Rể Quý Trời Cho

Chương 556: Tôi có thể vì anh ấy làm bất cứ chuyện gì




Chọc phải người không nên chọc?” nghe thấy lời của người đó, Tô Thành Hải lập tức nhíu mày, trong đầu nhanh chóng tìm tòi những người bản thân có lẽ đã chọc tới trong khoảng thời gian này, lại có thực lực nhắm vào nhà họ Tô.
Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại, người có năng lực tập hợp năm công ty đặt hàng lại, gây phiền phức với nhà họ Tô cũng chỉ có khả năng là nhà họ Hàn.
Nhưng cuộc liên hôn giữa nhà họ Tô và nhà họ Hàn sắp định ngày rồi, dù thế nào thì nhà họ Hàn cũng không thể gây phiền phức cho nhà họ Tô vào lúc này được.
Ông ta suy nghĩ giây lát, ngẩng đầu nhìn người vừa nói, thăm dò hỏi một câu: “Là nhà họ Hàn...kêu các người tới?”
Người đó lập tức cười nói: “Ông đừng hiểu lầm, chúng tôi không có chút liên quan nào với nhà họ Hàn, nếu người ông chọc tới thật sự là nhà họ Hàn, chúng tôi cũng không đến mức chạy tới nói chuyện này với ông.”
Trong lòng Tô Thành Hải càng thêm nghi hoặc, nghe ý của đối phương, hình như đang nói người ông ta chọc phải còn đáng sợ hơn nhà họ Hàn.
“Tôi thực sự nghĩ không ra gần đây đã chọc tới đại nhân vật nào, xin các vị chỉ rõ.” Tô Thành Hải hỏi.
Năm người đều không lên tiếng, đều mỉm cười nhìn ông ta, nhìn đến mức ông ta có chút rợn người.
“Không nghĩ tới ông lại ngu xuẩn như vậy, vậy cũng nghĩ không ra mình đã chọc tới ai, thật không biết ông làm sao làm được gia chủ nhà họ Tô.” Chính vào lúc này, giọng một người phụ nữ vang lên trong phòng bao.
Tô Thành Hải lập tức quay đầu nhìn xung quanh, xác định giọng nói đó truyền ra từ phía sau tấm bình phong trong phòng.
Thư Hân bước ra, mặt đầy đùa bỡn nhìn Tô Thành Hải còn đang mê mang.
Tô Thành Hải thấy người từ phía sau bình phong bước ra, đầu tiên là sững sốt, sau đó trong đầu liền hiện lên trí nhớ liên quan tới người này.
Chủ tịch tập đoàn Lam Khấu, ả đào nổi danh thành phố T, Thư Hân.
Cô ta sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ năm công ty này là vì cô ta mới muốn hủy đơn hàng?
Nhưng tập đoàn Lam Khấu chỉ là một công ty mỹ phẩm, mặc dù Lam Khấu được xem là dẫn đầu trong giới mỹ phẩm thành phố T, nhưng một xí nghiệp chỉ kinh doanh đơn ngành như vậy căn bản không thể nào có sức ảnh hưởng lớn như thế.
Thậm chí có thể nói, năm công ty đặt hàng ngồi ở đây đều có thể sánh với tập đoàn Lam Khấu, thậm chí có phần vượt qua, với năng lực của Thư Hân, căn bản không thể nào đồng thời thuyết phục cả năm công ty tới gây phiền phức với nhà họ Tô.
Về phần nói người của năm công ty này đều bị thân thể vưu vật của Thư Hân hấp dẫn, càng không thể nào, có thể ngồi vào vị trí của họ, dạng phụ nữ nào cũng sớm đã chơi hết rồi, không thể nào vì Thư Hân là một vưu vật khá nổi danh mà bị mê hoặc thần hồn điên đảo.
Tô Thành Hải híp mắt, hoàn toàn không hiểu chuyện rốt cuộc là thế nào.
Thư Hân xuất hiện, hai người vốn đang ngồi chính giữa bàn lập tức nhường vị trí, ngồi sang mép.
