Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 90:




Ngày hôm sau.
Khi trở lại khách sạn vào hôm qua, tôi liền vào khu suối nước nóng để tĩnh dưỡng.
Đó là khu nhà tắm theo phong cách Nhật bản mà Shadow đã nhắc tới, từng chút từng chút một, tôi cảm thấy tất cả nặng nhọc trên người mình trôi đi hết.
Vâng, bồn tắm này phong cách khá là pha trộn của người Trung Quốc với Nhật Bản...
Ở đây có những chiếc ô dù làm bằng giấy... Khá nhiều những thứ khác nữa như là cửa trượt khá giống của người Trung Quốc thường dùng. Trong tình huống này thật là lạ lẫm như thể một người nước ngoài lần đầu tiên sử dụng bồn tắm của Nhật Bản vậy.
Tôi cũng không có gì phàn nàn cả; Tôi chỉ cảm thấy hơi băn khoăn chút khi nhận ra rằng quốc gia phương Đông mà họ nhắc tới như vậy. Mà cho dù nó có hay không thì cũng chẳng có vấn đề gì.
“Vậy nhé, ta đi đây.”
“Làm ơn hãy cẩn thận.”
“Ta nghĩ là hôm nay sẽ là lượt Ren... Mong rằng mọi thứ sẽ không rơi vào vết xe đổ như với đám Motoyasu kia.”
Sau tất cả, tôi không thể phủ nhận gì nữa khi tên này thực sự là một tên háo sắc.
Luôn có những hoàn cảnh hắn sẽ quay phắt 180 độ để theo đuổi nữ nhân.
Tên khốn đó sẽ chẳng chìa tay giúp đỡ gì, nhưng nếu chỉ liên quan đến gái, hắn sẽ hết mình.
Tôi nên đặt hắn như thế nào nhỉ, tôi thật sự chẳng hiểu nổi cái gã đó. Chỉ có như vậy... Hắn có trách nhiệm khi ai đó bị tổn thương, hắn sẽ ngoan ngoãn lắng nghe câu truyện.
Tôi có thể tóm lại chút là, Ren có vẻ luôn tỏ ra vẻ lạnh lùng, khoát lên cho mình một hình dáng của kẻ thực thi công lý vậy.
“Vâng.”
“Chúc chủ nhân một ngày tốt lành~.”
Trên đường tới phòng mà đám đồng đội của Ren đang đợi.
“... Việc này chẳng có lợi lộc gì cả.”
Tôi cất giọng không bằng lòng của mình về việc trao đổi nhân sự này với Shadow.
Tôi hiểu ý định của Nữ hoàng đằng sau chuyện này, nhưng mà cơn stress vẫn chẳng hề giảm xuống.
“Tôi hiểu, degojaru. Ngài đang thắc mắc là tại sao nữ hoàng lại đề xuất việc trao đổi nhân sự này, degojaruka. Bởi vì việc này chưa hề xảy ra vấn đề gì cả, tôi cảm thấy việc này khá là ổn degojaruga.”
“Ngươi... Tuân lệnh nữ hoàng mà không hề có chút gì nghi ngờ ư. À đúng rồi, ta đang nghĩ đến khá nhiều việc trong việc thỏa thuận lần này.”
“Những điều gì ạ, degojaru?”
“Chẳng phải các ngươi đang dự trù sẵn để đối phó với những tình huống bất ngờ xảy ra thay vì thu thập thông tin sao?”
“Ngài nắm bắt thật là tốt đó, degojaru.”
“Bởi vì nữ hoàng đằng sau tất cả cho nên điều này là tất nhiên.”
Vẫn còn những giới hạn khó có thể quan sát được từ bên ngoài.
“Ta chắc là các ngươi đã thu thập được thông tin về các hành động của các hiệp sĩ khác. Nhưng các ngươi có lẽ cũng chưa thể lý giải được sự việc thay đổi của Raphtalia lúc Tăng-cấp đó.”
Đó thật sự là khó để có thể phân biệt được cái đúng cái cần trong một mớ hỗn độn thông tin thu được.
“Cứ giả sử rằng các ngươi có thể quản lý được thông tin thu thập được ở các hiệp sĩ. Nhưng các ngươi lại quên mất một điều cực quan trọng. Đó là các ngươi làm thế nào có thể giả định được bí mật sức mạnh của các hiệp sĩ?”
