- Huynh đệ, cậu thật biết nhìn! Sở Tiên nhìn bó hoa tươi của Châu Hạo dơ lên ngón tay cái.
- Khiêu khích à, đây chính là lộ ra vẻ khiêu khích đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.