Sất Trá Phong Vân

Chương 246: Bạo lực! Con bài chưa lật! Tuyệt sát




Thân thể Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc đột nhiên bò trên mặt đất, hai tay kể cả hai chân đồng thời đẩy thân thể di chuyển trên mặt đất. Cả người bò sát mặt đất lao thẳng tới dưới chân Ni Lạp. Hai trường kiếm hình răng cưa rút từ sau lưng ra, mục tiêu chính là muốn hại nam tính ở hạ thể Ni Lạp!
Đây là cuộc chiến sinh tử, không có gì hạ lưu hay không hạ lưu. Chỉ có sống sót, mới có tư cách tới bình luận về quá trình của cuộc chiến này.
Cánh tay Ni Lạp nhoáng lên, bỏ qua trường thương. Loại Đấu Binh này, thân thể của hắn không thể cứng rắn chống lại. Cánh tay to khỏe đập trúng thân thương Bất Nhị. Đấu khí mạnh mẽ truyền thân thương Bất Nhị xông vào trong cơ thể Đoạn Phong Bất Nhị.
Rắc!
Xương cánh tay Đoạn Phong Bất Nhị bị gãy. Đấu khí xông vào trong cơ thể giống như búa tạ đập vào ngực hắn. Hắn ngửa mặt lên trời phun ra một búng máu, trực tiếp ngã bay ngược ra ngoài, cảm giác toàn thân giống như vỡ nát.
Cánh tay to khỏe ngăn trường thương bay tới Đoạn Phong Bất Nhị, thân thương quét ngang tiếp tục bay, hung hăng đập về phía Phần Đồ Cuồng Ca. Hắn cầm chiến đao trong tay giơ lên trước ngực đỡ. Nhất thời chiến đao xuất hiện vô số vết nứt. Tiếng xương hai cánh tay vỡ nát liên tục vang lên. Hắn phun ra búng máu tươi bay ra ngoài.
Cổ chân Ni Lạp chuyển động, tốc độ thân thể khổng lồ cực nhanh lóe cái đã đến trước mặt Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc. Chân phải vừa nhấc đá về phía vị trí bụng dưới của hắn, khí lưu mạnh mẽ khiến chân lớn còn chưa tới, đã tăng ba phần uy thế.
Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc ép cánh đen trên lưng vừa di chuyển, thân thể lại giống như không trung chim én bay lượn, quỷ dị xuất hiện ở phía sau Ni Lạp.
- Ha ha...
Ni Lạp không quay đầu lại cười to một tiếng, thân thể bỗng nhiên ngã về phía sau căn bản không nhìn hai thanh lợi kiếm lao về phía sau lưng hắn.
Keng keng keng...
Trường kiếm đã sớm đầy răng cưa, cũng không chịu nổi bất kỳ trùng kích nào nữa, đánh vào sau lưng Ni Lạp lập tức đều vỡ thành từng mảnh. Cánh tay thật lớn lại đổi phương hướng đánh về phía sau lưng Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc.
Ầm!
Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc không may mắn tránh được nữa. Phía sau lưng trúng một chưởng, thân thể bị đập vào trong bùn, văng lên vô số bọt nước và bùn nhão.
- A!
Ni Lạp kêu lên một tiếng đau đớn từ dưới đất nhảy lên, trợn trừng mắt nhìn Đoạn Phong Bất Nhị cách đó không xa thân thể lảo đảo đứng lên.
- Ha hả...
Thân thể Đoạn Phong Bất Nhị lảo đảo đứng lên, trên mặt vừa là bùn vừa là máu, nhưng vẫn nhìn ra được hắn đang cười:
- Nhìn ta sao? Cho rằng ta không đả thương được ngươi sao?
Trường thương, ghim sâu vào trong bả vai Ni Lạp chưa đầy nửa tấc. Máu theo vai từ từ chảy xuôi, trùng kích nặng nề tổn thương, khiến Đoạn Phong Bất Nhị mất đi lực lượng cực lớn. Lân giáp trên người bị đánh nát hơn hai phần ba. Toàn thân giống như một người máu.
Ni Lạp trợn trừng mắt nhìn Đoạn Phong Bất Nhị. Hắn vốn định bắt sống ba người trở về!
Theo pháp luật vương triều Lộ Tây Pháp, thưởng bắt sống thưởng cao hơn nhiều so với thưởng về tử thi. Bởi vậy hắn mới không giết chết chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu này. Phải biết rằng nếu như bắt sống một chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu trở lại, sau đó ép lai với Ma tộc, nếu may mắn thành công sẽ là công lao lớn tới mức nào!
Giờ phút này, Ni Lạp quyết định giết chết Đoạn Phong Bất Nhị. Là Ám Bộ nhị tinh lại bị một chiến sĩ Huyết Mạch Hàng Ma lục chiến tổn thương tới thân thể, hắn không thể chịu đựng được! luật sắt của Ám Bộ, cũng không thể dễ dàng tha thứ cho chuyện như vậy phát sinh.
