Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 88:




Tôi đã rất ngạc nhiên sau khi nghe câu chuyện của Raphtalia.
Nhưng mà... Nó nằm trong dự đoán.
Tóm lại chuyện là như thế này: Tiêu phí hết cả ngày đầu tiên như 1 buổi hẹn hò.
Mua sắm ở chợ và thăm thú các địa điểm, đi dạo trên bãi biển trong buổi hoàng hôn tuyệt đẹp
Đến dêm thì tự nấu ăn và uống rượu tại quán bar.
Ngày hôm sau thì cố hết sức khoe khoang vẻ đẹp trai của mình.
Có lẽ hắn đang thử nghiệm việc cướp lấy đồng đội của tôi bằng việc phô diễn sức mạnh và vẻ hấp dẫn của hắn.
Mà Raphtalia và Firo có vẻ không hứng thú cho lắm.
“Làm thế nào ta có thể nói” Nâng ly cho ánh mắt của em.., “như ngươi được vậy? Ngôn từ nhưnày ngươi dùng bao lần rồi vậy. Ngươi còn từ nào hiệu quả hơn không?”
“Trong thế giới này, phụ nữ trưởng thành rất vui khi nghe nó.”
Ah, hóa ra đây là kinh nghiệm à?... Dù sao thì, đây là thứ tồn tại trong cái đám bạn tình của ngươi.
Có lẽ là tại tôi, Raphtalia đã lớn thành một người rất nguyên tắc. Luôn đánh giá người khác qua cách ứng xử.
: “Cái tên cầm thương kia khen ngợi Onee-chan rất nhiều”
“Ta hiểu...”
“Ngài tới đây để chiến đấu vì cái gì? Hay ngài tới đây chỉ để tán gái?”
Raphtalia tiếp tục tấn công vào nỗi thất vọng của Motoyasu.
Em đang định phủ nhận lý do tồn tại của Motoyasu sao?
“Nếu ngài làm những điều như vậy, khi gặp kẻ thù nguy hiểm, đồng đội của ngài chẳng thể giúp được gì cả!”
Sau khi tuyên bố điều đó, Raphtalia trở lại.
“Ngày mai vẫn phải trao đổi sao?”
“A-ah... Đúng vậy...”
Thật ngạc nhiên. Làm Raphtalia tức giận đến mức như vậy.
Raphtalia chỉ tức giận duy nhất 1 lần tôi biết trước đây.
Đó là trong trận tỷ thí tay đôi đó...
Vâng, hoàn toàn là lỗi của Motoyasu. Hắn ta đang tự lau chùi gì đó ở kia.
“Nó nhắc em mới nhớ ra, Bitch và các bạn của cô ta đi đâu rồi?”
Nữ nhân đầu tiên kia cũng nghe được câu chuyện vừa rồi? Cô ta an ủi Motoyasu bằng 1 bàn tay trên vai hắn.
: “Mặc dù lãng phí cả ngày, nhưng exp vẫn tăng...”
“Em xin lỗi...”
“Không, đây không phải là ý của ta, Raphtalia”
Trong khi trò chuyện, trái lại với vẻ bình tĩnh thường ngày của mình, giọng của cô bé đầy cảm xúc.
Phải chăng Raphtalia không lo lắng về lvl, mà về khả năng chiến thắng trước đợt sóng?
Hmmm?
Nữ nhân đótiến tới chỗ chúng tôi và nói:
“Tên ninja vẫn đang quan sát?”
“Có lẽ vậy.”
“Vậy tôi sẽ bổ sung thêm, Motoyasu-sama thường ra ngoài và săn 1 mình vào ban đêm”
“...”
Tôi nghĩ tôi vừa đưa ra 1 cái nhìn thiếu thiện cảm.
Nói cách khác, khi Raphtalia... Và các cô gái khác ngủ, hắn ta đi 1 tăng cấpmình vào ban đêm?.
Trong tưởng tượng của tôi là 1 tên lạnh lùng chăm chỉ hiện lên, nhưng tiết lộ bí mật đó ở đây có vẻ hơi lạ.
“Cô nghĩ ta điều khiển Shadow?”
“Có thể”
Hmm, không phải là xấu khi thể hiện bản thân mạnh mẽ hơn đồng đội mình.
