Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 141: Chiến lược bắt giữ thương hiệp sĩ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: Deforestation
Editor: LittleKai
“Elena! Tạ ơn Trời! Cô vẫn còn sống!”
Ngay khi nghe phát hiện mới về một người đồng hành của Thương, chúng tôi nhanh chóng đến nơi đó. Trước mắt chúng tôi là cảnh Motoyasu đang cúi người qua bàn tiếp tân của một cửa tiệm để ôm Phụ nữ 1 và hét vang. Cảnh đó cứ gợi lại cho tôi cảm giác như là một cuộc đoàn tụ giữa một cặp cha con.
Elena? Tên của cô ta là Elena sao?
Hồi còn trên đảo Cal Mira, tôi đã chẳng màng hỏi tên của cô ta và của Phụ Nữ 2.
“A, đây chẳng phải là ngài Thương Hiệp Sĩ sao?”
Với thái độ chẳng lấy gì làm thân thiện, Phụ Nữ 1 thờ ơ nói với Motoyasu.
Motoyasu bối rối hỏi.
“C-Có chuyện gì không ổn sao?”
“Không ổn hả? Chuyện gì có thể không ổn được nhỉ?”
“Cô biết đấy. Tôi đã rất lo lắng.”
“Tôi đã chẳng làm gì khiến ngài phải lo lắng cả. Đúng hơn, tôi rất ngạc nhiên là Ngài vẫn còn sống đấy.”
“Chẳng phải đã rất rõ ràng sao? Tôi sẽ không thể chết chừng nào các cô vẫn còn đó ủng hộ tôi.”
Motoyasu khá nhiệt tình trả lời.
Tuy vậy, bầu không khí quanh Phụ Nữ 1 lại trở nên lạnh lẽo hơn.
Ánh nhìn lãnh đạm như thể cô ta đang nhìn vào một đống rác vậy.
“Naofumi-sama, ngài không vào bắt họ sao?”
“Chờ tí nữa. Bây giờ cứ quan sát tình hình đã.”
Tôi nghĩ chuyện gì đó thú vị sắp diễn ra.
Miễn là Motoyasu không chú ý đến chúng tôi, chúng tôi vẫn còn lợi thế.
“-?”
Trong hình dạng ma thú, Firo sẽ quá nổi bật nên hiện con bé đang ở hình dạng con người.
Chúng tôi đang quan sát tình hình từ một con hẻm bên ngoài của hàng.
“Chúng ta hãy tạo lại nhóm và cùng nhau đi giải cứu thế giới.”
“Tôi rất tiếc. Tôi sẽ kế thừa việc kinh doanh từ cha nên tôi sẽ không thể đi cùng với ngài được nữa.”
Giọng cô ta khá là dửng dưng.
Có vẻ như cô ta chẳng hề muốn nghe Motoyasu nữa.
Motoyasu có vẻ cũng đã hiểu nên trông hắn khá bối rối.
Tôi dám cá cho tới nay mọi thứ đã luôn thuận lợi cho hắn.
Trong mặt này, tôi ganh tị với hắn!
Vì vài lý do chết dẫm nào đó, dù đã được phong hiệu Bá Tước và ban cho vài vùng đất, tôi vẫn mắc kẹt vào việc nấu nướng và trông nom cho bọn nô lệ.
Công việc của một ‘má mì’! Đó là cảm giác của tôi.
Thậm chí tôi nghe vài tên lính đặt cho danh hiệu ‘Bếp Núc Hiệp Sĩ” sau lưng tôi nữa.
Chính xác hơn thì...
“Y như mong đợi, thức ăn của ‘Bếp Núc Hiệp Sĩ’ luôn luôn rất tuyệt.”
“Cậu đang rất thô lỗ đấy. Ngài ấy là Khiên Hiệp Sĩ cơ mà.”
“Đúng là vậy... Nhưng dạo này, chiếc Khiên đã bắt đầu trông như cái nắp vung rồi, ít nhất tôi cũng thấy vậy.”
“Tôi cho rằng cậu nên đi kiểm tra mắt đi.”
“Ha Ha Ha...”
Nắp Vung cái Cờ Lờ Gờ Tê gì!!!
Các ngươi nhớ đó. Trong lúc xây dựng làng, ta sẽ đảm bảo các ngươi phải làm việc cực nhọc hơn nữa.
... Mà, giờ việc đó không quan trọng.
Bây giờ việc chính của tôi là Motoyasu.
