Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 195: Không thể chọc vào




Cả 3 ngồi xuống ghế, Hạo Thiên cởi bỏ một nút áo trên cùng để thoải mái hơn, lại nói
"Tiểu Siêu, đệ đi....."
"Cốc cốc"
Lời nói của Hạo Thiên bị ngắt ngang bởi tiếng gõ cửa, bên ngoài truyền vào một giọng nói gấp gáp 
"Đại thiếu gia, gia chủ cho gọi cậu đến sảnh chính"
"Được, ta đến ngay"
Hạo Thiên đứng dậy, cả 3 cùng nhau đi đến sảnh chính. Vừa mới bước vào, đã thấy rất nhiều người tụ họp lại nơi này, tất cả các vị trưởng lão đã có mặt đông đủ. Cha và mẹ cậu cũng đã từ Chính Cung trở về, ngồi ở chính giữ, hai bên các vị trưởng lão vẫn đang ngồi chờ, chỉ còn 3 vị trí trống phía bên tay phải Đường Thiên Long. Cả 3 tiến tới, Hạo Thiên và tiểu Siêu hơi cúi chào, lại đi về phía chỗ ngồi của mình. Hạo Thiên hỏi
"Cha gọi con tới có chuyện gì hay không? "
Đường Thiên Long khuôn mặt trầm trọng, nói
"Con hay tin có thích khách đột nhập không? "
Hạo Thiên nhún vai, nói
"Con cũng chẳng biết, nếu cha hỏi vào khoảng 30p trước thì lúc đó tụi con vẫn đang ngủ, không để ý cho lắm"
Đường Thiên Long lại nói
"Có kẻ đột nhập vào đây và đã ra tay thiêu chết thất trưởng lão, nhưng may mắn thay là ông ấy vẫn còn sống có điều toàn thân đã phỏng nặng, khuôn mặt bị phỏng đến độ không cách nào phục hồi, cơ chân và tay thì bị co rút lại, có nguy cơ tàn phế"
3 người Hạo Thiên khuôn mặt lộ rõ sự kinh ngạc, hoang mang. Hạo Thiên lại nói
"Nghiêm trọng như vậy? Thế cha đã điều tra được ai là kẻ đột nhập chưa? "
Đường Thiên Long lắc đầu, buồn bực nói
"Tên này đến và đi không để lại chút dấu vết nào cả. Chúng ta hoàn toàn không chút manh mối nào!"
Lúc này, một vị trưởng lão đứng dậy. Đây là ngũ trưởng lão Đường Khiêm, tuổi tác tầm sáu mươi mấy,  70 cũng không chừng, ông đã cống hiến rất nhiều cho gia tộc, là một người liêm chính, công bằng. Đường Khiêm nói
"Chúng ta hiện tại chỉ có thể tích cực chăm sóc cho thất đệ, đợi đệ ấy hồi phục lại rồi thì truy ra manh mối"
Đường Thiên Long gật đầu, lại quay sang Hạo Thiên, hỏi
"Chỗ con có đan dược nào có khả năng trị triệt để vết phỏng không? "
Hạo Thiên suy nghĩ, khuôn mặt e ngại, lắc đầu nói
"Không có, chỉ có đan dược chống đau thôi, giúp hồi phục nhanh, dùng mỗi ngày 1 viên thì vết bỏng nặng của thất trưởng lão sẽ hồi phục sau 7 ngày."
Hạo Thiên mỉm cười, mặc dù chỗ con có loại thuốc trị triệt để vết phỏng đấy, nhưng con nghĩ để lại vết sẹo này sẽ khiến ông ta ghi nhớ mãi bài học ngày hôm nay. Vả lại, đan dược con quý giá như vậy, không nên để hạng người như ông ta sử dụng. 
Đường Thiên Long vội nói
"Nhanh như thế!? Thế bao nhiêu một viên, gia tộc sẽ chi tiền ra mua nó"
Lại ngay lúc này, lục trưởng lão - Đường Xuyên, cái lão này thì nhỏ nhen, ích kỉ, mở miệng ra chỉ biết nghĩ cho lão ta mà thôi. Hạo Thiên vốn là không ưa lão già này. Đường Xuyên đứng dậy, đối diện Đường Thiên Long, nói
"Gia chủ, nếu đã là đan dược của Đại thiếu gia thì cậu ấy nên bỏ ra để cống hiến nó cho gia tộc. Hà cớ gì chúng ta phải bỏ tiền ra mua!?"
