Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 126: David Tới




- Này, Sở Tiên, tôi đến Trung Quốc rồi, trong thời gian có chuyện đi Anh một chuyến, cậu đến Kinh Hải một chuyến nhé, xe đã chuyển tới rồi, qua lấy đi.
Buổi tối, Sở Tiên nhận được điện thoại của David, nghĩ đến hình ảnh chiếc Rolls Royce mà David nói tới, trong lòng nóng rực lên, đẳng cấp siêu xe à, ở Trung Quốc bán cũng phải 5 6 trăm vạn.
_Được, ngày mai tôi qua, Sở Tiên hưng phấn nói.
Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Tiên ngồi tàu cao tốc đi Kinh Hải, hỏi tại sao không lái xe đi? Có xe Rolls Royce, còn đi xe Land Rover làm gì.
- Ha ha, Sở Tiên, ăn cơm chưa? Đi thôi, tôi đã bảo người chuẩn bị cơm rồi, đến chỗ của tôi đi, vừa ra khỏi trạm tàu cao tốc, David liệt nhiệt tình mời hắn lên xe.
- Được!
Sở Tiên gật đầu, ngồi xe của David, tùy ý hỏi:
- David, đang bận gì vậy, đến Trung Quốc lại kinh doanh gì à?
- Ôi, bố của một người bạn thân tôi bệnh nặng rồi, sang Anh xem xem, bây giờ đang tìm kiếm dược liệu, tôi đến Trung Quốc xem thử, thuận tiện gia nhập một hoạt động tập đoàn vận chuyển viễn hành. David nói thật.
- Dược liệu? Thuốc đông y sao?
Sở Tiên thấy lạ hỏi.
- Không phải đông y, là một loại nọc độc của rắn biển, loại rắn biển độc trên 5 năm, bố bạn tôi bị một loại bệnh về thần kinh, cần nọc độc của rắn biển để điều trị!
David lắc đầu:
Nọc độc rắn biển gần như tuyệt chủng rồi,, muốn tìm được khó lắm.
- Ò, số nọc độc còn lại không thể đủ để thay thế? Sở Tiên tò mò hỏi, lần trước nhìn thấy mấy con rắn biển, họ kiểm tra một chút, nọc độc rắn biển là một trong những dược liệu quý giá nhất trên thế giới, quý giá hơn cả linh chi nhân sâm, mà nọc độc rắn biển lại càng hiếm, ở Trung Quốc được liệt vào trong danb sách bảo vệ sinh vật gần như tuyệt chủng, cấm buôn bán, cấm giết hại.
- Không thể, mỗi loại lọc độc rắn biển độc tính đều không giống nhau, đơn giản là mò kim đáy bể. David không biết làm sao lắc đầu.
Sở Tiên lặng lẽ gật đầu.
Biệt thự David nằm ở vị trí ngã ba, lúc họ đến nơi, trên bàn đã bày rất nhiều thức ăn, làm hắn không ngờ là vợ hắn Alice cũng ở bên cạnh.
- Sở Tiên yêu quý, ngồi đi! Alice nhiệt tình ôm Sở Tiên một cái.
Sở Tiên cười nói:
_Alice phu nhân sao cũng đến Trung Quốc vậy?
- Tận dụng thời gian nghỉ ngơi đến chơi 2 ngày, Trung Quốc ngoài sương mù ra đúng là một nơi thật tuyệt! Alice nói đùa.
- Ha ha, cũng đúng! Sở Tiên cười cười.
_Ngày mai cùng David đi xem Trường Thành Trung Quốc, nhìn thủ đô Trung Quốc xưa! Alice mở chai rượu vang, niềm nở rót!
- Sở Tiên, mấy ngày nay có việc gì không? nếu không có đi Thượng Kinh chơi cùng chúng tôi, đến lúc đó giới thiệu với cậu mấy người bạn! David nói với hắn.
- Thượng Kinh, Sở Tiên nghe lời họ nói hơi sững sờ, liền nghĩ đến Tiểu Dĩnh vẫn đang học ở Thượng Kinh, nói ra họ đã hơn 20 ngày rồi không gặp nhau, lúc đó nói tự mình đi thăm cô ấy, kết quả cứ kéo dài đến lúc này.
- Được thôi, vừa lúc bạn gái tôi cũng học ở Thượng Kinh. Sở Tiên gật đầu.
- Vậy tốt quá rồi, không ngờ em dâu cũng ở đó. David vui mừng nói.
- Sở Tiên khôi ngôi tuấn tú, bạn gái cậu nhất định rất xinh đẹp! Alice ở bên cạnh cười.