Thấy Thư Hân ngồi xuống đối diện mình, trong lòng Tô Thành Hải có chút nghi hoặc, không biết vị trí trống bên cạnh cô ta dùng để làm gì.
“Thư tổng, nếu tôi không nhớ lầm, giữa nhà họ Tô tôi và tập đoàn Lam Khấu của các người hẳn không có qua lại gì đi? Không biết tôi chọc tới cô lúc nào, đến mức khiến cô vận động mọi người đến gây phiền phức cho nhà họ Tô tôi như vậy?” Tô Thành Hải nhìn Thư Hân hỏi.
Thư Hân nhếch môi, nói: “Ông không chọc tới tôi, người ông chọc tới là thiếu chủ nhà tôi, tôi cũng chỉ là làm việc thay thiếu chủ nhà mình mà thôi.”
Tô Thành Hải càng nhíu chặt mày, không nghĩ tới Thư Hân lại không phải người phía sau màn, sau lưng cô ta còn có người khác.
Hơn nữa kiểu xưng hô thiếu chủ này khiến Tô Thành Hải cảm thấy hơi xa lạ, không biết người thế nào mới có cách xưng hô như vậy.
“Dám hỏi thiếu chủ nhà các người là ai?” Tô Thành Hải hỏi.
Thư Hân không trả lời, lúc này cửa phòng bao bị người ta đẩy ra, Lâm Thanh Diện đi vệ sinh quay lại bước vào, trực tiếp ngồi cạnh Thư Hân, cười nhìn những người xung quanh xong liền mở miệng: “Thực ngại quá, đi vệ sinh, đến trễ một chút, để mọi người đợi lâu rồi.”
Nói xong, Lâm Thanh Diện nhìn Tô Thành Hải, đùa bỡn: “Gia chủ Tô, khéo vậy, chúng ta lại gặp rồi.”
Từ giây phút Lâm Thanh Diện bước vào Tô Thành Hải đã cứng ngắc rồi, thấy anh ngồi xuống cạnh Thư Hân, trong lòng ông ta đã chắc chắn, Lâm Thanh Diện hẳn chính là thiếu chủ trong miệng cô ta.
Lúc này, ông ta bỗng nhiên nhớ tới trong báo cáo điều tra Lâm Thanh Diện có nói rõ sau khi Lâm Thanh Diện đến thành phố T, từng tiếp xúc với Thư Hân và Lưu Bang Vận.
Lúc đó ông ta cho rằng Lâm Thanh Diện chỉ là quen biết với họ, không để trong lòng, không nghĩ tới bây giờ Thư Hân lại gọi anh là thiếu chủ, xem ra quan hệ giữa họ không đơn giản như ông ta từng nghĩ.
“Lâm Thanh Diện, cậu có ý gì? Những chuyện này đều do cậu sắp xếp?” Phản ứng lại, Tô Thành Hải mặt đầy tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, hễ chuyện hôm nay đổi thành người khác, ông ta sẽ không tức giận như vậy.
Ông ta không nghĩ tới tên oắt này lại khó chơi như vậy, vừa tới biệt thự nhà ông ta làm loạn một trận, quay đầu liền gây phiền phức thế này cho ông ta.
Trong đầu ông ta suy nghĩ một vài khả năng, cảm thấy anh rất có thể là dùng ba trăm ngàn tỷ thu mua những người ngồi ở đây, nếu không năm công ty đặt hàng này sao có thể nghe lời của một người ngoại lai như anh chứ.
“Ý của tôi rất đơn giản, gia chủ Tô, bây giờ vợ tôi đang trong tay ông, tôi đương nhiên phải tăng thêm quân cờ cho mình rồi, nếu không sao còn ngồi đây bàn chuyện làm ăn với gia chủ Tô ông chứ.” Lâm Thanh Diện cười nói.
Tô Thành Hải lập tức hừ lạnh một tiếng, nói: “Cậu cho rằng như vậy thì có tư cách nói điều kiện với tôi? Nói cho cậu biết, chút mưu mẹo này của cậu trong mắt tôi căn bản không là gì cả.”
