Quan Môn

Chương 285: Lập công ty Lockheed của Trung Quốc




Diệp Khai trở lại Thánh Vương thôn được sáu ngày thì Diệp Tử Bình gọi điện thoại tới.

- Thế nào, chủ nhiệm hội quản ủy dễ làm sao?
Diệp Tử Bình trong điện thoại cười hỏi.

Sau Nguyên Đán, Diệp Tử Bình bận rộn, hai ngày này mới xem như yên tĩnh, nghĩ tới Diệp Khai nên gọi điện thoại tới hỏi, nhìn xem Diệp Khai ở bên cạnh như thế nào?

- Không quản lý việc nhà không biết củi gạo quý ah......
Diệp Khai vò đầu:
- Nguyên lai làm chủ nhiệm có nhiều chuyện như vậy phải xử lý, hiện tại ý định thuê quản lý nhân tài tới, giúpcon phân ưu rồi.

- Ha ha, làm lãnh đạo nắm phương hướng, giải quyết vấn đề lớn là được rồi, một ít vụn vặt hoàn toàn có thể giao cho những người khác đi xử lý.
Diệp Tử Bình cười nói:
- Cha đang kiến thiết tân khu Phổ Đông, muốn giới thiệu cho con một chút kinh nghiệm tiên tiến hay không?

- Đương nhiên tốt, chủ yếu tựu là phương diện kinh nghiệm cơ cấu kiến thiết, con còn khuyết thiếu cái này.
Diệp Khai tự nhiên không cần khách khí, lập tức đưa ra yêu cầu.

Diệp Tử Bình đương nhiên không có chỗ giữ lại, trên thực tế có rất nhiều kinh nghiệm kiến thiết tân khu:
- Cha bảo Ninh Thiên Hòa một tiếng, đem kinh nghiệm phương diện này tổng kết đưa tới cho con.

Ninh Thiên Hòa là cha của Ninh Sương, lúc này đã là quan viên cấp trưởng Ban, khu trưởng tân khu Phổ Đông.

Tuy tân khu Phổ Đông cùng tân khu Thánh Vương cũng gọi khu, thế nhưng khác biệt rất lớn, bên đó là khu hành chính đã cực kỳ hoàn thiện còn tân khu Thánh Vương chỉ là nhằm vào trọng điểm với xí nghiệp kỹ thuật cao.

Cho nên, Ninh Thiên Hòa là trưởng ban mà Diệp Khai chỉ là phó ban.

Bất quá nói đến Ninh Thiên Hòa, Diệp Khai liền nghĩ đến Ninh Sương, không biết nàng ở đại học Giang Trung có thể thích ứng?

Lần trước đi thăm hỏi nàng, kết quả ở nửa đường bị người đuổi giết, thiếu chút xong mạng, nhưng bây giờ lại là bởi vì mọi việc quấn thân, thoát thân không ra, muốn đi gặp nàng cũng không có thời gian.

- Thoạt nhìn, thật đúng là phải tìm người giúp xử lý sự vụ!
Diệp Khai thở dài nói.

Đương nhiên, chuyện khẩn cấp hiện giờ với tân khu Thánh Vương là thu hút đầu tư!

Sản nghiệp kỹ thuật cao vì có tính phát triển cao, lợi nhuận và tính thẩm thấu cao nên trở thành nơi cạnh tranh chủ yếu của các quốc gia, đầu tàu kéo kinh tế tăng trưởng, đồng thời cũng trở thành tiêu chuẩn chủ yếu cân nhắc thực lực tổng hợp một quốc gia hoặc khu.

Các khu công nghệ cao đã trở thành căn cứ sản nghiệp kỹ thuật cao chủ yếu của các quốc gia phát triển.

Từ năm 1951, đại học Stanford lập ra Khu công nghệ cao Silicon đầu tiên, các quốc gia nhao nhao noi theo, trở thành chiến lược trọng yếu thôi động con sóng công nghệ. Trong nưới vào thời kỳ cải cách cũng thành lập nên Khu công nghệ cao của chính mình.

Vì xúc tiến Khu công nghệ cao phát triển, các cấp chính quyền công khai đưa ra hàng loạt chính sách ưu đãi đối với Khu công nghệ cao. Nhờ vào chúng mà trong thời gian ngắn đã thành lập nên đại lượng Khu công nghệ cao hoặc khác các loại hình bất đồng khác.