“Này này, chuyện gì xảy ra vậy? Cô vốn đâu có như thế này đâu, Elena?”
“À, nếu ngài đã hỏi thì... Ngài biết không, bây giờ có lẽ là lúc thích hợp. Để tôi nói cho ngài biết.”
“Nói gì?”
“Motoyasu... À, không, Thương Hiệp Sĩ-sama. Tôi hết chịu nổi rồi. Tôi sẽ không làm việc với ngài nữa.”
“C-Cô đang nói gì vậy?”
“Lúc đầu, thanh danh của ngài rất tốt, lại có khá nhiều tiền nữa. Bây giờ thì sao? Nhìn lại ngài xem! Ngài có những gì?”
“Hở-ở? Nhưng tôi vẫn còn là Người Hùng mà...”
“Thực sự thì tôi chán việc làm bạn đồng hành với ngài rồi. CHÁN NGẤY RÒI.”
“Đ-Điểm nào ở tôi là vấn đề gây ra chuyện đó vậy?”
“Ngài luôn luôn ve vãn phụ nữ bất kỳ lúc nào, bất kỳ chỗ nào nhưng lại không hiểu tí gì về trái tim của họ cả. Hơn nữa, ngài chỉ tập trung nâng cao sức mạnh cá nhân ngài.”
Chương 141 – Chiến Lược Bắt Giữ Thương Hiệp Sĩ 1
Tinh thần nhiệt huyết của Motoyasu đã tan biến.
Bộ hắn chưa từng bị ‘đá’ sao?
Tệ quá. Tôi lại bắt đầu cười vào sự bất hạnh của hắn rồi.
“Naofumi-sama, Ngài lại đang cười kìa!”
“Nhưng... Trông kìa. Tên Motoyasu tái xanh cả mặt rồi.”
“Bây giờ chẳng phải là lúc ngài nên bắt ngài ấy sao?”
“Chờ thêm tí đi. Anh vẫn còn muốn xem chút nữa.”
Phụ Nữ 1 hiện đã ngừng che dấu suy nghĩ thật và bắt đầu xổ ra một tràng.
“Nếu ngài có đủ thì giờ tán tính tôi, ngài nên dùng nó để đi đầu thú ở Lâu Đài thì hơn.”
“Gu...”
Có vẻ Motoyasu thực sự ý thức được tội lỗi của mình nên lời nói của hắn bị tắc nghẽn lại trong cổ họng.
“Ngài ‘tàn’ rồi. Nếu ngài muốn tôi quay về đến vậy thì hãy đi tìm một tước vị nào đó đi, như là của Khiên Hiệp Sĩ ấy!”
Lời từ chối của Phụ Nữ 1 gợi lại cho tôi hình mẫu một nhân vật mà tôi ghét.
Cô ta nói như thể cô ta chẳng hề làm gì sai hết và mọi tỗi lỗi đều là do Motoyasu vậy.
Nếu vai nữ chính trong một Gal game mà như vậy, tôi dám cá công ty sản xuất sẽ bị thiêu rụi là cái chắc. [1]
Nhưng sao vậy nhỉ?
Khi nghe những lời đập thẳng vào mặt Motoyasu, sao tôi lại cảm thấy niềm vui sướng tột cùng thế này?
“Naofumi-sama!”
Raphtalia nổi giận rồi. Có vẻ tôi chẳng thể nào ‘thưởng thức’ tình huống thêm được nữa.
“Được rồi, đi thôi.”
Tôi bước ra khỏi con hẻm và tiến về phía Motoyasu.
“Chuyện gì đã xảy ra cho cô vậy? Tôi đã chắc rằng cô là kiểu người hòa nhã, dễ thương hơn mà?”
“Thậm chí cả khi ngài có nói vậy...”
Motoyasu vẫn đang mê mải với cuộc trò chuyện nên chẳng hề biết tôi đang đến.
Cơ hội là đây!
“Này. Hãy nói là chuyện không phải như vậy đi.”
“Tôi hiện rất nghiêm túc đấy. Xin ngài hãy nhanh rời khỏi đây!”
Phụ Nữ 1 đã thấy tôi tiến đến. Cô ta có vẻ ngầm hiểu được tình hình.
(Hãy ‘câu’ thêm chút thời gian nữa đi...)
Khi tôi đang băn khoăn không biết sao để truyền đạt cho cô ta thì cô ta nhanh chóng nháy mắt về phía tôi. Bất ngờ làm sao, cái nháy mắt rất tự nhiên.
