Rể Quý Trời Cho

Chương 695: Anh thật vướng víu




Lúc này trên võ đài, có một người đàn ông với vóc dáng cao lớn, mặc bộ đồ Karate màu trắng đang đứng đợi.
Người này tên là Billy, là quán quân trong cuộc thi Karate toàn nước M, là người cực kỳ nổi tiếng ở Mỹ, hôm nay anh ta xuất hiện ở đây là vì nghe nói đến danh tiếng của Tử Thần, nên đích thân tới đây khiêu chiến.
“Kia là thằng nhóc tự xưng là Tử Thần à, mau lên võ đài cho tôi, hôm nay tôi sẽ phá vỡ thần thoại của cậu, để mọi người biết rõ, trước mặt Karate, thứ gọi là võ thuật nước H của các người hoàn toàn không thể đánh trả lại!”
Đúng lúc này, nhân viên quản lý trong võ đài quyền anh cũng cầm micro lên, bắt đầu khuấy động bầu không khí.
“Mọi người đều biết, Billy là quán quân trong cuộc thi Karate toàn quốc của chúng ta! Mọi người đều biết rõ thực lực của anh ấy, về cơ bản kết cục của mỗi đối thủ anh ấy đều bị đánh đến mức phải nhờ cáng cứu thương khiêng xuống võ đài.”
“Ở nước M, Billy còn có tên gọi là Man Vương, trước đây có người từng suy đoán, trong toàn bộ nước M không có ai là đối thủ của Billy, mà Billy cũng dùng sự thật để chứng minh điều này, mỗi người giao đấu với anh ấy đều có một kết cục là thất bại!”
“Mà hôm nay, Billy tới đây để khiêu chiến Tử Thần đã chiến thắng năm ngày trong võ đài quyền anh chúng ta! Rốt cuộc ai sẽ người chiến thắng trong cuộc tranh tài lần này, tôi tin rằng mọi người đều đang mỏi mắt mong chờ kết quả này!”
“Không bằng chúng ta nói ra cái tên mà trong lòng mình cho rằng người đó sẽ giành được chiến thắng vào đêm nay, để bọn họ cảm nhận được sự nhiệt huyết của mọi người!”
Mọi người bắt đầu lớn tiếng hô ngay, trong nháy mắt hai cái tên Tử Thần và Man Vương đã tràn ngập toàn bộ võ đài quyền anh, nhưng rất nhanh, cái tên Man Vương đã lấn át Tử Thần.
Ai ai cũng biết Billy là quán quân Karate, nên anh ta chiếm vị trí rất cao trong lòng mọi người, mặc dù Lâm Thanh Diện cũng rất lợi hại, nhưng dù gì anh cũng chỉ mới xuất hiện trong võ đài quyền anh bí mật này mấy ngày, tất nhiên tiếng hô sẽ không bằng Billy.
“Võ thuật nước H chỉ là thứ rác rưởi! Hôm nay, tôi sẽ chứng minh điều này cho mọi người thấy!” Billy nghe thấy tiếng tên gọi mình bỗng tăng vọt thì nở nụ cười đắc ý, rồi nói với mọi người.
Lúc này Lâm Thanh Diện mới dời mắt khỏi người Công Tôn Thắng, sau khi nghe Billy đứng trên võ đài kêu gào, thì nhanh chóng tung người nhảy lên võ đài.
“Cậu chỉ là một thằng nhóc làm mẫu cho nước H thôi, võ công của các người chính là thứ rác rưởi, hôm nay tôi sẽ giẫm đạp võ thuật của nước H ở dưới chân.”
Billy hét một câu về phía Lâm Thanh Diện, sau đó mới bắt đầu khoe cơ bắp, trên mặt cũng lộ ra vẻ dữ tợn.
“Anh thật vướng víu.” Lâm Thanh Diện lạnh nhạt nói một câu với Billy, rồi nhấc một chân, đạp vào ngực Billy, cả người Billy nhanh chóng bay ra ngoài, rồi nặng nề đập xuống đất.
Mấy người đang gọi tên Billy bỗng trợn tròn mắt, miệng mở to nhưng không nói ra được một câu, thậm chí có người còn há thành hình chữ O.
Toàn bộ võ đài quyền anh bí mật đều chìm trong yên tĩnh ngắn ngủi, rồi mấy người luôn ủng hộ Tử Thần bắt đầu điên cuồng gọi tên anh, một cú đá bình thường của Lâm Thanh Diện, đã làm bọn họ vô cùng chấn động.
Ai có thể ngờ rằng, quán quân Karate vô cùng mạnh mẽ trong lòng mọi người lại bị Lâm Thanh Diện đá bay chứ.
Nhân viên quản lý trong võ đài quyền anh vốn đang mong đợi một trận chiến kịch liệt giữa Lâm Thanh Diện và Billy, nhưng ai ngờ rằng trận chiến còn chưa bắt đầu đã kết thúc rồi, điều này đã làm ông ta cảm thấy hơi lúng túng.
Billy bò dậy khỏi sàn nhà, cảm thấy hôm nay mình vô cùng mất mặt, ngay cả một cước của Lâm Thanh Diện cũng không đỡ nổi, chuyện này không khác nào đang chứng minh sự thật trước mặt võ thuật nước H, Karate chỉ là đồ bỏ đi.