Nói xong, ông ta nhìn mấy người đang ngồi, nói: “Các vị, hẳn tên nhóc này đã tốn không ít tiền mới mời được các vị tới, các vị hẳn rõ ràng, hắn chỉ là một người từ vùng khác tới, chút tiền hắn cho các vị, đối với các vị mà nói e rằng không bao lâu đã có thể kiếm được, các vị đều là xí nghiệp ở thành phố T, hẳn rõ ràng tầm quan trọng của việc hợp tác với nhà họ Tô tôi.”
“Chỉ cần các vị bây giờ đồng ý không giúp tên nhóc này, đơn hàng lần này tôi sẽ cho các vị ưu đãi năm mươi phần trăm, hơn nữa sau này các vị sẽ có quyền ưu tiên trong hợp tác với nhà họ Tô tôi, các vị hẳn rõ ràng điều này ý nghĩa việc gì.”
Tô Thành Hải vô cùng tự tin với điều kiện mà mình đề ra, Lâm Thanh Diện có thể cho, cũng chỉ là chút tiền mà thôi, mà thứ ông ta có thể cho, là đường tài lộc vô tận, chỉ cần là người thông minh, nhất định đều biết nên chọn thế nào.
Năm người nghe thấy lời của Tô Thành Hải xong đều cười, người nói chuyện trước đó liếc nhìn ông ta một cái, mở miệng nói: “Gia chủ Tô, điều kiện ông đưa ra quả thực rất mê người, nhưng ông tìm sai đối tượng rồi, chúng tôi không phải bị tiền thu mua, mà là cam tâm tình nguyện làm vậy.”
Tô Thành Hải mặt đầy không hiểu, hỏi: “Tại sao? Tại sao các người từ bỏ hợp tác với nhà họ Tô tôi, ngược lại lại giúp một tên nhóc từ ngoài tới?”
Lúc này, Thư Hân cười, nói: “Vì năm công ty của họ đều thuộc danh nghĩa tập đoàn Lam Khấu, năm người họ là cấp dưới của tôi, đương nhiên phải nghe sắp xếp của tôi rồi.”
Sắc mặt Tô Thành Hải thay đổi, không dám tin nhìn Thư Hân, kinh ngạc kêu lên: “Sao có thể! Tập đoàn Lam Khấu của cô chỉ là một công ty mỹ phẩm mà thôi, năm công ty của họ đều không kém hơn cô, họ sao có thể là cấp dưới của cô chứ!”
“Gia chủ Tô, tập đoàn Lam Khấu của tôi quả thực chỉ là một công ty mỹ phẩm, nhưng không ai quy định tôi chỉ có thể có công ty Lam Khấu, nhà họ Tô các ông không phải cũng che giấu thực lực thật sự sao, sao nào, chẳng lẽ chiêu này chỉ cho phép nhà họ Tô các ông dùng sao?” Thư Hân đùa bỡn.
Tô Thành Hải chỉ cảm thấy tim mình như sấm chớp nổ tung, lời của Thư Hân quả thực khiến ông ta quá chấn động, ông ta trước giờ chưa từng nghĩ tới, tập đoàn Lam Khấu trước giờ luôn ít được biết đến ở thành phố T lại còn ẩn giấu thực lực khủng bố như vậy.
Ông ta miễn cưỡng đè ép sự chấn động trong lòng mình, nuốt nước miếng, lại nhìn Lâm Thanh Diện, hỏi: “Vậy tên nhóc này...”
“Xin ông xưng hô tôn trọng, Lâm Thanh Diện là thiếu chủ của tôi, tất cả của tôi đều là của thiếu chủ, chỉ cần thiếu chủ ra lệnh một tiếng, tôi có thể vì anh ấy làm bất kỳ chuyện gì.”
“Bao gồm...diệt trừ nhà họ Tô đã cướp đi vợ của thiếu chủ.”
Nghe thấy lời này của Thư Hân, Tô Thành Hải không nhịn được rùng mình, trái tim tràn ra ớn lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.