“Vậy nên, mối quan hệ giữa tôi với ngài chính thức chấm dứt tại đây. Nếu ngài vẫn không từ bỏ, tôi sẽ báo cáo lại.”
Phụ Nữ 1... Vẻ như nghiêm túc cắt đứt với Motoyasu rồi.
Cô ta thậm chí còn hỗ trợ cho tôi tiếp cận bằng những câu hỏi và câu trả lời.
À thì,... Nếu cô ta không làm vậy, cô ta sẽ bị gán tội âm mưu phá vỡ phong ấn trên con Linh Quy.
Dù con Linh Quy nhất định sẽ thức tỉnh trong một Đợt Sóng nào đó trong tương lai, nhưng cố ý thức tỉnh nó sớm hơn và gây ra đại họa lại là một tội nặng.[2]
Gần tới rồi... Chỉ một tí nữa thôi...
Chết tiệt... Trực giác của hắn không thể đánh giá thấp được. (Tóm lại: Không được đánh giá thấp Motoyasu: D)
“Na-Naofumi?”
“Yo. Ngươi chắc biết ta ở đây với mục đích gì rồi, phải không?”
“... Elena, cô đã bán đứng tôi à?”
“Lời nói của ngài làm tổn thương tôi đấy. Tôi luôn là đồng minh của những ai có quyền lực. Trước đây và bây giờ vẫn vậy.”
Nói năng như kẻ xấu đích thực!
Nếu tôi là Motoyasu, tôi sẽ quên sạch mấy cái tội lỗi và đâm chết cô ta rồi.
“Giờ xin hãy ngoan ngoãn chịu trói đi. Ngài Khiên Hiệp Sĩ đã làm rất tốt. Tốt nhất ngài nên bắt đầu lại từ đầu.”
“E-Elena... CÔ...!!”
Tôi không nghĩ mục đích của cô ta tệ như của Bitch, nhưng trong mắt tôi, đều là rác rưởi.
Motoyasu chẳng hề có ý đinh xuôi tay chịu trói. Hắn cầm chặt cây Thương.
Ngươi định chống trả ở nơi đông đúc này sao?
“Ta muốn nghe phần chuyện của ngươi. Nên ngươi sẽ theo ta về Lâu đài chứ?”
“Rất tiếc nhưng ta không có ý đi với ngươi. Ta cần phải đi để chứng minh sự vô tội của mình.”
“Vô tội hả? Ta chẳng hề có cái ý định nào, dù là nhỏ nhất, giết ngươi đâu. Bây giờ, chúng ta đang tìm cách đẩy lùi Đợt Sóng, cũng giống như lần với con Linh Quy. Ta có nói rồi. Ta chuyên về phòng thủ, nên chẳng có cách nào đả thương ngươi được.”
“Ta không phải thủ phạm.”
“Lắng nghe người khác nói lúc họ đang nói chuyện với mình tí coi nào!”
“Ta sẽ tìm lại những người đồng hành và sẽ cứu lấy thế giới này.”
“Và ta đang cố nói là... Arr! Phiền phức quá!!!”
Kẻ phạm tội nào mà không luôn miệng nói bản thân mình vô tội.
Nhưng xét theo hành động của Motoyasu, hắn tin chắc rằng bản thân hắn không phải là nguyên nhân của sự việc.
Có nghĩa là tội phạm chỉ có thể là Ren hoặc Itsuki.
Không, không. Hình như lúc đó có đủ mặt cả ba tên tại đó. Hắn đích thị có liên can.
“Nếu vậy, cứ đến Lâu Đài một lần đi đã. Nếu ngươi không phải là tội phạm, ngươi chẳng có lý do gì từ chối cả.”
“Ta từ chối!”
“Ngươi biết chứ? Chính ngươi đã làm thế với ta đấy. Giờ, khi vị thế của chúng ta thay đổi, ngươi lại xử sự như vậy à? Hẳn phải có lý do nào mới khiến ngươi không chịu đi, giống như là ta trước đó vậy?”
“Chẳng có!”
“Ngươi...” (Edit: Thốn value...)
“Không đời nào ta để mình bị bắt ở đây!”
Tôi chẳng thể nào lý luận với tên này được. Chắc hẳn tôi phải ‘động thủ’ thôi.
Liệu tôi có thể hạ được hắn với các chỉ số bị giảm thấp còn một phần ba như bây giờ?
À, may thay, Raphtalia và Firo lại đang ở đây. Có lẽ sẽ ổn thôi.
