Rể Quý Trời Cho

Chương 596: Cuộc thi bơi




Lâm Thanh Diện đi đến bên cạnh hồ bơi, đứng cùng với Dương Mạnh Sơn.
Dương Mạnh Sơn quay đầu liếc nhìn Lâm Thanh Diện, cười nói: “Thân hình này của anh được như thế này chắc tốn không ít tâm tư, thật sự ngưỡng mộ những người dựa vào thân thể như các anh có thể kiếm cơm, đáng tiếc, con người tôi lại vững lòng, làm không được loại chuyện này, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh để kiếm cơm.”
Nghe thấy rõ ràng sự mỉa mai trong lời nói của Dương Mạnh Sơn, Lâm Thanh Diện chỉ mỉm cười, mở miệng nói: “Anh nói đúng, tôi có thể có bà xã đẹp như vậy, người bình thường cũng chỉ biết ngưỡng mộ.”
Dương Mạnh Sơn nhếch môi, trong lòng nghĩ tên này vậy mà không biết xấu hổ như thế, ăn bám cũng có thể nói hiên ngang như thế, thật sự làm mất hết mặt mũi của cánh đàn ông.
“Lát nữa tôi nhường anh ba giây, dù sao cơ thể này của anh cũng chỉ có thể ngắm, so sánh với huấn luyện viên chuyên nghiệp như tôi, kém hơn không chỉ một ít, như thế anh cũng sẽ không thua quá khó coi.” Dương Mạnh Sơn mở miệng.
“Không cần, anh nếu thật sự nhường tôi 3 giây, người thua quá khó coi sẽ là chính anh đây.” Lâm Thanh Diện mặt mày nghiêm túc nói.
Dương Mạnh Sơn cắn răng, trong lòng nghĩ tên mặt trắng thật là ngông cuồng, nếu đã như thế, anh ta phải lấy bản lĩnh thật sự ra, để tên này cảm nhận được cái giá của giả bộ oai.
“Ha ha, vậy chờ đến khi thi đấu kết thúc anh còn có thể nói ra lời đó không.” Dương Mạnh Sơn nói một câu, bèn không thèm quan tâm đến Lâm Thanh Diện nữa.
Nhân viên phục vụ của tầng cao nhất đã tìm đến chiếc máy tính giờ chuyên nghiệp, chờ đợi bất cứ lúc nào thi đấu bắt đầu.
Mọi người xung quanh đều có hơi mong đợi nhìn hai người bên thành hồ bơi, ba người phụ nữ ở đây đều bị thân hình của Lâm Thanh Diện thu hút, mặt mày như hoa đào, mà những người đàn ông đều bị Lâm Thanh Diện cướp hết ánh hào quang mà trong lòng có chút không phục.
“Thân hình của tên này cho dù có đẹp hơn nữa, chắc chắn cũng không phải đối thủ của huấn luyện viên bơi lội, lát nữa những người phụ nữ ngu ngốc này sẽ biết cái gì gọi là chỉ được cái mã.”
“Nói rất đúng, nhìn bộ dạng của tên này, hình như không có đặt huấn luyện bơi lội của tỉnh vào trong mắt, thật sự quá cuồng vọng rồi.”
“Tất cả lấy thực lực để nói, cho dù đẹp chỉ có thể coi là bình hoa, không được tích sự gì.”
...
Sau một tiếng còi, cuộc thi đấu của Lâm Thanh Diện và Dương Mạnh Sơn chính thức bắt đầu.
Hai người ra kèo bơi ba lượt, dùng thời gian ngắn nhất để xác định thắng thua.
Tiếng tuýt vang lên, Dương Mạnh Sơn lấy động tác chuyên nghiệp nhảy vào trong nước, bơi nhanh về phía hồ bên kia, nếu Lâm Thanh Diện không muốn để anh ta nhường, vậy anh ta cũng không nể nang gì nữa.
Lâm Thanh Diện sau khi tiếng còi vang lên, không có trực tiếp nhảy xuống, bởi vì anh không biết động tác lúc nhảy xuống nước chính quy như nào.
Sau khi suy nghĩ một lát, Lâm Thanh Diện trực tiếp dùng động tác lao vào trong nước bình thường mà nhảy vào trong nước.
Sau khi mọi người nhìn thấy, lập tức đều cười ha hả.
“Thì ra anh ta không biết bơi, vậy mà tư thế nhảy xuống nước cũng không biết, anh ta do dự mất mấy giây, người ta đã bơi được mười mấy mét, thế này còn thi cái gì nữa.
“Có hơi nực cười, chắc ở trước mặt người phụ nữ của mình, không thể thừa nhận mình không được, cho nên đồng ý với mọi người, không ngờ vậy mà lại tệ như thế, còn tưởng có một trận thi đấu đặc sắc nữa chứ.”
“Ha ha ha, anh ta đây là muốn thua rồi, vợ của anh ta chắc rất mất mặt, đến lúc đó lại xoay vào vòng tay của người khác, chuyện này chơi rất vui.”
...
Mấy người đàn ông đều khinh thường Lâm Thanh Diện, không hề kiêng kỵ gì mà mỉa mai.
Tuy nhiên biểu cảm vui vẻ khi người ta gặp họa này của bọn họ vừa xuất hiện không lâu, bèn chuyển sang sững sờ, có mấy người thậm chí suýt nữa rớt cằm xuống đất.
