Món đồ tiếp theo được đưa lên , MC mở tấm vải ra
- Miếng đá cược thô ,có trọng lượng 128kg , chưa được cắt ra ,vừa được tìm thấy bởi các công nhân đào ở mỏ đá Beasttop !
Tiếng xì xầm râm lên trong khán đài , nhìn miếng đá sần chẳng ra hình thù của một viên ngọc có thể ẩn trong , người nghĩ là lừa đảo cho qua
Giá khởi điểm là 45.000 đô thưa quý vị !
Đây là giá đồ khởi điểm thấp nhất trong tối nay mà MC đưa ra ,vốn cái này là do đám công nhân đưa vào tìm chút may mắn mà thôi .
- Vi ,Long hai người nghĩ giống em chứ !?
Khuynh hỏi
- Không cần hỏi đâu , chúng ta phải lấy nó !
Thiên và Jonh ngồi bên cạnh không hiểu gì , nhưng nghe thấy là sẽ lấy viên đá cược kia ,Jonh ra giá
- 100.000 đô!
MC bất ngờ
- 100.000 ĐÔ CHO QUÝ ÔNG LỊCH LÃM SỐ 162 TỐI NAY CỦA CHÚNG TA , VIÊN ĐÁ CƯỢC NÀY THƯA QUÝ VỊ !
- Hắn nghe bảo bị bệnh nằm liệt giường giờ mới tỉnh ! Vung tiền như thế làm oai thôi!
- Mắt chắc bị quáng !
Mọi người lại bàn tán Jonh , nhưng anh không hề quan tâm .
Khuynh nhìn cậu
- Cậu muốn lấy nó ?
- Tôi tặng nó cho Đại sư !
- Cậu chỉ cần trả nó 46.000 đô là được mà !
- Tôi muốn nó phải là thứ đắt nhất trong đêm nay !
- Vậy cậu không biết là nó có giá trị như thế nào so với số tiền cậu mới bỏ ra đâu !
Jonh không hiểu lắm, MC mời cậu lên
- Mời số 162 lên nhận đồ !
Jonh ung dung đi đến bục nhận đồ ,ông Vọng bên dưới nói chuyện
- Tuổi trẻ còn non dạ !
- Cho cậu ta nếm mùi là biết !
Ông Vọng và Quân gia nói không ngót lời, riêng ông Li ngồi trầm ngâm chờ đợi điều ông đang mong đợi .
- Ngài muốn cắt nó ra chứ ! Hay đem về !
- Có ,ngay tại đây !
- Cắt đá !
Tiếng MC vừa dứt , người thợ già bật máy lên tiếng cưa đổ xuống miếng đá thôi vang khắp phòng , tiếng cưa dứt điểm , người thợ lấy nước rửa bụi đá đi ,điều mọi người mong chờ cũng đã đến
- Cậu muốn tự tay mở nó ra chứ chàng trai trẻ !
Jonh gật đầu muốn đưa tay nhận lấy ,nhưng nó rất nặng nên cậu để nó ngay bàn và tách nó ra .
Viên đá tách làm đôi ,màu đỏ và xanh dương đậm lộ ra một mảng đá ngọc lớn chiếm chọn mấy mảng đá , tất cả đều ồ lên mấy tiếng không tin vào mắt mình , các lão già ban nãy bô miệng chê bai bây giờ tiếc nuối thèm khát nhìn nó đang nằm trong tay Jonh
- Thưa quý vị...đây ..đây có lẽ là điều đặc biệt hiếm có xảy ra ở buổi đấu giá thường niên của bảo tàng ,một viên đá thô ..lại chính là viên ngọc Xích Thủy ..hiếm có! Chúc mừng quý ngài !
Pháo hoa giấy nổ lên chúc mừng người khách như trúng xổ số vậy ,ai cũng đứng dậy vỗ tay cho cậu
Bữa tiệc được tổ chức lớn, ai cũng đến chúc mừng cậu ,người xu nịnh khen cậu có mắt nhìn ,Jonh cười cho có lệ chứ cậu biết nếu tối nay không có Khuynh đố cậu biết được đá đó có cái gì bên trong .
Đang nói chuyện râm ran , bỗng có tiếng chào vang lên
- Cậu Miles phải không !
Jonh quay người lại , một người đàn ông trung niên miệng ngậm xì gà dáng vẻ đạo mạo đi tới
- Tối nay quả là khiến tôi tiếc lắm! Viên đá đó vậy mà lại để chàng trai như cậu nhìn nhắm trúng !
Jonh cười
- Ngài lại quá lời, chỉ là tiện tay mua trúng đồ mà thôi !
- Cậu Miles đây không biết có thể nhường lại cho tôi viên đá Xích Thủy cho tôi được không ! Tất nhiên là tôi sẽ trả tiền rồi !
Jonh nhìn hắn là biết , Ken Huang một tay đổ đá có tiếng trong thế giới ngầm , hắn sở hữu công ty lớn làm trang sức buôn bán đá ngọc lớn, một tay có số má .
- Ngài Huang nói vậy là đang khinh tôi không biết dùng nó sao ?
- Ồ không không , chỉ là tôi rất thích nó mà thôi , trong bộ sưu tập của tôi còn thiếu nó nữa thôi !
- Đáng tiếc ,nó lại là quà cho bạn của tôi rồi !
- Bạn cậu là ai mà lại to hơn tôi vậy !
- Là tôi!
Lão Huang quay đầu lại nhìn kẻ nào mà ngang ngược như vậy
- Lí..lão LÍ !
Huang giật mình tránh một bên , Lí gia là một tay hắn không thể chạm vào , không ngờ tới..
- Huang à , có gì mà phải làm quá lên vậy ! Jonh ,cảm ơn cậu về viên đá nhé ! Nó rất hợp cho nhà bạn của tôi !
Jonh nhận ra ý tứ trong lời lão Lí , cậu diễn theo
- Ngài quá khen ! Gửi lời chúc của tôi tới bạn ngài !
Lí gia đưa cậu rời đi êm xuôi ,tránh khỏi nanh lão Huang đang cả tức cả sợ ở lại .
Mé ,chạy Deadline sấp mặt.
Lương không có chứ có các độc giả ủng hộ nên phải chăm ra .