Hạo Thiên liếc mắt sang nhìn, An Lam Nguyệt nói
"Lão già này ngộ nhỉ? Đang dược chúng ta dày công tạo ra, bỏ biết bao nhiêu công sức, hà cớ gì phải cho không các người! "
Đường Xuyên ánh mắt tức giận nhìn An Lam Nguyệt, chỉ tay thẳng mặt cô, quát
"Cô gái này là ai, họp gia tộc làm sao lại để người ngoài tham gia vào. Đại thiếu gia không thuộc gia gia quy sao? Lại còn ở đây xen ngang vào lời trưởng bối đang nói, hỗn xược mà"
Hạo Thiên cười lạnh, nói
"Hỗn xược? Ta thấy lục trưởng lão ông đây là muốn phản phải không? Khách quý của ta mà ông dám chỉ tay thẳng mặt như vậy, lại còn ở đây la lối trước mặt ta, to gan! "
Hạo Thiên tay vỗ mạnh xuống chiếc bàn nhỏ bên cạnh, chiếc bàn tội nghiệp khi không bị vạ lậy, bị vỗ cho nát bấy ra. Đường Xuyên lại quát lên
"Ta sao lại không dám chỉ, ngươi cùng lắm chỉ là một thiếu gia mà thôi. Một tiểu bối mà ở đây càn quấy, hỗn xược trước mặt trưởng bối, đáng tội gì đây? "
Đường Thiên Long vỗ bàn, quát
"Mau dừng lại cho ta. Các người không xem vị gia chủ ta ra gì rồi phải không?"
Hạo Thiên đôi mắt sắc bén, nhìn Đường Xuyên, lại nói
"Mạo phạm người Chính Cung, mắng chửi người của Chính Cung, đáng tội gì? "
Đường Thiên Long quay sang nói
"Thiên nhi à, con coi như nể mặt cha, tha cho lục trưởng lão lần này đi"
Đường Xuyên lại nói
"Tha cái gì? Vốn là tên tiểu bối này gây sự trước, chúng ta không áp dụng gia quy với nó thì thôi, sao phải e sợ nó như thế! Lại còn mạo phạm người Chính Cung, tên tiểu bối như ngươi nghĩ mình là ai chứ, Thiên đế sao? Nực cười"
Hạo Thiên cười nhạt, nói
"Thiên đế? Ha, Thiên đế thấy ta cũng phải cung kính 5 phần, huống hồ gì chỉ là một trưởng lão như ông. Hôm nay ta lấy quyền Phiên Thiên tướng, cắt chức lục trưởng lão Đường Xuyên của Đường gia tộc! "
Đường Thiên Long khuôn mặt hoang mang, nói
"Thiên nhi, con nể mặt cha đi... "
Đường Xuyên cười lớn, cắt ngang câu nói của Đường Thiên Long, quát
"Cắt chức ta? Phiên Thiên tướng? Ngươi nghĩ chúng ta tin sao..... "
Đường Xuyên bỗng nhiên câm nín lại, run rẩy té quỳ xuống đất, các vị trưởng lão còn lại thì thất thần, sau một hồi thì lập tức quỳ xuống, đồng thanh
"Cung... Cung nghênh Phiên Thiên tướng quân!"