Theo tôi thấy thì Motoyasu hiện chỉ có một mình.
“Xin ngài hãy đi cùng chúng tôi.”
“Cái g-?”
Raphtalia xuất hiện cùng với Firo trong dạng ma thú.
Hiện đang là ‘3 chọi 1’... Phụ Nữ 1, cô ta sẽ xử sự ra sao?
“Tôi có nên tham gia vào?”
Có vẻ như cô ta sẽ trợ giúp chúng tôi bắt Motoyasu.
Lv của cô ta ắt hẳn trong khoảng 70-80.
Kỹ năng của cô ta nói chung cũng quá đủ.
“Đã đến lúc ngươi phải trả giá rồi, Motoyasu.”
“Đừng làm loạn quá mức kẻo lại làm hỏng hàng hóa của tiệm đấy.”
Khi chúng tôi tiến gần, Motoyasu bắt đầu quay cây Thương thành một vòng tròn lớn.
「Portal Spear!」[3]
Hình dạng cơ thể Motoyasu bị bóp méo.
Cái quái gì vậy?
Và hắn biến mất chỉ trong tích tắc.
Đó là một kỹ năng à? Có lẽ nó đã chuyển dịch tức thời hắn đến một nơi nào đó.
Chết dẫm. Tôi tính sai rồi!
Trong mấy game MMO, đều có tồn tại item dùng để dịch chuyển tức thì đến một điểm hoặc thành phố đã được định trước.
Motoyasu lại tìm ra được kỹ năng thuộc loại đó mới chết dở!!
“Hắn chạy thoát rồi.”
Gừ... Việc bắt giữ một Anh Hùng lại càng khó hơn nữa.
Tôi phải làm gì đấy trước khi hắn kịp kích hoạt kỹ năng, hoặc tôi phải tìm một nơi hoặc một loại ma thuật nào đó có thể gây trở ngại không cho kỹ năng đó được kích hoạt.
“Ng-Ngài ấy biết mất rồi. Ngài ấy có thể đi đâu được chứ?” – Raphtalia ngạc nhiên thốt lên.
“Ai biết được!”
Nếu là một nơi được mặc định, có lẽ là tại Đồng Hồ Cát của Rồng chăng? Nhưng nếu hắn có thể tự thiết lập các điểm đến, thì khả năng có thể tính đến là vô số.
Tiện lợi làm sao! Dạy cho ta kỹ năng này với!
Tôi không biết nó hiệu quả đến mức nào, nhưng khả năng dịch chuyển đúng là vô giá khi dùng vào bán rong.
Tôi cũng không biết là hiệu quả của nó chỉ giới hạn mình tôi hay là tôi có thể mang theo người đồng hành. Nhưng dù gì thì nó cũng rất hữu ích.
Nếu tôi có thể thiết lập ngôi làng của tôi làm điểm đến, việc di chuyển sẽ càng dễ dàng hơn. Cả khi có vấn đề gì xảy ra đột xuất ở làng, tôi vãn có thể nhanh chóng quay về.
Có lẽ tôi nên hỏi Phụ Nữ 1 xem Motoyasu có nói gì với cô ta không.
“À, cũng khá lâu rồi nhỉ.”
“Đúng vậy.”
Phụ Nữ 1, tên thật của cô ta là Elena thì phải... Tôi nói với cô ta.
“Chắc hẳn cô đã kể cho những người từ Lâu đài rồi phải không? Cô có phiền không nếu phải kể cho tôi lần nữa?”
“Tôi hiểu rồi.”
Elena thở một hơi thật dài rồi bắt đầu kể lại.
Ghi chú:
[1] T/N: Gal game / Galge: Nói một cách đơn giản là thể loại game tương tác với các nữ chính xinh đẹp. Chi tiết hơn nữa, lên Google mà tìm nhé. 😀
[2] T/N: Tức là nếu để mặc nó tỉnh lại và gây họa thì không ai chịu trách nhiệm hết, nhưng nếu ai đó cố ý thức tỉnh nó trước thời hạn thì người đó sẽ phải chịu trách nhiệm. Tội: Trực/gián tiếp gây đại họa tùy theo cách nhìn.
[3] T/N: Có lẽ nên để nguyên tên vì nếu dịch ra thì thành [Thương Môn] – môn: Cổng. Nghe “chuối” cực kỳ.
Edit Note: Bản Jap cũng dùng từ mượn tiếng Anh nên cứ để vậy luôn đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.