Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 87: Nói chung không thể đắc tội




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
"Ai là ông chủ của cửa hàng này? "
Đám người kia đi thẳng tới chỗ Phương Minh, tên dẫn đầu lớn tiếng quát hỏi.
"Là tôi. "
"Cậu là ông chủ à, xem ra hôm nay là ngày cửa hàng của cậu khai trương, đã có chứng nhận phòng cháy chữa cháy chưa? "
Nhóm người này là người của sở phòng cháy chữa cháy, bất quá nghe mấy người này nói xong, Phương Minh nháy nháy hai mắt.
"Lãnh đạo, chúng tôi thuê lại tiệm của người khác, tất cả thủ tục đều đầy đủ hết." Đại Trụ đứng bên cạnh vội vã đáp.
"Thủ tục thiết bị đều đầy đủ sao? Chúng tôi đi vào kiểm tra một chút, nếu như không có vấn đề thì sẽ rời đi, hi vọng các cậu phối hợp. "
"Lãnh đạo, hôm nay là ngày chúng tôi khai trương... "
Đại Trụ có chút nóng nảy, mới ngày đầu khai trương người của cục phòng cháy chữa cháy đã tới cửa kiểm tra, ngày đầu đã như vậy thì không tốt a, huống chi bây giờ còn có nhiều người vây xem như vậy, người không biết còn tưởng rằng trong tiệm xảy ra chuyện gì.
"Mấy vị đồng chí, có thể chờ khai trương xong rồi lại kiểm tra được không. "
"Không được, nếu công tác phòng cháy chữa cháy của các cậu không hợp cách thì các cậu nhất định phải chỉnh đốn và sửa chữa sau đó mới có thể bắt đầu kinh doanh." Lâm Đại Hải liếc nhìn Đại Trụ, giọng nói không chút thương lượng.
Phương Minh đứng một bên híp mắt lại, hắn tuy là lần đầu tiên mở tiệm, nhưng không có nghĩa là hắn ngốc.
Tất cả các cửa tiệm ở phố đồ cổ này đều như nhau, chủ cửa hàng lúc bắt đầu đều chuẩn bị xong hết, sau khi thuê lại, chủ mới có thể cải biến thêm, nhưng nhìn chung cũng không có thay đổi gì lớn lao.
Một là để nhìn gọn gàng đẹp mắt, hai là vì cân nhắc đến việc phòng cháy chữa cháy.
Do đó rất ít khi xảy ra vấn đề liên quan đến phòng cháy chữa cháy. Tất cả những người mở cửa hàng ở đây đều nhận được giấy chứng nhận từ nhân viên ở phòng quản lý. Tương tự, những người ở sở cứu hỏa cũng ít khi đến đây kiểm tra.
Cái này trên thực tế là một quy tắc ngầm, nhiều người chọn nơi đây để mở tiệm dù phí cao một phần là vì giao thông ở đây thuận tiện, một phần là vì thủ tục hành chính ở đây nhanh gọn.
Cũng chính bởi vì hai điểm này, mà các cửa hàng ở phố đồ cổ rất ít khi bị người của sở phòng cháy chữa cháy đến kiểm tra huống chi là bị kiểm tra ngay ngày đầu khai trương.
Do đó đám người này là cố ý tới bươi móc.
Lâm Đại Hải vẻ mặt nghiêm túc ra vẻ đừng hòng thương lượng nhìn về phía Đại Trụ và Phương Minh, nhưng mà trong lòng của hắn cũng là hết sức đắc ý, chỉ cần hắn gây rối vào ngày khai trương của cửa tiệm này, như vậy hắn sẽ được một khoản thu nhập thêm.
Không sai, hắn là người phụ trách công tác kiểm tra phòng cháy chữa cháy ở các cửa hàng, nhưng sở phòng cháy chữa cháy cũng không phải không hiểu nhân tình thế thái, không thể nào biết hôm nay là ngày khai trương mà vẫn đến kiểm tra.
Hắn sở dĩ mang người qua kiểm tra là vì vị bằng hữu nào đó yêu cầu, vị bằng hữu kia rất xa hoa, chỉ cần hắn có thể gây rối cho cửa hàng này vào ngày khai trương thì sẽ nhận được phí cảm ơn là mười vạn.