Những vũ khí này có thể hấp thụ được khá nhiều thứ từ mọi tài nguyên!
Ý tôi là, nó có khả năng rằng có những hiểu biết khác nhau giữa chiếc Khiên của tôi và các vũ khí khác.
Tôi có thể cho rằng có khá nhiều Shadow đang hoạt động, cho nên cũng không cần thiết khi nhất thiết phải có cùng một người theo dõi. Kết quả sẽ là một mớ hỗn độn thông tin thu thập đươc.
Nếu mà những nội dung thu được truyền tải qua văn tự, nội dung có thể nói ra là không thể tả được.
Nếu có thứ gì mà không thể nắm rõ được bởi chính người sử dụng vũ khí huyền thoại đó. Thì việc nghe lén cuộc trao đổi thông tin cũng là vô dụng thôi. Xem xét những thói quen mà đám kia che giấu, cũng có thể chúng sẽ giữ kín nó và nói ra ra những thông tin giả.
Tôi chẳng giúp được gì, đây là việc đặc biệt! Bọn chúng có thể có lý do đặc biết để che giấu nó.
Vì thế, bọn chúng sẽ không dễ gì mà moi thông tin ra được, nên chỉ có khả năng là tự bản thân mình phải điều tra xem nó là gì thôi.
“Nó cũng không có ích gì, degojaru. Việc này đã được thực thi chỉ riêng cho ngài Khiên hiệp sĩ. Tôi chưa phục vụ cho ngài được lâu, degojaru.”
Bên cạnh đó, việc này cũng khá là quan trọng, các đồng đội của các hiệp sĩ khác nhau sẽ phản ánh điều khác nhau với các bạn đồng hành khác biệt.
Thực tế, Raphtalia rất khó chịu với cách ứng xử của Motoyasu. Nếu tôi không nhầm, thì đám đàn bà của hắn cũng như vậy với tôi.
Tuy nhiên, nếu tiếp tục việc trao đổi nhân sự, thì triển vọng sẽ được mở rộng hơn chút.
Cái đám được đối xử như công chúa kia sẽ được trải nghiệm chiến trận khi phải đi cùng những hiệp sĩ khác.
Trường hợp của con Bitch kia thì không phải xét, nhưng nữ nhân đầu tiên thì kiềm chế quan điểm của mình băng việc giữ bình tĩnh và tự mình giải quyết, còn nữ nhân thứ hai thì coi tôi không phải là hiệp sĩ gì cả. Tuy vậy, khi chúng đồng hành cùng Ren hay Itsuki, chúng sẽ biểu hiện khác ít nhiều đi. Có vẻ đây là việc chia ra và xử lý xem xét...
Với vậy, tôi sẽ dừng việc cằn nhằn lại.
“Nếu như ta có thể chứng kiến bộ mặt thật của chúng khi đám đồng đồi của bọn chúng lâm vào nguy hiểm.”
“Nguy hiểm ư, degojaruka? Đồng hành với những hiệp sĩ vốn đã là nguy hiểm rồi, degojaru.”
“Nó ngược lại thì đúng hơn. Cả lục địa đều biết rằng những hiệp sĩ là kẻ mạnh. Tóm lại, đừng có chống đối lại kẻ mạnh hơn mình.”
“Tôi hiểu... Có những suy nghĩ như vậy nữa, degojaruka.”
Cấp độ của chúng tăng lên khá đều, cho nên hẳn là những địch thủ nguy hiểm cho chúng hẳn là khá ít.
Những kẻ đó đồng hành theo những kẻ tư tưởng nghĩ rằng đây là game. Khi mà ngươi chiến thắng những kẻ địch mà mình đối mặt, thì sự cẩn trọng của chúng không còn nữa.
Đúng là dễ dàng mà rơi vào ảo tưởng khi chúng cứ tưởng bản thân mình là nhân vật chính.
Chỉ cần cho thiên hạ biết bạn là hiệp sĩ, bạn đều sẽ được dành cho những đối xử ưu đãi.
Đương nhiên, hiệp sĩ cũng là người, không phải hoàn hảo, nên có thể có một hai tình huống thực sự là nguy hiểm.
Kể cả đám ấy sống sót đến giờ là nhờ may mắn, tôi có thể hiểu đến giờ bọn chúng lại có thể thư thả sau khi đồng hành cùng các hiệp sĩ.
Đó là bởi vì ba cái tên hiệp sĩ đó rất tự tin vào năng lực của mình.