Lợi dụng các hạng ưu đãi chính sách của Khu công nghệ cao, phần lớn Khu công nghệ cao đều tồn tại suy nghĩ “Giả thiết hóa”, đầu nhập kỹ thuật cao thì ít mà muốn hưởng dụng chính sách ưu đãi thì nhiều. Hơn nữa theo sự phát triển không ngừng lớn mạnh của các Khu công nghệ cao, cơ cấu quản lý ngày càng phình ra, khuynh hướng hành chính hóa ngày càng nghiêm trọng.

Theo như ấn tượng của Diệp Khai, các Khu công nghệ cao trải qua hai thời kỳ phát triển, thời kì thứ nhất là bây giờ, đang lúc phát triển nên dùng chích sách miễm giảm và ưu đãi đất đai làm chủ. Thời kỳ thứ hai là mười năm, ưu tiên sáng tạo kỹ thuật, dùng động lực bên trong tạo ra sản phẩm đặc sắc tiến ra thế giới.

Bất quá lại nói tiếp, tự chủ sáng tạo cái mới thì ít, treo đầu dê bán thịt chó thì nhiều, mượn cơ hội rửa tiền là chính nêncuối cùng không thể không thay hình đổi dạng nhiều.

Trên cơ bản, sự phát triển của khu kỹ thuật cao trong nước hiện tại có ba hình thức.

Một là căn cứ vào tài nguyên khoa giáo trí lực phong phú, đẩy mạnh chuyển hóa thành quả khoa học kỹ thuật, thực hiện phát triển sản nghiệp kỹ thuật cao, dựa vào các viện nghiên cứu và trường đại học bản địa để tạo lập các xí nghiệp nhỏ. 

Hai là dựa vào đầu tư quốc tế, hấp dẫn các công ty đa quốc gia nhập trú, hình thành vùng công nghiệp, dựa vào vốn, nhân tài định vị trong chuỗi sản phẩm toàn cầu.

Ba là hứng lấy sự di chuyển các vùng công nghiệp của Đài Loan, Nhật, Hàn quốc để thành lập các khu mới, ưu đã đất đai và thuế để thành lập doanh nghiệp quốc tế cỡ lớn, đồng thời kêu gọi đầu tư trong nwocs.

Nhưng với hiện trạng của tân khu Thánh Vương, ngoại trừ ưu đãi đất đai và chính sách, cái khác không có cái gì, loại hình thức thứ nhất nhất định là không thể thực hiện, loại hình thức thứ ba kỳ thật là nhà xưởng mồ hôi và máu, cũng khinh thường đi làm, cho nên tính đi tính lại, cũng cũng chỉ có đi con đường phát triển loại hình thức thứ hai.

Thế nhưng thật sự muốn hấp dẫn công ty đa quốc gia nhập trú, cũng không phải chuyện dễ, hoang sơn dã lĩnh dựa vào cái gì đến hấp dẫn công ty đa quốc gia nhập trú?

Coi như là thành phố Minh Châu hiện tại, cũng phải ra chính sách cho thuê đất mới hấp dẫn một số xí nghiệp ngoại quốc tiến vào.

Nhưng bây giờ tân khu Thánh Vương lấy cái gì đánh đồng cùng thành phố Minh Châu?

- Thật là khiến người đau đầu ah..................
Diệp Khai nghĩ đến vấn đề này thấy thật phiền não.

Không có ưu thế tài nguyên, không có ưu thế nhân tài, không có ưu thế tài chính, cũng không có ưu thế quan hệ, thậm chí ngay cả hạ tầng cũng không. Loại tình huống này, Diệp Khai muốn ăn một miếng lớn lên thật sự là khó với lên trời!

Đang lúc nhức đầu thì điện thoại bên Russia đánh tới. 

- Nhị thiếu gia, chuyện Kim Ngư có manh mối rồi.
Gọi điện chính là Trương Tam, nghe có chút mỏi mệt, cũng có chút hưng phấn.

- Ah? Diệp Khai nghe xong lập tức tinh thần chấn động, đây là chuyện tốt:
- Động tác thiếu tá Bout rất nhanh ah! Nói nói xem, đến cùng ra thế nào rồi?