Đương nhiên, Lâm Đại Hải tuy là thích tiền nhưng không phải sẽ vì tiền mà vứt bỏ chén cơm của mình, hắn sở dĩ đồng ý là vì vị bằng hữu kia có địa vị không nhỏ, hơn nữa lại cùng với cấp trên của hắn có quan hệ tốt nên cũng không sợ bị cấp trên của mình trách mắng.
"Ái chà, đây không phải là Lâm chủ nhiệm của cục phòng cháy chữa cháy sao, sao hôm nay Lâm chủ nhiệm lại rảnh rỗi tới nơi này a. "
Lúc Hoa Bác Vinh nhìn thấy Lâm Đại Hải thì đầu tiên là sửng sốt nhưng ngay lập tức trên mặt tươi cười bước nhanh nghênh đón, "Cửa hàng này là hậu bối thân thích của tôi mở, Lâm chủ nhiệm tới thật đúng lúc, vào uống chén trà nào. "
Hoa Bác Vinh quen biết Lâm Đại Hải, Hoa bảo lầu rộng hơn một nghìn mét vuông, cục phòng cháy chữa cháy hàng năm đều phái người tới kiểm tra, đương nhiên, đó chỉ là hình thức, mà vị Lâm chủ nhiệm này Hoa Bác Vinh cũng gặp qua mấy lần.
"Hoa lão bản, ta đây có việc công trong người không thể cùng ông uống trà rồi, bất quá cũng phải đi vào. Gần đây trong khu này không phải xuất hiện mấy trận hoả hoạn sao, cấp trên phát thông báo, muốn nghiêm tra thiết bị PCCC của các cửa hàng lớn có hợp cách hay không?
Thân mang trọng trách không còn cách nào khác nên lần này phải qua kiểm tra. "
Nhìn thấy Hoa Bác Vinh Lâm Đại Hải cũng hơi ngẩn người, hắn thật không ngờ cái cửa hàng nho nhỏ này mà cũng dính liếu tới Hoa bảo lầu, bất quá tuy là Hoa Bác Vinh giao thiệp quan hệ không kém, nếu là bình thường hắn nhất định sẽ nể mặt Hoa Bác Vinh nhưng lúc này đây hắn không muốn làm vậy.
"Lâm chủ nhiệm, không cần phải nghiêm túc như vậy a!, tiệm này chỉ là bán mấy chuỗi vòng đeo tay phật châu, hơn nữa ông chủ trước cũng đã hoàn tất công tác PCCC rồi, mà cửa hàng cũng không có thay đổi gì quá lớn. "
Hoa Bác Vinh nghe Lâm Đại Hải nói sắc mặt chợt tối sầm, một tên chủ nhiệm của cục PCCC tuy là quyền lực không nhỏ, nhưng ông cũng không phải không quen biết lãnh đạo của ngành PCCC, chỉ bất quá hoa hoa kiệu tử nhân nhân đài, chẳng qua ông thấy gã ta làm khó nên mới khách khí một chút.
"Hoa lão bản, phòng cháy chữa cháy không phải là việc nhỏ, nếu như công tác phòng cháy chữa cháy làm không xong, một khi xuất hiện việc ngoài ý muốn rất có thể gây ra tai họa lớn, chuyện này có liên quan đến an nguy của dân chúng nên không thể qua loa dù là một điểm nhỏ, đây cũng là vì muốn tốt cho phố đồ cổ. "
Hoa Bác Vinh bị chọc tức, nhìn Lâm Đại Hải lấy cớ là thi hành công sự mà ra vẻ nên trực tiếp lấy điện thoại ra, "Tôi muốn gặp Trương cục trưởng của các người. "
Lâm Đại Hải không thèm để ý chút nào, Trương cục trưởng và Hoa Bác Vinh thật ra cũng chỉ có quan hệ sơ sơ chứ cũng không thân mật gì cho lắm.