- Chết đi cho ta!
Ni Lạp quát lớn một tiếng, âm thanh dường như muốn đánh văng những hạt mưa xối xả bên cạnh. Lực lượng khổng lồ đạp trên mặt đất phát sinh lực đẩy, khiến nước mưa xung quanh chân chấn động tới bắn ngược lên. Huyết mạch cự ma khổng lồ phá tan màn mưa đánh về phía Đoạn Phong Bất Nhị.
Cơ hội! Dưới lá cây mục nát, Càn Kình nhìn bạn đồng hành bị thương nặng, trong lòng đã sớm sôi trào. Cuối cùng vào giờ phút này hắn hoàn toàn bạo phát! Hắn một mực chờ đợi! Đối mặt với đối thủ như vậy, xông ra kề vai chiến đấu với bạn đồng hành chỉ có thể là chịu chết!
Cơ hội! Chỉ có một lần cơ hội! Đối mặt với đối thủ như vậy thật sự chỉ có một lần cơ hội bắn tên! Mất đi cơ hội duy nhất, kết cục chỉ có thể là tất cả bị diệt!
Càn Kình hiểu rõ luật pháp hoàng triều Chân Sách, đồng thời cũng biết rất nhiều luật pháp hoàng triều Lộ Tây Pháp Ma tộc. Chiến sĩ Hàng Ma sống sẽ đáng giá hơn so với chết! Chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu sống, công trạng lớn không gì so sánh được!
Dưới tình huống bình thường, Ni Lạp tuyệt đối sẽ không tiêu giết ba đối thủ này! Cơ hội tốt nhất đáng lẽ là Ni Lạp đánh bại ba người, trói chặt ba người bọn họ. Không ngờ hiện tại lại trở thành tình huống như vậy.
Càn Kình không thể nhịn nữa. Tiếp tục chờ, sau đó có lẽ có cơ hội tốt hơn. Nhưng sẽ phải trả giá lớn chính là Đoạn Phong Bất Nhị chết trận.
Không thể để bằng hữu lại chết được! Tuyệt đối không thể! La Lâm đã chết, tuyệt đối không thể để cho Đoạn Phong Bất Nhị chết nữa!
Bất tri bất giác, Càn Kình đã xem Đoạn Phong Bất Nhị là bằng hữu chân chính!
Không ai có thể mở mắt nhìn bằng hữu chân chính của mình chết! Chí ít Càn Kình làm không được! Liều mạng! Cho dù chết chung, cũng tuyệt đối không thể giống như con rùa, rúc đầu trong đống lá rụng, mắt mở trừng trừng nhìn bằng hữu chết! Dùng cái chết đổi lấy cơ hội chắc chắn hơn!
Tia chớp sáng lên trên không trung. Càn Kình nhảy ra khỏi đống lá rụng. Mũi tên Đấu Binh được đặt lên dây cung. Ngay khi tia chớp còn chưa tắt, dây cung đã được kéo căng. Mũi tên được thả ra. Ánh sángc ủa tia chớp dần dần yếu đi, mũi tên đã nhanh chóng di chuyển. Mũi tên mang theo cường lực xé gió lướt qua màn mưa, tạo thành một lối đi! Trong lối đi này không có một giọt nước mưa nào!
Vẫn còn có kẻ địch!
Da đầu Ni Lạp nhất thời tê dại. Má tóc xám thật dài cảm thấy khí tức nguy hiểm cực đại, dựng thẳng lên trời. Hắn không để ý tới chuyện giết Đoạn Phong Bất Nhị nữa, cố gắng xoay thắt lưng trốn mũi tên kia!
Mũi tên mang theo lực lượng của Hàng Ma cửu chiến với tốc độ đấu khí xoay ba ngàn năm trăm vòng, còn nhanh hơn cả tia chớp xuyên qua thân thể Ni Lạp, từ trong cơ thể hắn mang theo máu tươi bắn ra ngoài, lại xuyên qua hai cây Hồng Tùng, cắm thật sâu vào cây Hồng Tùng thứ ba!
Nhanh! So với điện, so với ánh sáng còn nhanh hơn!
Càn Kình bắn ra một mũi tên, chiếc cung trong tay nhất thời ném đi, đưa tay lấy Trảo Mã Đao Kế Đô từ trong đấu giới ra, dưới chân đạp mạnh, thân thể giống như chiến mã lao nhanh về phía Ni Lạp.
Không chết! Chắc chắn chưa bắn chết hắn! Cơ hội này cũng không phải là tốt nhất! Hắn bị thương nặng không dậy nổi. Không thể cho hắn cơ hội!
Đau!
Thân thể Ni Lạp nhất thời ướt đẫm mồ hôi. Đây không phải đau đớn vì ngực trúng tên, mà là kinh sợ! Nếu như không phải tránh nhanh, mũi tên kia đã xuyên qua tim hắn! Dù vậy, mũi tên này cũng sát tim.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.