Hạo Thiên tay cầm lệnh bài Phiên Thiên tướng, giơ ra nói
"Ta lấy tư cách Phiên Thiên tướng quân cắt chức của lục trưởng lão, cắt đứt 3 năm hỗ trợ đan dược, đày xuống làm người canh giữ thư viện của gia tộc"
Đường Thiên Bảo, Đường Thiên Long và Vương Thiên Nhi định quỳ xuống, tiểu Siêu vội đỡ cả 3 người dậy, Đường Thiên Long nói 
"Hạo Thiên à, con coi như nghe lời ta một lần cuối, tha cho lục trưởng lão đi"
Hạo Thiên khuôn mặt vẫn một mạch lạnh băng, nói
"Từ đầu đến cuối con có thể tha cho lão ta nếu lão ta không chỉ tay vào Nguyệt tỷ. Nhưng lão ta đã làm vậy, lại còn, giữ lão ở lại vị trí này chỉ tổ hại gia tộc mà thôi, con đang giúp cha loại bỏ bớt một con sâu trong nồi canh đấy! "
Đường Thiên Long câm nín, Đường Xuyên lúc này lại giở giọng van xin, quỳ lạy nói
"Cầu... Cầu xin Phiên Thiên tướng quân tha cho, tôi... lần sau tôi không dám nữa. Xin Phiên Thiên tướng tha cho... "
Hạo Thiên lạnh lùng liếc sai nhìn, Đường Thiên Long hiểu được, cái liếc mắt này hiện ra là sắp có án mạng xảy đến rồi. Vội quát
"Người đâu, mau lôi Đường Xuyên ra ngoài, phế bỏ chức lục trưởng lão, đày xuống làm người giữ thư viện"
Đám hạ nhân lần lượt kéo vào, lôi Đường Xuyên ra, ông ta giẫy khỏi đám này, ánh mắt thù hận liếc nhìn Hạo Thiên, quay lưng bỏ đi. Hạo Thiên lúc này mới nói
"Các vị đứng dậy đi! "
Các vị trưởng lão lần lượt đứng dậy, sợ hãi ngồi lại vị trí cũ của mình, im phăng phắc. Ba người Hạo Thiên thì đứng dậy, Hạo Thiên hơi cúi đầu, lại rút ra một tờ giấy đưa cho Đường Thiên Long, nói
"cha cầm tờ giấy này, tới Nghịch Thiên công hội đưa cho Nhược Tình, cô ta sẽ đem đan dược ra đưa cha. Số đan dược giảm đau kia con sẽ cho gia tộc, cùng với đó là 300 viên tăng cấp đan bậc 2 cấp 3, 200 viên tẩy tủy đan bậc 2 cấp 3 và 300 viên bồi bổ đan bậc 2 cấp 3. Cha cứ đem theo giấy này là được"
Nghe Hạo Thiên liệt kệ ra số đan dược mà tất cả thất thần, đây cũng không tính là hiếm thấy khó tìm, nhưng là những loại đan dược có giá cực cao, cùng lắm một năm gia tộc cũng chỉ thu vào 150 viên mỗi loại, nhưng bây giờ Hạo Thiên mở miệng cho một cái liền là gấp đôi, có thể tính là 2 năm đan dược của gia tộc, lại có tẩy tủy đan là đạn dược khó điều chế, vậy mà bây giờ đùng một cái liền 200 viên. Mặc dù Hạo Thiên mới 12 tuổi, nhưng sức mạnh lẫn địa vị đều là cao ngất ngưỡng, không ai có thể ở độ tuổi cậu mà chạm đến được, là một yêu nghiệt ngàn năm có một. Mở miệng chi một cái liền hào phóng như vậy, thật khiến người ta nể phục mà.
Hạo Thiên lại nói
"Nếu không còn gì nữa thì con đi đây"
Đường Thiên Long gật đầu, 3 người Hạo Thiên quay lưng rời đi, để lại đám người còn đang thất thần suy nghĩ. Đợi đến khi hoàn tỉnh lại, Đường Khiêm định hô
"Khoan đã... "
Thì bị Đường Thiên Long cắt ngang, nói
"Ngũ trưởng lão đừng gọi lại nữa"
Đường Khiêm quay sang nói
"Sao đại thiếu gia lại có nhiều đan dược như vậy?"
Đường Thiên Long nói
"Hạo Thiên hiện tại nó đã sở hữu một công hội đứng đầu cả nước, lại là một đại tư lệnh của học viện đứng đầu nước ta và cũng là một Phiên Thiên tướng mà đến cả Thiên đế cũng phải cung kính 5 phần. Chúng ta không thể quản chuyện nó làm nữa rồi, lại càng không thể chọc giận nó"
Đường Khiêm hít một ngụm khí lạnh, biết là Hạo Thiên yêu nghiệt rồi, nhưng yêu nghiệt đến mức này đúng là không tưởng nổi mà. Lại nói
"Nhưng chúng ta dù sao cũng là trưởng bối, gia chủ lại là cha của đại thiếu gia, mở lời nói một câu khuyên ngăn cũng không được sao? "
Đường Thiên Long lắc đầu, nói
"Nếu lúc nãy ta không cho người kéo Đường Xuyên trưởng lão đi thì rất có thể lão ta bây giờ đã là cái xác không hồn rồi! "
Cả đám trưởng lão đổ mồ hôi hột, sợ hãi hít một ngụm khí lạnh. Đại thiếu gia đúng là không thể chọc vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.