"Bên ngoài dường như xảy ra chuyện rồi, người của sở phòng cháy chữa cháy đến điều tra rồi. "
"Người của phòng cháy chữa cháy tại sao lại tới đây hôm nay, hôm nay là ngày khai trương mà, coi như là muốn kiểm tra cũng không thể tới đúng ngày này chứ, đây cũng quá không thấu tình đạt lý rồi. "
Mấy ông chủ khác trong phố đồ cổ cũng chú ý tới tình huống nơi này, nhao nhao nghị luận, Âu Dương Tuyết Tình thăm dò liếc nhìn bên ngoài nhíu mày một cái, "bọn người của PCCC này là đang muốn làm gì, hôm nay tới kiểm tra không phải cố ý kiếm chuyện sao? "
"Tôi cũng có quen biết một vài đồng nghiệp của sở phòng cháy chữa cháy, để tôi gọi điện thoại hỏi thăm một chút. "
Tào Lượng cũng nhíu mày một cái, với tính cách của anh bình thường sẽ không lấy công mưu tư, nhưng anh ta chính là một người có ân phải trả, hình cảnh đội nợ Phương Minh một cái nhân tình, mà cửa hàng này anh ta cũng nhìn qua rồi, ngoại trừ lầu hai chưa lên, còn lại chẳng có vấn đề gì cả.
Phòng cháy chữa cháy cũng là một phần của hệ thống công an, Tào Lượng là đội trưởng của hình cảnh đội hiển nhiên là quen biết lãnh đạo của cục PCCC.
"Hoa lão bản xin tránh ra a!, chờ chúng ta kiểm tra xong không có vấn đề gì dĩ nhiên là sẽ rời đi. "
Lâm Đại Hải ra hiệu bằng mắt cho thuộc hạ đằng sau ý bảo đi vào, bất quá đúng lúc này bên trong lại truyền tới thanh âm trong trẻo lạnh lùng.
"Nhằm ngày người ta khai trương mà tới kiểm tra, tôi thấy các người không phải tới kiểm tra, mà là tới kiếm chuyện. "
Âu Dương Tuyết Tình xuất hiện ở cửa tiệm, trực tiếp đứng chặn ở trước cửa, rất có khí thế của một người làm quan.
"Tiểu thư, chúng là đang thi hành nhiệm vụ, cô là đang miệt thị người thi hành công vụ nếu không tránh ra... sẽ khép cô vào tội cản trở người thi hành công vụ mà đưa cô đến trụ sở cảnh sát. "
Lâm Đại Hải nói xong chỉ khiến cho Âu Dương Tuyết Tình nở nụ cười, mà nụ cười này của nàng cũng làm cho Lâm Đại Hải và thuộc hạ của hắn ta đầu óc mơ hồ, không biết cô nàng xinh đẹp này tại sao lại đột nhiên cười như vậy?
"Được thôi, vậy thì mau bắt tôi về đồn đi!, để tôi có thể đi nhờ xe về đồn, bất quá không nên về đồn cảnh sát cuả các người mà là trực tiếp đi tới hình cảnh đội của thành phố a!. "
Âu Dương Tuyết Tình nở nụ cười, sau một khắc móc túi lấy thẻ hành nghề, có chứng nhận ở mặt sau ra.
"Âu Dương Tuyết Tình, đội phó của hình cảnh đội thành phố... "
Lâm Đại Hải chết lặng, sở cứu hỏa là cơ quan cấp dưới của nghành công an nên hắn ta cũng rất hiểu bộ phận công an, các đồn cảnh sát ở các thành phố lớn như Ma Đô được trang bị rất cao. Đội trưởng của đội cảnh sát hình sự được xem là một bộ phận riêng biệt. Phó đội trưởng là phó giám đốc. Những người này cao hơn nhiều so với một giám đốc sở cứu hỏa quận nhỏ bé như anh ta.
Hơn nữa Âu Dương Tuyết Tình còn trẻ như vậy, chỉ cần không phải kẻ ngu si cũng biết được sau lưng cô ta có người chống lưng, nói như vậy có nghĩa là người thân của cô ta không phải là lãnh đạo cấp cao thì cũng là người yêu của lãnh đạo cấp cao. Nhưng bất kể là loại nào thì một chủ nhiệm sở PCCC nhỏ bé như anh ta cũng không thể đắc tội nổi.
Nếu như là khi khác, Lâm Đại Hải tuyệt đối là chọn rời đi thậm chí có khả năng lớn là ở lại làm khách, nhưng giờ khắc này hắn đã là không có đường lui, bởi vì tiền của vị bằng hữu kia hắn đã thu một nửa.