Như thể vào lúc đó, khi đám đồng đội của tên Motoyasu lâm vào đường cùng ở trận đấu đó, một vài đám trong chúng đã không còn ý chí chiến đấu gì nữa khi chứng kiến mọi việc xảy ra như vậy.
“Cuối cùng thì, đám đồng đội có thể hiểu chút nào đó khác biệt giữa các hiệp sĩ mà chúng sẽ theo vài ngày. Ta đoán được khác biệt không lớn lắm. Bên cạnh đó, cần phải xây dựng mối quan hệ bạn bè nữa.”
“Đã rõ, degojaru. Nếu có gì khác thường tôi sẽ thông báo cho ngài biết, degojaru.”
Nhìn vào Melromarc và toàn cảnh quan điểm của thế giới này, đó là điều thường tình khi họ muốn các hiệp sĩ hòa thuận với nhau.
Nếu không tính đến sự bất hòa nội bộ có thể khiến tất cả gục ngã trước đợt sóng thì cái đám này ở tình hình hiện tại vẫn còn rất yếu, kể cả bây giờ đang là thời điểm thuận lợi nhất.
Tôi thật sự không muốn kết bạn, nhưng tôi hiểu rõ là hợp tác là điều nhất thiết phải có, Nếu chỉ có đám chúng tôi thì đã không thể hạ gục được tên giáo hoàng đó.
Từ bây giờ, phải có sự phối hợp giữa các bên là điều quan trọng. Sau khi sự việc trên đảo này kết thúc, bốn người chúng tôi sẽ được gửi đi các nước khác nhau, và hành động của chúng tôi cũng không hề thay đổi chút nào.
Tuy vậy, tình cảnh để nói chuyện với nhau giờ đã khác so với trước.
Với tôi thì ổn thôi, nhưng... Đối địch với Glass và đám ấy, tôi không chắc là bản thân mình có thể tự đối phó được.
Kể cả dù có ghét cái đám ấy thì chúng vẫn là cùng phe với tôi cho nên có sự hợp tác là rất quan trọng.
Nghĩ lại thì... Làm thế nào chúng tôi tham gia với nhau khi mà đợt sóng xảy ra khắp nơi trên thế giới này.
Chẳng lẽ đợt sóng quái vật chỉ có tập trung ở Melromarc vì nơi đó là chỗ các hiệp sĩ được triệu hồi?
Đó là điều nữa mà tôi sẽ bàn bạc với nữ hoàng.
Có lẽ, sau việc trao đổi nhân sự này, tôi thắc mắc rằng liệu Shadow có thể tìm kiếm được gì không.
Hoặc đó là kế hoạch nhằm do thám điều gì đó qua thói quen ứng xử của đám hiệp sĩ chúng tôi?
Nếu như tôi có thể nói mục đích của việc lần này, đó là để tăng thêm sự hiểu biết lẫn nhau giữa các bạn đồng hành với nhau cũng như các hiệp sĩ.
Các hiệp sĩ đều được giới thiệu cho những người giỏi nhất, Và vì vậy, nếu như chúng cảm thấy thiếu gì, thì chúng chỉ cần yêu cầu thêm những người đáng tin cậy khác là được...
Vâng, mọi việc chẳng khác gì tuyển dụng nhân viên cả.
Cái tên khốn Motoyasu đó định cố gắng lôi kéo đồng đội của tôi bằng phương pháp của hắn.
Khả năng về phía Ren và Itsuki cũng có ý định như vậy không hẳn là con số không. Nó có thể còn cao hơn.
Trong trường hợp của đám ấy, chúng nghĩ chúng sẽ có thể nâng cao thực lực của mình từ dưới lên trên...
Thật sự là người thú và quái thú thật sự mạnh như vậy sao? Vâng, đó cũng là ý nghĩ của tôi như vậy.
Tuy vậy, đó cũng là mâu thuẫn lớn khi đặt ra giả thiết này.
Có lẽ là đám hiệp sĩ ấy không nghĩ rằng hai em ấy mạnh như vậy, Điều đó có nghĩa những game mà đám kia từng chơi chưa có trường hợp người thú hoặc quái thú có thể trở nên mạnh mẽ như vậy... Đó là những gì tôi có thể đoán được.
Có thể là vậy hoặc là không.
Chẳng phải sức mạnh như vậy là tự do bản thân em ấy đạt được sao?