Động tác nhảy xuống nước của Lâm Thanh Diện mặc dù không ra làm sao, nhưng sau khi anh nhảy vào trong nước, lập tức trở nên giống như một con cá, bơi tốc độ về phía trước, khiến mọi người nhìn mà phát ngốc.
Dương Mạnh Sơn vốn dĩ dẫn trước mười mấy mét còn đang vui vẻ vô cùng, trong lòng nghĩ Lâm Thanh Diện mới bắt đầu đã bị mình bỏ lại, về sau càng không thể đuổi kịp.
Nhưng suy nghĩ này của anh ta vừa xuất hiện thì cảm giác dòng nước đằng sau mình dao động, sau đó một con ‘cá’ bèn vượt qua anh ta, khiến cho Dương Mạnh Sơn nhìn phát ngốc.
Lâm Thanh Diện vừa rồi khi nhảy xuống hít một hơi thật sâu, lấy dung tích phổi của anh, một hơi này có thể khiến anh trực tiếp bơi đến đầu bờ bên kia mà không cần lấy khí, như thế sẽ tiết kiệm được không ít thời gian cùng động tác không cần thiết.
Mọi người đều bị kỹ thuật bơi của Lâm Thanh Diện làm cho sốc nặng, nếu như cứ như thế, cho dù quán quân thế giới cũng không nhất định có thể thắng Lâm Thanh Diện.
“Ôi mẹ ơi, đây cũng quá nhanh rồi, đây tuyệt đối là người bơi nhanh nhất mà tôi từng thấy.”
“Xem ra là chúng ta hiểu lầm anh ta, anh ta không những thân hình đẹp, bơi cũng không ai địch nổi, loại người này cũng quá siêu rồi, chẳng trách lại có bà xã xinh đẹp như vậy.”
“Không được, lát nữa tôi phải đi hỏi thử bí quyết duy trì vóc dáng của anh ta mới được, nếu không sau này vợ của tôi lại chạy theo người khác thì xong đời.”
...
Không lâu sau, Lâm Thanh Diện dùng kỹ thuật bơi điêu luyện bơi hết ba vòng trong hồ trở lại, đến khi đến đích, nhân viên phục vụ luôn ở trên tính giờ lập tức thổi còi.
Chỉ có điều mọi người đều hiểu, bây giờ có tính giờ đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi, khi Lâm Thanh Diện bơi xong, Dương Mạnh Sơn cuối cùng mới chỉ hoàn thành được một nửa.
Lâm Thanh Diện từ trong hồ bơi trèo lên, mỉm cười liếc nhìn Hứa Bích Hoài, thấy Hứa Bích Hoài lúc này mặt mày si ngốc, nhìn chằm chằm mình dáng vẻ giống như muốn ăn anh, thì không khỏi rùng mình.
Mọi người đều chạy đến vây lấy Lâm Thanh Diện, không ngừng khen Lâm Thanh Diện tài giỏi, thuận tiện hỏi bí quyết Lâm Thanh Diện duy trì thân hình.
Một lúc sau, Dương Mạnh Sơn mới từ trong hồ bơi trèo lên, chỉ có điều lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt lên người Lâm Thanh Diện, căn bản không có thèm để ý anh ta.
Dương Mạnh Sơn chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, anh ta vốn muốn ra oai với Lâm Thanh Diện, thuận tiện khoe với Hứa Bích Hoài sự cường đại của mình, tuyệt đối không ngờ anh ta lại thua Lâm Thanh Diện phân nửa, thật sự vô cùng mất mặt.
“Hừ, như thế nào, anh cũng chỉ là một kẻ ăn bám, cho dù có giỏi nữa, ông đây cũng coi thường anh, bơi chẳng qua là sở thích nghiệp dư lúc bình thường của tôi mà thôi, tôi còn có tài sản 1500 tỷ, mà anh chỉ là một tên mặt trắng dựa hơi phụ nữ.”
“Anh căn bản không xứng với cô gái xinh đẹp như vậy, chờ đó cho tôi, tôi sẽ tìm cơ hội khiến cô ấy biết được sự quyến rũ của ông đây.”
Dương Mạnh Sơn lẩm bẩm hai câu, sau đó bèn chuồn về phòng của mình, lúc này còn ở đây chỉ càng mất mặt.
Mọi người vây lấy Lâm Thanh Diện hỏi một lúc, Hứa Bích Hoài nắm lấy tay của Lâm Thanh Diện, nói với bọn họ một câu: “Xin lỗi, tôi và chồng tôi còn có việc, về phòng trước đây, chúc mọi người chơi vui vẻ.”
Nói xong, Hứa Bích Hoài bèn kéo Lâm Thanh Diện trở về phòng.
Sau khi trở về phòng, chuyện đầu tiên Hứa Bích Hoài làm chính là kéo rèm cửa sổ trong phòng sổ lại, sau đó mặt mày tràn đầy mong chờ nhìn Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện đi lấy khăn lông lau nước trên người của mình, sau khi chú ý thấy Hứa Bích Hoài kéo rèm cửa lại thì có hơi nghi hoặc, mở miệng hỏi: “Em kéo rèm cửa vào làm gì?”
Hứa Bích Hoài lập tức lộ ra một nụ cười xấu xa, còn liếm liếm môi của mình.
“Mau qua đây nằm trên giường, em phải từ từ... thưởng thức cơ thể của anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.