"Chết tiệt, hắn không nói cho ta biết ông chủ của cửa hàng này có quan hệ rộng rãi như vậy. "
Lâm Đại Hải trong lòng mắng vị bằng hữu kia một câu, nhưng trên mặt không lộ ra vẻ khác lạ mà vẫn tiếp tục nghiêm mặt nói: "Thì ra là đồng nghiệp bên hình cảnh đội, nếu vậy thì càng nên biết chấp pháp phải tuân theo quy củ, nếu cô còn tiếp tục ngăn cản tôi thì tôi sẽ gặp lãnh đạo của cô mà nói chuyện. "
Âu Dương Tuyết Tình đang muốn mở miệng, bất quá có một người bước lên trước cô nói một tiếng.
"Tôi chính là lãnh đạo của cô ta, anh muốn phàn nàn cái gì? "
Tào Lượng cũng đứng chắn trước cửa, anh cũng đã điện thoại hỏi thăm qua, gần đây bên sở phòng cháy chữa cháy căn bản không có nhiệm vụ gì, cũng có thể nói Lâm Đại Hải lúc này đây dẫn người tới kiểm tra không phải là thi hành công vụ.
Không phải nhiệm vụ mà tập thể an bài, lại còn đến kiểm tra ngay ngày khai trương, liên hệ hai điểm này lại, Tào Lượng chớp mắt đã đoán ra đối phương là cố ý tới gây chuyện.
Nếu quả như thật là nhiệm vụ của sở PCCC, Tào Lượng tuy là thiếu Phương Minh một cái nhân tình nhưng sẽ không đứng ra, nhưng đối phương là cố ý tìm đến gây sự, như vậy hắn không ngại đứng ra ngăn lại, dùng chuyện này để trả Phương Minh một cái nhân tình.
"Anh là ai?" Lâm Đại Hải nhìn Tào Lượng, luôn cảm thấy gương mặt này có chút quen quen.
"Tào Lượng. "
Nghe hai chữ Tào Lượng, Lâm Đại Hải trong nháy mắt hiểu được tại sao lại cảm thấy gương mặt này quen rồi, đây không phải là vị đội trưởng của hình cảnh đội mấy ngày trước được lên bục nhận thưởng trong hội nghị vinh danh nội bộ của cục cảnh sát thành phố sao.
Giờ khắc này, Lâm Đại Hải trong lòng đã là có chút hối hận.
Mặc dù bộ phận điều tra hình sự và sở cứu hỏa của họ là hai cơ quan khác nhau, hai bên không thể can thiệp lẫn nhau. Ngay cả đội trưởng của đội cảnh sát hình sự cũng không thể quản lý lính cứu hỏa trong sở cứu hỏa của họ, nhưng đây chỉ là lý thuyết, vì cũng có lúc, họ cũng phải đan xen hợp tác lẫn nhau.
Đội trưởng của hình cảnh đội và cục trưởng của phân cục các bên đều có quan hệ với nhau, hơn nữa họ cũng là những cán bộ mà cục trưởng coi trọng, là người có khả năng được cất nhắc làm người thân tín.
Lâm Đại Hải nhớ lại lúc cùng Trương cục trưởng đến đó họp, Trương cục trưởng đã chỉ vào Tào Lượng trên bục mà nói với bọn họ.
"Thấy không, những người này mới thật sự là tiền đồ vô lượng, nhất là vị đội trưởng chưa tới ba mươi tuổi của đội hình cảnh, có người nói năm sau có khả năng là sẽ được đề bạt, e rằng vài năm nữa tôi cũng phải xưng hô một tiếng lãnh đạo. "
"Đại Hải a, về sau nếu như những người này tìm tới cục phòng cháy chữa cháy chúng ta, nếu là cần phối hợp hỗ trợ thì lúc tôi không có mặt cậu nhất định phải toàn lực phối hợp, nói chung, không thể đắc tội. "
Nghĩ tới đây Lâm Đại Hải hầu như muốn khóc, đừng nói toàn lực phối hợp, hắn coi như là đã đắc tội sơ sơ rồi, nếu để cho cục trưởng biết được chưa biết chừng còn muốn đem mình ra phanh thây cho hả giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.