Chắc chắn rằng, nếu làm điều đó thường xuyên, 1 số tình huống xấu trong chiến đấu có thể tránh được.
Kế hoạch này của Motoyasu cần phải được điều tra, nhưng không đủ thời gian làm việc đó.
Cũng không phải là không tốt cho Raphtalia lắm, nhưng cái kiểu cách như vậy.
Nó có nghĩa là hắn không phải là không suy nghĩ về việc tăng lvl. Vì vậy hắn có lẽ là giả ngốc về việc này.
Điều đầu tiên, nhược điểm của nó là đồng đội của mình, họ sẽ không lên lv được. Tôi không thể làm điều đó.
Đối với tôi, người chỉ có thể xài khiên và bảo vệ người khác, đồng đội là thứ vô cùng cần thiết.
Bởi vì vậy, việc cần thiết là luôn quan tâm đến điều kiện của đội mình.
Ngoài ra, việc mệt mỏi khi hoạt động về đêm liên tục sẽ tích lũy dần.
Ngoài ra còn có cả việc hạn chế khi chỉ có 1 số loài xuất hiện vào ban đêm.
“Ah, Raphtalia này”
“Có việc gì ạ?”
Chúng tôi thì thầm không làm Motoyasu chú ý.
“Motoyasu chiến đấu như thế nào? Có gì đặc biệt không, như khi em chiến đấu với ta?”
“Vâng, quái thú thì không bị cắt ra từng phần và vũ khí cũng không thay đổi mấy... Mặc dù việc hấp thụ thì như cách của Naofumi-sama.”
Hmmm... Tôi cảm thấy có điều gì đó bị cắt bỏ đi.
Sức mạnh như vậy... Cứ lên lv là được à?
Có một số loại game cũng coi trọng việc này.
: “Ngoài ra... Ngài ấy lấy ra 1 công cụ khác từ giáo”
“Công cụ? Nó không bị hấp thu vào giáo sao?”
“Vâng. Nó rất khác biệt với những thứ bị giáo hấp thụ”
1 công cụ từ giáo à... Nó làm như thế nào nhỉ?
“Này Motoyasu, ta muốn hỏi 1 vài thứ”
Motoyasu mới ngồi ở gần đó đã biến mất
Nữ nhân đó cũng đã biến mất khỏi đây.
Khi tôi muốn hỏi thì tất cả đều biến mất!!
Họ đi từ cái lúc nào vậy?
“Tên cầm giáo đó đã trở lại với người phụ nữ kia. Họ đã xin lỗi onee-chan”
“Ờ... Ta hiểu”
Thật nhanh chóng... Tôi muốn có thời gian để trao đổi thông tin.
Motoyasu có vẻ không giống Ren và Itsuki.
Vâng, có rất nhiều nhược điểm, nhưng cũng có 1 vài thứ có lợi.
Trong mọi trường hợp, anh hùng như Motoyasu chỉ là 1 mớ tin tức thôi.
Mặc dù trong thời gian tới, chỉ là thời gian trước khi bí mật của họ bị tiết lộ.
Ít nhất thì tôi cũng biết 1 điều là Motoyasu biết cái gì đó mà tôi không biết.
Đơn giản bởi vì Motoyasu đang chạy vòng vòng và che giấu chúng.
Nếu tôi là Motoyasu, tôi sẽ từ chối việc trao đổi thành viên này, và trong lúc hòn đảo này đang kích hoạt, chỉ chăm chỉ đánh quái và lên lvl.
Việc đó chỉ đơn giản là làm chậm lại quá trình lên cấp nếu nghĩ rằng nó sẽ hiệu quả. Tuy vậy vẫn còn một số điều tôi có thể khám phá ra ở đây.
Thậm chí nếu chỉ là điểm kinh nghiệm, tôi sẽ nuốt chửng chúng, mặc dù tôi có cảm giác chúng có chút gì đó khác nhau.
Trực giác mách bảo sẽ là sai lầm khi từ chối chúng.
Có cái gì đó.
Ba tên đó, chắc chắn là, đang che giấu cái gì đó khác ngoài lv.
Bởi vì nếu chỉ là lv, sẽ chẳng có gì khác nhau giữa các nhà thám hiểm cả. Đây là kinh nghiệm từ những game online mà tôi đã chơi từ trước đến giờ cả.