Tôi không rõ được.
Tôi nên đặt ra là gì đây, tôi cảm thấy là mục đích là cải thiện mặt bằng giữa các hiệp sĩ với nhau.
Có vẻ như là có mục đích gì đó khi tôi được đối xử khá là ưu đãi, nhưng nó sẽ thật là khó xử cho quan điểm của thế-giới-lạ này nếu như những hiệp sĩ khác được nhìn nhận là yếu hơn.
Thay vì trông đợi vào những gì mà Shadow điều tra được, thì tốt hơn là tôi tự thân mình tìm ra là hơn.
Nhìn vào đó thì khi việc trao đổi nhân sự này thật sự là vô dụng, nó có lẽ chỉ là vẻ bề ngoài để việc moi kiếm thông tin dễ hơn thôi.
Tập hợp tất cả các hiệp sĩ lại cùng một nơi đó là hòn đảo đang kích hoạt...
... Có lẽ là do tôi quá đa nghi quá thôi.
Kể cả nếu tôi có cả tính quá đi nữa, tôi vẫn suy nghĩ về đồng đội của hai tên Ren và Itsuki sẽ hành động ra sao.
“Đây là phòng mà đồng đội của ngài Kiếm sĩ đang chờ đợi, degojaru.”
“Ahh.”
Tôi gật đầu và gõ cửa phòng.
“Mời vào.”
Lần này là có tiếng phản hồi lại. Thật sự là khác biệt lớn so với chỗ của tên Motoyasu. Tôi mở cửa và tiến vào phòng.
“Chào mừng và cảm ơn ngài đã đến, Khiên hiệp sĩ.”
“Oh, yeah...”
Bởi vì những gì tôi đã trải qua, điều này làm tôi khá là bối rối.
Vậy thì... Đồng đội của Ren gồm có bốn người.
Nhiều hơn một người so với Motoyasu. Lúc đầu nhóm này có khoảng năm người, vậy nhân số chỉ mất có một người.
Nó cũng có khả năng là thành viên ở đây đều đã được thay đổi.
“Mặc dù ta biết là các ngươi đã biết, các ngươi sẽ đồng hành cùng ta, Khiên hiệp sĩ, bởi trao đổi nhân sự sẽ bắt đầu vào hôm nay và ngày mai. Ta là Iwatani Naofumi.”
Tôi nhận ra ba người từ hồi đó, một người kia hẳn là được thêm vào.
“Chúng tôi mong được hợp tác với ngài, thưa Khiên hiệp sĩ.”
“Ưhm.”
Tất cả đều rất lễ phép.
Nhưng mà đám này... Vẫn làm cho tôi ác cảm vào lúc đó, chúng chỉ nấp sau lưng tên Ren đó.
(Ý ở đây là lúc tuyển chọn thành viên cho các hiệp sĩ)
Tôi sẽ không quên việc đó.
Không thể bất cản và hạ thấp phòng bị được.
Một tên như thể là đại diện cho tất cả... Chiến binh à tôi đoán vậy? Hắn cúi đầu.
“Làm ơn hãy hiểu cho, bởi vì tình huống đó là do đức vua Melromark, chúng tôi đều biết rằng ai cả gan đi theo Khiên hiệp sĩ đều sẽ bị xử lý ra sao.”
Những tên khác cũng cúi đầu xuống theo tên đại diện.
“Dù ngài có cảm thấy đây chỉ là những lời nói suông, nên ngày hôm sau chúng tôi xin làm phiền ngài hãy chiếu cố cho chúng tôi.”
“H-hiểu rồi.”
Bằng thế nào... Khi tất cả bọn chúng đều kỳ lạ lễ phép, nó thật sự là đáng sợ...
Kinh nghiệm xương máu mà tôi nếm phải tới giờ khiến cho tôi nghi ngờ rằng có gì đó ẩn sau việc này.
“Vậy chúng ta đi thôi chứ?”
“Vâng.”
Cũng là khá sớm khi kết luận mọi việc.
Vấn đề chỉ có riêng đám đồng đội của Motoyasu thôi. Một giọng nói cắt đứt suy nghĩ của tôi.
“Vậy, có nơi nào tốt nhất để chúng ta tăng cấp độ mình lên không ạ?”
Một tên trong như là pháp sư ở đằng sau hỏi tôi như là điều hiển nhiên vậy.
“... Eh?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.