- Ừm, quả thật rất xinh đẹp! Sở Tiên tự đáy lòng nói.
- Đi thôi Sở Tiên, đi thử xe mới của cậu! Ăn cơm xong, David đứng dậy nói với hắn.
- Cảm ơn cậu David! Sở Tiên vui mừng gật đầu, cùng David đi tới nơi đỗ xe của biệt thự.
- Màu xanh biển, không biết cậu có thích không?
David chỉ chiếc xe Rolls Royce mới tinh nói.
- Đây...David, xe cậu không phải màu trắng sao, sao lại là màu xanh biển rồi?
Sở Tiên kinh ngạc nhìn chiếc xe khí chất cao quý này, có chút nghi ngờ hỏi.
- Ha ha, trang trí lại bên ngoài một chút! David cười, ném cho hắn 1 chiếc chìa khóa, thử đi!
- Được. Sở Tiền hưng phấn gật đầu, mở cửa xe nhanh chóng ngồi lên ghế lái xe.
" Tấm tắc", Lúc Sở Tiên mở cửa xe, thấy phía trên hành trình chạy chưa đến 10 cây số, khẽ lắc đầu:
- David, cậu còn nói là xe cũ, rõ ràng là xe mới chạy còn chưa được 10 cây số.
- Ha ha, đừng để ý đến chuyện này, mạng của David tôi và tình bằng hữu không phải chỉ một chiếc xe mấy trăm vạn là có thể so sánh được, Sở Tiên, các loại bảo hiểm xe đều đã làm xong rồi, đều đứng dưới tên của cậu, chiếc xe này đã thuộc về cậu rồi.
David cười ngồi lên xe.
- Cậu không có chứng minh thư của tôi sao lại để tôi trên danh nghĩa mua xe được? Sở Tiên ngạc nhiên nhìn hắn.
- Có số chứng minh thư mà, còn có tiền nữa! David cười nói.
- Được rồi! Sở Tiên gật đầu, nhanh chóng khởi động xe, David ở bên cạnh giới thiệu công năng của xe.
Xe mui trần luôn người khác chú ý, xe mui trần của người Kim lại càng không phải nói, quay đầu trên đường phố công suất 100%, cho dù ở Kinh Hải, một thành phố rộng lớn, loại xe này cũng hiếm thấy.
Hạn chết có thể làm chết người nha.
Lái chiếc xe này, Sở Tiên không khỏi cảm động, dạo quanh một vòng gần đây sau đó trở về biệt thự của David.
- Thế nào Sở Tiên, vừa ý chứ? Alice nhìn họ đi tới, cười hỏi, trong tay cầm ít đồ vật đi về hướng David bày ra.
David gật đầu nhìn.
- Quá quý trọng ta rồi. Sở Tiên cười.
- Hihi, con người David là vậy, người khác đối tốt với anh ấy, anh ấy sẽ đối tốt lại với họ, huống chi còn là ân nhân cứu mạng, vé máy bay đã mua được rồi, chúng ta nhanh chóng đi thôi!
Alice nói với hắn.
- Ừm.
Một nhóm người đi đến sân bay, đi cùng David còn có một lão thư ký và 2 tên vệ sỹ.
2 tên vệ sỹ đứng 2 bên họ trông vô cùng có khí chất, Sở Tiên nghĩ đến tự mình cải tạo mấy con cá Kiếm, đợi chúng hoàn toàn không có vấn đề gì, tự mình cũng mua một bộ âu phục cho họ, đeo kính râm ở bên cạnh mình.
Nghĩ đến khí chất kia tuyệt đối thích hợp, thỏa đáng hình tượng lão đại.
- Ngài David, vừa xuống máy bay không lâu, một người trung niên mặc âu phục liền nhiệt tình đi tới.
- Ừm, anh là người của tập đoàn viễn hành? David hỏi.
- Vâng, tập đoàn chúng tôi đã đặt khách sạn cho ngài rồi, hoan nghênh tham gia hoạt động lần này. Người trung niên nhiệt tình nói.
- Cảm ơn! David nhìn Sở Tiên:
- Sở Tiên, bây giờ mới 4 giờ, đi tìm bạn gái cậu hay là tới khách sạn?
- Mọi người về khách sạn đi, tôi đi tìm bạn gái! Sở Tiên cười nói.
- Không sao, chúng ta cùng đi đi, nhân tiện ở đây có xe, ha ha, buổi tối cùng ăn cơm, nhưng cậu yên tâm, tuyệt đối không phiền tới buổi tối thế giới riêng của hai người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.