- Tình huống khá tốt!
Trương Tam hồi đáp:
- Không những mua được bốn chiếc giải ngũ mà còn mua được năm chiếc có thể dùng, có thể trực tiếp lái về! Trừ ra, cũng có một ít thu hoạch mới!

- Thu hoạch mới gì?
Diệp Khai truy vấn.

- Tàu ngầm Komsomol bị chìm lúc trước, Nhị thiếu gia nghe nói qua chưa?
Trương Tam hỏi ngược lại.

- tàu ngầm Komsomol, giống như có chút ấn tượng......
Diệp Khai suy nghĩ một lát, khẽ gật đầu.

Nguyên lai, thiếu tá Bout gần đây lợi dụng các loại quan hệ, vơ vét khắp nơi tài liệu công nghệ tàu ngầm hợp kim ti-tan, phương án xếp đặt thiết kế, tài liệu dùng thừa….tung ra rất nhiều đôla, cũng tiếp xúc nhân viên đóng tàu, đột nhiên phát hiện khả năng có mấy chiếc tàu ngầm ở vào trạng thái vô chủ, trong đó còn có một chiếc bảo hành sửa chữa hoàn tất lớp Typhoon.

- Ý của anh nói là có xưởng đóng tàu nhưng quân đội không biết?
Diệp Khai nghe xong, cảm thấy rất ngạc nhiên.

- Căn cứ tình báo thiếu tá Bout lấy được, lúc ấy xưởng đóng tàu đúng là đồng thời chế tạo vài chiếc Serra nhưng vì quân đội không có tiền trả nên hủy bỏ đơn đặt hàng.
Trương Tam giải thích:
- Nhưng xưởng đóng tàu cho rằng đây chỉ là khó khăn tạm thời, qua một thời gian ngắn sẽ có người tới tiếp nhận nên cất vào kho bí mật. Quân đội đại giảm biên chế khiến cho không có người tiếp quản, cho nên tất cả mọi người cho rằng lớp Serra này xong rồi, ngay cả chiếc Komsomol số 1 cũng bị chìm nên quân đội không biết Số 2, Số 3 có chế tạo không. Tình hình xí nghiệp Soviet mấy năm nay thật sự là quá hỗn loạn.

- Như vậy, đến cùng có mấy chiếc có thể hoạt động?
Diệp Khai quan tâm nhất chính là vấn đề này.

Nếu tàu ngầm hạt nhân có thể chạy, vậy chuyển về thuận tiện nhiều hơn.

Tính năng lớp Serra kỳ thật vẫn tương đối cường đại, chiếc tàu ngầm Komsomol chìm là bởi vì nó va chạm với một tàu ngầm hạt nhân tiên tiến nhất của nước ngoài rồi làm cả hai cùng chìm, không phải thiết kế có vấn đề.

- Hai chiếc Serra có thể tự đi về, năm chiếc giải ngũ thì có vấn đề nhưng nếu phối hợp với tàu mặt nước thì đoán chừng vẫn có thể lái trở về.
Trương Tam hồi đáp.

Diệp Khai sau khi nghe, bắt đầu cân nhắc vấn đề này, tối đa điều động một hạm đội đi Russia, thuận tiện đem mấy chiếc tàu ngầm lặng lẽ tiếp trở về không được sao.

Bỗng nhiên ngay lúc đó, Diệp Khai có chủ ý, đã không sánh bằng người khác về phương diện nhân lực tài nguyên và tự chủ sáng tạo cái mới thì cũng phải chơi kỹ thuật độc đáo.

Đem tân khu Thánh Vương thành khu công nghiệp quân sự đầu tiên trong nước cũng không tệ a?

Giống như công ty Lockheed Martin của Mĩ quốc có kim ngạch một năm hơn hai trăm tỷ dollar, Diệp Khai cũng muốn đi con đường này, đem tân khu Thánh Vương biến thành như vậy. Trước hết thu nạp nhân tài khoa học kỹ thuật cùng công nghiệp quân sự Soviet, đem cả Hoa Đông Thần Vận nhập vào, trở thành xưởng đóng tàu lớn nhất Châu Á, coi đây là cơ sở, toàn diện phát triển tài nguyên công nghiệp quân sự.

Đến lúc đó, coi như là làm buôn lậu súng ống đạn dược có giấy phép cũng có tiền đồ vô lượng ah!!. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.