Rể Quý Trời Cho

Chương 557: Uy lực của lâm thanh diện




Lời của Thư Hân vừa nói xong, trong phòng bao xuất hiện sự yên lặng ngắn ngủi, Tô Thành Hải nhíu chặt mày, mà Lâm Thanh Diện lại mặt đầy ý cười.
“Lời của cô ta hẳn đã rất rõ ràng rồi, gia chủ Tô, nếu ông vẫn cố chấp không chịu trả vợ lại cho tôi, ông không chỉ mất năm đơn hàng này, sau này nhà họ Tô ông còn sẽ mất đi rất nhiều cơ hội kiếm tiền, cho tới khi ông không thể tiếp nhận được bất kỳ đơn hàng nào nữa.” Lâm Thanh Diện nói.
Tô Thành Hải lập tức cười khinh miệt: “Lâm Thanh Diện, cậu đừng cho rằng cậu có thể khống chế mấy đơn đặt hàng này thì cảm thấy có thể đối phó được với nhà họ Tô tôi, mấy đơn hàng này tôi có thể không cần, chuyện này đối với nhà họ Tô tôi mà nói cũng chỉ là kiếm tiền ít đi một chút mà thôi, chỉ dựa vào mấy người các người cũng mơ diệt trừ nhà họ Tô tôi, thật sự là nằm mơ.”
Nghe thấy lời này của Tô Thành Hải, Lâm Thanh Diện bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu với Thư Hân, Thư Hân hiểu ý, lập tức lấy một tập văn kiện ra, đặt trên bàn.
“Hiện tại tổng cộng có một trăm ba mươi sáu xí nghiệp lớn nhỏ đang hợp tác với nhà họ Tô các ông, đây là giới hạn kinh doanh mà nhà họ Tô các ông có thể tiến hành, tám mươi phần trăm thu nhập của nhà họ Tô đều đến từ đơn đặt hàng của hơn một trăm xí nghiệp này, tôi nói có đúng không?” Thư Hân hỏi.
Tô Thành Hải nghe thấy cô ta biết rõ nội tình nhà họ Tô như vậy cũng khẽ kinh ngạc, nhưng điều này cũng không phải bí mật gì, Thư Hân có thể tra ra những chuyện này cũng không tính là gì.
“Thì thế nào, chẳng lẽ cô biết nhà họ Tô tôi hợp tác với ai, thì có thể đối phó với nhà họ Tô tôi sao?”
Thư Hân cười cười, nói: “Điều tôi muốn nói là trong số một trăm ba mươi sáu xí nghiệp hợp tác với nhà họ Tô ông, có tám mươi ba xí nghiệp là xí nghiệp dưới danh nghĩa của tập đoàn Lam Khấu, mặc dù tên gọi của chúng đa dạng, kinh doanh đủ loại ngành nghề, nhưng toàn bộ đều thuộc về Lam Khấu, chỉ cần một câu của tôi, họ sẽ lập tức dừng hợp tác với nhà họ Tô ông, không biết hơn phân nửa nhà hợp tác bỗng nhiên dừng hợp tác sẽ sinh ta ảnh hưởng bao lớn với nhà họ Tô?”
Tô Thành Hải đứng bật dậy, ghế bật về phía sau ma sát với sàn phát ra thanh âm chói tai.
“Cô nói linh tinh! Cô chỉ là bà tổng của công ty mỹ phẩm nho nhỏ mà thôi, sao có thể khống chế được nhiều xí nghiệp như vậy, chuyện này nhất định là cô biên tập ra để lừa gạt tôi!” Tô Thành Hải mặt đầy nôn nóng hét lên.
Thư Hân không chút hoảng loạn, cầm tập văn kiện lên, đưa về phía Tô Thành Hải, nói: “Những văn kiện này có thể chứng minh những xí nghiệp đó có phải thuộc tập đoàn Lam Khấu không, nếu ông không tin thì tự mình xem đi.”
Tô Thành Hải vội vươn tay nhận, cẩn thận đọc nội dung phía trên, đôi mày vốn nhíu chặt lại càng chặt hơn.
Những lời Thư Hân nói không sai, trên văn kiện thể hiện rõ ràng đủ kiểu hình thành quan hệ của tám mươi ba xí nghiệp, chúng quả thực đều thuộc về tập đoàn Lam Khấu, cho dù không thuộc về tập đoàn Lam Khấu, bên trên cũng viết rõ mối quan hệ giữa người sở hữu hiện tại của những xí nghiệp này và tập đoàn Lam Khấu.