Anh sợ lát nữa mấy người ủng hộ anh sẽ truy hỏi anh, chuyện này là thế nào, nên anh vội vã trốn khỏi đây.
Trong một góc dưới võ đài, có một người đang nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện trên võ đài với vẻ mặt đầy khinh bỉ, rồi lẩm bẩm: “Quả nhiên là một thằng nhóc thích khoe khoang, chẳng qua anh ta chỉ có thể tỏ ra chút uy phong với người bình thường thôi, hôm nay Công Tôn Thắng tôi đã tới đây tìm thằng nhóc con này, để xem anh ta sẽ đối phó với Công Tôn Thắng tôi thế nào?”
Công Tôn Thắng nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện trên võ đài, hai mắt bỗng híp lại, trong lòng dâng lên cảm giác quen thuộc.
Hình như anh đã gặp người này ở đâu rồi.
“Cậu chủ, chính là người đeo mặt nạ này, đã liên tiếp phế bỏ năm vị cao thủ của chúng ta.” Đúng lúc này, người đứng bên cạnh Công Tôn Thắng mở miệng nói.
Công Tôn Thắng gật đầu, không hề để tâm đến người trên võ đài cho lắm, dù gì với thực lực của anh, muốn giải quyết người này là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đúng lúc này Lâm Thanh Diện quay đầu nhìn về phía này, dù Công Tôn Thắng không nhìn thấy vẻ mặt Lâm Thanh Diện, nhưng vẫn có thể cảm nhận được, hình như người trên võ đài có thù địch với mình.
“Thật thú vị, có lẽ anh ta phế bỏ cao thủ nhà Công Tôn là vì muốn đợi tôi xuất hiện ở nơi này, nếu đã như vậy, tôi sẽ đi lên võ đại đấu với anh ta.” Công Tôn Thắng nói xong thì tung người lên, giẫm lên vai mấy người rồi đáp xuống võ đài.
Dưới khán đài mọi người lại reo hò lần nữa, lúc nãy khi Lâm Thanh Diện quyết đấu với Billy, hoàn toàn không làm bọn họ cảm thấy sảng khoái, nên giờ nhìn thấy lại có một người nữa lên võ đài, hơn nữa nhìn dáng vẻ cũng rất lợi hại, tất nhiên bọn họ phải phấn khích rồi.
Giờ trong mắt bọn họ, võ thuật nước H là một sự tồn tại thần thoại, nếu có hai cao thủ trong nước H cùng quyết đấu, vậy thì hôm nay bọn họ không tới đây vô ích rồi.
Công Tôn Thắng nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện rồi hỏi: “Anh là ai? Tại sao lại đối đầu với nhà Công Tôn của tôi?”
“Tôi là kẻ thù của nhà anh.” Lâm Thanh Diện lạnh nhạt đáp lại.
Công Tôn Thắng bĩu môi nói: “Kẻ thù nhà Công Tôn chúng tôi nhiều vô kể, nhưng người muốn báo thù chúng tôi thì cuối cùng chỉ hóa thành tro bụi, có lẽ anh đạt tới trình độ nội kình cũng không dễ dàng gì, nếu anh cân nhắc chuyện cống hiến cho nhà Công Tôn, có lẽ tôi sẽ tha cho anh.”
“Cống hiến cho nhà Công Tôn? Chỉ sợ tôi đồng ý rồi, anh cũng không dám dùng tôi.” Lâm Thanh Diện cười nói.
“Chim khôn chọn cành mà đậu, những ân oán trước kia đã là chuyện của quá khứ rồi, sao tôi lại không dám dùng chứ?” Công Tôn Thắng cũng cười nói.
Lâm Thanh Diện bỗng híp mắt hỏi: “Công Tôn Thắng, anh thật sự không nhận ra tôi là ai?”
Công Tôn Thắng nhìn kỹ lại lần nữa rồi nói: “Tôi cảm thấy hơi quen, nhưng nhất thời chưa nhớ ra anh là ai, tôi gây thù chuốc oán với nhiều người lắm.”
Lâm Thanh Diện không để Công Tôn Thắng tiếp tục suy đoán nữa, mà giơ tay lên, tháo mặt nạ trên mặt mình xuống.
Sau khi Công Tôn Thắng nhìn thấy khuôn mặt mang theo nét cười chế giễu của Lâm Thanh Diện thì con ngươi bỗng thu nhỏ lại.
Những người có mặt tại đây đều trở nên nhốn nháo khi Lâm Thanh Diện tháo mặt nạ xuống, Cao Tiến nhìn chằm chằm anh, rồi nhíu mày lẩm bẩm: “Là thằng nhãi mà dạo này đang sống trong Hội liên minh nước H.”
“Sao thế, có phải anh rất kinh ngạc đúng không?” Lâm Thanh Diện cười nói.
Anh không hề lo sợ khi tháo mặt nạ xuống, sẽ cho Công Tôn Thắng thời gian để chuẩn bị đối phó với mình, nếu anh ta đã đứng trên võ đài, thì Lâm Thanh Diện không có ý định sẽ để anh ta sống sót.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.