Trong Game, có 1 vài thứ liên quan đến từng sự kiện, và các yếu tố khác ảnh hưởng đến kĩ năng nhân vật hơn là lv. Ngoài ra còn có những vật phẩm quý hiếm phải bỏ tiền ra mua.
Đã bao nhiêu lần tôi đã đối mặt với 1 người chỉ có mỗi cái lv cao nhỉ?
Trong bất kỳ 1 game online nào, người quản lý tạo ra trang bị và item hiếm trên đường. Lv đầu tiên rất quan trọng, nhưng sau đó nó chỉ là sự so sánh tương đối như giữa 2 quả sồi thôi.
Vì thế, sự xuất hiện của tiền, tổ chức, item hiếm là rất cần thiết.
Thế giới này không phải là trò chơi, nhưng vì lý do nào đó 3 tên kia vẫn nghĩ như vậy. Tôi rất là tò mò.
Thông thường, các sự kiện được kích hoạt có 1 giới hạn về cấp độ đạt được.
Trợ giúp người chơi mới sẽ bắt đầu với tăng cấp kèm theo – công việc tương tự với hệ thống trong game? Trong các Guild, thành viên đạt đến giới hạn cuối sẽ giúp các thành viên mới tăng lv của họ.
Bởi vì Motoyasu rất thoải mái, có thể đây là cảm giác tương tự.
Theo như những gì hắn ta quan tâm, mục đích hắn có lẽ là thu thập thông tin và tìm kiếm thành viên mới, phải không ta?
Còn 6 ngày trước khi việc trao đổi này kết thúc. Tôi không thể giải thích sự điềm tĩnh của Motoyasu.
Ah...
: “Shadow”
“Degojaru??”
“Có 1 số luật lệ trong sự kiện này không? Như kiểu tin đồn, tin tức, hoặc bất kì cái gì có thể tin tưởng dù rất thấp?”
“Khi tôi tham gia vào sự kiện đảo Cal Mira, kinh nghiệm nhạn được sẽ tệ hơn khi cấp độ trên 80. Tất nhiên tôi có thể nhận vào nhiều hơn nó degojaruka, nhưng có 1 giới hạn cấp độ của những quái thú degojaru đó”
Trúng ngay mặt ngửa của đồng xu nhỉ.
Nói cách khác, hành động này như là dự đoán về điều đó.
Có một giới hạn... Như 1 trò chơi.
Nếu tôi đã có hiểu biết như người khác về game, tôi đã có thể giảm việc ảo tưởng thế giới như game này rất tốt.
Tôi có thể nắm bắt được lv của nhóm bọn chúng.
Giả sử các Hiệp sĩở mức 70-80, đồng đội họ nên ở tầm 40-70.
Sẽ an toàn để giả định rằng tất cả có thể lên cấp 80 trong lúc đi săn. Sau đó thì việc hưởng điểm exp sẽ không còn dễ nhận như lúc trước. Nếu quái thú trên hòn đảo này cao hơn 80, lượng kinh nghiệm sẽ không còn dễ ăn như lúc trước vậy.
Tôi biết trong game, bất kể là loại gì, lv cũng chỉ là 1 cách để tính toán.
Ban đầu, tôi muốn dành thời gian để săn trong sự kiện, nhưng sẽ tốt hơn nếu tìm ra được con đường tắt nào đó?
Tôi cảm thấy như thể có 1 đường đi khác trong trò chơi này.
Tuy nhiên, bí ẩn càng ngày càng mờ mịt hơn.
Nói cách khác, Motoyasu là thấp nhất, Ren và Itsuki khoảng cấp 70,
Trong trường hợp đó, vì sao chúng lại ngang ngửa với tôi khi tôi sử dụng Wrath Shield?
Wrath Shield rất mạnh mẽ, nhưng tôi cấp 44. Kém chúng đến tận 20 lvl
Khi chiến đấu với lão giáo hoàng, tôi cũng có khả năng đánh bại hắn ta.
Bí ẩn này vẫn chưa tới hồi kết.
Trong khi cân nhắc suy nghĩ về những vấn đề sau sắc như vậy, tôi trở về khách sạn và quên luôn Motoyasu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.