Quan trọng nhất là trong tám mươi ba xí nghiệp này, có rất nhiều xí nghiệp là khách hàng cực kỳ quan trọng của nhà họ Tô, nếu họ đột nhiên dừng hợp tác, đối với nhà họ Tô mà nói sẽ là một đả kích mang tính hủy diệt.
Hai tay cầm văn kiện của Tô Thành Hải bắt đầu run rẩy, ông ta vốn cho rằng nhà họ Tô ẩn giấu thực lực đã xem ra hàng đầu nhất thành phố T rồi, cũng chỉ có nhà họ Hàn có thể chèn ép nhà họ Tô.
Lại không nghĩ tới, thành phố T còn tồn tại một nhân vật to lớn đáng sợ như vậy, thầm nắm giữ nhiều xí nghiệp như thế, chỉ cần một câu nói thì có thể ép nhà họ Tô vào tuyệt cảnh.
Thủ đoạn này cho dù là Hàn gia vương giả ẩn giấu của thành phố T hiện tại, e là cũng không cách nào làm được.
Cho tới giờ phút này, Tô Thành Hải mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, hiểu rõ mình rốt cuộc đã chọc tới nhân vật thế nào.
Hoặc là nói, lúc này ông ta mới biết cô con gái thất lạc hơn hai mươi năm của ông ta rốt cuộc đã gả cho một nhân vật thế nào.
“Gia chủ Tô, không biết bây giờ có thể ngồi xuống cùng tôi bàn bạc chuyện này không?” Lâm Thanh Diện thấy phản ứng của Tô Thành Hải, mặt lộ ra đùa cợt.
Tô Thành Hải đứng nguyên tại chỗ thật lâu, bàn tay cầm văn kiện không ngừng run rẩy, bây giờ xem ra, Lâm Thanh Diện thật sự có thực lực tạo ra tổn thất lớn cho nhà họ Tô, mặc dù không đến mức trực tiếp khiến nhà họ Tô sụp đổ nhưng đã rất đáng sợ rồi.
Mà nếu ông ta thật sự đồng ý với Lâm Thanh Diện, giao Hứa Bích Hoài ra, thì sẽ không cách nào giải thích với phía nhà họ Hàn, chỉ chuyện ông ta che giấu Hứa Bích Hoài từng kết hôn cũng đã đủ khiến nhà họ Hàn tức giận.
Mà hễ nhà họ Hàn vì chuyện này mà ra tay với nhà họ Tô, vậy hậu quả tạo ra cũng không kém hơn Lâm Thanh Diện có thể làm được bao nhiêu, đây là chuyện khiến Tô Thành Hải khó xử nhất.
Thật lâu sau, Tô Thành Hải lại ngồi xuống, đặt văn kiện lên bàn, toàn thân sinh ra cảm giác bất lực.
Từ khi ông ta làm gia chủ nhà họ Tô, ngoại trừ lúc đối diện với người mẹ cố chấp của ông ta, đã nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên ông ta sinh ra cảm xúc như thế.
“Điều kiện của tôi rất đơn giản, trả vợ lại cho tôi, vấn đề cô ấy mất trí nhớ tôi sẽ giải quyết, ông chỉ cần nói rõ với cô ấy toàn bộ chuyện này, giải thích rõ hiểu lầm của cô ấy đối với tôi, tôi không chỉ không để những xí nghiệp này chấm dứt hợp tác với nhà họ Tô các ông, còn cho nhà họ Tô ông nhiều cơ hội hơn nữa.” Lâm Thanh Diện nói.
“Bích Hoài là con gái riêng của ông, năm đó ông nhẫn tâm vứt bỏ cô ấy, nếu không phải cô ấy may mắn, rất có khả năng không thể tiếp tục sống sót, hơn hai mươi năm này ông không làm tròn nghĩa vụ nuôi nấng cô ấy, bây giờ ông lại luôn mồm nói cô ấy là con gái ông, theo tôi thấy, ông căn bản không có tư cách nói câu này, tin rằng sau khi Bích Hoài biết được tình huống thật sự cũng sẽ có suy nghĩ như tôi.”
“Gia chủ Tô, năm đó ông đã lựa chọn vứt bỏ cô ấy, vậy thì bây giờ đừng đến phá hoại cuộc sống của cô ấy, cho nên nếu ông hiểu rõ ý của tôi thì đưa ra quyết định ở đây đi.”
Tô Thành Hải nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, mặt lộ ra nụ cười khổ, thì thào: “Cậu nói quả thực có lý, chỉ là bây giờ chuyện của Tiểu Nhu đã không phải một mình tôi có thể khống chế, chuyện này liên quan rất nhiều, không phải cậu uy hiếp tôi thì tôi có thể giao Tiểu Nhu cho cậu.”
Nghe thấy câu này của Tô Thành Hải, Lâm Thanh Diện lập tức nhíu mày, mở miệng hỏi: “Ý gì? Ông là gia chủ nhà họ Tô, chẳng lẽ còn không thể quyết định chút chuyện này sao? Hơn nữa đưa ra quyết định trả Bích Hoài cho tôi hay nhà họ Tô chịu tổn thất, hẳn không khó đi.”
Tô Thành Hải nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Thực không dám giấu, trong khoảng thời gian Tiểu Nhu quay về, chúng tôi đã quyết định tiến hành liên hôn với nhà họ Hàn, chuyện này phía nhà họ Hàn đã đồng ý, cậu cả của họ bây giờ còn ở nước ngoài, đợi cậu ta quay về, chúng tôi sẽ chọn ngày, chuyện này đã không còn cách nào thay đổi nữa, nếu chúng tôi hối hận, nhà họ Hàn sẽ không bỏ qua cho nhà họ Tô như vậy, cho nên cho dù phải mạo hiểm chịu tổn thất lớn, tôi cũng không thể giao Tiểu Nhu cho cậu.”
Lâm Thanh Diện nghe thấy lời của ông ta, sắc mặt lập tức trầm xuống, tiếp đó đập tay mạnh lên bàn, chiếc bàn lập tức xuất hiện vài khe nứt, dọa mấy người trong phòng bao giật nảy.
“Tô Thành Hải, Bích Hoài là người phụ nữ của Lâm Thanh Diện tôi, ông có tư cách gì bắt cô ấy liên hôn với nhà họ Hàn chó chết đó?” Lâm Thanh Diện tức giận nói.
Tô Thành Hải đã đoán được Lâm Thanh Diện sẽ tức giận, khá bình tĩnh nói: “Đến hoàn cảnh của chúng tôi, vận mệnh của một người là phải phục vụ cho gia tộc, dù sao đi nữa Tiểu Nhu cũng là máu mủ của tôi, trước đây tôi quả thực thiếu nó, nhưng sau này tôi sẽ bù đắp đầy đủ cho nó, hơn nữa để nó gả tới nhà họ Hàn đối với nó mà nói cũng là một chuyện tốt.”
“Chuyện tốt con khỉ! Ông xem vợ tôi thành công cụ để nhà họ Tô ông phát triển, nếu không phải Bích Hoài còn ở nhà ông, ông bây giờ sớm đã là một cỗ thi thể rồi.” Lâm Thanh Diện nói đầy sát khí.
Tô Thành Hải không chút hoài nghi lời vừa rồi của anh, ông ta có thể cảm nhận được hơi thở lộ ra trong ánh mắt Lâm Thanh Diện, đó là cảm giác của thần chết.
“Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trước đây của tôi, dù sao thì trước ngày hôm nay, tôi không biết thân phận của cậu, nếu sớm biết cậu có thực lực như vậy, có lẽ ban đầu tôi sẽ suy nghĩ quan hệ tốt với cậu, dù sao thực lực bây giờ của cậu cũng chỉ kém hơn nhà họ Hàn một chút.” Tô Thành Hải bất giác căn cứ vào tám mươi ba xí nghiệp đó để phán đoán thực lực của Lâm Thanh Diện, theo ông ta thấy, tám mươi ba xí nghiệp này cũng chỉ là có uy hiếp với nhà họ Tô, muốn so với nhà họ Hàn vẫn kém một chút.
Ông ta lại không biết, đây chỉ là một phần thực lực Thư Hân lộ ra thôi.
“Tuy nhiên, bây giờ tất cả đã muộn rồi, nhà họ Hàn cực kỳ xem trọng cuộc liên hôn lần này, tôi không thể tự dưng thay đổi quyết định.” Tô Thành Hải tiếp tục nói.
“Trả Bích Hoài cho tôi, phía nhà họ Hàn tôi sẽ ứng phó giúp ông.” Lâm Thanh Diện lạnh mặt nói.
Tô Thành Hải vẫn bất đắc dĩ lắc đầu: Chuyện đã tới nước này tôi cũng không giấu cậu nữa, thực ra vị trí gia chủ nhà họ Tô này của tôi chỉ là hư danh mà thôi, trong tay tôi chỉ có một phần nhỏ quyền lợi của họ nhà Tô.”
“Quyền quyết định thật sự nhà họ Tô, thực ra nằm trong tay mẹ tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.